Chương 101: Tuyệt tình quỷ cốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 2 tháng 11 năm 2022, 9 giờ 45 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 2 tháng 11 năm 2022, 8 giờ 45 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 2 tháng 11 năm 2022, 7 giờ 45 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

"Ngồi dậy đi!" Một tiếng nói vang lên.

Chủ nhân của tiếng nói đó là Kisaragi Gentaro, bây giờ là thầy giáo trường Amanogawa. Utahoshi Kengo, nay đã là một nhà nghiên cứu vũ trụ học, là người đang ngủ nướng bị gọi dậy.

"Trời đất ơi, cả buổi tối này thức khuya chỉ để ngắm sao thôi đấy." Kengo ngái ngủ kêu lên.

"Thì lên Rabbit Hatch ở mặt trăng mà ngắm thôi." Gentaro đáp.

Kengo ngồi dậy với nét mặt bí xị và đầu tóc rối bù như ổ rơm.

"Cậu vẫn có tật hay bám đuôi kết bạn dạo làm người ta khó chịu như hồi học trung học nhỉ." Kengo trề môi chê bai Gentaro.

"Ôi cái nết bướng bỉnh đánh chết chẳng chừa của cậu thật sự rất là khó đổi nhỉ, chưa kể đến việc cậu tỏ vẻ khó gần." Gentaro nói.

"Rồi mười mấy năm nay cậu đã cưa cẩm tôi tới giờ này và đã tán đổ tôi rồi nhỉ." Kengo cười trêu chọc.

"Từ hồi thanh xuân học đường cơ, mười mấy năm nay rồi. Giờ chúng ta vẫn là của nhau." Gentaro trả lời.

"Bạn bè gì tầm này. Người ta đồn ầm lên rằng tụi mình trên cả bạn bè rồi đây này." Kengo phụng phịu.

"Thì hồi học sinh chúng mình cũng thế rồi đó. Nhớ hồi năm 2012 không? Chúng mình có hẹn hò với nhau đấy." Gentaro nói tiếp.

Kengo: "Hẹn hò?! Cậu làm như hồi đó tụi mình yêu nhau ấy, mà tụi mình đều là trai hết đó."

Gentaro: "Có sao đâu."

Kengo: "Giờ chúng ta yêu nhau rồi à?"

Gentaro: "Yêu nhau lâu rồi."

Quay về hồi ức cũ khoảng 10 năm trước, tầm năm 2012.

Với một cây dù trắng bằng vải nhựa trong suốt không màu, Gentaro đến chỗ của Kengo giữa cơn mưa lạnh buốt.

"Một kẻ đơn độc ít bạn bè như tôi đã được tặng quà sinh nhật sao?" Kengo kinh ngạc nhìn Gentaro và hộp quà màu xanh dương trong tay cậu.

"Đây là quà tặng riêng cho cậu." Gentaro cười rạng ngời.

"Ờm... cảm ơn..." Kengo cầm hộp quà với sự bối rối hằn sâu trên vầng trán và nét mặt.

Lần này, sự bối rối của Kengo rất khác với ngày đầu làm bạn với Gentaro. Có lẽ mối quan hệ giữa hai người có một sự chuyển biến rất khác hẳn. Họ không phải là từ bạn thành thù. Mà có thể là hơn cả bạn bè.

"Rồi ngày hôm nay..." Gentaro nói tiếp.

"Lên đại học, tớ chọn ngành hàng không vũ trụ." Kengo đáp.

"Tuyệt vời. Tớ chọn ngành sư phạm, để rồi mai này làm giáo viên tại trường Amanogawa." Gentaro hào hứng.

Đến lúc này, Kengo bàng hoàng đến mức chẳng thể nói nên lời. Mãi đến một phút sau, Kengo thốt lên: "Thú vị đấy."

Nhìn thấy Kengo gật gù với mình, Gentaro lại cười vui vẻ vì đã được Kengo ủng hộ: "Cảm ơn nhé."

