Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8: Bé sâu lười

"Tầm khoảng ngần này."

Theo chữ cuối cùng vừa nói xong, mồ hôi lạnh trên trán Đường Vị cũng chảy xuống, đóng văn kiện và đứng sang một bên.

Tần Cảnh hơi cúi đầu: "Được rồi, tôi biết rồi, vụ của Cao Thị cứ để tôi giải quyết.

"Cảm ơn giám đốc Tần."

"Không cần khách sáo thế đâu, chuyện của Thanh Tự nhà tôi cũng là chuyện của tôi mà."

Đường Vị lén lút nhìn sang Thời Thanh Tự vẫn còn đang nhìn chằm chằm vào y, vội vàng đáp: "Giám đốc Tần, nếu không có chuyện gì nữa thì tôi xin phép đi trước."

"Ừm."

Tiễn Đường Vị quay ra, Tần Cảnh mới nhớ ra một chuyện.

Trong thời gian dài mà Thời Thanh Tự không tới công ty là không ổn, ngoài mặt lại có vài người khác muốn quan tâm chuyện này, chưa kể còn phải hợp tác với các công ty khác nữa.

"Em..."

"Ò? Sao vậy hả chồng?"

Một tay Thời Thanh Tự cầm kem một tay cầm khoai tây chiên ăn cực kì vui vẻ, đoi mắt ngây thơ trong sáng không lẫn tạp chất, ngơ ngác nhìn anh.

Tần Cảnh hít một hơi, ngập ngừng hỏi: "Ngày mai em muốn tới công ty chơi không?"

Omega nghiêng đầu, ngậm một miếng khoai tây, nói: "Công ty của ông xã sao?"

"Không phải, là công ty của em, em là sếp có phải cũng nên tới xem không, nếu không nhân viên không thấy em có mặt lại không chú tâm làm việc, như vậy thì họ sẽ không làm tốt việc của mình nữa."

Tần Cảnh cố gắng hết sức dùng các kiểu ngôn từ mà Thời Thanh Tự có thể hiểu được.

Omega cúi xuống nghiêm túc suy nghĩ trong chốc lá, sau đó ngẩng đầu đáp: "Anh có đi cùng em không?"

Trong nhận thức của Thời Thanh Tự lúc này chỉ có Tần Cảnh, những thứ khác với cậu đều không quan trọng. Nhưng alpha của cậu hỏi cậu như vậy, chắc chắn là vấn đề rất nghiêm trọng. Đã vậy không thể trốn tránh được vậy thì chỉ cần anh cùng cậu là sẽ ổn.

Tần Cảnh vuốt tóc omega: "Đương nhiên rồi."

Thời Thanh Tự: "Vậy thì em đi."

Sáng hôm sau.

Sáng rất sớm Thời Thanh Tự bị alpha nhà mình lôi từ giường dậy. Cậu nửa tỉnh nửa mê bắt đầu cò kè mặc cả với Tần Cảnh.

"Chồng à, có thể để em ngủ thêm 10 phút nữa được không, xin anh đó."

"Không được, bé sâu lười mau dậy nào."

"Không muốn đâu ~"

Omega vừa nói vừa thít thít dụi vào lòng alpha. Nhưng mà lại bị Tần Cảnh tóm gáy kéo dậy.

"Em là sếp cơ mà, phải tới công ty đúng giới để làm gương."

"Vậy em không làm sếp nữa, em muốn ngủ cơ."

Tần Cảnh bị chọc cười luôn, trước đây sao anh lại không phát hiện Thời Thanh Tự bị rũ ngủ như vậy nhỉ.

Không còn cách nào, anh nghĩ tới một biện pháp tối ưu khác.

"Vậy em ngủ đi, anh vệ sinh cá nhân cho em."

"Được luôn."

Tần Cảnh hít một hơi, nhào nắn khuôn mặt múp vừa mềm mại lại tinh tế của omega, chấp nhận nói: "Em thực sự không hề khách sáo luôn đó bé sâu lười à."

"Hehe"

Trong quá trình vệ sinh cá nhân Tần Cảnh bảo mở miệng thì mở miệng, bảo súc miệng thì súc miệng. Trong cả quá trình Thời Thanh Tự đều nhắm mắt, đến cả bữa sáng cũng định muốn để alpha ăn hộ luôn.

Mãi đến khi ra cửa mới hoàn toàn tỉnh táp, omega tinh thần sảng khoái ngáp một cái, dùng cái miệng vẫn còn lưu lại mùi bạc hài để thơm alpha một cái thật mạnh.

Lời đáp lại hơi có ý cười: "Chồng thật là tốt."

Tần Cảnh gần đây chống cự không nổi những cái hôn bất ngờ của Thời Thanh Tự, khuôn mặt cố giữ vẻ bình tĩnh nhưng má đỏ bừng, suýt thì giữ không nổi cái vô lăng.

Anh họ nhẹ một tiếng, giả vờ tỏ vẻ nghiêm túc đưa omega ngồi vào ghế cạnh ghế lái, cài dây an toàn cho đối phương, khuyên răn: "Ngồi ngoan nào, không được ngọ nguậy."

"Được luôn chồng ơi."

Alpha bị dáng vẻ chân thành của omega chọc cười, trong mắt không giấu được ý cười.

Tới khi tới nhà xe của công ty, omega cũng thực sự là không ngọ ngoậy gì thêm.

Tần Cảnh đỗ xe xong, đi một vòng quay về mở dây an toàn cho omega, giọng kinh ngạc nói: "Sao mà lại ngoan quá vậy?"

Thời Thanh Tự gật đầu lia lịa: "Ờm."

"Được rồi, xuống xe đi."

Anh vẫy tay với omega, biểu thị ý muốn dắt đối phương.

Bây giờ Tần Cảnh đối với mấy chuyện như này càng ngày càng thuận tay, không mảy may cảm thấy có chỗ nào không đúng. Thời Thanh Tự cũng tự nhiên đưa tay cho alpha nắm.

Mãi tới khi bước vào công ty hai người họ mới nhận ra ánh mắt của mọi người đang dồn về phía họ.

Omega cẩn thận từng tí nép vào người Tần Cảnh, giữ chặt vào quần áo của alpha, cúi đầu nói: "Chồng ơi, sao mà mọi người đều nhìn chúng ta vậy."

"Ờm...Cái này thì...chắc là do chúng ta đẹp trai quá đó."

Thực ra Tần Cảnh cũng mới nghe thấy lời bàn tán của họ. Nhưng không biết phải giải thích với Thời Thanh Tự kiểu gì, chỉ có thể tìm đại một lý do.

"Kia là alpha của sếp sao? Đẹp trai quá vậy!!!"

"Em xin lỗi sếp, em hơi muốn ăn cây táo rào cây sung rồi."

"Trước giờ không nghe tin sếp có bạn trai, bây giờ đến tuyên bố chủ quyền luôn rồi?"

"Không biết nữa, nhưng mà cậu có cảm thấy hai người họ có tướng phu thê không?"

"Nhanh gọi trợ lý Đường đi, sếp tới rồi."

Tần Cảnh chưa từng tới công ty của Thời Thanh Tự, cho nên không biết phòng làm việc ở đâu. Thêm vào đó omega hiện giờ lại đang mất trí nhớ, cũng không hình dung ra phòng làm việc ở đâu.

Anh cũng không dám nhờ người ngoài dẫn đường, vậy thì sẽ bại lộ chuyện Thời Thanh Tự bị mất trí nhớ.

Đang bối rối có nên báo tin cho Đường Vị tới đón 2 người không thì biết Đường Vị cũng đang hớt hải chạy tới.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei