Làm Một Ôn Nhu Công Đủ Tiêu Chuẩn (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong quán bar, một nam nhân cao hơn 1m8, gương mặt tuấn mỹ cùng 6 múi cơ lấp ló sau chiếc áo sơ mi mỏng manh làm nhiều tiểu thụ ở đây rục rịch động sắc tình.

Tuy nhiên lúc các 0 đang chuẩn bị tấn công thì một thiếu niên thân hình mảnh mai, trắng nõn chủ động đi đến bên cạnh cậu làm mọi người âm thầm tiết nuối.

Thiếu niên đi đến, tự nhiên áp sát thân hình dẻo dai vào Tề Mạch, cặp mông y cố ý dụi dụi vào hai bên đùi cậu, giọng nũng nịu "Tiểu ca ca, có hứng thú làm việc gì đó với em không~~"

Tề Mạch hơi ngượng nhưng không đẩy y ra, giọng khàn khàn nói "Bae, em đến không đúng ngày rồi. Anh có hẹn với người khác mất rồi"

Thiếu niên hơi tiếc nuối, không dựa sát cậu nữa, đặt nụ hôn lên má Tề Mạch lẳng lơ nói "Đành hẹn ngày khác thôi?" Lâu lắm y mới thấy một tiểu công ngon đến vậy mà lại...

Sau khi thiếu niên rời đi, Tề Mạch lặng lẽ thở phào một cái, nhíu mày nói thần với hệ thống "Chừng nào mục tiêu mới xuất hiện? Ta đợi hết nỗi rồi đó!".

Hệ thống nhanh chóng xoa dịu [Sắp rồi, sắp rồi a! Kí chủ ngài phải kiên trì, xong nhiệm vụ này liền có tích phân mua cho tui một cái cơ thể khác nga]

Lúc cả hai xì xào thì trên sân khấu của quán bừng sáng, một cây cột từ đâu trồi lên, sừng sững giữa sân khấu.

Tiếng MC bất ngờ vang lên "Đến rồi, đến rồi... Hôm nay, tiểu mỹ thụ Liêu Hiên sẽ trình diễn cho mọi người xem diệu múa sexy dance kết hợp với cột a"

Tiếp sau đó là một thiếu niên dáng người so với người câu dẫn cậu ban nảy còn bốc lửa hơn bội phần. Y mặc một bộ đồ tình thú hình con thỏ, khe mông đầy đặn cùng nhũ hoa hồng phấn hoàn toàn lộ ra trước măt mọi người.

Thuần phục cầm cây cột, Liêu Hiên nhanh chóng múa một điệu sexy dance, đem mị lực phóng ra tứ phía. Chả mấy chốc đã có rất nhiều ánh mắt thèm khát nhìn chằm chằm vào y.

Tề Mạch hóa đá, cư nhiên, cư nhiên đây lại là mục tiêu nhiệm vụ! Cậu cảm thấy tam quan lâu này vỡ răng rắc.

Lập tức chất vất 69419 "Không phải ngươi nói Liêu Hiên chỉ là một phục vụ bình thường trong quán rồi bị một đám du côn đùa bỡn thôi à!?"

Hệ thống chột dạ nhỏ giọng nói [Oan ức a, tui thật sự không biết mà QWQ]

Đợi lúc cậu hoàn hồn, y đã biểu diễn xong và bước vào hậu trường. Hệ thống lần nữa tri kỉ nói [Đây là giờ mục tiêu tan làm, đang thay đồ chuẩn bị ra ngoài]

Tề Mạch trả tiền cho phục vụ, nhanh nhảu rời khỏi quán.

Như lời hệ thống nói, lúc cậu đi ra Liêu Hiên đang đi vào nhà xe. Khác hẳn với bộ dáng lẳng lơ trong bar, y mặc một bộ đồ rất giản dị và bình thường, một chiếc quần tây phối với áo sơ mi kẻ sọc xanh trắng.

Một đám người trông có vẻ cũng không tốt lành gì đi đến gần Liêu Hiên. Dường như y cũng biết điều đó nên cước bộ nhanh hơn hẳn lúc đầu.

Nhưng vẫn không thoát khỏi đám người đó, Liêu Hiên bị chặn lại.

Tề Mạch chầm chậm tiến lại gần, nhìn bọn đầu đỏ tóc tím kia đùa bỡn Liêu Hiên.

Y dường như cũng thuận theo bọn hắn, còn chủ động câu dẫn làm Tề Mạch cật lực hoài nghi nhiệm vụ lần này rốt cuộc có giao nhầm hay không.

Tuy vậy cậu vẫn phải đi đến, lạnh giọng la lớn "Tránh xa cậu ấy ra!"

Thấy đám đó quay đầu lại, Tề Mạch thầm nuốt nước bọt. Nhưng cậu vẫn phải hùng hổ đi đến, gương mặt sắc lạnh liếc mắt nhìn đám du đản đó.

"Cút! Còn cần ta nói lần thứ hai sao" Tề Mạch đứng đó, đôi mắt phượng tràn ngập ý đe dọa cùng hung bạo.

Một tên trong bọn đó nghe vậy lập tức cười khẩy "Mẹ đ* Chó, lên! Hôm nay, đánh cho nó chết cho tao!"

Sau đó 3,4 người bao vây cậu, gương mặt hung tợn như muốn lập tức lao vào đánh đá cậu.

Tề Mạch vẫn như cũ bình tĩnh, kêu hệ thống mua cho mình một viên thuốc tăng lực x2. Từ từ chơi đùa với bọn họ.

3,4 người đấu với 1 người, nhìn sơ ai cũng biết người chiến thắng. Bất quá 3,4 người nọ chỉ là hổ giấy, trong đầu một chút võ cũng chả có. Ngược lại, Tề Mạch từ 3 năm trước đã học võ, tuy chưa thành thạo nhưng cũng đủ khiến bọn họ bầm dập.

Sau hơn 15 phút, Tề Mạch mới dẹp xong đám đó, kiêu hãnh mà đi đến chỗ Liêu Hiên thì phát hiện... ĐM, tên mục tiêu này đã về từ đời kiếp nào rồi.

Khóe môi run rẩy, Tề Mạch giận dữ lấy xe ra về. Hệ thống mặc kệ kí chủ tâm tình không tốt mà hí hửng thống báo [Nhiệm vụ phụ tuyến 1: Không để pháo hôi Liêu Hiên bị gangrape thành công, thưởng 1000 tích phân, mở ra ba ô bất kì trong khoang mua sắm]

Sau khi nghe hệ thống nói, Tề Mạch tâm tính thoạt tốt trở lại. Vui vui vẻ vẻ chạy xe về biệt thự riêng của mình và thụ chính.

.

Ở đối diện quán bar, một người đàn ông mặc vest đen đang thì thầm vào một chiếc điện thoại trông có vẻ rất khả nghi.

"Boss, nhị thiếu vừa mới từ một gay bar đi ra, hơn nữa còn đánh nhau với một đám ngườ-"

Chưa kịp nói xong, một giọng nam trầm ấm từ trong điện thoại đã vang lên "Có bị thương không?"

Nam nhân ngơ một chút liền đáp lại "Chỉ trầy xước nhẹ, còn lại hoàn toàn tốt"

Giọng nói bên kia chưa có dấu hiệu trả lời nên hắn nói tiếp "Hình như cậu ấy đánh nhau với đám kia để cứu một nam nhân, nhưng trong lúc đấy người kia đã lên xe chạy về rồi"

Giọng nam vang lên một tiếng ừ thật nhỏ rồi cúp máy. Nam nhân vest đen nhìn quán bar trước mắt, khụ... Bỗng nhiên lại tò mò muốn vào là làm sao?

.

Lúc Tề Mạch bước vào nhà thì một mùi thơm ập đến làm cái bụng nhỏ của cậu mạnh mẽ kháng nghị. Cậu thầm tán thưởng, tài nấu nướng của thụ chính cũng thật là quá tốt đi mà, ngày nào hắn cũng nấu nhiều món ngon làm cho 6 múi cơ bụng mà cậu ngày đêm tập luyện xém nữa tan tát nhưng đáng tiếc Tề Mạch cậu kiên định nên không bị mất hết 6 múi menly của mình.

