Chương một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: An Dật Nhiên


Chuông đồng hồ báo thức chỉ vừa kịp kêu "bíp" một tiếng, Hạ Lam đã tắt ngay, không để nó ảnh hưởng đến Du Quang. Cậu lấy cánh tay đang ôm eo mình ra, nhẹ nhàng ngồi dậy, cầm chiếc áo sơ mi nằm dưới đất khoác hờ lên người, đi vào phòng tắm.

Một giờ sau, Du Quang dậy, vệ sinh buổi sáng xong hắn vào phòng bếp, nhìn Hạ Lam nấu đồ ăn sáng, hắn nhẹ nhàng đi đến phía sau lưng Hạ Lam. Hạ Lam chỉ mặc mỗi tạp dề, phơi cặp mông trắng trẻo trước mặt Du Quang, tay Du Quang chạm vào mông, sau đó đến eo, rồi lên trước ngực.... Hạ Lam đã quá quen thuộc với sự quấy rầy của hắn, chỉ tập trung lo nấu thức ăn. Năm phút sau hai tô mì Quảng Đông nghi ngút khói đặt lên bàn, Hạ Lam ngồi lên đùi Du Quang, gắp từng đũa đút cho hắn. Tay Du Quang không ngừng chạy trên cơ thể Hạ Lam, miệng há ra chờ Hạ Lam đút. Hạ Lam đút một đũa vào miệng hắn, một đũa vào miệng mình, cho đến khi hết tô mì.

Ăn sáng xong, Du Quang đi làm, Hạ Lam ở nhà dọn dẹp nhà cửa bếp núc, sau đó vào phòng, mở máy tính lên lướt web.

Hạ Lam năm nay mười tám tuổi, vừa tốt nghiệp cấp ba, không thi đại học, chỉ ở nhà làm nội trợ. Du Quang năm nay ba mươi tuổi, chủ một công ty môi giới nhà đất. Hiện tại họ là tình nhân, nhưng bốn năm trước, họ là con riêng và cha dượng.

Mẹ Hạ Lam là một bà mẹ đơn thân, Hạ Lam không biết cha mình là ai, cậu lớn lên trong tình yêu thương của mẹ, và sự lạnh nhạt của bà con xóm giềng họ hàng.

Nhà chỉ có hai mẹ con đùm bọc nhau. Hơn mười năm trước, mẹ Hạ Lam chuyển sang làm nghề môi giới bất động sản, thường đi làm rất sớm về nhà rất trễ, cơm nước trong nhà đều do một mình Hạ Lam lo. Hạ Lam tuy học hành không giỏi, nhưng là một đứa trẻ ngoan, ít nói.

Thị trường bất động sản dao động, công việc của mẹ Hạ Lam thuận lợi không ít, chẳng những chu cấp Hạ Lam đầy đủ, còn có thể sở hữu hai căn hộ cao cấp, cho công ty liên doanh thuê lại, làm nơi ở cho chuyên gia nước ngoài.

Nhờ các mối quan hệ trong công việc, mẹ Hạ Lam quen với Du Quang. Du Quang nhỏ hơn mẹ Hạ Lam tám tuổi, là một thanh niên từ quê lên thành phố làm việc, rất nhạy bén trong việc tìm kiếm khách hàng. Do mẹ Hạ Lam có tiền bạc, có tài sản, nên không ít người nhìn vào mối quan hệ lệch tuổi này, cho rằng Du Quang vì tiền bạc nên mới đeo bám mẹ Hạ Lam. Thực tế Du Quang tiếp cận mẹ Hạ Lam một phần cũng vì tiền bạc, tài sản, một phần vì bản thân hắn cũng rất nể phục mẹ Hạ Lam.

Mẹ Hạ Lam cuối cùng cũng quyết định kết hôn với Du Quang. Hạ Lam nghe vậy, gật đầu, không phản đối.

Ba người bọn họ coi như cũng tạo nên một gia đình hạnh phúc, Du Quang thuyết phục mẹ Hạ Lam rời bỏ công ty cũ, cả hai chung tay gầy dựng một công ty mới.

Mọi việc đều rất thuận lợi, ai ngờ hai năm trước, khi Hạ Lam được mười sáu tuổi, mẹ cậu trên đường đi đến chỗ hẹn với khách hàng thì bị tai nạn, qua đời. Sau đám tang, công ty do một mình Du Quang quản lý, theo quyền thừa kế, lợi nhuận phải chia một phần cho Hạ Lam, còn hai căn hộ đang cho thuê và cả căn nhà bọn họ đang ở, vì là tài sản của mẹ cậu trước khi kết hôn, nên quyền đứng tên thuộc về Hạ Lam.

Theo lý, Hạ Lam có quyền đuổi Du Quang ra khỏi nhà, Du Quang từng lo lắng chuyện này, kết quả Hạ Lam vẫn để Du Quang sống cùng mình, khiến hắn thở phào nhẹ nhõm. Hắn là dân tỉnh lẻ lên thành phố làm việc, trước khi cưới mẹ Hạ Lam vẫn ở nhà thuê, bây giờ dù là chủ một công ty bất động sản, nhưng tình hình công ty hiện tại không ổn định, muốn mua nhà ra ở riêng cũng là cả một vấn đề. Vì vậy, khi cậu chấp nhận cho hắn ở lại, hắn cũng thấy an tâm phần nào.

Về đối ngoại, Du Quang nói Hạ Lam vẫn chưa trưởng thành, cần người bảo hộ và chăm sóc, nên hắn phải ở lại chăm sóc cho cậu. Người ngoài nhìn vào lại cười mỉa, bảo Du Quang mượn cớ dòm ngó tài sản Hạ Lam được thừa hưởng từ mẹ. Hạ Lam nghe thấy, cũng chỉ để ngoài tai.

Sau cái chết của mẹ Hạ Lam, Du Quang lao đầu vào công việc như điên. Trước kia công ty do hai người gánh vác, công việc được phân làm hai nên tương đối nhẹ nhàng. Bây giờ chỉ còn mỗi mình Du Quang, hắn phải chạy đôn chạy đáo duy trì sự tồn tại của công ty. Hắn ra khỏi nhà từ sáng sớm để gặp khách, hơn nửa đêm mới về với tình trạng say khước. Mỗi đêm Hạ Lam đều thức đợi cửa chờ hắn về, dìu hắn vào phòng ngủ, pha cho hắn một ly nước chanh nóng để giải rượu. Trước kia, khi mẹ cậu còn sống, những lần cần bàn việc làm ăn bên bàn nhậu, mẹ cậu đều phân công Du Quang đi, sau đó chờ hắn về, dìu hắn vào phòng, nhờ Hạ Lam pha một cốc nước chanh nóng giải rượu. Nhờ vậy, sau khi mẹ mất, Hạ Lam ứng phó với việc say rượu của Du Quang rất là thuần thục.

Có đêm Du Quang về một mình, có đêm do khách đưa về, có đêm là do gái bán bar. Những lúc do gái bán bar đưa về, sáng hôm sau Du Quang lại thấy gương mặt không hài lòng của Hạ Lam. Hắn hiểu lý do cậu bực bội. Mẹ cậu mới mất được ba tháng, hắn đã để gái đưa mình về tận nhà. Nhưng cậu không hiểu, dù hắn vẫn còn tình cảm với người mẹ đã khuất của cậu, thì hiện tại hắn cũng chỉ mới hai mươi tám tuổi, độ tuổi sung mãn nhất của đàn ông, đôi lúc vẫn cần đến phụ nữ để giải toả nhu cầu sinh lý. Hắn nghĩ do cậu còn nhỏ nên chưa hiểu, đợi trưởng thành rồi cậu sẽ hiểu ra vấn đề. Nhưng hắn cũng tự đặt ra một giới hạn cho mình, đó là không bao giờ đưa gái về nhà, để tránh tăng thêm cái nhìn khó chịu của cậu.

Hạ Lam rất ít khi biểu lộ cảm xúc, nhưng cậu đã biểu hiện ra mặt thế này, cũng có nghĩa cậu đã rất khó chịu rồi.

Mọi chuyện tưởng chừng êm đẹp, cha dượng và con trai riêng sống thuận hòa, thế nhưng rốt cục lại có chuyện tiếp tục xảy ra.

Sáng đó, Du Quang tỉnh lại sau cơn say, đầu nhứt như búa bổ, hắn định xuống giường tìm nước uống, không ngờ lại phát hiện có người đang nằm cạnh hắn.

Hắn nhớ lại, đêm qua hình như là một cô vũ nữ hắn quen đưa hắn về, chẳng lẽ hắn giữ cô ả ở lại qua đêm? Vội vàng kéo chăn ra, Du Quang nghĩ mình vẫn còn mơ nên dụi dụi mắt, nhìn kỹ lại, xác định người nằm trên giường đúng là Hạ Lam.

Hạ Lam thân thể trần trụi, trên người còn có dấu tích. Kéo chăn qua khỏi mông, Du Quang hít một hơi. Không cần nói nhiều, hắn đã biết chuyện gì xảy ra đêm qua rồi.

Mỗi đêm hắn nhậu say về trễ, Hạ Lam đều ngồi ngoài phòng khách chờ hắn, đợi hắn về, mở cửa cho hắn, dìu hắn về phòng, pha nước chanh nóng cho hắn uống. Có lẽ lúc cậu đưa hắn vào phòng ngủ của hắn, hắn đã....

Du Quang lấy tay ôm đầu, hắn phải ăn nói sao với mẹ Hạ Lam nơi chín suối đây? Chẳng lẽ nói hắn vì nhậu say, nên mới....

Trong lúc hắn đang mãi suy nghĩ, Hạ Lam đã thức dậy, nhìn tình trạng của mình, kế tiếp im lặng chống tay leo xuống giường, lần theo vách tường đi ra khỏi phòng Du Quang, trước ánh mắt kinh ngạc của hắn.

Sau đó Du Quang nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm, hắn lo lắng xuống giường, mặc quần áo, chạy đến trước cửa phòng tắm, đứng tần ngần tại đó không biết làm gì? Lát sau Hạ Lam mở cửa phòng tắm đi ra, thân chỉ quấn ngang hông chiếc khăn tắm, nhìn thấy Du Quang đứng trước cửa phòng tắm, gật nhẹ đầu như chào, đi thẳng về phòng cậu, để mặc Du Quang đứng chết trân tại chỗ.

Sau đó, mọi việc vẫn diễn ra như không có chuyện gì xảy ra. Du Quang rất áy náy, luôn muốn tìm cơ hội xin lỗi Hạ Lam, nhưng đều chưa được.

Hắn muốn hạn chế việc uống rượu và về trễ, nhưng vì giao tiếp với khách hàng, duy trì công ty, mọi việc lại diễn ra như cũ.

Gần một tháng sau, hắn tỉnh dậy, lại thấy Hạ Lam nằm bên cạnh, không mặc áo quần.

Lần này hắn bình tĩnh hơn, hắn mặc quần áo, gọi điện cho nhân viên nhờ thay mình hẹn lại với khách hàng, sau đó đánh thức Hạ Lam dậy, nói với cậu, chuyện lần này và lần trước hắn sẽ chịu trách nhiệm, hắn sẽ tìm cách bù đắp cho cậu.

Nhưng Hạ Lam lại nói với hắn không có chuyện gì đâu, sau đó lại đứng dậy, vào phòng tắm tắm, để mặc hắn lại tiếp tục ngồi chết trân trên giường.

Chuyện giao tiếp bàn luận công việc, nối kết các mối quan hệ, tăng thêm khách hàng, không thể không uống rượu. Du Quang tự bảo mình tìm cách uống thật ít, hoặc tránh được chuyện bàn bạc công việc bên bàn nhậu càng tốt. Thế nhưng sự đời đâu thể muốn là được.

Nửa tháng sau, Du Quang lại được đưa về trong cơn say, Hạ Lam lại đỡ hắn vào phòng, pha nước chanh cho hắn uống. Hắn cảm thấy tỉnh hơn một chút, người nóng rực nhộn nhạo, hắn biết rõ đó chính là Hạ Lam, nhưng không hiểu sao hắn lại cồn cào muốn phát tiết. Hắn đè Hạ Lam ra giường, làm chuyện cầm thú. Hắn xâm nhập vào bên trong cơ thể cậu, ve vuốt cơ thể cậu, gặm nhắm cơ thể cậu, phát tiết bên trong cơ thể cậu, thậm chí còn kéo tóc cậu, bắt buộc cậu phải chấp nhận nụ hôn cuồng bạo của hắn....

Tỉnh dậy, hắn nhìn Hạ Lam nằm bên cạnh. Hạ Lam xoay lưng về phía hắn, lưng cậu vẫn còn hằn những vệt đỏ do móng tay hắn gây ra, giữa hai mông còn chảy chất dịch của hắn... Hắn nhớ lại cảm giác đêm qua, khi đôi tay của hắn vuốt lên làn da cậu, khi miệng của hắn ngậm lên điểm đỏ trên ngực cậu, khi phân thân hắn sục sạo trong người cậu... Cảm giác rất sảng khoái.

