Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau

'' Tử Thao,cho cậu cái này ''
Diệc Phàm đưa cậu 1 con gấu trúc bông nhỏ.

'' Cái gì đây. ''

'' Bùa hộ mệnh. ''

'' Nhảm nhí quá.Nhưng dù sao cũng cảm ơn. ''

Tử Thao cầm lấy con gấu trúc bỏ vào túi.

'' Tùng ! Tùng ! ''

'' Ra chơi rồi ——— ''

Cậu thu dọn sách vở cất vào ngăn bàn,cầm bóng rổ xuống sân chơi.

'' Bốp ! Binh...'' ( tiếng quả bóng )

'' Ê thằng nhóc,mau cút ra để bọn tao chơi. ''

Tử Thao đang chơi thì có tiếng gọi.Cậu ngoảnh lại.

'' Gì chứ ? Sân này là của chung,không phải của các người. ''

'' Cậu nhóc,học sinh mới phải không ? Mày không biết tao là bảo kê khu này hay sao ? ''

'' Cái gì chứ ? ''
Bỗng con gấu trúc trong túi rơi ra.Cậu định nhặt thì có bàn tay nhanh hơn.

'' Gì đây ? Gấu trúc ? Lớn thế này còn chơi gấu bông ? ''

Tên đó nói với cậu bằng giọng khinh khỉnh.

'' Mau trả đây ''

'' Đéo trả rồi mày làm gì ? ''
Chúng cười phá lên

Tử Thao lúc này thực sự giận.Tay cậu nắm chặt lại.

'' Mau trả cho tôi ! ''

'' Có giỏi đến đây lấy. ''

Chúng khiêu khích.
Cậu liền bộc phát cơn giận mà vung cú đấm vào mặt tên cầm đầu.

'' Khốn nạn ! ''
Hắn chửi thề.
Bỗng một tên đằng sau dùng khuỷu tay đập vào gáy cậu.

'' A ! ''

Cậu gục xuống,tay ôm gáy.Chúng được đà mà xông vào đá đấm túi bụi.

'' Dừng lại ! ''
Một tiếng nói uy lực ở đâu phát ra.Diệc Phàm xông đến đạp bọn chúng.Một lúc sau,chúng cũng phải sợ mà chạy.

'' Không sao chứ !? ''
Anh đỡ cậu dậy

'' Không....sao...''

——————

'' Tại sao cậu ngốc như vậy chứ ? Con gấu đó mất tôi có thể cho cậu con khác. ''

'' Trước giờ tôi đều trân trọng quà mọi người tặng cho nên.... ''

'' Thật ngốc quá ! Cậu xem,thương nặng thế này ! Cậu bảo tôi phải làm sao ? Mặt sưng hết lên rồi này. ''

'' Anh không bị thương chắc ? Anh còn nặng hơn tôi kìa ! Chỉ là 1 chút sơ sảy thôi.Tôi có học võ mà ! ''

'' Thôi được rồi,để tôi bôi thuốc cho.Đưa mặt đây. ''

'' Nào ! Nhẹ thôi ! Đau lắm đấy ! ''

'' Thật là.... ''

'' Tẹo tôi bôi lại cho anh xem anh phản ứng thế nào ! ''
Tử Thao búng vào vết thương trên mặt Diệc Phàm.

'' Đau ! Aiyaaa..... ''

'' Cho chết ! ''

—————————

Trên lớp

'' Tôi không thể hiểu được các em,đánh nhau ? Tử Thao,em vừa vào trường mà đã như thế.Tôi thật hết nói ! Rốt cuộc là ai đánh trước ? ''

'' .... ''

Hai người đều yên lặng

'' Câm hết rồi sao ! ''

'' E.... ''

'' EM ! ''

Tử Thao định nói bỗng Diệc Phàm chen vào.

'' Là em làm,không liên quan đến Tử Thao. ''

'' Cậu bị điên à...''
Tử Thao nói nhỏ

'' Đừng nói ''
Diệc Phàm đáp lại,khẽ đẩy người cậu về sau mình.

'' Là em làm,Tử Thao không có lỗi. ''

'' Được,là cậu làm phải không ? Đình chỉ học 1 tuần ! Kể từ ngày mai ! ''

Nói rồi ông thầy bỏ đi

'' Phàm,anh điên à ? ''

'' Không sao đâu,có 1 tuần nghỉ ngơi cũng tốt. ''

'' Anh....''

'' Đừng nói nữa,tôi muốn yên tĩnh một chút. ''

Anh đặt tay lên mình miệng ra hiệu rồi đi khỏi tầm nhìn của cậu.

- Phàm.....

———————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net