Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 6 Đánh dấu tạm thời

Tín tức tố của Thời Thanh Tự bất giác tỏa ra. Hai luồng tín tức tố khác nhau lại đan xen vào nhau trong không khí, khó thể tách rời.

Yết hầu của Tần Cảnh cuộn lên cuộn xuống, nặng nề nuốt một ngụm nước miếng. Đồng tử đen tuyền trong bóng tối đỏ lên.

Omega chẳng mảy may nhận biết được nguy hiểm vẫn còn cọ qua cọ lại trên cổ Alpha, đốt lửa khắp cơ thể anh, miệng cậu thì rầm rì nói nhỏ: "Thơm thật đấy, mùi ở đâu nhỉ?"

Hô hấp của Tần Cảnh dần dần trở nên nặng nề. Anh nắm lấy vòng eo Thời Thanh Tự bằng một vòng tay, lật Omega lại đè lên người cậu. Hai tay sờ vào hai bên người, giọng yếu ớt nói: "Thời Thanh Tự em cứ thế này, anh không đảm bảo tí nữa sẽ không làm gì em đâu nhé."

Lời cảnh cáo này cơ bản là chẳng có tí tác dụng nào, vẫn gây phiền nhiễu như cũ.

"Chồng ơi, em nóng lắm, em muốn hôn hôn anh, anh hôn hôn em không được sao?"

"Thời Thanh Tự em không được hối hận đâu đấy."

Câu này là Tần Cảnh nghiến răng nghiến lợi nói ra.

Nhìn dáng vẻ của đối phương, rõ ràng là đang phát tình rồi. Tín tức tối mùi mật đào tỏa ra trong phòng ngủ ngày càng nồng, thâm nhập vào từng ngóc ngánh trong phòng.

Đuôi mắt của Omega đỏ ứng, tầm nhìn dần dần trở nên xa xăm, giống như được phủ một lớp sương mù. Hai tay ôm chặt cổ Alpha, âm thanh run rẩy: "Chồng ơi..."

Cuối cùng Tần Cảnh cũng không chịu được nữa, thả tín tức tố của mình ra để ôm lấy Thời Thanh Tự, vừa an ủi Omega vừa từ từ cúi đầu xích lại gần gáy của đối phương.

Hai chiếc răng nanh không nhanh không chậm chà xát lên tuyến thể. Tuyến thể nhỏ nhắn dần dần lộ ra, phía bên trong chưa đầy tín tức tố mùi mật đào.

Một giây sau, Alpha dùng chiếc răng nanh sắc bén của mình đâm vào tuyến thể mỏng mạnh yếu đuối, liên tục đưa tín tức tố thuộc về mình vào đó.

"Huuu...đau..."

Đánh dấu tạm thời hoàn tất cũng mất 10 phút đồng hồ. Trong không khí tín tức tố dần dần nhạt bớt đi. Tần Cảnh dỗ dành hôn lên tuyến thể của Omega.

"Ngoan, không sao đâu, ngủ đi em."

Omega vừa mới trải qua đánh dấu tạm thời so với bình thường còn bám dính hơn, Thời Thanh Tự cứ thế mơ hồ lăn vào trong lòng của Alpha, lông mi vẫn còn một giọt nước mắt. Cậu nhỏ giọng nói: "Chồng ơi ôm em"

Tần Cảnh giống như hết cách, lấy tay ôm chặt lấy eo của đối phương, cúi đầu hôn nhẹ nhàng lên môi cậu, mềm giọng: "Ôm rồi nè, nhanh ngủ đi."

Thời Thanh Tự hơi hé miệng ra, lộ ra một nụ cười đầy mãn nguyện, chui vào trong lòng Alpha rồi nhanh chóng đi vào giấc ngủ.

Trong màn đêm đen vô tận, trên giường vẫn còn một người khác hưng phấn không chịu được. Anh vô thức sờ vào khóe miệng mình, giống như đang xem là có vị gì.

Ai nói là vợ của anh mạnh mẽ hổ báo chứ, rõ ràng là đáng yêu ngọt ngào như thế.

Nhưng mà không có vui vẻ được bao lâu, Tần Cảnh bỗng nhận ra một chuyện.

Bây giờ Thời Thanh Tự đang mất trí nhớ, Thời Thanh Tự hồi trước đâu có thích anh.

