Chương 51: Đời ngắn lắm, cứ vui vẻ kiên cường thôi (H nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
để giúp mình được thư giãn hơn. Sáu, tiếng cười giúp tăng năng suất nơi làm việc. 'Điều lãng phí nhất trong tất cả các ngày, đó là không có tiếng cười,' theo lời của E. E. Cummings. Khi nhân viên vui vẻ, họ có thể dễ dàng giao tiếp và truyền cảm xúc tích cực của mình cho người khác. Cảm xúc tích cực sau đó sẽ trở thành năng lượng tích cực, mang lại sự năng suất nhất trong công việc. Theo một báo cáo từ Đại học St. Edward's, một nghiên cứu toàn ngành của Úc trên 2.500 nhân viên cho thấy 81% tin rằng một môi trường làm việc vui vẻ sẽ khiến họ làm việc hiệu quả hơn; 93% nói rằng tiếng cười giúp giảm căng thẳng liên quan đến công việc. Có một điều thú vị rằng, nghiên cứu cho thấy 55% nói rằng họ sẵn sàng nhận ít tiền hơn nếu môi trường làm việc có thể đem lại cho họ nhiều niềm vui hơn trong công việc. Có thể thấy hạnh phúc, tinh thần nhân viên tốt, khả năng sáng tạo được nâng cao, sự tin tưởng, hiệu suất tốt hơn và tinh thần đồng đội tốt đều được thúc đẩy bởi óc hài hước và sự vui vẻ thuần túy. Vậy thì, còn chần chừ gì nữa mà không mang tiếng cười tới nơi mình làm việc? Đừng đi làm với bộ dạng ủ rũ cả ngày, thay đổi thái độ, mỉm cười nhiều hơn một chút, có thể bạn sẽ thấy được một khía cạnh khác trong cả công việc và cuộc sống của mình!"

Ngày 16 tháng 7 năm 2021, 12 giờ 25 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 16 tháng 7 năm 2021, 11 giờ 25 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 16 tháng 7 năm 2021, 10 giờ 25 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

"Cập nhật tình hình Covid-19 ở toàn thế giới theo nguồn Worldometers.info lúc ngày 16 tháng 7 năm 2021, 10 giờ 25 phút, GMT + 7, giờ Đông Nam Á, đã có 189,738,910 ca nhiễm toàn thế giới, 4,083,149 ca tử vong, 173,151,738 ca hồi phục. Tình hình virus corona tại Hoa Kỳ (Mỹ), đã ghi nhận 34,887,155 ca nhiễm, 624,214 ca tử vong, 29,341,913 ca hồi phục. Ấn Độ có 31,025,875 ca nhiễm, 412,563 ca tử vong, 30,176,306 ca hồi phục. Brazil có 19,262,518 ca nhiễm, 539,050 ca tử vong, 17,917,189 ca hồi phục. Nga có 5,882,295 ca nhiễm, 146,069 ca tử vong, 5,278,976 ca hồi phục. Pháp có 5,833,341 ca nhiễm, 111,429 ca tử vong, 5,654,902 ca hồi phục. Vương quốc Anh có 5,281,098 ca nhiễm, 128,593 ca tử vong, 4,380,030 ca hồi phục. Nhật Bản có 827,772 ca nhiễm, 14,990 ca tử vong, 791,751 ca hồi phục. Thái Lan có 381,907 ca nhiễm, 3,099 ca tử vong, 271,857 ca hồi phục. Hàn Quốc có 175,046 ca nhiễm, 2,051 ca tử vong, 157,113 ca hồi phục. Trung Quốc có 92,183 ca nhiễm, 4,636 ca tử vong, 87,011 ca hồi phục. Singapore có 62,852 ca nhiễm, 36 ca tử vong, 62,481 ca hồi phục. Việt Nam có 42,288 ca nhiễm, 207 ca tử vong, 9,688 ca hồi phục. Các thông số có thể thay đổi trong các cập nhật kế tiếp." Bản tin cập nhật tình hình Covid-19 quốc tế ngày 16 tháng 7 năm 2021 vang lên những thông số.

Đây là chuyện của nhà hội Kamen Rider Zi-O.

