Chương 51: Đời ngắn lắm, cứ vui vẻ kiên cường thôi (H nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 10 tháng 7 năm 2021, 8 giờ 45 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 10 tháng 7 năm 2021, 7 giờ 45 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 10 tháng 7 năm 2021, 6 giờ 45 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

"Cập nhật tình hình Covid-19 ở toàn thế giới theo nguồn Worldometers.info lúc ngày 10 tháng 7 năm 2021, 6 giờ 45 phút, GMT + 7, giờ Đông Nam Á, đã có 186,801,503 ca nhiễm toàn thế giới, 4,034,573 ca tử vong, 170,863,537 ca hồi phục. Tình hình virus corona tại Hoa Kỳ (Mỹ), đã ghi nhận 34,708,381 ca nhiễm, 622,688 ca tử vong, 29,222,100 ca hồi phục. Ấn Độ có 30,791,262 ca nhiễm, 407,132 ca tử vong, 29,922,449 ca hồi phục. Brazil có 19,020,499 ca nhiễm, 531,777 ca tử vong, 17,479,277 ca hồi phục. Pháp có 5,803,687 ca nhiễm, 111,302 ca tử vong, 5,644,212 ca hồi phục. Nga có 5,733,218 ca nhiễm, 141,501 ca tử vong, 5,165,087 ca hồi phục. Vương quốc Anh có 5,058,093 ca nhiễm, 128,365 ca tử vong, 4,352,069 ca hồi phục. Nhật Bản có 813,976 ca nhiễm, 14,917 ca tử vong, 781,613 ca hồi phục. Thái Lan có 317,506 ca nhiễm, 2,534 ca tử vong, 240,077 ca hồi phục. Hàn Quốc có 165,344 ca nhiễm, 2,036 ca tử vong, 152,498 ca hồi phục. Trung Quốc có 91,989 ca nhiễm, 4,636 ca tử vong, 86,902 ca hồi phục. Singapore có 62,678 ca nhiễm, 36 ca tử vong, 62,374 ca hồi phục. Việt Nam có 26,010 ca nhiễm, 110 ca tử vong, 8,984 ca hồi phục. Các thông số có thể thay đổi trong các cập nhật kế tiếp." Bản tin cập nhật tình hình Covid-19 quốc tế ngày 10 tháng 7 năm 2021 vang lên những thông số.

Sutorius lên mạng giảng đạo lý trên livestream. Hắn nói thế này: "Cảm giác hạnh phúc tuy không 100% tới từ điều kiện kinh tế, nhưng tiền quả thực có thể đem lại cho người ta cảm giác an ổn. Mặc dù tiền với cuộc sống là vô cùng quan trọng, nhưng thực tế thiếu tiền lại không hề đáng sợ, đáng sợ hơn là thiếu đi 5 thứ. Tiền có thể kiếm, nhưng nếu không có 5 thứ này, sẽ rất khó kiếm tiền. Thứ nhất là tư duy tiến bộ. Nói về tư duy, cuộc sống có hai loại người, một là có tư duy thực tế tiến bộ, kiểu còn lại là bảo thủ vui với những điều cũ. Tư duy là nhận thức của một người, là ý tưởng, suy nghĩ về mọi thứ xung quanh, người có tư duy mới có mục tiêu tiến bộ, người không có tư duy sẽ sống kiểu cho qua ngày. Sống ở đời, nghèo không đáng sợ, đáng sợ là tư duy bảo thủ, cổ lỗ, không chịu theo kịp thời đại. Người có tư duy kiểu này sẽ giống như con ruồi trong chai thủy tinh, trông thì có vẻ như tiền đồ sáng lạn, những thực ra lại chẳng có đường ra. Thứ hai là hành động. Tiến bộ, bắt kịp với thời đại, luôn đổi mới, sáng tạo, đó mới là kiểu tư duy mà chúng ta nên mài dũa cho mình. Chỉ có tư duy mà không có hành động thì mọi thứ cũng sẽ bằng 0. Cũng giống như câu nói 'thông minh không làm bằng ngốc nghếch'. Lên kế hoạch là một chuyện khá đơn giản, nhưng hoàn thành kế hoạch lại là điều khó. Có không ít người mới bắt đầu hừng hực khí thế nhưng chỉ được 1/3 quãng đường, họ từ bỏ, rồi cuối cùng lại than vãn 'Tôi đã rất nỗ lực rồi, nhưng xã hội không công bằng'. Cần phải biết, vạn sự khởi đầu nan, bất cứ một kế hoạch nào cũng cần tới sự hành động, ý tưởng có hay tới đâu mà không có hành động thì cũng bằng thừa. Rất nhiều chuyện nghe thì rất khó, nhưng khi dám bắt đầu rồi, bạn sẽ phát hiện ra, thì ra nó không khó như trong tưởng tượng. Con người ta sở dĩ không nên được việc gì, chỉ có hai trường hợp, hoặc là chỉ có suy nghĩ không có hành động, hoặc là hành động rồi những lại vứt con bỏ chợ, từ bỏ giữa đường. Kiên trì, nhẫn nại là phẩm chất không thể thiếu trong bất cứ kế hoạch nào, một người không chịu hành động, hoặc hành động rồi nhưng không kiên trì, chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng, rõ ràng biết ngoài giếng là một khoảng đất trời rộng lớn hơn, nhưng cả đời lại chỉ có thể ở dưới đáy giếng. Thứ ba là sự siêng năng. Trung Quốc có một câu nói rằng 'bát điểu tiên phi', đại ý của câu nói này nói rằng một người, nếu điều kiện bẩm sinh không tốt, vậy thì phải nỗ lực nhiều hơn để đuổi kịp những người giỏi hơn, cùng một việc, nếu như người giỏi họ chỉ mất một lần để thuần thục, vậy thì người có tư chất kém hơn có thể làm hai lần, ba lần, thậm chí một trăm lần để trở nên giỏi hơn. Người ngốc nghếch, chậm chạp tới đâu, chỉ cần kiên trì luyện tập không ngừng nghỉ, sẽ có một ngày, họ sẽ đạt được thành công. Rất nhiều người nghèo, không phải vì họ không có điều kiện kinh tế hỗ trợ, mà là bởi họ lười biếng. Sự cần cù, siêng năng quả thực là một phẩm chất vô cùng cần thiết trong việc giúp con người ta vượt qua cái nghèo cái khó. Giúp người không phải là cho họ cái ăn, mà là cho họ kĩ năng để tạo ra cái ăn, và cần cù chính là cái kỹ năng để nuôi sống bản thân đó. Thứ tư là tự xem xét lại. Có câu 'biết người biết ta trăm trận trăm thắng', mấu chốt ở đây không chỉ nằm ở 'biết người', mà quan trọng còn là ở việc bạn hiểu mình tới đâu. Không ngừng tự ngẫm lại bản thân, xem xét lại con đường mà mình đã đi là một phương pháp để phát hiện và giải quyết vấn đề. Muốn đi được xa, đi đúng hướng, bạn phải tổng kết mỗi ngày, kết hợp tình hình thực tế và đưa ra những điều chỉnh phù hợp với hướng tiến bộ. Rất nhiều khi đi nhanh không bằng đi chuẩn, mặc dù 'đường nào cũng dẫn tới Rome', nhưng nếu có thể đi được con đường gần nhất thì việc gì phải đi đường vòng. Con người ta thường khó phát hiện ra khuyết điểm của mình. Người trưởng thành là người luôn giữ cho mình một cái đầu tỉnh táo, không sĩ diện, luôn biết nhìn nhận lại và có những sự thay đổi bản thân cho phù hợp với tình huống thực tế. Bất cứ sự nghèo nàn nào, cũng đều có nguyên nhân, muốn thoát ra được cái nghèo đói, bạn phải phát hiện được nguyên nhân gốc rễ bên trong. Thứ năm là thay đổi. Sau khi tự ngẫm lại bản thân, điều cần thiết tiếp theo chính là sự thay đổi. Thay đổi, nghe thì dễ, nhưng chúng ta, ai cũng có những 'quán tính' đã ăn sâu vào máu. Khi đã hình thành một thói quen nào đó, việc thay đổi là rất khó khăn, nhưng với sự phát triển của thời đại, không thay đổi, bạn sẽ bị xã hội bỏ lại. Nếu chỉ mù quáng vào siêng năng, đâm đầu vào làm mà không có sự điều chỉnh nhất định trên con đường đó, bạn sẽ rất khó sang được tới bờ. Trưởng thành là quá trình không ngừng thay đổi, hiếm ai có thể thành công chỉ ngay trong một lần thử, sửa chữa kịp thời, thay đổi, rồi tiếp tục hành động, chỉ khi kiên trì theo cách này, bạn mới có thể đạt đến đỉnh cao!"

