Chương 11.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 11

8 giờ sáng hôm nay, nghệ sĩ của công ty điện ảnh Trường Phong-Hứa Điến hướng cục cảnh sát tự thú.

Tai nạn xe ngày hôm đó, Hứa Điến sau khi uống rượu xong vốn cũng không tĩnh táo, câu được câu không nói chuyện với Tiết Tư Bác qua điện thoại. Trong lúc đó, Tiết Tư Bác bảo hắn xuống xe, ngữ khí rất gấp, đầu óc Hứa Điến trong nháy mắt thanh tĩnh, ý thức được bản thân không nên ngồi trên xe do người đang say rượu lái, phí một phen công phu mới làm cho Trần Bang Nhạc phanh xe lại.

Hắn muốn Trần Bàng Nhạc cũng xuống xe, nhưng Tiết Tư Bác nói với hắn không cần, hơn nữa ngăn Trần Bàng Nhạc vài giây, đợi khi nào cậu ta nói có thể thì lại bảo Trần Bàng Nhạc giẫm chân ga.

Hôm ấy trời còn rất sớm, trên đường người ít, nếu như Trần Bàng Nhạc giữ nguyên theo tốc độ ban đầu, đến ngã tư đường chỉ có mỗi xe của hắn, nhiều nhất là xe hủy người vong. Chỉ là Hứa Điền giữa đường xuống xe, Trần Bàng Nhạc chạy đến ngã tư, phía tây đến hàng loạt xe, nếu Vương Bình không kịp thời thắng xe lại, thì sẽ khó tránh khỏi một tai nạn tông xe liên hoàn.

Tuy rằng không lấy được chổ tốt mà Tiết Tư Bác hứa, nhưng Hứa Điến vừa nhặt về được cái mạng cũng không dám vạch trần Tiết Tư Bác.

Tòa nhà công ty Điện Ảnh Trường Phong nằm bên ngã tư đường, ngày hôm đó Tiết Tư Bác đứng bên cửa sổ, mỗi ngày đứng đó đợi xe của Tạ Ngọc Bạch đúng giờ chạy ngang qua, cân nhắc làm thế nào để tiếp tục mượn mệnh cách.

Hứa Điến nói qua điện thoại rằng hắn đang trên đường Trường Phong, quả nhiên Tiết Tư Bác nhìn thấy một chiếc xe thể thao đang chạy không ổn định tốc độ rất nhanh.

  

  Cơ hội dành cho những ai đã chuẩn bị sẵn sàng, Tiết Tư Bác cảm thấy cơ hội của mình đã đến.

  

  Ngay cả khi xác suất bắt trúng nó là cực kỳ nhỏ, hắn cũng sẽ không ngần ngại trả giá bằng mạng sống của những người qua đường.

  

  Cụ thể vẫn đang được điều tra, nhưng bản ghi âm hoàn chỉnh do Hứa Điến cung cấp đã chứng minh Tiết Tư Bác có nhúng tay vào vụ tai nạn.

Tin tức bùng nổ, thanh niên thần tượng biến thành pháp chế già chỉ trong một cái chớp mắt, dư luận trên mạng lại biến, "Bọn điên mượn cơ hội chửi đổng mấy nhóc học sinh cấp ba, hận không thể khiến bọn nhỏ thi rớt đại học, trong tâm bọn họ nghĩ gì e là chỉ có bọn chuột thối trong cống ngầm mới biết. Các bạn nhỏ, nhớ học tập cho đàng hoàng, nội tâm mạnh mẽ, là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi."

Học sinh nhị ban được rửa mối nhục xưa, nhưng cũng cố kỵ Tiết Tư Bác đã là người chết, biểu hiện ra trên mặt không tốt lắm, chỉ có thể rụt rè nói nhỏ với nhau: "Kỳ thật tui mới không sợ bị chửi đâu á."

Nhóm quần chúng internet mắng chửi người thì nhiều, xin lỗi thì ít, mạnh miệng vài câu, lập tức đầu nhập vào trong tụi bàn phím đang căng thẳng thảo luận định tội cho Tiết Tư Bác.

Lưu Phi lầu bầu: "Đầu óc mấy người này như thế nào vậy, còn trong bộ dạng chưa tìm được đường vào bờ í."

Uỷ viên học tập - Hoắc Minh Minh nâng nâng kính không gọng: "Theo điều tra cho thấy, cư dân mạng chín phần là trình độ chưa đủ tới trình khoa chính quy."

Tạ Ngọc Bạch: "Dựa theo tình huống bình thường, về sau các cậu sẽ mạnh hơn so với bọn họ. "

Lời này vừa nói ra, cảm giác hạnh phúc của toàn thể nhị ban kịch liệt bò lên.

Tạ Ngọc Bạch kỳ quái nói: "Nhưng mà các cậu ở đây vây quanh tui, trình độ sẽ tự động tăng lên sao? Tập thể cao tam?"

"Đúng đúng đúng, đọc sách, đọc sách!" một đống người lần lượt trở về bàn, giống như bị bôm máu gà điên cuồng đọc sách.

Lão đại nhà bọn họ nhìn còn nhìn không thấy, vẫn kiên trì mỗi ngày đọc sách, đôi mắt bọn họ chỉ bị cận thị, cũng không biết quý trọng cơ hội đọc sách chút nào!

Tới tiết lịch sử, Chu Tường đi vào cửa lớp nhìn đi nhìn lại ba lần mới xác định chính mình không có bước nhầm lớp.

Thành tích lót đế nhị ban nay đổi tính?