Thấy Cao Luân Vĩ đang đứng nấu ăn. Tề Mạch thở dài, không biết trong quá trình phát triển hắn đã uống phải thuốc tăng lực gì mà sau khi dậy thì đã cao hơn cậu một cái đầu, cơ bắp cũng săn chắc hơn cậu, mặt cũng đẹp hơn cậu, vai cũng rộng hơn cậu QAQ

Tề Mạch tỏ vẻ: Ta không hề ghen tị hắn đâu nha T^T

Nghe tiếng bước chân, Cao Luân Vĩ vui vẻ quay đầu lại nhu nhuận đáp một tiếng "Ca đã về". Tề Mạch vừa nớt lỏng cavat vừa ân một tiếng, mệt mỏi lê người đi tắm.

Sau khi nghe tiếng nước róc rách, Cao Luân Vĩ liền từ bộ dạng nhu nhuận trở về vẻ lãnh đạm thường ngày, nhíu chặt mày.

Tề Mạch đang thoải mái cọ rửa thân thể đầy mùi rượu của mình thì "Cạch" thụ chính nỗng thình lình bước vào.

Cậu dường như đã quá quen thuộc rồi nên cũng không buồn quay lại, đưa cho hắn chai dầu gội, nhờ vả "Giúp anh".

Haizz, bọn họ đã tắm chung như vậy hơn 12 năm, tất cả là do tính chiều em của Tề Mạch. Đến tận khi Cao Luân Vĩ 17 tuổi mới kêu hắn tách ra và tất nhiên là không được rồi! Sau đó, Tề Mạch đành nhận mệnh.

Cao Luân Vĩ cười ôn nhu, nhận lấy chai dầu gội, chậm rãi giúp cậu.

Vì Tề Mạch thì đang ngồi trong bồn tắm khá rộng nên cậu đành để hắn bước vào.

Tấm lưng trắng nõn, săn chắc của cậu lộ ra trước mặt hắn. Bờ mông cong mẩy cũng cái ót thon nhỏ, trắng hồng làn toàn thân hắn nóng bừng bừng.

Sau khi gội đầu xong, Tề Mạch lười biếng lấy tay kì cọ khắp người. Bỗng dưới mông có thứ gì đó nóng hổi cọ vào, Tề Mạch quay lại nhìn Cao Luân Vĩ bất tác dĩ nói "Tiểu Vĩ, khụ... Đừng chọc vào mông anh nữa"

Cao Luân Vĩ nở nụ cười thánh thiện, ôm lấy Tề Mạch nũng nịu "Nhưng mà, em khó chịu quá~, giúp em đi~, được không?"

Tề Mạch đầu đầy vạch hắc tuyến, cái TM, cậu tự mà an ủi mình đi, tui không có hứng thú đó đâu!

Thấy lỗ tai cậu đỏ hồng, Cao Luân Vĩ đành thả người ra nói "Em đùa thôi, anh ra trước đi"

Haiz, vẫn là hắn luyến tiếc không muốn cậu khó xử mà hơn nữa thời cơ chưa tới~

Tề Mạch như được ân xá, mặc đồ vào rồinlao nhanh ra cửa làm Cao Luân Vĩ dỡ khóc dỡ cười, đành cùng ngũ chỉ cô nương lần nữa bầu bạn.

Nhìn bàn mỹ thực phong phú trước mắt, Tề Mạch hận không thể lập tức lao vào chén sạch, nhưng cậu còn phải đợi thụ chính ra mới được ăn a.

Hơn 15 phút sau, Cao Luân Vĩ thần thanh khí sảng bước ra liền thấy nam nhân nào đó đang nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh ngồi đợi mình, đôi mắt lấp lánh đầy sung sướng.

Móe, có cần lâu vậy không? Ta đây sắp bị ngươi làm cho đói chết rồi! Tề Mạch tạc mao.

Thật ra ngày trước, khi Cao Luân Vĩ biết nấu ăn, liền nấu cho cậu một bàn đồ ăn hoành tráng, mà lúc đấy Tề Mạch đang đói nên lao vào ăn không đợi hắn. Sau đó, Cao Luân Vĩ giận dỗi tuyệt thực làm Tề Mạch phải giơ tay lên trời mà hứa sau này sẽ luôn đợi hắn ăn cùng mới chịu vào ăn.

Cao Luân Vĩ lòng ngập tràn ấm áp, nhu tình trong mắt sắp hóa thành thực thể mà bay đến ôm lấy cậu.

Cao Luân Vĩ không vào ăn mà cầm một chiếc khăn mới toanh đi đến, lau đầu cho Tề Mạch, giọng dịu dàng "Để đầu ướt lâu sẽ dễ nhức đầu lắm"

Tề Mạch đầu đầy hắc tuyến, nếu sớm biết như vậy thì hắn phải giải quyết nhanh chút chứ! Mẹ nó, 15 phút đầu lão tử khô hết cả rồi!

Sau khi lau xong, Cao Luân Vĩ ngồi xuống trước mặt cậu, cùng cậu ăn hết đống mỹ thực thơm ngon trước mặt.

Hắn không ngừng để vào chén cậu các phần ngon nhất, cá cũng tỉ mỉ lóc hết xương mới bỏ vào chén cậu. Mà Tề Mạch đối với đãi ngộ VIP này sớm cũng đã quen rồi.

Sau khi cơm nước xong xuôi, Cao Luân Vĩ xung phong dọn dẹp rồi rửa chén Tề Mạch thì ngồi vào phòng xử lí công việc.

Hơn 12 năm này, Tề Mạch đặc biệt chăm chỉ, toàn bộ cách giải phẫu, sơ cứu, dược liệu đều thuộc nằm lòng.

Cậu đang làm bác sĩ thực tập ở Bệnh Viện trung tâm thành phố nên tiền lương ứng trước cũng rất nhiều.

Sau khi Cao Luân Vĩ rửa chén xong đi vào phòng liền thấy Tề Mạch chăm chỉ viết tới viết lui cái gì đó trên notebook.

Chủ động bước tới, cọ cọ mặt vào mặt của cậu, nũng nịu "Ngày mai liền làm tiếp, giờ cũng đã khuya rồi, chúng ta đi ngủ thôi, ca".

Tề Mạch gật gù, tắt máy rồi thay một bộ đồ ngủ thoải mái vào, bước lên giường chuẩn bị ngủ. Sau lưng cậu,  giường bị lún xuống, Tề Mạch nhăn mày "Qua phòng của em mà ngủ!"

Không ai trả lời, Tề Mạch khó hiểu mở mắt thì... ĐM, không hề có người trong phòng cậu!

Tiếng Cao Luân Vĩ từ bên ngoài truyền vào "Em đang ở phòng mình mà"

Tề Mạch nuốt nước bọt, sau lưng lạnh cóng lập tức xốc mền chạy qua phòng hắn.

Sau khi bình yên bước vào phòng hắn, Tề Mạch nhảy lên giường, ôm chặt Cao Luân Vĩ sợ hãi nói "Có ma ở phòng anh! QAQ"

Cao Luân Vĩ ôn nhu ôm lấy tiểu ca ca nhát gan của mình, không ngừng chấn an "Không sao, có em đây rồi"

Không nghe tiếng đáp lại, hắn nhìn xuống...

Tề Mạch đã ngủ mất từ lúc nào...

Mặt khác, hệ thống ở bên phòng Tề Mạch đang rất ủy khuất. Nó mới mua được một cơ thể mới hình con cún rất khả ái, vốn định hù rồi khoe cho Tề Mạch xem. Ai dè, kí chủ của nó gan bé, mới hù một cái liền chạy luôn sang phòng của thụ chính ẩn náo.

Cao Luân Vĩ thõa mãn ôm mỹ nam vào lòng, ngón tay di chuyển phát họa toàn bộ gương mặt của cậu. Len lén đặt một nụ hôn vào môi Tề Mạch, hắn thở dài... Chừng nào cậu mới thật sự thuộc về hắn, mới yêu hắn, mới thèm khát hắn như chính hắn đối với cậu.