Làm sau bây giờ, có hơi không muốn để Omega hồi phục trí nhớ rồi.

Sáng hôm sau.

Anh bị áp lực đè lên làm cho tỉnh giấc. Vừa mở mắt đã thấy một cái đầu đầy tóc cọ vào ngực. Tóc làm Tần Cảnh có hơi ngứa, Thời Thanh Tự ngửa tay ngửa chân đè lên người anh.

"Thanh Tự?"

Omega vẫn còn đang mơ ngủ nên không trả lời anh, chỉ là vẫn đang ngọ ngậy lên người anh.

Vì đã có đánh dấu tạm thời, nên bây giờ Thời Thanh Tự ngoài có mùi mật đào nhàn nhạt thì cũng có thêm mùi trà ô long nữa. Đây là tín tức tố anh sơ sót lưu lại trên người Omega, giống như đang lầm bầm chửi thề gì đó.

Ngửi thấy mùi vị tín tức tố chỉ thuộc về mình trên người đối phương, mặt Tần Cảnh đỏ hết cả lên, xấu hổ dời tầm mắt đi.

Cái gì mà không nhịn được đánh dấu tạm thời người ta luôn.

Tần Cảnh bất lực cảm thán, ôm Omega lại gần ngắm nghía. Sau đó ảnh thức dậy súc miệng đánh răng.

Vì Thời Thanh Tự bây giờ không thể đến công ty, Tần Cảnh cũng không yên tâm để Omge ở lại nhà một mình. Cho nên anh dự định hai ngày này sẽ ở phòng sách làm việc.

Lúc Thời Thanh Tự tỉnh dậy, trên giường không thấy bóng của Alpha đâu. Cậu không thèm xỏ giày, vừa gọi Tần Cảnh vừa đi xuống lầu.

Tần Cảnh vẫn đang ở phòng bếp chuẩn bị đồ ăn sáng nghe thấy âm thanh của Omega, lập tức bỏ máy ép trên tay xuống, đáp lời: "Ở đây nè, bữa sáng sắp xong rồi, trước tiên em đi rửa..."

Lời còn chưa nói hết, thì tầm mắt lia xuống chân của đối phương.

Anh bóp mặt của Omega: "Sao lại không đi dép vào như vậy?"

Ngón chân của Omega múp múp đáng yêu cuộn co quặt lại, xong rồi lại còn lúng ta lúng túng đứng tại chỗ đó, lầm bầm: "Em quên mất."

Tần Cảnh đi 2 bước bằng 3 bước bình thường, bế Thời Thanh Tự về lại trong phòng.

Omega bị đặt xuống giường, ngoan ngoãn để Alpha xỏ dép cho.

Nhận thấy đối phương không phải đang tức giận, Thời Thanh Tự hôn vào má của Tần Cảnh, cười hehe: "Chồng à, anh làm món gì ngon vậy?"

"Sữa đậu với bánh mì, còn có cả trứng ốp la nữa."

"Đều là những món em thích nè."

"Em thích cả ba món này sao?"

Ở trong ấn tượng của Tần Cảnh, Thời Thanh Tự không có món đặc biệt yêu thích, cũng không có món nào mà không thích. Trước đây đều là anh làm món nào thì đối phương ăn món đó.


Chuyện là mình đang thực hiện một nghiên cứu để hoàn thành cho báo cáo khóa luận. Hiện tại nghiên cứu đang trong giai đoạn khảo sát cho nên cuối chương 19 kính nhờ cô bác anh chị nào đang ở trong độ tuổi 18-30, đang có một mối quan hệ cặp đôi và đã từng quan hệ tình dục trong vòng 3 tháng gần đây hãy ghé vào và cho mình một chiếc phiếu trả lời nhé. Mình cần một số lượng phiếu trả lời khá lớn mà lại sắp đến giai đoạn phải nộp báo cáo rồi. Ai hỗ trợ được thì mình đội ơn nhiều.

Mình sẽ đặt một chiếc pass ở chương 20 - tức là ngoại truyện nhé. Sau khi trả lời xong sẽ có pass ở trang cuối ạ. Yên tâm là mình sẽ chỉ khóa đến khi khóa luận đã thu đủ phiếu ạ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei