Chương 31: Vật kích thích hệ lôi (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lươn điện mặc dù nhìn giống lươn, nhưng thật ra họ hàng gần với cá chình còn gọi là cá chình điện. Trên cơ thể có bộ phận tạo ra điện và bộ phận cảm nhận điện. Nó có thể tạo ra điện áp thấp để xát định vị trí con mồi. Khi phát hiện mục tiêu thì sẽ tạo ra điện áp suất cao để con mồi tê liệt, không thể chạy thoát.

Vì nước dẫn điện tốc nên lươn điện là một động vật săn mồi vô cùng thành công.Khi Văn Tuấn nhận được vật kích thích, cơ thể mơ hồ như cảm nhận một giác quan thứ sáu. Anh cảm nhận được không gian xung quanh mình, đặc biệt là những cử động, dù chỉ rất nhẹ.Anh nhắm mắt "Em dùng dị năng ẩn thân, xem có chạm vào anh được không?"Không cần giải thích, cậu hiểu được chuyện này có liên quan đến vật kích thích của con lươn kia.

Quả nhiên anh dễ dành trách né cậu. Dị năng này không hẳn làm cậu tan biến, mà gần như là tang hình. Những dao động xung quanh cậu anh cảm nhận được. Đó là lý do tại sao con lươn điện lại phát hiện cậu mặc dù cậu đã ẩn thân trong hồ nước đục ngầu.

Nếu nói dị năng như là bản năng của dị năng giả thì cũng đúng. Người bình thường ai cũng từ từ lăn, bò, đi và chạy. Nhưng không phải ai cung như nhau. Người cao hơn bình thường sẽ nhanh hơn người thấp. Dị năng giả song hệ thì sẽ mạnh hơn dị năng giả đơn hệ. Song cũng không hẳn vì có thứ gọi là thiên phú. Người cùng chiều cao sẽ có người chạy nhanh nhất. Người cao vượt trội cũng chưa chắc là biết chơi bóng rổ giỏi.

Văn Tuấn quả thật là con cưng của trời. Nếu không nhờ Văn Tuyền giúp lấy được dị năng khác người thì anh vốn cũng không thua ai. Thiên phú sử dụng dị năng của anh khiến người ta sững sờ.

Anh có thể sử dụng nhiều dị năng cùng một lúc mà vẫn vô cùng chuẩn xác.

Vừa né tấn công Văn Tuyền, anh còn cảm nhận một chiếc lá vừa rơi. Anh thả ra dị năng lửa vừa đủ đốt nó mà không động gì đến xung quang.Có thể nói trong các dị năng anh yếu nhất vẫn là psychokinesis. Có thể đó là dị năng mượn, hoặc dị năng cần thập trung khá cao, hoặc đơn giản là nó không phải thế mạnh của anh. Nhưng anh vẫn không lo, khi này rảnh vẫn luôn tập luyện dị năng này.

Như lúc này đây, khi Văn Tuyền đang cảm khái nhìn anh mình nhắm mắt vừa né được mình còn đốt một chiếc lá bay thì bị một cục đá gõ vào đầu.Nếu như đây là thuốc nổ thì cậu đã mất mạng.

Cậu không những không buồn vì thua trận đấu này mà còn vui mừng. Xem ra một trận đấu với con lương trong bãi nước hôi thúi thật đáng.

Hai người nhanh chóng lên xe điện, nhanh chóng tập trung với các thành viên khác tiểu đội. Thật ra cũng không gấp như vậy nhưng có hai lý do. Anh cần chữa thương ở tay, cậu thì rất cần đi tắm.

Nước này càng lúc càng bốc mùi không khác gì tang thi, đã vậy lúc đấu với con lươn còn bị dính thứ gì trơn trược. Cộng thêm cảm giác áo ước dính người thật sự làm người ta khó chịu.

Vì vậy khi gặp nữ chính cậu không thể nhịn vẻ vui trong mặt, làm cho cô thụ sủng nhược kinh. Mọi người trong đội ngạc nhiên nhìn thiếu niên lạnh lùng đột nhiên vui vẻ nhìn đối tượng thầm mếm. 

Họ nơm nớp lo sợ nhìn xem phản ứng của Văn Tuấn. Lúc này phát hiện anh bị thương ở tay còn cậu thì ướt sũng, cả người hôi thối.Hai người cũng không nói nhiều, giải thích là mình bị tập kích khi lấy đồ từ nhà kho nhưng vật tư không sao.

Nữ phụ nhanh chóng chữa tay. Vết thương không sâu, chỉ vài giây là lành.

Anh không nói gì mà chỉ nhìn đôi nam nữ thân mật đằng xa.Lúc này cậu đã cởi hết đồ, chỉ quay lưng cho cô phóng nước rửa sạch mình.Sau khi mạt thế chuyện trần truồng là thường xuyên. Ngày đem lo chết còn lo lễ nghi làm gì nữa. Quần áo chỉ dùng để hộ thân, phòng ngừa máu tang thi bắn vào người.

Có người bị bắn máu, không có đồ thay, cứ thế đi trên đường. Con gái thì quan tăm che chắn hơn một chút. Bây giờ thời loạn, nhiều cô gái gặp xui xẻo cũng không ai đứng ra giúp đỡ. Con trai thì thoải mái hơn nên chuyện Văn Tuyền chỉ quay lưng, che bộ phận đằng trước đã là lịch sự rồi.Ánh mắt anh không thể nào rời khỏi thân hình thiếu niên. Lúc ở nhà cậu tắm nhanh, trời lại tối nên mặc dù tắm chung anh cũng không thấy rõ.

Bây giờ cơ thể cậu được phơi bày ra không che giấu trước mặt, đứng yên cho anh quan sát.

Tóc bây giờ hơi dài ra, lúc tắm bị ướt, bám lấy chiếc cổ dài tinh tế. Đôi lưng bây giờ đã có cơ bắp nhưng không phải là to lớn thô kệt mà cân đối khoẻ mạnh. Da không còn trắng mịnh như xưa mà có màu nâu hơi bóng, làm nổi rõ từng đường cơ bắp. Từng giọt nước tuôn ra đi theo đường cong trên lưng đến phần mông mềm mại ở dưới. Anh nhanh chóng lướt qua phần mông như sợ hãi điều gì. Đôi chân thẳng tắp ẩn chứa sức mạnh to lớn, cơ bắp phần đùi không thô to nhưng khi mặc quần lót vào vẫn làm nó căng chặt.

Cảnh đẹp tất nhiên không phải mình anh thưởng thức. Cô gái hệ thủy vừa tung nước vừa nín thở trước vẻ đẹp này. Ánh mắt nhất định nhất nóng bỏng vì khi cậu thay áo mới vào, quay đầu lại thì mặt đã hơi ửng đỏ.

Thật ra chỉ cô nín thở là vì mùi của nước sông này quá kinh khủng. So với tang thi thì cũng không kém là bao. Người đẹp trước mắt đối với cô như đứa em trai nên cũng không có tâm tình thưởng thức bao nhiêu. Mẫu người lý tưởng của cô là tướng người cao to, trưởng thành như anh.

Còn cậu vốn đã nhạy cảm với xung quanh, nay còn là dị năng giả cấp ba, nên ánh mắt đánh giá từ trên xuống dưới của anh làm sao cậu không để ý được.Mặc dù hơi mắc cỡ như cậu cũng không nghĩ sâu. Cơ thể cậu bây giờ khác trước mạt thế nhiều. Có lẽ anh chỉ ngạc nhiên vì em mình đang lột xác từ thiếu niên thành thanh niên. Chỉ vậy thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net