Sutorius lên mạng giảng đạo lý trên livestream. Hắn nói thế này: "Hỏi thời gian: làm sao mới có thể giữ lại được? Thời gian nói: Mỗi một bước mà bạn đi qua, mỗi một người mà bạn từng yêu, mỗi một việc mà bạn đã từng làm, tất cả đều có dấu ấn của tôi. Những nỗ lực mà bạn đã bỏ ra, thời gian đều hiểu hết, nếu nó không thể cho bạn cái gọi là ước mơ thành hiện thực, nó cũng nhất định sẽ bù cho bạn cái gọi là bất ngờ. Chỉ là sớm hay muộn, hiển hiện hay ẩn nấp, vật chất hay tinh thần, phương thức thể hiện khác nhau mà thôi. Ước mơ có lẽ sẽ giống như một người trưởng thành, hỉ nộ ái ố ra sao đều sẽ rất âm thầm khó đoán, nhưng thời gian thì lại như một đứa trẻ, đơn thuần và rõ ràng giống như một tấm gương vậy, bạn bỏ ra, bạn nhất định sẽ có thu hoạch. Phải đi qua biết bao nhiêu đường vòng cũng đừng quá lo lắng, quan trọng là phong cảnh trên những con đường ấy. Những thứ đó, có thể tạo ra bạn ở một phiên bản tốt nhất. Hỏi tiền bạc: làm sao mới không lãng phí? Tiền bạc đáp: Nếu tôi có thể mang lại cho bạn niềm vui, hạnh phúc, sự nhẹ nhõm và thỏa mãn, vậy thì, tôi chẳng qua cũng chỉ là đổi sang một phương thức khác để thuộc về bạn mà thôi. Rất nhiều người cho rằng kiếm tiền có thể tạo ra giá trị, nhưng thực ra, tiêu tiền cũng có thể tạo ra giá trị. Người biết tiêu tiền và người không biết tiêu tiền sẽ sống hai cuộc sống khác nhau. Cũng giống như Matsuura Yataro từng nói: 'Điều khiến tiền hạnh phúc nhất là nó được sử dụng để làm giàu trải nghiệm và cảm xúc của một cá nhân.' Càng là những thứ mang lại trải nghiệm cá nhân, càng cho thấy dấu hiệu của một cuộc sống chất lượng. Bởi lẽ những thứ đó khiến cuộc sống trở thành cuộc sống, chứ không chỉ đơn giản là sinh tồn. Có thể tiêu hàng chục triệu cho một chiếc túi hàng hiện chưa chắc đã là người giàu, những dám chi 300k cho một chiếc tạp dề thì đó là người biết tiêu tiền. Hạnh phúc được đem lại khi dùng tiền để trải nghiệm sẽ lâu dài hơn thứ hạnh phúc được đem lại bởi vật chất. Hỏi cuộc sống: làm sao mới có thể kiểm soát được? Cuộc sống đáp: Thực ra, thứ bạn có thể kiểm soát được chỉ có bản thân bạn mà thôi. Sự nỗ lực của ngày hôm qua mới đổi lại được những thu hoạch mà bạn có ngày hôm nay; sự lười biếng của ngày hôm qua cũng cho ra hậu quả của ngày hôm nay. Đừng ngưỡng mộ hào quang của người khác, hãy nghĩ tới những nỗ lực đằng sau của họ; đừng sợ hãi những tháng ngày đen tối, nếu bạn vẫn có thể tự suy ngẫm lại, tự vực dậy được mình, bạn hoàn toàn có thể vượt qua bóng tối và phát ra ánh hào quang của riêng mình. Đừng trách móc sao số phận lại cho bạn quá ít, tại sao lại khắc nghiệt với bạn như vậy, sống ở đời, mỗi một người đều có những nhọc nhằn và nỗ lực riêng, đều