Gentaro đến gần Kengo chìa tay ra bắt lấy tay cậu rồi ôm cậu vào lòng để vỗ về.

Quay lại hiện tại, Gentaro cũng đang ôm ấp vỗ về Kengo.

"Giống hồi mấy năm trước lúc đi học chung thật." Kengo thì thầm bên tai Gentaro.

"Thì sau lần sinh nhật đó, chúng ta vẫn qua lại với nhau mặc dù lịch trình học của chúng ta khác nhau như nước với lửa." Gentaro đáp.

Quay về chuyện quá khứ khoảng 10 năm trước, tầm năm 2012.

"Nụ hôn đầu của tôi... là cậu hả?!" Kengo nhìn Gentaro với ánh mắt khó chịu khi Gentaro chạm môi mình ở sân bóng rổ.

Gentaro đè Kengo dựa lưng sát vào tường, bộ đồ bóng rổ màu xanh lam của Kengo đang nhễ nhại mồ hôi bị thân hình cao của Gentaro ghim chặt vào bằng một cái chống tay ngang qua vai Kengo

"Tớ... yêu cậu." Gentaro thì thầm vào tai Kengo rất nhỏ chỉ đủ để Kengo nghe.

Với câu nói đó từ Gentaro, Kengo đỏ ửng mặt. Cũng may mà sân bóng rổ chỉ có hai người là Kengo và Gentaro.

Kengo: "Tớ..."

Gentaro sửng sốt.

Kengo: "...sẽ hôn cậu."

Kengo ôm chặt lấy Gentaro và hôn cậu một cái rất sâu. Môi của Kengo chạm lấy môi Gentaro rất chủ động, hai người vừa mở miệng thì Kengo đưa lưỡi vào miệng Gentaro và chủ động tán tỉnh cậu.

Gentaro: "Kìa Kengo..."

Kengo: "Tớ... yêu cậu thầm từ lâu rồi. Giờ tớ mới mở lòng ra nè."

Gentaro nghĩ thầm: "Ối... Kengo chủ động rồi."

Tại thời điểm hiện tại, Gentaro cũng hôn Kengo y hệt.

Kengo: "Lát nữa chúng ta sẽ cùng nhau hâm nóng tình cảm như xưa."

Gentaro: "Được."

