Tá Túc Qua Đêm Trong Nhà Mỹ Nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dương Quốc Long là con trai duy nhất của nhà tài phiệt họ Dương, gia đình có công ty lớn và vô số chi nhánh rải rác khắp nơi, vô cùng giàu có. Do là đứa con trai duy nhất nên anh từ sớm đã có một chỗ đứng trong công ty. Dù vậy, Long vẫn không bị đồng nghiệp ghét bỏ, về cơ bản là anh vô cùng tuấn tú, tính tình ôn hòa lại nói chuyện rất có duyên, ai ai cũng yêu mến

Hôm đó là ngày chủ nhật, công ty quyết định tổ chức một chuyến picnic cho tất cả các nhân viên trong công ty được thư giản, đương nhiên là Dương Quốc Long cũng có tham gia

Từ sáng sớm, mọi người đã chuẩn bị xong đồ đạc và đứng trước cổng công ty, sau khi sắp xếp xong tất cả, mọi người lên xe và xuất phát đến khu rừng ngoài rìa thành phố

Nơi đây cảnh sắc vô cùng thơ mộng, cây cối xum xuê xanh tốt, khắp nơi là tiếng chim hót rợp vang và có một dòng suối rất trong lành chảy ngang qua khu rừng. Đến đây để thư giản đương nhiên là một quyết định rất đúng đắn. Tuy nhiên, nghe đồn nơi đây có khá nhiều thú dữ, vì vậy chẳng ai dám vào sâu trong rừng

Sau khi đã chè chén no say, Dương Quốc Long lúc này cũng đã ngà ngà thấm hơi rượu, anh ta loạng choạng đi vào rừng tìm một bụi cây để 'giải quyết', bước đi cứ chân nọ xọ chân kia. Giải quyết xong, hai con mắt cứ nhắm mà đi vòng vòng, chẳng biết từ lúc nào đã lạc mất đường về. Đến lúc tỉnh rượu thì hốt hoảng la hét khắp nơi tìm người

Lòng vòng quanh các gốc cây gần một giờ đồng hồ, lúc này đã quá trưa nên trời nắng gắt, anh thấm mệt bước đi như xác sống, họa vô đơn chí chẳng những lạc đường mà còn lỡ vấp phải hòn đá đập đầu một cái thật mạnh lên cái cây trước mặt, bất tỉnh nhân sự

~~~~~

Khi tỉnh lại, chẳng biết gì mà chỉ thấy choáng váng và thật mơ hồ, Dương Quốc Long nhìn xung quanh lúc này đã tối sầm, nếu không thật nhanh tìm mọi người không khéo lại gặp thú dữ mất

Tức tốc chạy hết sức bình sinh, trong đêm tối cảm giác như nỗi sợ hãi khiến sinh lực con người ta tăng gấp một trăm lần, không, phải là gấp một ngàn lần. Dù sao ông trời vẫn có mắt, Dương Quốc Long chạy một tí đã thấy có ánh sáng phía xa xa, có lẽ mọi người đang ở đó. Anh ta chạy thật nhanh về phía ánh sáng

Trước mắt Dương Quốc Long là một ngôi nhà kiểu cổ, há hốc mồm nhìn vật này, anh ta lại nghĩ phải chăng mình bị ảo giác hay là có con yêu quái nào thôi miên mất rồi, kiểu nhà cổ này thật sự bây giờ chẳng thể nào còn nữa đâu

Đang say đắm nhìn ngôi nhà kì quái này, bỗng nhiên có tiếng kẽo kẹt và cánh cửa mở ra, Dương Quốc Long hoảng sợ vội núp phía sau cánh cửa. Có một nam nhân cầm đèn lồng nhìn ra bên ngoài, gương mặt cậu ta xanh xao và hai cánh tay khẳng khiu nhìn như trơ ra cả xương, hốc mắt có thâm quầng khá đậm, nhưng chẳng hiểu sao nhìn cậu ta lại có sức hút đến kì lạ, Dương Quốc Long tựa hồ nhìn ngắm cậu ta không chớp mắt

- Kì lạ, lúc nãy mình nghe có âm thanh gì đó mà... chắc là chuột thôi - Cậu trai kia nói xong liền đi vào trong, khép cánh cửa lại
Dương Quốc Long vẫn còn đang mải mê nhìn ngắm, bỗng giật mình chạy đến đập cửa rầm rầm, đang đứng chờ thì bỗng cánh cửa mở ra đập vào mũi cậu một cái thật mạnh, điếng cả người

- A là người thật à, anh là ai ? Đến đây làm gì? - Cậu trai kia ngẩn ngơ nhìn Dương Quốc Long, gương mặt thật vô cùng đáng yêu khiến người ta phải ngây ngất

Nhìn ngắm một lát, Dương Quốc Long lúc này chợt tỉnh vỗ mặt mình vài cái rồi đưa tay ra

- Tôi là Dương Quốc Long, hôm nay tôi đến đây picnic cùng đồng nghiệp nhưng không may bị lạc đường, vị tri cậu có thể cho tôi ở nhờ một đêm ?

- À, à vâng, nếu anh đã nói vậy thì tôi cũng không thể từ chối - Cậu trai nhìn Dương Quốc Long tổng thể từ trên xuống dưới, có vẻ không phải là người xấu - Mời anh vào

Cậu ta tay cầm đèn lồng, dẫn Dương Quốc Long vào nhà, miệng cứ huyên thuyên nói mãi không thôi

- Tôi là Mộc Kỳ, tôi sống ở đây cũng đã mười bảy cái xuân xanh rồi, mẹ tôi mất sớm cha tôi làm ăn xa chưa từng thấy mặt lần nào, nên giờ tôi chỉ còn cô độc một mình, thật sự là rất cu đơn

- À à, xin lỗi - Dương Quốc Long lấy ngón tay móc móc Mộc Kỳ - Cho tôi hỏi nhà vệ sinh ở đâu vậy

- A, anh cần đi vệ sinh à, đi theo tôi

Mộc Kỳ chỉ vào nhà vệ sinh, Dương Quốc Long vội chạy vèo vào và đóng cửa cái rầm. Sau đó có âm thanh xè xè thật to phát ra, người nam nhân kia cũng mãn nguyện mà thở dài một tiếng 'Aaaa~, đã quá'

- Oa, thật là sung mãn nha, âm thanh to lớn thế cơ mà -  Mộc Kỳ nghe âm thanh xè xè kia mà đứng trầm trồ

Dương Quốc Long mặt đỏ bừng, mở cửa đi ra

- Có gì mà phải phản ứng như vậy, chẳng lẽ cậu chưa từng thấy nam nhân đi vệ sinh sao

- Đúng thật đó a, ngoài bản thân mình ra trước giờ tôi chỉ thấy mỗi mình anh là nam nhân đi vệ sinh thôi

Dương Quốc Long chợt nhớ lại rằng Mộc Kỳ bảo ngoài mẹ ra, cậu chưa từng sống với ai cả

- Nào theo tôi, tôi dẫn anh đến phòng ngủ - Mộc Kỳ chỉ chỉ về phía trước

- À vâng, cảm ơn

Dương Quốc Long lủi thủi đi sau lưng Mộc Kỳ

* A! Cái ảnh bìa hình Law đó k có ý nghĩa gì đâu nha,chỉ là vì mị thích Law nên mới để ảnh vô chơi thôi*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net