có những khó khăn và số phận riêng. Có người mạnh mẽ hơn bạn, có người không bằng bạn, có người hạnh phúc hơn bạn, có người bất hạnh hơn bạn, đó chính là cuộc sống. Nếu muốn trở thành lý tưởng bên trong mình, vậy thì đừng quá nhẹ nhàng với bản thân, đừng để bản thân quá nhàn hạ, thoải mái. Hỏi hạnh phúc: làm sao mới có thể có được mãi mãi? Hạnh phúc nói: Khi đói có cơm ăn, khát có nước uống, buồn ngủ có giường ngủ, mệt có nhà để về, đây chính là hạnh phúc! Tôi chưa từng ở đâu xa xôi, chỉ là bạn chưa phát hiện ra mà thôi. Hạnh phúc, không nằm ở việc bạn sở hữu bao nhiêu của cải vật chất, mà phụ thuộc vào khả năng cảm nhận hạnh phúc của bạn. Không phải bạn phải sống một cuộc sống ra sao thì mới hạnh phúc, mà là liệu bạn có biết cách giữ lại một chút thời gian mỗi ngày, sống chậm lại, và chạm tay vào hạnh phúc hay không. Mọi thứ hạnh phúc được duy trì bởi vật chất đều không thể lâu dài, chúng sẽ ra đi cùng với vật chất đó. Chỉ khi tâm hồn bình lặng và yên ả, từ đó tạo ra niềm vui về cả thể chất và tinh thần, đó mới là nguồn hạnh phúc thực sự. Mỗi ngày của hiện tại đều là những ngày trẻ trung nhất của quãng đời còn lại. Đừng già quá nhanh, nhưng lại hiểu ra quá muộn. Hỏi hôn nhân: làm sao để lâu bền? Hôn nhân nói: Ai cũng nói kề bên chính là lời tỏ tình lâu dài nhất. Thực ra, trong hôn nhân, quan trọng hơn kề bên, chính là sự đồng hành bằng cả trái tim. Hai người ở cạnh nhau, thế nào là yêu, không ai nói rõ được; thế nào mới là yêu nhất, cách thể hiện cũng không giống nhau, không thể vơ đũa cả nắm. Nhưng hạnh phúc và niềm vui thì có thể cảm nhận được, là lạnh nhạt hay là yêu thương, hãy cảm nhận nó qua từng ngày, từng lần nói chuyện, từng việc nhỏ nhặt nhất. Vợ chồng không nhất thiết phải ngày nào cũng nói yêu em yêu anh, chỉ cần thể hiện qua từng hành động nhỏ nhặt nhất, chẳng hạn như một ngày ba bữa ăn món gì, nghỉ lễ ra ngoài xem phim hay không, buổi sớm dậy thể dục hay cùng đi dạo vào buổi tối... Nếu có thể dụng tâm với những chuyện bình thường nhất, tình cảm vợ chồng khắc sẽ bền lâu. Hỏi cuộc đời: sống thế nào mới không lãng phí? Cuộc đời nói: Trong mắt có niềm vui, trong tay có công việc, trong lòng có lý tưởng, trong nhà có người thân, mạnh khỏe mỗi ngày. Đó chính là cuộc đời, không có mưu cầu gì hơn! Đời người chính là như vậy, vấn vương, phiền não, tự do, hạn chế... đi được một đoạn đường, ngoảnh đầu nhìn lại, mọi thứ vẫn rất sống động, rất xinh đẹp... Có người bạn yêu và người yêu bạn, có việc bạn muốn làm và cần bạn làm, có người để bạn nắm tay và nắm tay bạn... Đời người ngắn ngủi, hãy để bản thân sống thật khỏe mạnh, vui vẻ, hạnh phúc, thỉnh thoảng say say một chút cũng không sao, bạn hiền ạ!"