Sononi lên mạng giảng đạo lý trên livestream và nói những lời này: "Dù là công ty tốt đến mấy cũng có người này người kia, có đồng nghiệp hết lòng giúp đỡ, cũng có đồng nghiệp chỉ tìm cách tò mò, tọc mạch chuyện đời tư. Mọi thứ khó có thể hoàn hảo như những gì chúng ta mộng tưởng trong đầu. Đặc biệt, nếu lỡ gặp phường tiểu nhân xấu bụng, họ thậm chí còn có những chiêu thức và mưu kế để hãm hại đồng nghiệp. Hành động toan tính của họ có thể xuất phát vì ham muốn cá nhân, vì cảm xúc ganh ghét, đôi khi là lấy lòng cấp trên, đôi khi là cạnh tranh về lợi ích, muốn củng cố vị trí hiện tại hoặc muốn thăng tiến lên vị trí cao hơn... Nhưng dù nguyên nhân là gì thì bản thân chúng ta khó lòng phòng bị. Do đó, chỉ có thể cẩn trọng hết mức để nhận biết họ từ sớm, hạn chế thân thiết và tránh xa để không bị tổn hại. Nếu gặp kiểu người liên tục tỏ vẻ tò mò, tọc mạch 3 vấn đề sau đây, bạn nên hết sức đề phòng. Thứ nhất: Hỏi bạn lương thưởng bao nhiêu, thu nhập thế nào. Tiền bạc vốn là một vấn đề vô cùng nhạy cảm. Trong môi trường công sở, chuyện thu nhập, lương thưởng hay đãi ngộ càng là những vấn đề riêng tư mà không thể dễ dàng nói ra một cách công khai, đặc biệt là với những người không quen biết và không thân thiết. Chỉ cần xuất hiện sự chênh lệch dù lớn hay nhỏ, đều có thể dẫn tới những mâu thuẫn, xích mích không cần thiết. Tuy vậy, vẫn có rất nhiều người thích tò mò, tọc mạch, chẳng ngại hỏi thăm về chuyện tiền lương, thưởng của bạn. Cho dù bản thân bạn đã cố ý né tránh, nói sang chuyện khác, nhưng họ vẫn hỏi bằng được, điều này cho thấy những người như vậy không coi trọng cảm xúc của bạn. Hãy cẩn trọng trong từng lời nói với họ. Tốt hơn hết, trong trường hợp này, bạn không nên trả lời hoặc chỉ trả lời nước đôi, qua loa. Thứ hai: Hỏi thăm hoàn cảnh gia đình. Trên thực tế, tất cả những câu hỏi liên quan đến quyền riêng tư của gia đình là điều vô cùng nhạy cảm. Đặc biệt là khi bạn không nắm rõ mục đích của người hỏi là gì. Có một số người chỉ hỏi thăm để biết, có một số khác thực sự ôm toan tính nhất định sau lưng. Họ không quan tâm đến những những vấn đề mà gia đình bạn có thể gặp phải nếu thông tin riêng tư bị tiết lộ ra ngoài. Do đó, nếu không thân thiết, bạn chớ nên tiết lộ về hoàn cảnh gia đình của mình với bất cứ ai. Dù bạn kể chuyện tốt hoặc chuyện xấu về gia đình mình, họ vẫn có thể đưa ra những đồn đoán sai sự thật và kể những câu chuyện đó ra nhằm bôi nhọ bạn. Thứ ba: Hỏi về chuyện riêng tư cá nhân của bạn. Chuyện riêng tư cá nhân về tình cảm, đời sống không nên được chia sẻ công khai. Khi đồng nghiệp tỏ vẻ tò mò về chuyện tình cảm của bạn, họ rất có thể sẽ liên tục hỏi xem quan hệ của bạn hiện tại như thế nào, với người cũ ra sao. Nếu chia tay hay cãi nhau thì vì lý do gì; nếu mới bắt đầu yêu ai thì họ cũng dò hỏi thông tin, tiến triển xung quanh đó; nếu đã kết hôn thì mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu có êm đẹp hay không, có xích mích gì với người nhà hay không... Những thông tin này đều có thể trở thành tai họa ngầm gây bất lợi cho bạn trong cả hiện tại và tương lai. Họ chỉ nghe một phần, sau đó suy diễn thành năm phần, rồi đồn đoán lên mười phần, làm nảy sinh những tin đồn thất thiệt về bạn. Tốt hơn hết, khi nghe câu hỏi này, bạn không nên trả lời. Nếu một người thường xuyên hỏi han về những chuyện riêng tư như vậy, dù là trước mặt hay sau lưng, hãy thật sự cẩn trọng trước khi thổ lộ tâm sự. Chúng ta cần nhớ rằng, sự chân thành rất đắt, hãy luôn dành nó cho đúng người. Những người thực sự quan tâm đến bạn có thể hỏi bạn một cách cởi mở, thay vì tò mò những chuyện thầm kín từ bạn. Nếu bạn nhận được những câu hỏi như thế này, tốt nhất bạn không nên trả lời hoặc chỉ trả lời qua loa, vô thưởng vô phạt."

