Chương 8: Cảm xúc kỳ lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngồi xuống ăn!" Bạch Lam Vũ nói với ngữ điệu không mấy vui vẻ cho lắm là do hắn nhìn thấy vẻ mặt khó xử của cậu thì không hiểu tại sao lại khó chịu.

Tiểu Ái tất nhiên là sẽ không mè nheo với hắn nữa rồi, cậu luôn nghe lời của hắn, chỉ cần đó là điều hắn muốn thì dù cậu không thích vẫn sẽ làm. Cậu ngồi xuống xong rồi lại đột nhiên đứng lên, bởi vì muốn ăn thì cần có đũa, mà cậu thì chỉ có đem theo một đôi vừa đủ cho hắn dùng thôi. Cậu tính đi vào phòng nghỉ của nhân viên lấy đũa thì hắn hỏi cậu.

"Đi đâu?"

Bạch Lam Vũ hắn chỉ hỏi vậy thôi chứ hắn thừa sức hiểu ý của cậu rồi, nhưng mà hắn cảm thấy rất không vui vì chuyện đó. Bọn họ lúc nhỏ có khi ăn chung, còn có ngủ chung, thậm chí tắm chung với nhau nữa, vậy mà từ lúc cậu quay trở về đến bây giờ cậu luôn quá câu nệ tiểu tiết với hắn nên hắn cảm thấy bực bội.

"Tôi đi qua phòng nghỉ để lấy đũa thưa cậu chủ" Tiểu Ái nhìn hắn thản nhiên trả lời như đó là điều hiển nhiên vậy.

"Không cần!" Hắn nói với giọng điệu bình thường nhưng nghe sao lại có hơi băng lãnh?

Tiểu Ái nhìn hắn khó hiểu, hắn lấy đôi đũa mà hắn dùng để gắp thức ăn nãy giờ đưa cho cậu (Moon: anh lầy vãi) Tiểu Ái cầm lấy mà đứng hình mất mấy giây, cậu nhìn hắn đang uống nước rồi lại nhìn đôi đũa trên tay mình, Tiểu Ái thở dài một hơi, ngồi xuống bắt đầu gắp thức ăn bỏ vào miệng.

Ôi! Ngon quá, không ngờ mình lại có tài như vậy nha~

Tiểu Ái tự luyến một mình sau khi ăn miếng Sushi do cậu làm ra, quả thật đây là lần đầu tiên cậu làm món này mà được như vậy là hay lắm rồi.

Bạch Lam Vũ nhìn khuôn mặt đầy ý cười của Tiểu Ái tâm trạng cũng trở nên tốt hơn, vui vẻ trở lại bàn làm việc. Được một lúc Tiểu Ái đang ăn thì bị dính một ít nước sốt ở khóe miệng, cậu rất tự nhiên liếm môi một cái và tiếp tục ăn cho hết phần của mình.

Thế nhưng, cậu lại không biết, hành động vô ý này của mình lại làm cho cơ thể ai kia nóng rang, tâm cơ khó hiểu bản thân là đang bị cái gì? Hắn đang tự hỏi bản thân mình vì sao lại như vậy? Thật muốn bay lại nếm thử một chút hương vị môi của cậu là như thế nào? Hắn là đang bị điên rồi có phải hay không?.......vân vân và mây mây.

Khó khăn lắm hắn mới nhịn được ý muốn bay lại hôn Tiểu Ái một cái và tiếp tục chuyên tâm làm việc của mình.

Thường thì Tiểu Ái đưa thức ăn xong sẽ về ngay nhưng mà hôm nay có phát sinh việc "ăn chung" cộng với việc Tiểu Ái muốn giải quyết hết công việc trong hôm nay luôn nên cậu ở lại đợi hắn, làm việc xong sẽ cùng đến bang Hắc Xà.

Tiểu Ái ngồi trên ghế sofa chơi điện thoại, lâu lâu lại ngước lên nhìn hắn, cậu biết hắn không quá nghiêm khắc với cậu, mà đây cũng là sở thích riêng, hắn không có quyền cấm cậu, nhưng tất nhiên nếu hắn không thích hoặc không cho phép thì cậu sẽ không làm.

Bạch Lam Vũ tuy nhìn qua thì thấy hắn thật sự đang vô cùng tập trung làm việc, thế nhưng lại không phải vậy! Hắn thật ra đang nhìn Tiểu Ái bấm điện thoại. Mỗi lần Tiểu Ái tập trung làm việc gì đó thì cậu rất là dễ thương, hắn tất thảy lần đều không bỏ lỡ những khoảnh khắc đó, bất kể là đang làm việc như bây giờ hắn cũng không quan tâm mà bỏ mặc để ngắm cậu. Đã có rất nhiều lần hắn tự hỏi bản thân mình vì sao lại thích nhìn cậu như vậy? Nhưng cho đến nay hắn vẫn không trả lời được câu hỏi do bản thân đặt ra! Hắn lại không muốn tìm hiểu quá nhiều, những thứ như vậy khiến hắn không thể nắm bắt được cho nên hắn không muốn làm khó bản thân.

Tiểu Ái có linh cảm như ai đó đang nhìn mình, đây là bản năng của một sát thủ vốn có và tất nhiên Tiểu Ái cũng là một sát thủ chân chính, nhưng là trong phòng ngoài cậu chủ và cậu ra thì còn ai nữa, cậu phủ nhận rằng cậu chủ không thể nào nhìn cậu được. Tiểu Ái đành không thèm đếm xỉa đến không khí kì quái đang xảy ra trong phòng giữa hai người mà tiếp tục đọc tiểu thuyết.

Từ khi nghĩ rằng biết rõ tính hướng của bản thân cậu đã có tìm hiểu ở nhiều phương diện khác nhau như đọc manga, xem anime yaoi, đọc tiểu thuyết, trong đó cậu thích nhất là đọc tiểu thuyết đam mỹ, cậu cảm thấy bản thân được an ủi và hạnh phúc lây, khi mà nhân vật chính trong truyện thành đôi với nhau, cậu mong rằng cậu cũng sẽ gặp được chân mệnh thiên tử của mình và có kết thúc Happy Ending giống trong truyện.

"Tiểu Ái đang xem cái gì vậy?" Hắn từ đâu xuất hiện trước mặt cậu hỏi.

Tiểu Ái giật mình xém tí nữa đánh rơi luôn cả chiếc điện thoại, cậu đang đọc tới cảnh H trong truyện nên rất chú tâm, đến nổi hắn đến trước mặt cậu khi nào mà cậu cũng không hay. Mọi người đừng nói Tiểu Ái vì sao là một sát thủ mà đến nỗi có người đến gần cũng không biết, câu trả lời thứ nhất là vì Bạch Lam Vũ hắn cũng có là một sát thủ như cậu nên bước đi của hắn vô cùng nhẹ nhàng, đặc biệt là khi hắn cố tình đi như thế để hù cậu, thứ hai là vì Tiểu Ái biết người ở bên cạnh mình chính là hắn, cho nên cậu mới nới lỏng cảnh giác. Trên đời này cậu chỉ không đề phòng mỗi hắn và Lâm Đường mà thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net