Hắn tự hỏi, bản thân hắn không phải dân đồng tính, vậy thì tại sao hắn lại có cảm giác với cơ thể cậu?

Trong lúc hắn suy nghĩ, Hạ Lam vẫn như cũ, tỉnh dậy, vào nhà tắm, bỏ mặt hắn, xem như không có chuyện gì xảy ra.

Tối thứ bảy, đó là một ngày hiếm hoi hắn không cần phải đi nhậu cùng khách hàng, ăn cơm xong, hắn tắm rửa, kế tiếp mở ti vi ngoài phòng khách xem một bộ phim tình cảm Mỹ. Hạ Lam vẫn như thường lệ, dọn bàn ăn, rửa chén bát, quét dọn nhà bếp, sau đó mới đi tắm.

Khi Hạ Lam từ nhà tắm bước ra, ti vi đang chiếu đến cảnh nóng bỏng, nam nữ chính quần nhau trên giường, quần áo xốc xếch.

Nghe tiếng chân Hạ Lam, Du Quang quay đầu lại. Hạ Lam chỉ quấn ngang hông chiếc khăn tắm, trên người vẫn còn dính lại vài giọt nước từ trên tóc nhiễu xuống. Du Quang nuốt nước bọt, cố lấy chất giọng bình thường nói với Hạ Lam, sấy tóc khô rồi đi ngủ sớm đi. Kế đó hắn tiếp tục xem cảnh nóng bỏng bắt đầu diễn ra trên ti vi.

Hạ Lam nhỏ giọng vâng dạ, quay về phòng mình, lát sau tiếng máy sấy tóc vang lên.

Du Quang mắt nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ thân đã không còn mảnh vải, cơ thể dính khích rịt vào nhau, thở dốc... Trong đầu của hắn bất giác hiện ra hình ảnh Hạ Lam loã lộ, nằm bên dưới người hắn, mặc hắn muốn làm gì thì làm...

Phân thân của hắn bất giác có phản ứng, hắn tắt ti vi, cầm chìa khoá xe lên, định ra ngoài tìm nơi giải toả. Nhưng khi đi ngang phòng Hạ Lam, hắn đứng lại.

Cmn, tiền không phải dễ kiếm, trong nhà có đồ miễn phí, tội gì không dùng, ra ngoài chi cho tốn tiền, chưa kể còn được giải quyết ngay tắp lự.

Nghĩ vậy, hắn xoay người, mở cửa phòng Hạ Lam, bước vào.

Hạ Lam ngồi trên giường, tóc vừa mới sấy khô xong, cậu đặt máy sấy lên đầu giường, dửng dưng nhìn Du Quang.

Hạ Lam vẫn chưa mặc quần áo, do cậu ngồi nên khăn tắm hơi tuột ra, làm lộ một phần hông và một bên bắp đùi. Du Quang nhìn chằm chằm Hạ Lam, nhìn xoáy vào những phần da thịt lộ ra gần chỗ bí ẩn của cậu. Hắn bước tới, đè Hạ Lam xuống giường, xâm phạm cậu.

Hạ Lam không chống cự, cũng không có biểu hiện phối hợp, chỉ dửng dưng để mặc hắn muốn làm gì thì làm. Sự dửng dưng của cậu lại khiến hắn càng điên cuồng hơn, làm hết lần này đến lần khác như dã thú, ngay cả khi cậu mệt mỏi thiếp đi, hắn vẫn còn điên cuồng giày xéo cơ thể cậu.

Nhìn cơ thể Hạ Lam dính đầy dấu vết của hắn, lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy vô cùng thoả mãn, sau đó, hắn lại thấy mình vô cùng khốn nạn.

Hắn là cha dượng, Hạ Lam là con riêng, cho dù bỏ qua việc Hạ Lam cùng giới tính với hắn và Hạ Lam vẫn còn chưa trưởng thành, thì hành động cha dượng xâm phạm con riêng cũng đủ để người đời phỉ nhổ. Hắn không yêu Hạ Lam, hắn biết rõ điều đó, hắn chỉ cần Hạ Lam để giải quyết nhu cầu sinh lý, đây là điều hắn khẳng định. Có lẽ hắn nên dừng việc này lại?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net