Ngày 2 tháng 11 năm 2022, 14 giờ 45 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 2 tháng 11 năm 2022, 13 giờ 45 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 2 tháng 11 năm 2022, 12 giờ 45 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

Tsumuri lên mạng giảng đạo lý trên livestream và nói những lời này: "Bức thư của cố tổng thống Mỹ Abraham Lincoln gửi thầy hiệu trưởng ngôi trường nơi con trai ông theo học. Được viết ra từ gần 200 năm trước, lại là ở nước Mỹ, nhưng bức thư vẫn giữ nguyên tính thời sự và mang lại giá trị quý báu cho chúng ta. Dưới đây là nội dung bức thư vẫn được truyền tụng gần 200 năm qua: 'Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này, rằng không phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng... Xin thầy hãy dạy cho cháu biết: Cứ mỗi một kẻ vô lại ta gặp trên đường phố thì ở đâu đó sẽ có những con người chính trực; Cứ mỗi một chính trị gia ích kỷ, ta sẽ có một nhà lãnh đạo tận tâm. Xin thầy hãy dạy cho cháu biết rằng một đồng đô-la kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quý giá hơn nhiều so với 5 đô-la nhặt được trên hè phố... Xin thầy dạy cho cháu biết cách chấp nhận thất bại và cách tận hưởng niềm vui chiến thắng. Xin hãy dạy cháu tránh xa sự đố kỵ. Xin dạy cháu biết được bí quyết của niềm vui chiến thắng thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác nhất lại là những kẻ dễ bị đánh bại nhất... Xin hãy giúp cháu nhìn thấy thế giới kỳ diệu của sách... nhưng cũng cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn muôn thuở của cuộc sống: đàn chim tung cánh trên bầu trời, đàn ong bay lượn trong ánh nắng và những bông hoa nở ngát bên đồi xanh. Xin giúp cháu có niềm tin vào ý kiến riêng của bản thân, dù tất cả mọi người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó hoàn toàn sai lầm... Xin hãy dạy cho cháu biết cách đối xử dịu dàng với những người hòa nhã và cứng rắn với những kẻ thô bạo. Xin tạo cho cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chỉ biết chạy theo thời thế. Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi người những cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua một tấm lưới chân lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp... Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã, xin hãy dạy cháu biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước mắt. Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yếm thế và cẩn trọng trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy. Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán cơ bắp và trí tuệ cho người ra giá cao nhất, nhưng không bao giờ cho phép ai ra giá mua trái tim và tâm hồn mình... Xin hãy dạy cho cháu khoanh tay làm ngơ trước một đám đông đang gào thét... và đứng thẳng người bảo vệ những gì cháu cho là đúng... Xin hãy đối xử dịu dàng với cháu nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên được những thanh sắt cứng rắn. Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cháu phải luôn có niềm tin tuyệt tối vào bản thân, bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhân loại. Đây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy. Nhưng xin thầy cố gắng hết sức mình, nếu được vậy, con trai tôi quả thật là một cậu bé hạnh phúc và may mắn'."

Ở nhà mình, Gentaro và Kengo vào phòng ngủ của Gentaro và cùng vui vẻ với nhau. Họ tự mình cởi quần áo trên người, cho đến khi trên người họ chẳng còn gì ngoài da thịt trần trụi phơi bày hết mọi thứ ngay cả những chỗ nhạy cảm nhất.

Sau khi khóa cửa phòng, Gentaro ôm chặt Kengo, miệng anh ngậm lấy môi cậu nghịch ngợm day day, rồi mút môi cậu một cách chậm rãi, nhẹ nhàng. Cậu ôm lấy cổ anh và xoa xoa lưng anh. Sau đó anh đặt môi lên môi cậu, khẽ tách miệng cậu ra, đưa lưỡi vào sâu khoang miệng cậu. Chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cậu giỡn với lưỡi anh, hai chiếc lưỡi cuốn vào nhau. Kengo và Gentaro ôm chặt lấy nhau, hai đôi môi chạm nhau, hai chiếc lưỡi quấn vào nhau, hai thân thể vuốt ve quấn quýt bên nhau rồi lại đem mọi thứ trên người cọ xát vào nhau để truyền ngọn lửa khoái cảm tình ái nóng rực cho nhau, từ ngực xuống bụng rồi xuống thẳng tới hạ bộ.