Khi Sougo và Geiz đã bước vào phòng ngủ, họ vừa hôn nhau vừa cởi hết quần áo cho nhau. Lúc anh chốt khóa cửa lại thì cậu tung mình lăn lộn trên chiếc giường phủ ga trắng. Anh cũng nhào lên ôm lấy cậu. Cơ thể cậu thơm ngát, khuôn mặt mịn màng cũng thơm ngát. Anh ngậm lấy môi cậu nghịch ngợm day day, rồi mút môi cậu một cách chậm rãi, nhẹ nhàng. Cậu ôm lấy cổ anh và xoa xoa lưng anh. Sau đó anh đặt môi lên môi cậu, khẽ tách miệng cậu ra, đưa lưỡi vào sâu khoang miệng cậu. Chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cậu giỡn với lưỡi anh, hai chiếc lưỡi cuốn vào nhau. Anh nuốt nước bọt của cậu rồi nịnh: "Nước bọt em ngọt ghê."

Geiz cười khúc khích rồi tiếp tục hôn Sougo rất mãnh liệt, sau đó buông anh ra. Anh liếm khắp má rồi ngậm cổ cậu mút nhè nhẹ, rồi miệng anh từ từ lần xuống ngực cậu. Anh ngậm ti cậu rồi xoáy lưỡi quay núm ti, rồi mút lên thật mạnh, nhằn nhằn đầu ti bằng răng, rồi lại liếm từ trên cổ qua ti xuống dưới bụng, rồi lại mút thật mạnh ti để đánh dấu.

"Aah... Aah... Aah..." Geiz khẽ rên rỉ.

Rồi Sougo liếm cơ thể của Geiz từ bụng, qua rốn, qua núm ti, lên cổ, mút cằm. Sau đó anh liếm dưới cổ lên tai. Anh ngậm cả tai vào miệng, liếm quanh vành tai ngoài, mút thật sạch nước bọt, sau đó anh xoáy lưỡi vào trong vành tai trong, liếm một lát cho cậu sướng thì anh chọc đầu lưỡi vào sâu lỗ tai, ngoáy thật mạnh, liếm thật mạnh một lúc lâu. Cậu thích quá nên tay không ngừng cào loạn trên lưng anh. Hơi thở của Sougo rất nóng, Geiz đang rất mê mẩn anh khi anh lùa lưỡi xuống dưới bụng cậu xoáy đầu lưỡi vào rốn, liếm một lúc rồi liếm xuống bụng dưới của cậu. Cùng lúc đó, Sougo đang ngậm đám lông rậm của Geiz nhay nhay, sau đó anh liếm xuống thân dưới, mút mát phần đùi non của cậu một chút, anh liếm xuống đằng sau đùi, mút phần thịt quanh mông của cậu. Tiếp đó anh liếm trở lại hai bên bẹn, anh biết nước bọt ẩm ướt, đầu lưỡi trơn trượt, cái miệng mềm mại, hai hàng răng thi thoảng cắn nhẹ vào mông cậu sẽ làm cậu cực khoái. Liếm vòng quanh đùi cậu một hồi để cậu cứng lên rồi anh mới liếm từ dưới cậu lên. Trước thân thể trần trụi của Geiz, Sougo liếm và ngậm phần dưới của cậu mà mút rất mạnh, cảm giác phần dưới của Geiz bị ngập trong khoang miệng ấm và nhớt đã lắm, anh mút của cậu một tẹo cho cậu thấy hơi đau nhưng lại vừa thấy ấm lắm. Cậu khẽ giật mình vì không chịu được nữa, thèm được cái miệng ấm áp và điêu luyện của anh bao trùm. Anh liếm từ gốc gậy thịt của cậu lên đến đỉnh chóp đầu, xoay lưỡi quanh đầu gậy, rồi anh đột ngột trùm từ đầu gậy đến gốc gậy bằng miệng anh. Anh mút chặt bé nhỏ của cậu, để nó giật lên trong miệng anh. Sau đó anh nhấp lên nhấp xuống bằng miệng, một tay sờ sờ phần dưới của cậu, một tay vân vê cửa hậu của cậu để tăng thêm khoái cảm. Anh tập trung đánh đầu lưỡi quanh quy đầu của cậu và dùng lưỡi thoa thật nhiều nước bọt lên cậu, càng trơn trượt và ấm thì cậu càng thấy tê dại vì sướng.

"Sougo... Ưm... ah..." Geiz thở gấp.

Sougo nhả cậu nhỏ của Geiz ra, xốc hai chân cậu lên, sau đó cắn nhẹ vào cặp mông trắng trẻo, căng tròn, mịn màng và đàn hồi của cậu. Anh liếm quanh vùng lỗ nhỏ nhắn của cậu, dần dần tiến tới viền lỗ. Anh nhẹ nhàng lùa lưỡi qua, làm ẩm nó, cậu khẽ co giật vì nhột nhột, buồn buồn. Sau đó anh giữ chân cậu cao lên, ngậm lấy cửa hậu của cậu và bắt đầu mút mạnh, cậu giật nảy mình và kẹp hai đùi chặt lấy đầu anh. Anh cọ lưỡi thật lực vào cái viền cúc hoa nhạy cảm, vừa đá lưỡi quanh cúc hoa cậu vừa bảo cậu thả lỏng người ra vì đầu anh bị kẹp sắp vỡ luôn rồi. Cậu cố thả lỏng người nhưng tay chân cào cấu loạn lên trên ga giường vì sướng. Anh nhét lưỡi sâu vào cái lỗ khít chặt của cậu, cậu không nhịn được nữa mà gào lên vì vui sướng.

"Sougo... Ưm... ah..." Geiz thở gấp khi Sougo cố đẩy lưỡi sâu hơn, ngọ ngoạy, đảo lưỡi liên tục làm cậu sướng đến mức nhục bổng cậu giật giật và chảy nước nhờn đầy trên bụng.

Sougo lại lùa lưỡi ra liếm quanh viền cúc của Geiz. Khi đã đủ làm cậu mê mẩn rồi, anh ngồi dậy tiến tới trước mặt cậu, chìa cây gậy gân guốc và thẳng băng của anh ra bắt cậu bôi trơn, cậu ngậm lấy nó mút lấy mút để như chưa từng được ăn thứ gì ngon đến thế. Anh hai lần suýt xuất vào miệng cậu, may mà kìm được. Anh cầm tóc cậu ấn đầu cậu thật mạnh để cậu nuốt anh sâu hơn.

"Đau quá... khụ... khụ.. Sougo... Ưm... ah... mạnh quá... ah... ah..." Geiz vội nhả ra vì bị đâm quá mạnh vào miệng, cậu vừa kêu đau vừa ho trong khi đang suýt khóc.

"Xin lỗi em mà Geiz, anh làm nhẹ thôi nè. Thương bảo bối nè." Sougo vừa xoa đầu an ủi vừa xin lỗi Geiz.

Lúc này hạ bộ Sougo đã đẫm nước bọt của Geiz. Anh cầm hai chân cậu bằng một tay, giơ chân cậu cao lên, anh đặt một cái gối dưới lưng cậu để mông cậu vừa đúng trước hạ bộ anh. Làm cúc huyệt của cậu giãn bằng lưỡi rồi, bây giờ anh xoa nhẹ bên dưới của cậu bằng ngón tay để nó giãn hơn. Trong lúc Geiz mất cảnh giác, Sougo lại ngậm cậu âu yếm, tiện thể mút nhũ và hôn bé thật sâu nữa. Lúc này anh thọc ngón tay đẫm nước bọt của anh vào, sẽ hơi rát nhưng cậu mất phòng bị rồi nên chỉ hơi nảy người lên và vẫn đồng ý cho ngón tay anh thọc sâu vào. Anh đút vào rút ra ngón tay thật nhẹ nhàng, thi thoảng ngoáy ngoáy lên, đến đây thì cậu bắt đầu rên lên ư ử vì sướng. Cảm giác tê tê, thôn thốn, dại dại như điện giật lan khắp sống lưng, cậu bắt đầu thấy đầu óc lâng lâng vì khoái cảm, muốn ngón tay của anh cọ xát mạnh hơn, nhanh hơn, sâu hơn. Lưỡi của cậu không đá với lưỡi anh nữa vì cậu đã thả trôi mình theo cảm giác sướng mất rồi. Mắt cậu lờ đờ, miệng khép hờ, nước bọt chảy ra theo khóe miệng, anh liếm sạch nước bọt của cậu rồi rút ngón tay ra. Lúc này nước bọt trên hạ bộ anh đã hơi se lại vì bay hơi, anh bôi nước bọt lên đầu gậy thịt rồi sau đó nhẹ nhàng nhấn cả chiều dài vào hang động cúc thịt đang mở ra chờ đợi của cậu. Anh ấn đầu gậy vào vách thịt của cậu từ từ, cậu rên lên vì hơi rát và nhíu mày, nhắm chặt mắt, tay khẽ đẩy đùi anh ra. Nhưng anh đã bôi trơn tốt và làm cửa sau của cậu mềm oặt ra từ trước nên anh cứ đẩy vào, đồng thời giữ chặt tay cậu.

Vào được giữa chừng, Sougo dừng lại cho lỗ huyệt của Geiz dãn ra một lần nữa và cho cậu quen. Được một lát thì Geiz bắt đầu hết rát và quen dần.

"Em hết rát rồi." Geiz nói với Sougo.

Sougo bắt đầu nhấp nhẹ nhẹ đẩy côn thịt của mình vào Geiz. Geiz đỡ rát hẳn và bắt đầu thấy có gì đó nảy ra trong ruột, cảm giác xon xót, tê tê, thôn thốn, giật giật như bị điện giật làm cậu không kìm được nên phải rên lên. Sougo biết thành công kích tình Geiz rồi, anh vừa cười đểu vừa nhấp nhanh hơn một tẹo nhưng vẫn nhẹ nhàng để tránh làm cậu đau. Cậu bắt đầu chủ động nâng hai chân rộng ra để anh nhấp dễ hơn, cảm giác vách thịt cúc động của cậu bó khít, lớp ruột mềm mại và ấm sực của cậu liên tục thít chặt và cọ xát vào thân gậy thịt của anh làm anh sung sướng kinh khủng. Đùi anh dập vào mông cậu, dính đầy nước bọt từ cửa hậu của cậu nên nó bắt đầu kêu lạch bạch, những tiếng nhóp nhép từ da thịt hai người cọ vào nhau, mùi gây gây của nước bọt, mỗi lần cự vật của anh cọ xát vào ruột cậu là lại vang lên tiếng ọt ọt. Cậu cũng sướng, vì bé bắt đầu rên to, tay quờ quạng nắm lấy tay anh, mắt hơi mở, toàn thấy lòng trắng, miệng thở dốc, mông bắt đầu cử động theo nhịp nắc của anh, chân uốn éo quắp lấy mông anh. Anh biết mình thành công rồi, hà hà, anh tăng nhịp nắc lên nhanh hơn, mạnh hơn, ngay lập tức cậu rên to hơn.

"Sougo... Oh... anh to quá a... ôi... anh ơi... ôi... ui da... ah... ah... ah ah ah... anh yêu ơi... ah ah ah... lão công... ân ân ân..." Geiz vừa nhìn Sougo cường bạo tiểu cúc mình vừa kêu rên luôn miệng.

"Thả lỏng lên em. Có anh đây." Sougo nhẹ nhàng dỗ dành Geiz.

Geiz choàng dậy ôm lấy Sougo, hôn anh thật sâu, tay cào lên lưng anh vì hứng tình, chân quắp lấy hông anh chặt hơn và bắt đầu đưa đẩy mông phối hợp với nhịp dập của anh. Cúc huyệt cậu mở rộng hơn như muốn nuốt côn thịt anh vào sâu hơn, sâu hơn nữa. Cảm giác ngứa ngáy và tê dại sâu trong ruột làm côn thịt cậu cứng lên và rỉ nước bầy nhầy, anh nắm lấy cơ hội cúi xuống xóc nhẹ tiểu đệ cậu, cậu gần như gào lên vì sung sướng. Cảm giác anh tuốt cho cậu và cảm giác anh dịch chuyển ở trong cơ thể cậu làm cậu sướng không thể chịu nổi.

Geiz chủ động bảo Sougo bằng những tiếng kêu hết sức hư hỏng: "Anh ơi mạnh lên, nhanh lên! Mạnh nữa đi anh! A a a, em sướng quá, anh làm thế này em làm sao chịu nổi."

