Chương 12 - Anh em (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hứa Ngôn Tịch từ sau đêm đó rõ ràng đã thay đổi.

Tất cả mọi người đều cảm thấy cậu so với trước, tính cách càng lạnh lùng, biểu tình càng hờ hững, nhưng kỳ quái là lại có cảm giác càng mạnh mẽ.

Sầm Duật do đắc tội với Đông Đường, bị Bí thư Sầm cưỡng ép bao trực thăng đá qua Mỹ.

Trong khoảng thời gian Sầm Duật làm thủ tục xin nghỉ học, Hứa Ngôn Tịch đã xin nhà trường cho nghỉ dài hạn, chính là vì tránh không gặp lại Sầm Duật.

Sầm Duật trước khi ra nước ngoài không gặp được Hứa Ngôn Tịch đương nhiên không cam tâm, một hôm đêm khuya không biết dùng thủ đoạn gì đột phá được hệ thống phòng vệ cao cấp hàng đầu của Lôi trạch, lẻn đến dưới cửa sổ của Hứa Ngôn Tịch, nhưng cuối cùng vẫn bị bảo vệ tuần tra phát hiện bắt được.

Ngay trong đêm đó Bí thư Sầm bị gọi đến Lôi trạch để dẫn người về. Để bày tỏ sự hối lỗi cùng tức giận đối với đứa con khó bảo của mình, Bí thư Sầm đã đáng gãy chân Sầm Duật trước mặt mọi người.

.

Sầm Duật cũng là một người kiên cường, không chỉ không nhận lỗi với cha mình, mà khi bị đánh còn không ngừng lớn tiếng gọi tên của Hứa Ngôn Tịch.

Nhưng từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc cửa phòng Hứa Ngôn Tịch cũng không hề mở, thậm chí còn lặng yên không một tiếng động, đừng nói chi đến việc trả lời gì với Sầm Duật.

Trò cười trình diễn đến khúc cuối, thì ngay cả đương sự là Sầm Duật cũng cảm thấy có phần tự mình làm mình mất mặt, hơn nữa chân quả thực bị Bí thư Sầm quyết tâm đập gãy, đau đến cả người đổ mồ hôi lạnh, sau khi mê man thì được người của Đông Đường đưa trở về.

.

Sau khi Sầm Duật bị đưa sang Mỹ, Hứa Ngôn Tịch cũng khôi phục lại cuộc sống bình thường. Chỉ có điều cậu giờ không cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội tiếp cận, độc lai độc vãng, cả ngày vùi đầu vào trong đống sách, cuối cùng nhờ vào có thành tích xuất sắc nhất mà lọt vào trong số ít người được bảo vệ nghiên cứu của đại học B.

Sau đó, Hứa Ngôn Tịch lần lượt dự kỳ thi pháp luật và đăng ký thi lấy bằng kế toán viên cao cấp, hơn nữa còn tốt nghiệp đại học B sớm một năm.

Những lúc nghỉ học để nghỉ đông và nghỉ hè, Lôi Khiếu luôn an bài visa đi Mỹ cùng vé máy bay khứ hồi cho Hứa Ngôn Tịch. Hứa Ngôn Tịch rất quý trọng khoảng thời gian chung sống với mẹ, cũng không cự tuyệt lòng tốt của Lôi Khiếu. Bởi vì cậu biết, sau khi cậu rời khỏi nhà trường tiến vào xã hội, thời gian có thể sớm chiều bên cạnh chăm sóc phỏng chừng ít càng thêm ít.

Ngoại trừ bài vở nhà trường, Hứa Ngôn Tịch còn chủ động yêu cầu Lôi Khiếu huấn luyện đặc biệt thêm về giao đấu cùng các loại súng ống.

Ngày ngày bận rộn đủ chuyện, thời sinh viên ngắn ngủi của Hứa Ngôn Tịch cứ bận bịu như vậy mà trôi qua.

Hầu như chỉ nháy mắt là đã tốt nghiệp, Hứa Ngôn Tịch sau khi tham gia lễ tốt nghiệp buổi sáng, từ trường đi ra, việc đầu tiên là đi đến tổng bộ Đông Đường đưa tin.

.

Nhẹ nhàng gõ mở cửa phòng làm việc của Lôi Khiếu, Hứa Ngôn Tịch đang đứng trước mặt Lôi Khiếu, vẻ ngây ngô và xốc nổi mấy năm trước đã không còn sót lại chút gì. Cậu hôm nay, càng giống như cây bạch dương sừng sững sau khi đã trải qua phong ba bão táp, thần thái rạng rỡ khiến Lôi Khiếu có chút tán thưởng.

Buông văn kiện trong tay xuống, Lôi Khiếu mỉm cười nói: "Chúc mừng tốt nghiệp."
Hứa Ngôn Tịch gật đầu cảm ơn, rồi nói: "Lôi thiếu gia, ngày mai tôi sẽ sang đây làm, hôm nay trao đổi về chức vụ với anh trước."

Lôi Khiếu cau mày, ngồi tựa vào lưng ghế.

"Gấp vậy? Không nghỉ ngơi thêm mấy ngày?"

Hứa Ngôn Tịch lắc đầu.

"Vậy được." Lôi Khiếu cũng không miễn cưỡng, dùng điện thoại nội bộ nói chuyện với người nào không rõ.

Sau khi buông điện thoại xuống, Lôi Khiếu nói với Hứa Ngôn Tịch: "Trước tiên cậu cứ đi theo Quyền thúc nửa năm, chức vụ tạm gọi là trợ lý pháp vụ đi. Nếu biểu hiện tốt, sau này sẽ điều chỉnh."

.

Hứa Ngôn Tịch nghe Lôi Khiếu bố trí mình dưới quyền Quyền thúc, không thể không thừa nhận trong lòng cậu vô cùng hoảng hốt.

Đối với người không am hiểu tập đoàn Đông Đường mà nói, người được mọi người gọi là "Quyền thúc" chỉ là một chủ quản nho nhỏ của khâu pháp vụ của tập đoàn, mà Hứa Ngôn Tịch mới tốt nghiệp hạng ưu bị an bài làm trợ lý dưới tay chủ quản mặc dù có phần không thể phát huy tài năng, nhưng hiện nay là thời kỳ nghiên cứu sinh chạy cùng trời nên cũng có thể lý giải.

Nhưng chỉ cần là người đã ở Đông Đường dù chỉ một ngày đều biết, địa vị của Quyền thúc ở Đông Đường, tuyệt không thua kém Lôi Khiếu ngồi ở vị trí CEO.

Địa vị của Quyền thúc ở Đông Đường cao ngất, là vì Quyền thúc khi còn trẻ từng cùng Lôi Đình – cha của Lôi Khiếu vào sinh ra tử lập nghiệp, hơn nữa còn phục vụ quên mình, quan trọng hơn nữa là, sau khi Đông Đường bắt đầu tẩy rửa sản nghiệp, tất cả sổ sách không thể để lộ cùng tư liệu các ngân hàng nước ngoài đều do Quyền thúc quản lý. Nắm giữ những thứ này, chính là nắm giữ mạch máu của Đông Đường.

Hơn nữa Quyền thúc còn phụ trách xử lý các vụ kiện cáo liên quan đến các huynh đệ của Đông Đường, giúp rất nhiều huynh đệ phạm pháp thành công thoát tội hoặc chí ít cũng được giảm nhẹ, Đông Đường từ trên xuống dưới không ai không kính nể ông. Ông mà nói điều gì thì thái tử gia Lôi Khiếu cũng phải cho ba phần thể diện. Có điều tính tình Quyền thúc luôn luôn khiêm tốn, nhã nhặn, cẩn thận, không phải bất đắc dĩ cũng sẽ không tùy tiện mở miệng.