Sau khi làm ấm toàn thân, Kengo và Gentaro buông nhau ra. Gentaro liếm khắp má rồi ngậm cổ Kengo mút nhè nhẹ, rồi miệng anh từ từ lần xuống ngực cậu. Anh ngậm ti cậu rồi xoáy lưỡi quay núm ti, rồi mút lên thật mạnh, nhằn nhằn đầu ti bằng răng, rồi lại liếm từ trên cổ qua ti xuống dưới bụng, rồi lại mút thật mạnh ti để đánh dấu.

"Aah... Aah... Aah..." Kengo khẽ rên rỉ.

Rồi Gentaro liếm cơ thể của Kengo từ bụng, qua rốn, qua núm ti, lên cổ, mút cằm. Sau đó anh liếm dưới cổ lên tai. Anh ngậm cả tai vào miệng, liếm quanh vành tai ngoài, mút thật sạch nước bọt, sau đó anh xoáy lưỡi vào trong vành tai trong, liếm một lát cho cậu sướng thì anh chọc đầu lưỡi vào sâu lỗ tai, ngoáy thật mạnh, liếm thật mạnh một lúc lâu. Cậu thích quá nên tay không ngừng cào loạn trên lưng anh. Hơi thở của Gentaro rất nóng, Kengo đang rất mê mẩn anh khi anh lùa lưỡi xuống dưới bụng cậu xoáy đầu lưỡi vào rốn, liếm một lúc rồi liếm xuống bụng dưới của cậu. Cùng lúc đó, Gentaro đang ngậm đám lông rậm của Kengo nhay nhay, sau đó anh liếm xuống thân dưới, mút mát phần đùi non của cậu một chút, anh liếm xuống đằng sau đùi, mút phần thịt quanh mông của cậu. Tiếp đó anh liếm trở lại hai bên bẹn, anh biết nước bọt ẩm ướt, đầu lưỡi trơn trượt, cái miệng mềm mại, hai hàng răng thi thoảng cắn nhẹ vào mông cậu sẽ làm cậu cực khoái. Liếm vòng quanh đùi cậu một hồi để cậu cứng lên rồi anh mới liếm từ dưới cậu lên. Trước thân thể trần trụi của Kengo, Gentaro liếm và ngậm phần dưới của cậu mà mút rất mạnh, cảm giác phần dưới của Kengo bị ngập trong khoang miệng ấm và nhớt đã lắm, anh mút của cậu một tẹo cho cậu thấy hơi đau nhưng lại vừa thấy ấm lắm. Cậu khẽ giật mình vì không chịu được nữa, thèm được cái miệng ấm áp và điêu luyện của anh bao trùm. Anh liếm từ gốc gậy thịt của cậu lên đến đỉnh chóp đầu, xoay lưỡi quanh đầu gậy, rồi anh đột ngột trùm từ đầu gậy đến gốc gậy bằng miệng anh. Anh mút chặt bé nhỏ của cậu, để nó giật lên trong miệng anh. Sau đó anh nhấp lên nhấp xuống bằng miệng, một tay sờ sờ phần dưới của cậu, một tay vân vê cửa hậu của cậu để tăng thêm khoái cảm. Anh tập trung đánh đầu lưỡi quanh quy đầu của cậu và dùng lưỡi thoa thật nhiều nước bọt lên cậu, càng trơn trượt và ấm thì cậu càng thấy tê dại vì sướng.

"Gentaro... nữa đi... ah... Gentaro... Ưm... ah..." Kengo thở gấp.

Gentaro nhả cậu nhỏ của Kengo ra, xốc hai chân cậu lên, sau đó cắn nhẹ vào cặp mông trắng trẻo, căng tròn, mịn màng và đàn hồi của cậu. Anh liếm quanh vùng lỗ nhỏ nhắn của cậu, dần dần tiến tới viền lỗ. Anh nhẹ nhàng lùa lưỡi qua, làm ẩm nó, cậu khẽ co giật vì nhột nhột, buồn buồn. Sau đó anh giữ chân cậu cao lên, ngậm lấy cửa hậu của cậu và bắt đầu mút mạnh, cậu giật nảy mình và kẹp hai đùi chặt lấy đầu anh. Anh cọ lưỡi thật lực vào cái viền cúc hoa nhạy cảm, vừa đá lưỡi quanh cúc hoa cậu vừa bảo cậu thả lỏng người ra vì đầu anh bị kẹp sắp vỡ luôn rồi. Cậu cố thả lỏng người nhưng tay chân cào cấu loạn lên trên ga giường vì sướng. Anh nhét lưỡi sâu vào cái lỗ khít chặt của cậu, cậu không nhịn được nữa mà gào lên vì vui sướng.