Sougo biết có thể dập thật mạnh rồi nên chào Geiz bằng những cú thúc xốc tới gốc đầu tiên, cây gậy của anh dài tầm 16cm, chừng độ dài đó vào sâu trong ruột lần đầu làm cậu đau nhói, cậu kêu lên vì đau. Nhưng những cú xốc tiếp theo của anh làm tiếng kêu của cậu thành những tiếng rên ầm ĩ vì sướng, đâm mạnh quả thật rất sướng. Lúc này hai người đang trong tư thế chữ V, anh nửa nằm nửa ngồi, cậu ngồi trong lòng anh. Anh liền nằm ngửa xuống, nhấc hông cậu lên rồi đặt xuống, liên tục lặp lại. Cậu cũng biết ý và bắt đầu tập nhún. Lúc đầu Geiz nhún khá nhẹ nhàng vì sợ đau, nhưng càng về sau cậu nhún càng mạnh bạo dần và nhún ngập tận gốc gậy của Sougo. Lông dưới gốc gậy của anh ướt đẫm dịch từ cửa hậu của cậu chảy xuống. Ruột cậu xoắn lại, quặn thít lấy cây gậy của anh làm anh lên mây đến tột đỉnh. Cậu cũng sướng đến đỉnh điểm khi cây gậy cứng rắn và nóng hổi của anh vẫn liên tục thúc vào người cậu.

"Á... Á... Á... Á... Ah... ah ah ah ah ah ah ah ah ah... Geiz đang rất sướng~~ Geiz muốn được anh Sougo thao cúc~~ Ah~!!!! Ah... ah ah ah ah ah ah ah ah ah...~~~!!!! Em muốn anh vào sâu hơn~~!!! Em muốn anh yêu em đậm sâu hơn~~!!!!! Geiz muốn anh bắn vào trong tiểu cúc~~~ Oa oa oa oa~~!!!!!! Em cầu anh thao em a~~!!!!!!" Geiz bị Sougo thao mãnh liệt hơn nữa và tiếng rên của cậu tăng theo tỉ lệ thuận với những cú thúc của anh.

Sougo muốn ra nên anh giữ hông Geiz để dừng cậu lại, anh xoay người cậu về phía sau, hướng dẫn cậu quỳ xuống, chổng mông lên cao và bảo cậu xóc gậy của cậu. Anh giữ hai bên hông cậu cố định lại rồi bắt đầu dập thật lực, tư thế này làm mông cậu bành ra và cúc huyệt cậu dễ vào nhất. Cậu liên tục co thắt cúc huyệt để anh sướng hơn.

Sougo: "Anh sắp bắn... Geiz à... ah... ah... hah... hah... Em sắp ra chưa?... Ah... ah... ah... ah...!!"

Geiz: "Em cũng sắp ra... Gần tới rồi... hì... hì... hì... phù... phù... phù... Sougo à! Em yêu anh!... Em đang lên... ah... ah... ah...!!"

Sougo: "Anh bắn trong em nha Geiz... Này... ah... anh ra đó... ah... ah... ah...!!"

Geiz: "Anh bắn trong em đi Sougo... Ra đi anh... Vào trong em... Bắn vào đi anh... Chúng ta cùng sung sướng bên nhau nhé... ah... ah..."

Sougo sắp ra rồi, anh bấu chặt hông Geiz hơn và dập cái cuối cùng, anh bắn thẳng luồng tinh khí nóng rẫy vào người bé. Cậu cảm nhận được nên xóc điên cuồng hơn, khi tinh dịch anh tràn trong khoang cậu cũng là lúc cửa huyệt cậu thắt lại vì sướng và gậy thịt cậu phun ra những đợt dịch trắng đục xuống nệm. Anh mệt phờ ngả xuống lưng cậu, chậm rãi đỡ thân cậu xuống luôn chỗ đệm đang nhớp nháp tinh khí của cậu. Cậu bảo anh cứ để anh trong cậu một lúc như thế và thở hổn hển lấy lại sức sau cuộc làm tình mãnh liệt. Thân dưới cậu đau rát sau cuộc hoan lạc, toàn thân mệt rã rời. Trong vòng tay của anh, cậu hơi ngột ngạt vì anh ôm quá chặt, chưa kể đến việc bên dưới cũng đang bị thâm nhập liên tục, nên đành cắn răng nín thở chịu đựng vì anh vẫn chưa muốn dừng.

Đó là lần Sougo lật kèo Geiz.

Ngay lúc đó, Sutorius lên mạng giảng đạo lý trên livestream. Hắn nói thế này: "Thành công thường nằm ở chỗ bạn có biết cách kiểm soát cảm xúc buồn, vui hay để cảm xúc lấn át lí trí. Nếu bạn làm được điều này, bạn có thể kiểm soát tốt cuộc sống của mình. Nếu không kiểm soát được, cuộc sống của bạn sẽ rất thê thảm. Người yếu thường để cảm xúc điều khiển hành vi của mình. Kẻ mạnh luôn có thể kiểm soát tốt cảm xúc của mình. Những người được mệnh danh là hiền lành không phải là họ không bao giờ nóng nảy, mà là họ biết kiềm chế cảm xúc của chính mình. Hãy học thuộc lòng ba điều này, bạn sẽ làm chủ cảm xúc của mình. Một, không chấp nhặt, nên khoan dung với kẻ yếu thế. Franklin từng nói: 'Nếu bạn luôn tranh luận, phản bác, có thể lần này bạn thắng, nhưng đó là chiến thắng sáo rỗng, bởi vì bạn sẽ không bao giờ nhận được sự kính nể của bên kia.' Tranh luận sẽ chỉ làm tăng thêm mâu thuẫn, hơn nữa còn khiến bạn không kiềm chế được cơn nóng giận mà làm những việc khó chấp nhận được. Còn khi có lòng khoan dung, tâm hồn bạn sẽ bình an và có một cuộc sống thoải mái, vui vẻ và yêu thương hơn. Tôi nhớ rằng tôi đã đọc một cuốn truyện do nhà văn Madame Berned viết, có tên là 'Công chúa nhỏ'. Nhân vật nữ chính Sarah bên trong từng là con gái của một gia đình giàu có. Nhưng cha cô qua đời một cách bi thảm khiến gia đình phá sản, chỉ còn lại cô con gái 10 tuổi. Kể từ đó, cuộc sống của cô như rơi từ thiên đường xuống địa ngục, hàng ngày phải làm những công việc cực khổ và thường xuyên bị người khác chế giễu và cười nhạo. Nhưng cô không quan tâm đến những người đã vu khống mình, thay vào đó cô chọn cách tha thứ cho họ và không ghi nhớ những gì họ đã nói trong lòng mình. Vì vậy, cô vẫn sống vui vẻ và tin rằng một ngày nào đó hạnh phúc sẽ lại đến với mình. Dù là thời đại nào đi nữa, tất cả những người thành công trong sự nghiệp và hạnh phúc trọn vẹn đều có một phẩm chất tuyệt vời trong họ. Đó là: khoan dung những gì người khác không thể chịu đựng, khoan dung những gì người khác sai trái, biết được sự khác biệt để hòa nhập đồng thời tôn trọng sự khác biệt giữa họ và người khác. Họ là người cởi mở và không phô trương, không bất cẩn, không để những chuyện vặt vãnh làm hỏng chuyện lớn. Những người hạnh phúc chỉ nhớ những gì xảy ra trong cuộc sống của họ; trong khi những người bất hạnh lại giỏi ghi nhớ những gì xảy ra trong cuộc đời người khác. Bạn có lòng khoan dung thì bạn sẽ có nhiều không gian hơn trong trái tim bạn, mọi người sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn rất nhiều khi ở bên người có tấm lòng rộng lượng như bạn. Hai, quá cố chấp và hành động quá cứng nhắc sẽ không mang lại kết quả khả quan. Tôi nhớ người ta đã nói trong một cuốn sách: 'Thà yếu đuối còn hơn mạnh mẽ'. Trong nhiều trường hợp, quá cố chấp và hành động quá cứng nhắc sẽ không mang lại kết quả khả quan. Hơn nữa, những người này sẽ làm tổn thương bản thân và những người xung quanh khi bộc lộ quá mức những cảm xúc tiêu