Nhìn cái ót trắng nõn, ma xui quỷ khiến hắn liền dặt một dấu hôn ngân vào đó. Nhìn nhũ hoa phập phòng sau lớp áo thung, cả người hắn nóng lên. Nhẹ nhàng vén chăn lên, hắn chật vật chạy vào phòng tắm xả nước lạnh...

.

Tề Mạch ngồi đối diện một mỹ nữ, cô gái ấy rất đẹp, một nét đẹp vừa dịu dàng, trong sáng như một đóa hoa bạch liên thuần khiết.

Lòng Tề Mạch đang rất hồi hộp, cậu không nghĩ sẽ có một ngày được xem mắt với một mỹ nữ, hơn nữa còn đúng gu của cậu!

Mỹ nữ ngại ngùng, e lệ hướng cậu ngập ngừng. Lần đầu tiên gặp nam nhân hảo soái như vậy, Tiểu Thuần cô cũng có cũng rung động.

Tề Mạch bắt chuyện "Anh tên Hàn Triệt Ân, em cũng có thể gọi anh là Ân ca"

Mỹ nữ gật đầu, bắt đầu giới thieuj bản thân "Em là Tiểu Thuần, hiện đang học đại học khoa Y Dược năm 3"

Tề Mạch ôn nhu cười nói "Trùng hợp, anh vừa mới ra trường đang thực tập ở Bệnh Viện Trung Tâm"

Mỹ nữ như được tiêm thêm máu gà, nhanh chóng cùng cậu làm quen, hơn nữa còn chủ động hẹn ngày tái ngộ làm Tề Mạch có chút thích ứng không kịp.

Hí hửng chạy về nhà, Tề Mạch vừa lái vừa trò chuyện với hệ thống "Ngươi nói xem, có phải cô ấy thích ta rồi phải không?"

Hệ thống không trả lời, Tề Mạch cũng không để bụng, vui vẻ đi về nhà.

Vừa bước vào nhà, một nam nhân trên người đầy mùi rượu áp sát vào cậu. Tề Mạch vững vàng ôm lấy y, giọng khó chịu nói "Ca, sao anh lại ở đây?" còn uống rượu nữa chứ, hôi chết lão tử.

Hàn Liệt Tống thấp hơn cậu nửa cái đầu, gương mặt mơ màng vì men say ngước lên nhìn cậu "A~, thì ra là tiểu Ân. Mau, mau đỡ anh vào phòng nào"

Tề Mạch không đáp lại, đỡ y lên lầu rồi đưa y vào một phòng dành cho khách rất sạch sẽ mà không hề thấy trong tay công chính cầm một ông tiêm đang hướng cơ bụng thụ châm xuống.

Tề Mạch bỗng cảm thấy đau đau, xoa xoa phần cơ đã bị tiêm một cái liền rất nhanh quên đi.

Hàn Liệt Tống vừa vào phòng liền khóa trái cửa, đẩy mạnh Tề Mạch lên giường. Cậu khó hiểu nhìn y, tên công chính này lại nổi điên gì nữa đây?

Bỗng dưng y cởi hết sạch quần áo, chỉ chừng lại chiếc quần lót mỏng manh. Tề Mạch chợt phát hiện... Công chính cư nhiên... Lại mặc size nhỏ hơn mình!!!

Hệ thống: Đậu móe, đây không phải là trọng điểm!!!

Hàn Liệt Tống cười mỉm nói "Là do em ép anh a~, rõ ràng anh đã cố gắng như vậy rồi mà tại em không chịu động tâm a~"

Lúc Tề Mạch còn ngơ ngác, y đã nhanh nhảu cột hai tay cùng hai chân cậu lại sau đó tiến hành lột bỏ hết tất cả quần áo trên người cậu.

Cứ như thế, Tiểu Mạch bại lộ ra giữa không trung...

Tề Mạch vùng vẫy bỗng cảm thấy toàn bộ sức lực cũng bị như bị rút cạn, chỉ nói không cũng đã tốn biết bao sức lực rồi.