"Gentaro... Ưm... ah..." Kengo thở gấp khi Gentaro cố đẩy lưỡi sâu hơn, ngọ ngoạy, đảo lưỡi liên tục làm cậu sướng đến mức nhục bổng cậu giật giật và chảy nước nhờn đầy trên bụng.

Gentaro lại lùa lưỡi ra liếm quanh viền cúc của Kengo. Khi đã đủ làm cậu mê mẩn rồi, anh ngồi dậy tiến tới trước mặt cậu, chìa cây gậy gân guốc và thẳng băng của anh ra bắt cậu bôi trơn, cậu ngậm lấy nó mút lấy mút để như chưa từng được ăn thứ gì ngon đến thế. Anh hai lần suýt xuất vào miệng cậu, may mà kìm được. Anh cầm tóc cậu ấn đầu cậu thật mạnh để cậu nuốt anh sâu hơn.

"Đau quá... khụ... khụ.. Gentaro... Ưm... ah... mạnh quá... ah... ah..." Kengo vội nhả ra vì bị đâm quá mạnh vào miệng, cậu vừa kêu đau vừa ho trong khi đang suýt khóc.

"Xin lỗi em mà Kengo, anh làm nhẹ thôi nè. Thương bảo bối nè." Gentaro vừa xoa đầu an ủi vừa xin lỗi Kengo.

Lúc này hạ bộ Gentaro đã đẫm nước bọt của Kengo.

"Cùng anh làm kiểu mới nhé Kengo." Gentaro hỏi Kengo.

"Vâng." Kengo đáp với giọng nói tươi tỉnh.

"Chúng ta hãy cùng nhau làm tình kiểu tư thế sáu chín nhé." Gentaro đề nghị khi anh bắt đầu cho Kengo ngậm gậy thịt của mình.

Khi miệng Kengo nhấn chìm toàn bộ chiều dài trục gậy thịt của Gentaro, biểu cảm của Gentaro thay đổi từ màu xanh lạnh lùng của dưa chuột thành màu đỏ ngại ngùng của cà chua. Kengo vứt hết tiết tháo liền liếm quy đầu cương cứng của Gentaro và mút toàn bộ chiều dài của nhục bổng với cái đầu lắc lư nhiều lần, bởi vì Kengo say mê với nhục bổng của Gentaro.

"Nó thật sự rất tuyệt." Gentaro kêu lên khi Kengo thực hiện một cú thổi kèn cho Gentaro.

Kengo thấy mình không thể thở được. 'Bé trai' của Gentaro nhỏ hơn một chút so với 'bé trai' của Kengo, nhưng theo Kengo, đó là một loại xúc xích ngon với kem ngọt bên trong.

"Kengo, Kengo, Kengo. Anh vẫn ở đây với em khi em cần anh, giống như em ở bên cạnh anh khi anh cần em." Gentaro an ủi Kengo khi mắt Kengo bắt đầu rỉ nước.

Cảm giác hồi hộp và những lời an ủi đã đẩy tâm trí Kengo ra bờ rìa khoái lạc, 'họa mi' của anh co giật và kêu lên từng tiếng ra nước cùng một lúc. Anh rên rỉ, những rung động trong cổ họng khiến cho tiểu đệ nhạy cảm của Gentaro co giật trong miệng anh. Anh tiếp tục khẩu giao cho đến khi Gentaro xả van vào miệng Kengo. Kengo nuốt nước tinh dịch của Gentaro và tiếp tục hôn Gentaro lần nữa. Gentaro cũng có nuốt nước tinh dịch của Kengo.