.

Ngay từ đầu Lôi Khiếu đã an bài Hứa Ngôn Tịch làm thủ hạ của Quyền thúc, khiến mọi người có một loại ấn tượng – chẳng lẽ Hứa Ngôn Tịch chính là người Lôi Khiếu an bài đến tiếp nhận thay thế cho Quyền thúc?

Dù sao Quyền thúc cũng đã vì Đông Đường vất vả hơn nửa đời người, mấy năm gần đây tình trạng sức khỏe cũng đã kém hơn trước nhiều, nhưng Đông Đường trước nay vẫn chưa thể bồi dưỡng được người hoàn toàn đáng tin có thể thay thế vị trí của Quyền thúc, nên khiến ông đến tận bây giờ vẫn chưa thể về hưu hưởng phúc.

Không ngờ Lôi Khiếu lại coi trọng bản thân như thế, Hứa Ngôn Tịch mặc dù trong lòng kinh hãi, nhưng bề ngoài vẫn bình tĩnh tiếp nhận giấy ủy nhiệm nhân sự từ tay Lôi Khiếu.

Lôi Khiếu đối với việc này cũng không nhiều lời, chỉ thản nhiên dặn dò: "Theo Quyền thúc học việc cho tốt, có gì đặc biệt khó khăn sau này nói riêng với tôi cũng được."

Hứa Ngôn Tịch gật đầu, rồi đến Bộ pháp vụ trình diện.

.

Quyền thúc là một người như vầy.

Mặc dù tuổi đã quá năm mươi nhưng vẫn giữ dáng như cũ, bởi vì ngày thường có thói quen đi tập thể dục, nên không cách nào nhìn thấy bụng bia mà đàn ông trung niên thường hay có trên người ông. Người đàn ông trước đây được khen là mãnh hổ cho dù tuổi đã quá năm mươi cũng không vì thời gian trôi qua mà mất đi khí sắc vốn có.

Phỏng chừng là vì thời trẻ đắm chìm trong chuỗi ngày chém giết của hắc đạo, cho dù đã chuyển địa điểm làm việc vào trong cao ốc văn phòng trang hoàng thanh nhã, lộng lẫy, âu phục, giầy da trên người Quyền thúc vẫn khó lòng che giấu ánh mắt sắc bén của ông.

Trông thấy Hứa Ngôn Tịch cầm giấy ủy nhiệm nhân sự của Lôi Khiếu tiến vào, Quyền thúc ngẩng đầu khỏi chiếc bàn đang chất đống văn kiện như núi.

"Học vị thạc sĩ nghiên cứu sinh ngành Luật đại học B, hồi còn đi học đã hỗ trợ sửa đổi khóa trình liên quan đến ngành tài chính, hừm, bằng cấp có cũng không ít."

Quyền thúc khẽ đẩy mắt kính trên chóp mũi: "Có điều làm việc ở Đông Đường, tôi coi trọng không phải là bằng cấp sáo rỗng, năng lực mới là quan trọng nhất, chàng trai trẻ, theo tôi làm việc phải chuẩn bị chịu cực chịu khổ."

Hứa Ngôn Tịch thành tâm cúi chào vị trưởng bối trước mắt, nói: "Xin Quyền thúc sau này nghiêm khắc chỉ bảo nhiều hơn."

Quyền thúc hài lòng với thái độ khiêm tốn của Hứa Ngôn Tịch, ngay ngày hôm đó giao một số tư liệu cơ bản của khâu pháp vụ đưa cho Hứa Ngôn Tịch tìm hiểu.

.

Tuy cá tính Hứa Ngôn Tịch lạnh lùng, không giỏi về giao tế, nhưng được Quyền thúc tận tâm rèn luyện cũng luyện được bản lĩnh gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, dù sao cũng là luật sư pháp vụ của Đông Đường, không ít người muốn cùng hợp tác với Đông Đường, thậm chí giao thiệp, khéo đưa đẩy ở trình độ nhất định với người của tòa án, viện kiểm sát cũng không thể thiếu.

Năng lực làm việc của Hứa Ngôn Tịch rất tốt, làm việc cẩn thận nghiêm túc, lên tay rất nhanh. Vào Bộ pháp vụ chưa đến nửa tháng đã bắt đầu theo Quyền thúc xử lý một số hợp đồng, giao kèo quan trọng và đại diện cho mấy huynh đệ trong Đường vướng phải án gây thương tích.

Mặc dù được trọng dụng, nhưng Hứa Ngôn Tịch cũng biết bản thân còn cách hạt nhân thật sự của Đông Đường rất xa.

Nếu không trải qua khảo nghiệm cẩn thận, Quyền thúc không thể nào giao chuyện cơ mật chính yếu của Đông Đường cho Hứa Ngôn Tịch quản lý. Mà một trong những nguyên nhân quan trọng mà Lôi Khiếu để Hứa Ngôn Tịch bên cạnh Quyền thúc, cũng là hy vọng để người từng trải như Quyền thúc quan tâm, để tránh khỏi một lúc sơ sót mà nhờ vã nhầm người.

.

Thận trọng, khiêm tốn, không vì cái lợi trước mắt.

Trong nửa năm đi theo Quyền thúc, Hứa Ngôn Tịch cứ vững vàng như thế mà hoàn thành tốt nhiệm vụ giao cho mình, hoàn toàn không đề cập đến việc thăng chức hay điều chỉnh tiền lương. Hiện giờ thanh niên như vậy là rất hiếm thấy.

Quyền thúc không con không cái, càng ngày càng cảm thấy vừa ý cậu thiếu niên do Lôi Khiếu an bài đến chia sẻ công việc của mình.

Ban đầu, Quyền thúc cũng hiểu rõ quá trình tiến vào Đông Đường của Hứa Ngôn Tịch, lần đầu tiên trông thấy Hứa Ngôn Tịch, cũng có ấn tượng rất sâu sắc vì tướng mạo xuất sắc của cậu. Ngay từ đầu, Quyền thúc cũng từng hoài nghi Lôi Khiếu phải chăng ẩn chứa tư tâm nên mới an bài Hứa Ngôn Tịch dưới quyền mình, nhưng trải qua một thời gian quan sát, Quyền thúc cũng phải thừa nhận một sự thật: nếu Hứa Ngôn Tịch thật lòng thật dạ với Đông Đường, thì tuyệt đối là một tài năng đáng để đào tạo.

Nửa năm sau, Quyền thúc gõ mở cửa phòng làm việc của Lôi Khiếu.

.

"Quyền thúc, sao lại phiền thúc lên đây, gọi điện thoại nội tuyến kêu tôi xuống là được rồi." Lôi Khiếu đứng dậy.

Quyền thúc cũng không khách sáo với Lôi Khiếu, cầm lấy hồ sơ nhân sự của Hứa Ngôn Tịch đi.

"Thử việc thông qua, Ngôn Tịch sau này sẽ theo tôi. Có điều chuyện sổ sách hiện tại nói hãy còn quá sớm."

Trong mắt Lôi Khiếu không nén được vẻ hân hoan, cuối cùng, Hứa Ngôn Tịch trước mặt Quyền thúc cũng không thua kém, cũng đã nói lên lúc trước hắn nhìn người không lầm.

Sau khi cầm hồ sơ Quyền thúc định xoay người rời khỏi, nhưng tay vừa đụng đến cửa bỗng nhiên ngừng lại.

Liền thấy Quyền thúc xoay người lại hỏi: "Lôi thiếu gia, hẳn là nên an bài tiệc rượu nhập Đường cho Hứa Ngôn Tịch rồi?"

Lôi Khiếu gật đầu nói: "Quyền thúc an tâm, tôi bên này lập tức gọi người đi làm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net