Ngày 10 tháng 7 năm 2021, 16 giờ 15 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 10 tháng 7 năm 2021, 15 giờ 15 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 10 tháng 7 năm 2021, 14 giờ 15 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

"Cập nhật tình hình Covid-19 ở toàn thế giới theo nguồn Worldometers.info lúc ngày 10 tháng 7 năm 2021, 14 giờ 15 phút, GMT + 7, giờ Đông Nam Á, đã có 186,856,021 ca nhiễm toàn thế giới, 4,035,474 ca tử vong, 170,907,381 ca hồi phục. Tình hình virus corona tại Hoa Kỳ (Mỹ), đã ghi nhận 34,711,416 ca nhiễm, 622,708 ca tử vong, 29,222,972 ca hồi phục. Ấn Độ có 30,795,716 ca nhiễm, 407,173 ca tử vong, 29,933,538 ca hồi phục. Brazil có 19,020,499 ca nhiễm, 531,777 ca tử vong, 17,479,277 ca hồi phục. Pháp có 5,803,687 ca nhiễm, 111,302 ca tử vong, 5,644,212 ca hồi phục. Nga có 5,733,218 ca nhiễm, 141,501 ca tử vong, 5,165,087 ca hồi phục. Vương quốc Anh có 5,058,093 ca nhiễm, 128,365 ca tử vong, 4,352,069 ca hồi phục. Nhật Bản có 813,976 ca nhiễm, 14,917 ca tử vong, 781,613 ca hồi phục. Thái Lan có 326,832 ca nhiễm, 2,625 ca tử vong, 243,918 ca hồi phục. Hàn Quốc có 166,722 ca nhiễm, 2,038 ca tử vong, 153,153 ca hồi phục. Trung Quốc có 92,015 ca nhiễm, 4,636 ca tử vong, 86,918 ca hồi phục. Singapore có 62,678 ca nhiễm, 36 ca tử vong, 62,374 ca hồi phục. Việt Nam có 26,608 ca nhiễm, 110 ca tử vong, 8,984 ca hồi phục. Các thông số có thể thay đổi trong các cập nhật kế tiếp." Bản tin cập nhật tình hình Covid-19 quốc tế ngày 10 tháng 7 năm 2021 vang lên những thông số.

Đây là chuyện của nhà hội Kamen Rider Saber.

Khi Dezast và Ren đã bước vào phòng ngủ, họ vừa hôn nhau vừa cởi hết quần áo cho nhau. Lúc anh chốt khóa cửa lại thì cậu tung mình lăn lộn trên chiếc giường phủ ga trắng. Anh cũng nhào lên ôm lấy cậu. Cơ thể cậu thơm ngát, khuôn mặt mịn màng cũng thơm ngát. Anh ngậm lấy môi cậu nghịch ngợm day day, rồi mút môi cậu một cách chậm rãi, nhẹ nhàng. Cậu ôm lấy cổ anh và xoa xoa lưng anh. Sau đó anh đặt môi lên môi cậu, khẽ tách miệng cậu ra, đưa lưỡi vào sâu khoang miệng cậu. Chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cậu giỡn với lưỡi anh, hai chiếc lưỡi cuốn vào nhau. Anh nuốt nước bọt của cậu rồi nịnh: "Nước bọt em ngọt ghê."

Ren cười khúc khích rồi tiếp tục hôn Dezast rất mãnh liệt, sau đó buông anh ra. Anh liếm khắp má rồi ngậm cổ cậu mút nhè nhẹ, rồi miệng anh từ từ lần xuống ngực cậu. Anh ngậm ti cậu rồi xoáy lưỡi quay núm ti, rồi mút lên thật mạnh, nhằn nhằn đầu ti bằng răng, rồi lại liếm từ trên cổ qua ti xuống dưới bụng, rồi lại mút thật mạnh ti để đánh dấu.

"Aah... Aah... Aah..." Ren khẽ rên rỉ.

