Chương 62

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
gì, muốn làm gì, đều không cần bận tâm."

Sơ Nhất vẫn nhìn hắn.

"Em không cần phải để ý xem cái gì có thể nói, cái gì không thể nói, hay nói cái đó có khiến anh khó chịu hay không," Yến Hàng giơ tay gảy gảy chóp mũi cậu một chút, "Hiểu chưa?"

"Ừm". Sơ Nhất cúi đầu tiếp tục nhào bột.

"Anh cũng vậy," Yến Hàng nói, "Anh muốn nói cái gì thì nói, cân nhắc xem nói mấy thứ đó có làm em xấu hổ không, anh cũng mệt mỏi."

"Em không xấu hổ." Sơ Nhất nói.

"Ồ." Yến Hàng nở nụ cười.

Sơ Nhất ngẩng đầu lên, nhìn hắn chằm chằm một chốc, đột nhiên giang tay ra, lại gần ôm lấy hắn.

"Làm sao thế?" Yến Hàng hỏi.

"Xoa xoa lưng đi." Sơ Nhất ôm chặt hắn, nhỏ giọng nói.

Yến Hàng dùng sức xoa xoa lưng cậu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net