Cậu hoảng hốt nói "Anh đã làm gì tôi? Tại sao cơ thể tôi lại vô lực như thế này?!" nghe cậu hỏi, Hàn Liệt Tống cười gian nói "Ân, anh đã tiêm cho em một liều thuốc nhỏ rồi, trong vòng 3 giờ, em sẽ yếu xìu như em bé mới sinh a~. Còn lại, để anh tự làm, em ở đó hưởng thụ là được~".

Hàn Liệt Tống huýt sáo nhìn chằm chằm Tiểu Mạch lẳng lơ nói "Không tệ a~~" làm Tề Mạch đỏ mặt, lớn tiếng nói "Anh đang làm cái quái gì vậy?!"

Y cười nhẹ, dang hai chân ra ngồi lên bụng cậu, áp sát vào các múi cơ trên bụng cậu chơi đùa nói "Tất nhiên là rape em rồi~"

Sau đó, Hàn Liệt Tống chường xuống, dùng đôi tay vuốt cho Tiểu Mạch cương lên, khi thấy cậu hoàn toàn không phản ứng liền cười nhẹ "Nhịn làm gì~" rồi dùng miệng chậm rãi bú mút lấy Tiểu Mạch.

Thân là lão xử nam, Tề Mạch dĩ nhiên không chịu được cái lưỡi giảo hoạt cùng khoang miệng nóng ẩm của y mà từ từ cương lên.

Công chính cười mỉm, trực tiếp cởi cái quần lót của mình ra. Ngón tay chầm chậm đưa xuống cúc hoa của mình mà nớt lỏng.

Miệng không ngừng rên la đầy dâm đãng. Sau khi thấy đã đủ thì y đưa tiểu cúc của mình vờn qua vờn lại với Tiểu Mạch, còn Tề Mạch vì chứng kiến cảnh dâm dục nảy của công chính mà trực tiếp hóa đá.

Lúc Hàn Liệt Tống chuẩn bị rape dưa y thì, một tiếng động lớn bên ngoài truyền vào.

"Rầm" cánh cửa bị đạp ngã, Cao Luân Vĩ như chết đứng nhìn cảnh tượng trước mắt.

Bảo bối mà hắn yêu sủng bị một tên lẳng lơ vấy bẩn!!!

Hắn như điên chạy đến, bóp cổ Hàn Liệt Tống đang chuẩn bị ấn xuống ném xuống đất.

Tề Mạch vì trải qua kinh hoảng thấy Cao Luân Vĩ liền yên tâm. May quá, chưa mất zing. Lượng thuốc được tiêm vào người cậu khá nhiều nên Tề Mạch vừa thoát lực vừa mệt mỏi nên gượng kêu với Cao Luân Vĩ một tiếng "Tiểu Vĩ.... Khụ... Kéo quần lên giúp anh với".

Cao Luân Vĩ vội vàng chạy đến, đem chăn mền quấn khắp người cậu sau đó nhỏ giọng nói "Ca đừng sợ, tên khốn kiếp đó, em nhất định sẽ cho nó một vài học".

Bất quá Tề Mạch cũng chả nghe được bao nhiêu vì khi được Cao Luân Vĩ ôm vào lòng liền... Ngủ mất.

Không trách cậu được, sáng sớm đã thức dậy chải chuốt để đi xem mắt rồi a. Hơn nữa vì có thêm liều thuốc mà Tề Mạch như cá mắc cạn, lúc thấy Cao Luân Vĩ đã đạt tới cực hạn mà ngủ mất rồi a.

Cao Luân Vĩ ôm lấy Tề Mạch, đôi mắt lạnh nhạt liếc qua Hàn Liệt Tống như một tên quý tộc nhìn xuống nô tỳ hèn mọn làm y tức giận đến mặt đỏ bừng. Sau đó bước ra khỏi phòng.

Hàn Liệt Tống cười khẩy, đứng lên nghe hệ thống thông báo [Nhiệm vụ: Rape nam phụ Hàn Triệt Ân không thành công, phạt cấm ngôn một tuần].

Y không quàn tâm lắm, nhặt lấy quần áo mặc vào rồi bước ra khỏi phòng...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net