Rồi Dezast liếm cơ thể của Ren từ bụng, qua rốn, qua núm ti, lên cổ, mút cằm. Sau đó anh liếm dưới cổ lên tai. Anh ngậm cả tai vào miệng, liếm quanh vành tai ngoài, mút thật sạch nước bọt, sau đó anh xoáy lưỡi vào trong vành tai trong, liếm một lát cho cậu sướng thì anh chọc đầu lưỡi vào sâu lỗ tai, ngoáy thật mạnh, liếm thật mạnh một lúc lâu. Cậu thích quá nên tay không ngừng cào loạn trên lưng anh. Hơi thở của Dezast rất nóng, Ren đang rất mê mẩn anh khi anh lùa lưỡi xuống dưới bụng cậu xoáy đầu lưỡi vào rốn, liếm một lúc rồi liếm xuống bụng dưới của cậu. Cùng lúc đó, Dezast đang ngậm đám lông rậm của Ren nhay nhay, sau đó anh liếm xuống thân dưới, mút mát phần đùi non của cậu một chút, anh liếm xuống đằng sau đùi, mút phần thịt quanh mông của cậu. Tiếp đó anh liếm trở lại hai bên bẹn, anh biết nước bọt ẩm ướt, đầu lưỡi trơn trượt, cái miệng mềm mại, hai hàng răng thi thoảng cắn nhẹ vào mông cậu sẽ làm cậu cực khoái. Liếm vòng quanh đùi cậu một hồi để cậu cứng lên rồi anh mới liếm từ dưới cậu lên. Trước thân thể trần trụi của Ren, Dezast liếm và ngậm phần dưới của cậu mà mút rất mạnh, cảm giác phần dưới của Ren bị ngập trong khoang miệng ấm và nhớt đã lắm, anh mút của cậu một tẹo cho cậu thấy hơi đau nhưng lại vừa thấy ấm lắm. Cậu khẽ giật mình vì không chịu được nữa, thèm được cái miệng ấm áp và điêu luyện của anh bao trùm. Anh liếm từ gốc gậy thịt của cậu lên đến đỉnh chóp đầu, xoay lưỡi quanh đầu gậy, rồi anh đột ngột trùm từ đầu gậy đến gốc gậy bằng miệng anh. Anh mút chặt bé nhỏ của cậu, để nó giật lên trong miệng anh. Sau đó anh nhấp lên nhấp xuống bằng miệng, một tay sờ sờ phần dưới của cậu, một tay vân vê cửa hậu của cậu để tăng thêm khoái cảm. Anh tập trung đánh đầu lưỡi quanh quy đầu của cậu và dùng lưỡi thoa thật nhiều nước bọt lên cậu, càng trơn trượt và ấm thì cậu càng thấy tê dại vì sướng.

"Dezast... Ưm... ah..." Ren thở gấp.

Dezast nhả cậu nhỏ của Ren ra, xốc hai chân cậu lên, sau đó cắn nhẹ vào cặp mông trắng trẻo, căng tròn, mịn màng và đàn hồi của cậu. Anh liếm quanh vùng lỗ nhỏ nhắn của cậu, dần dần tiến tới viền lỗ. Anh nhẹ nhàng lùa lưỡi qua, làm ẩm nó, cậu khẽ co giật vì nhột nhột, buồn buồn. Sau đó anh giữ chân cậu cao lên, ngậm lấy cửa hậu của cậu và bắt đầu mút mạnh, cậu giật nảy mình và kẹp hai đùi chặt lấy đầu anh. Anh cọ lưỡi thật lực vào cái viền cúc hoa nhạy cảm, vừa đá lưỡi quanh cúc hoa cậu vừa bảo cậu thả lỏng người ra vì đầu anh bị kẹp sắp vỡ luôn rồi. Cậu cố thả lỏng người nhưng tay chân cào cấu loạn lên trên ga giường vì sướng. Anh nhét lưỡi sâu vào cái lỗ khít chặt của cậu, cậu không nhịn được nữa mà gào lên vì vui sướng.

"Dezast... Ưm... ah..." Ren thở gấp khi Dezast cố đẩy lưỡi sâu hơn, ngọ ngoạy, đảo lưỡi liên tục làm cậu sướng đến mức nhục bổng cậu giật giật và chảy nước nhờn đầy trên bụng.

Dezast lại lùa lưỡi ra liếm quanh viền cúc của Ren. Khi đã đủ làm cậu mê mẩn rồi, anh ngồi dậy tiến tới trước mặt cậu, chìa cây gậy gân guốc và thẳng băng của anh ra bắt cậu bôi trơn, cậu ngậm lấy nó mút lấy mút để như chưa từng được ăn thứ gì ngon đến thế. Anh hai lần suýt xuất vào miệng cậu, may mà kìm được. Anh cầm tóc cậu ấn đầu cậu thật mạnh để cậu nuốt anh sâu hơn.

"Đau quá... khụ... khụ.. Dezast... Ưm... ah... mạnh quá... ah... ah..." Ren vội nhả ra vì bị đâm quá mạnh vào miệng, cậu vừa kêu đau vừa ho trong khi đang suýt khóc.

"Xin lỗi em mà Ren, anh làm nhẹ thôi nè. Thương bảo bối nè." Dezast vừa xoa đầu an ủi vừa xin lỗi Ren.

Lúc này hạ bộ Dezast đã đẫm nước bọt của Ren. Anh cầm hai chân cậu bằng một tay, giơ chân cậu cao lên, anh đặt một cái gối dưới lưng cậu để mông cậu vừa đúng trước hạ bộ anh. Làm cúc huyệt của cậu giãn bằng lưỡi rồi, bây giờ anh xoa nhẹ bên dưới của cậu bằng ngón tay để nó giãn hơn. Trong lúc Ren mất cảnh giác, Dezast lại ngậm cậu âu yếm, tiện thể mút nhũ và hôn bé thật sâu nữa. Lúc này anh thọc ngón tay đẫm nước bọt của anh vào, sẽ hơi rát nhưng cậu mất phòng bị rồi nên chỉ hơi nảy người lên và vẫn đồng ý cho ngón tay anh thọc sâu vào. Anh đút vào rút ra ngón tay thật nhẹ nhàng, thi thoảng ngoáy ngoáy lên, đến đây thì cậu bắt đầu rên lên ư ử vì sướng. Cảm giác tê tê, thôn thốn, dại dại như điện giật lan khắp sống lưng, cậu bắt đầu thấy đầu óc lâng lâng vì khoái cảm, muốn ngón tay của anh cọ xát mạnh hơn, nhanh hơn, sâu hơn. Lưỡi của cậu không đá với lưỡi anh nữa vì cậu đã thả trôi mình theo cảm giác sướng mất rồi. Mắt cậu lờ đờ, miệng khép hờ, nước bọt chảy ra theo khóe miệng, anh liếm sạch nước bọt của cậu rồi rút ngón tay ra. Lúc này nước bọt trên hạ bộ anh đã hơi se lại vì bay hơi, anh bôi nước bọt lên đầu gậy thịt rồi sau đó nhẹ nhàng nhấn cả chiều dài vào hang động cúc thịt đang mở ra chờ đợi của cậu. Anh ấn đầu gậy vào vách thịt của cậu từ từ, cậu rên lên vì hơi rát và nhíu mày, nhắm chặt mắt, tay khẽ đẩy đùi anh ra. Nhưng anh đã bôi trơn tốt và làm cửa sau của cậu mềm oặt ra từ trước nên anh cứ đẩy vào, đồng thời giữ chặt tay cậu.

Vào được giữa chừng, Dezast dừng lại cho lỗ huyệt của Ren dãn ra một lần nữa và cho cậu quen. Được một lát thì Ren bắt đầu hết rát và quen dần.

"Em hết rát rồi." Ren nói với Dezast.

Dezast bắt đầu nhấp nhẹ nhẹ đẩy côn thịt của mình vào Ren. Ren đỡ rát hẳn và bắt đầu thấy có gì đó nảy ra trong ruột, cảm giác xon xót, tê tê, thôn thốn, giật giật như bị điện giật làm cậu không kìm được nên phải rên lên. Dezast biết thành công kích tình Ren rồi, anh vừa cười đểu vừa nhấp nhanh hơn một tẹo nhưng vẫn nhẹ nhàng để tránh làm cậu đau. Cậu bắt đầu chủ động nâng hai chân rộng ra để anh nhấp dễ hơn, cảm giác vách thịt cúc động của cậu bó khít, lớp ruột mềm mại và ấm sực của cậu liên tục thít chặt và cọ xát vào thân gậy thịt của anh làm anh sung sướng kinh khủng. Đùi anh dập vào mông cậu, dính đầy nước

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net