cực. Trong hình phạt thời phong kiến của Trung Quốc xưa có khung hình tru di tam tộc (giết sạch ba họ) và tru di cửu tộc (giết sạch chín họ). Ấy vậy mà còn có trường hợp phải hứng chịu sự trừng phạt dã man là giết sạch 10 họ. Người đó chính là Phương Hiếu Nhụ đời nhà Minh. Sau khi Minh Thái tổ Chu Nguyên Chương chết, giữa Kiến Văn đế Chu Doãn Văn và Yên vương Chu Lệ nổ ra cuộc tranh đoạt quyền đoạt vị khốc liệt kéo dài bốn năm. Chu Lệ công phá được thủ đô Nam Kinh nên các đại thần của Kiến Văn đế đều ra đầu hàng, chỉ riêng Phương Hiếu Nhụ kiên trung quyết không đầu hàng. Sau đó, Yên vương Chu Lệ cử hành lễ đăng quang, theo thông lệ phải có người đạo cao đức trọng thay mặt vua viết biểu lên ngôi. Thế là Yên vương lại một lần nữa triệu Phương Hiếu Nhụ ra khỏi ngục, nhờ viết biểu lên ngôi. Nào ngờ Phương Hiếu Nhụ gào khóc càng thảm thiết hơn. Chu Lệ nén cơn tức giận, nhẹ nhàng vỗ về khuyên giải rồi ấn cây bút lông vào tay ông ta. Phương Hiếu Nhụ viết ra 4 chữ 'Yên tặc thoán vị' (Giặc Yên cướp ngôi) rồi quăng bút gào thét và chửi rủa. Hết chịu nổi, Chu Lệ liền dọa: 'Ngươi không nghĩ tới tình thân chín họ của mình sao?'. Phương Hiếu Nhụ liền quắc mắt gào lên: 'Dù có tru di đến 10 họ ta cũng không sợ!'. Thế là sau đó, Phương Hiếu Nhụ trở thành người duy nhất bị giết sạch cả mười họ trong lịch sử Trung Quốc. Nếu ngay từ đầu Phương Hiếu Nhụ biết kiềm chế cảm xúc của mình thì những điều đó sẽ không xảy ra. Bạn phải biết rằng yếu đuối đúng lúc là một loại tu luyện bản thân, một loại nhân ái và hơn nữa là một loại trí tuệ. Ba, đừng tham lam quá, người xưa đã dạy, tham thì thâm. Có một cậu bé nọ luôn buồn bã không vui vì đôi giày mới của mình bị rách. Trong lúc bé đi dạo công viên, cậu bé này đã nhìn thấy một cậu bé khác đang vui vẻ ngồi trên ghế, chân cậu bé kia còn mang một đôi giày rất mới. Thế là cậu bé này càng chán nản hơn, cậu thầm nghĩ: 'Ông trời thật bất công, tại sao chỉ có giày của con bị rách chứ?' Nhưng sau đó cậu bé đã phát hiện ra, phía sau chiếc ghế mà cậu bé kia đang ngồi có một chiếc xe lăn. Nữ nhà văn Mĩ Helen Keller từng nói: 'Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày'. Có nhiều khi, chúng ta thường than ngắn thở dài khi cuộc sống không được như ý nguyện giống như cậu bé bị hỏng giày kia. Bởi vì chúng ta chỉ chăm chăm nhìn vào thứ mình chưa có, mà quên đi rằng, trên đời này, không có cuộc đời nào hoàn hảo cả. Bạn luôn muốn quá nhiều và phiền não cũng theo đó mà tăng lên nhiều hơn. Nói đến cùng, cuộc sống này sẽ không để tất cả may mắn rơi xuống đầu một người. Mỗi người đều phải mất đi một số thứ, tương tự cũng sẽ đạt được một số thứ khác. Đời người thứ quan trọng nhất không phải là bạn sở hữu bao nhiêu thứ, mà là tâm bạn đã hài lòng với những thứ đã có hay chưa. Thứ không thuộc về bạn, cũng đừng cố mà miễn cưỡng, nếu đã cố gắng mà không có được, vậy buông bỏ thôi. Đừng vì những thứ mất đi mà oán hận, thời gian càng lâu, bạn càng phiền não,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net