Sau khi giải lao 3 phút khi đã khẩu giao kiểu sáu chín, Gentaro cầm hai chân Kengo bằng một tay, giơ chân cậu cao lên, anh đặt một cái gối dưới lưng cậu để mông cậu vừa đúng trước hạ bộ anh. Làm cúc huyệt của cậu giãn bằng lưỡi rồi, bây giờ anh xoa nhẹ bên dưới của cậu bằng ngón tay để nó giãn hơn. Trong lúc Kengo mất cảnh giác, Gentaro lại ngậm cậu âu yếm, tiện thể mút nhũ và hôn cậu thật sâu nữa. Lúc này anh thọc ngón tay đẫm nước bọt của anh vào, sẽ hơi rát nhưng cậu mất phòng bị rồi nên chỉ hơi nảy người lên và vẫn đồng ý cho ngón tay anh thọc sâu vào. Anh đút vào rút ra ngón tay thật nhẹ nhàng, thi thoảng ngoáy ngoáy lên, đến đây thì cậu bắt đầu rên lên ư ử vì sướng. Cảm giác tê tê, thôn thốn, dại dại như điện giật lan khắp sống lưng, cậu bắt đầu thấy đầu óc lâng lâng vì khoái cảm, muốn ngón tay của anh cọ xát mạnh hơn, nhanh hơn, sâu hơn. Lưỡi của cậu không đá với lưỡi anh nữa vì cậu đã thả trôi mình theo cảm giác sướng mất rồi. Mắt cậu lờ đờ, miệng khép hờ, nước bọt chảy ra theo khóe miệng, anh liếm sạch nước bọt của cậu rồi rút ngón tay ra. Lúc này nước bọt trên hạ bộ anh đã hơi se lại vì bay hơi, anh bôi nước bọt lên đầu gậy thịt rồi sau đó nhẹ nhàng nhấn cả chiều dài vào hang động cúc thịt đang mở ra chờ đợi của cậu. Anh ấn đầu gậy vào vách thịt của cậu từ từ, cậu rên lên vì hơi rát và nhíu mày, nhắm chặt mắt, tay khẽ đẩy đùi anh ra. Nhưng anh đã bôi trơn tốt và làm cửa sau của cậu mềm oặt ra từ trước nên anh cứ đẩy vào, đồng thời giữ chặt tay cậu.

Vào được giữa chừng, Gentaro dừng lại cho lỗ huyệt của Kengo dãn ra một lần nữa và cho cậu quen. Được một lát thì Kengo bắt đầu hết rát và quen dần.

"Em hết rát rồi." Kengo nói với Gentaro.

Gentaro bắt đầu nhấp nhẹ nhẹ đẩy côn thịt của mình vào Kengo. Kengo đỡ rát hẳn và bắt đầu thấy có gì đó nảy ra trong ruột, cảm giác xon xót, tê tê, thôn thốn, giật giật như bị điện giật làm cậu không kìm được nên phải rên lên. Gentaro biết thành công kích tình Kengo rồi, anh vừa cười đểu vừa nhấp nhanh hơn một tẹo nhưng vẫn nhẹ nhàng để tránh làm cậu đau. Cậu bắt đầu chủ động nâng hai chân rộng ra để anh nhấp dễ hơn, cảm giác vách thịt cúc động của cậu bó khít, lớp ruột mềm mại và ấm sực của cậu liên tục thít chặt và cọ xát vào thân gậy thịt của anh làm anh sung sướng kinh khủng. Đùi anh dập vào mông cậu, dính đầy nước bọt từ cửa hậu của cậu nên nó bắt đầu kêu lạch bạch, những tiếng nhóp nhép từ da thịt hai người cọ vào nhau, mùi gây gây của nước bọt, mỗi lần cự vật của anh cọ xát vào ruột

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net