Cô có nghe thấy sơ sơ chuyện trên mạng, nghĩ thầm, thiếu niên quả nhiên phải trải qua một ít mưa gió mới có thể trưởng thành.

......

Tạ Ngọc Bạch đặc biệt cố ý gọi điện cho Tạ Thầm Bạc tỏ vẻ cảm tạ. Hiện tại cậu đã chân thực chính mình là một phần tử của Tạ gia, một tiếng "Anh cả" kêu lên vừa ngọt vừa ngoan, làm Tạ Thầm Bạc nghe đến toàn thân thư sướng.

Anh cả khiêm tốn mà tỏ vẻ "Đâu có đâu có, em chỉ cần tập trung học tập, không cần nhọc lòng tới mấy chuyện khác", không đề cập một tẹo gì tới công lao của Thương tổng ở đối diện.

Rõ ràng Hứa Điến cùng với camera theo dõi trong vườn cây đều là Thương tổng tìm tới.

Thương Ngôn Qua yên lặng uống một ngụm cà phê, ai bảo hắn muốn biết lễ kỷ niệm ngày đó trên sân thượng đã xảy ra chuyện gì, phải lấy ra chứng cứ thiết thực, làm Tạ Thầm Bạc tin tưởng hắn.

Tạ Thầm Bạc vẫn luôn cảm thấy Tạ Ngọc Bạch tựa hồ cùng Tạ gia có một tầng vách ngăn, hiện tại anh phát hiện tầng ngăn cách đó đã biến mất. Em út vừa mới tiếp nhận thế giới này, có băn khoăn hoàn toàn có thể lý giải.

Tạ Thầm Bạc tóm các nguyên nhân chuyển biến này quy thành em út là do lần đầu tiên hưởng thụ được cảm giác anh trai bảo hộ.

Cho nên cái công lao này càng nên tính lên đầu anh.

Thương Ngôn Qua: "chuyện trên sân thượng, còn không thấy manh mối, nếu có ngày tra được dấu vết, chỉ sợ cũng sẽ bị đẩy lên người Tiết Tư Bác. "

Tạ Thầm Bạc: "Tài xế gây chuyện có hiềm nghi bị diệt khẩu, nhưng hắn một mực chắc chắn là ngoài ý muốn."

Còn có động cơ của Tiết Tư Bác, cái này làm hai người đều nghĩ không thông.

Nói đến dù gì thì cũng là bà con xa, đâu đến nỗi nào có thâm thù đại hận. Tạ Thầm Bạc cùng Thương Ngôn Qua đều có khuynh hướng cho rằng Tiết Tư Bác bị người thu mua. Bởi vì mấy ngày trước khi chuyện phát sinh, Tiết Tư Bác nhân khí bị thụt giảm nặng, nếu lúc này có người tung ra cành ôliu, bí quá hoá liều cũng không kỳ quái.

Đối với những việc này mỗ quốc sư đều biết rõ hết, nhưng cậu còn chưa định nói.

Động cơ của Tiết Tư Bác liên quan đến sự kiện mười tám năm trước, nếu Tiết Tinh biết con trai ngu dại mười tám năm, có quan hệ với việc chính mình nhất thời mềm yếu, bà sẽ thực tự trách.

Dù là mệnh cách của Tạ Ngọc Bạch bị mượn, thì cũng không trực tiếp dẫn đến việc bị ngu dại, cậu bị ngốc thực ra là do hồn phách tán loạn, thuộc về chuyện còn sót lại của đời trước. Không có mệnh cách, nhiều lắm là cả đời cậu sẽ tầm thường vô vị như con kiến, nhưng Tạ Ngọc Bạch cũng không dám xem nhẹ năng lực tự xét bản thân của một người mẹ.

Đường Hồ Lam.

Các hạng mục liên quan đến Tiết Tư Bác toàn bộ đều ném đá trên sông, công ty và Liễu Mỹ Bình đều phải trả khoảng kếch xù tiền bồi thường.

Liễu Mỹ Bình mới từ công ty ra tới, ai có thể nghĩ đến 8 giờ ả còn đang nhận được lời mời phỏng vấn của đài truyền, hình tượng là vị mẫu thân vị đại, đau khổ lý trí, 10 giờ đã bị một đống phóng viên vây chặn, hỏi ả đối với việc hội quỹ đen đó và Tiết Tư Bác bị khống cáo có hiểu rõ không.

Thật vất vả chạy ra được, tóc tai ả hỗn độn, hai mắt vô thần, vì đài truyền hình cố ý làm trắng bệch cái mặt của ả, càng nổi bật thêm cái bộ dạng người không người, quỷ không quỷ của ả.

Một chiếc xe ô tô dừng lại ở bên đường, khi Liễu Mỹ Bình tới gần, cửa sổ xe đột nhiên hạ xuống, ả cho là lại có đám phóng viên rình rập, cả người run lên, khi nhìn thấy rõ đó là một học sinh mặc đồng phục cấp ba, ả thở phào nhẹ nhõm.

Câu hỏi tiếp theo đó làm ả suýt nữa hồn phi phách tán.

"Chuyện mệnh cách, có mấy người biết?"

Trên thế giới mỗi ngày có nhiều người sinh ra như vậy, làm sao lại có người rãnh rỗi đi nghiên cứu số mệnh của từng người một là mệnh sang hay hèn. Chuyện mệnh cách của bổn quốc sư là trái thơm bánh ngọt, hẳn là sau khi Liễu Mỹ Bình đánh bậy đánh bạ thành công, tiết lộ ra ngoài.

Liễu Mỹ Bình ngã ngồi trên mặt đất, ả dường như biết người trước mắt này là ai


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net