Chương 76: Cuối tháng 2 năm 2022, F0 sống qua ngày chờ qua đời (H nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Còn người là có nhận thức rõ ràng về ảnh hưởng của mình tới con người, cộng đồng và môi trường xung quanh. Cho nên người biết cách kiểm soát bản thân, có trách nhiệm với bản thân và thế giới bên ngoài, không giúp được thì thôi chớ không làm gì hại, bất lợi hay tổn thương tới ai. Ngược lại, người sẽ chủ động, tự nhiên, xem việc sống chan hoà, sống có trách nhiệm, tử tế với thế giới xung quanh là chuyện hiển nhiên, không cần phải gồng, không cần phải đặt mục tiêu cố gắng hay đặt điều kiện gì hết cả. Tử tế là phẩm chất cơ bản. Không có thì không làm người được. Kiểu vậy! Gặp người đến cả phẩm chất cơ bản còn không có thì ai dám kết giao? Rồi mình tử tế chưa? Hay cũng lao xao hô hào theo trend, có lợi thì tử tế không thì lưu manh cho dễ sống? Không có thứ phẩm chất nào trên đời này có sức hút ghê gớm bằng cái tâm hay giúp đỡ người khác, mà đặc biệt là giúp đỡ trong sáng, vô điều kiện chớ không phải giúp đỡ kiểu PR đánh bóng hình ảnh để hưởng lợi về sau. Kiểu mồm hô to cộng đồng nhưng tay thò ra sau lưng bốc hốt thì chỉ lừa được một đoạn thôi. Người đời đâu có ai ngu. Khi biết ra người ta sẽ phang cho mà vỡ mặt. Thà làm ăn cứ nói làm ăn, kinh doanh cứ nói kinh doanh cho nó minh bạch sòng phẳng, công bằng người bán kẻ mua. Đừng có dựng lên chuyện đạo đời để mua thần bán thánh. Mua bán thì cứ đúng nguyên tắc bán hàng, marketing thời hiện đại mà làm. Đừng ấn dao vào niềm tin, vào sự yếu đuối hay vết thương lòng của người ta mà mua bán. Tội chết! Cho nên, giúp là giúp, là tâm trong sáng vô điều kiện mà giúp, là thật sự mong muốn điều tốt đẹp hơn cho những mảnh đời mình đang hay sẽ chạm vào. Được vậy, bạn là người có công đức và ai cũng muốn kết giao, không phải chỉ vì bạn giúp người, mà vì bạn có cái tâm trong trẻo như trời đất. Người giỏi là người có tư duy mở, luôn học mới, làm mới bản thân, luôn hướng về tương lai, luôn nhìn thấy vô tận trong mọi giới hạn của cuộc đời này. Vì cấp tiến, họ luôn hào hứng, thú vị, luôn tích cực, luôn tràn đầy năng lượng thành công. Hỏi có ai trên đời mà không thích ở gần mất người như này? Ở gần họ được lây kiến thức, kỹ năng, tư duy, tinh thần xịn sò không, ai mà chẳng thích? Tưởng tượng gặp mấy đứa suốt ngày phàn nàn, ca cẩm, cổ lỗ sỉ, nói toàn chuyện cũ, bàn toàn chuyện không làm được, nhây toàn chuyện drama, bà tám, vô bổ chả giúp gì cho ai, chỉ khiến người ta thêm cạn kiệt năng lượng. Ở gần mấy người vậy thì đời không rủi cũng đen, vì đầu óc chỉ toàn ba thứ bùn lầy kéo người ta xuống. Mà bạn nghĩ lại đi, mình có vậy hôn? Nếu có thì tự hiểu rồi đó, hiểu tại sao người khác tránh mình. Bản thân mình cũng vậy thôi, cũng hớt hải đi tìm người cấp tiến để kết giao để cho mình tích cực hơn, tiến bộ hơn, thành công hơn mà. Có điều, người không cùng năng lượng người ta không ở gần nhau. Muốn kết giao với người cấp tiến thì bản thân mình cũng phải là đồng loại. Đầu năm bàn chuyện kết giao, vì thời này đâu có chuyện gì mà làm một mình được nữa. Mình là tấm gương soi rọi thế giới của bản thân. Mình chơi với loại người làm sao thì mình chính là loại người như vậy. Đừng trách móc đổ thừa ai hết. Đồng cực thì hút, dị cực thì đẩy mà. Coi lại mình trước thì sẽ nhìn thấy rõ ràng bản chất của thế gian."

Zox qua nhà Banba chơi. Zox bị bịt mắt và còng tay trong phòng ngủ của Banba. Một thứ gì đó bằng thịt ngọ nguậy liên tục trong miệng cậu, nó chui ra rồi lại chui vào. Nền gạch cứng chạm đầu gối cậu. Vật thể bằng thịt bên trong miệng Zox có hình trụ và một đỉnh tròn, nó xâm nhập vào miệng cậu, đung đưa qua lại bên trong cậu và tỏa ra mùi hăng hắc. Phía sau gáy của Zox bị một bàn tay nắm chặt, cậu đau điếng chịu đựng những cú thọc của vật bằng thịt vào miệng.

"Cười đi, cười đi." Một giọng nói nói với Zox.

Miếng vải dùng để bịt mắt Zox cũng che tai của cậu, vì vậy cậu hầu như không thể nghe thấy gì. Bàn tay đang nắm tóc của Zox có một kết cấu thô ráp tương tự như vảy da của cá sấu.

Sau khi vật thể bằng thịt bên trong miệng Zox phun ra chất lỏng màu trắng sữa, Zox cảm thấy nhẹ nhõm. Chiếc khăn bịt mắt được tháo ra, và Zox nhìn thấy người trước mặt. Đó là Banba, người đang đeo găng tay hở ngón với phần lòng găng tay thô ráp và đang đưa cho cậu một cuộc thâm nhập bằng miệng. Banba đã mỉm cười.

"Banba..." Zox nói thầm.

Không cần hỏi Zox, Banba chải tóc cho cậu. Anh ấy cố đoán ra cậu ấy thích được chăm sóc, và đã đoán trúng. Chỉ bằng cách nhìn ánh mắt của người đối diện.

"Em thật đẹp lắm Zox." Banba hôn trán Zox.

Sau đó, Banba đưa dương vật vào miệng của Zox một lần nữa, lần này Zox ngoan ngoãn nuốt lấy chiều dài gậy thịt của Banba rồi mút rất ngon lành và nhẹ nhàng. Một cảm giác lâng lâng xâm chiếm lấy đầu óc Zox, nó tạo nên một thế giới thần tiên ảo diệu trong đó Zox sinh ra hai ba đứa trẻ và sống một cuộc đời êm ả cùng với Banba và những đứa trẻ.

"Ư... Sữa của Banba... ấm và đặc," Zox nghĩ và rên rỉ.

Bằng một tay, Banba giữ tóc Zox và cố định đầu cậu ấy ở vị trí ổn định, còn tay kia, Banba đẩy hông qua lại để côn thịt của mình di chuyển trong miệng Zox.

"Ư... Miệng của Zox... ấm..." Banba khẽ rên rỉ khi cảm thấy có cảm giác ngứa ran bên trong háng mình.

Miệng Zox đầy sữa Banba lần thứ hai sau vài giây. Côn thịt đang co giật bên trong miệng Zox co giật khi nó phun ra tinh dịch. Toàn bộ cơ thể không mảnh vải che thân của chàng trai trẻ run lên khi bạn tình của cậu rút côn thịt của mình ra khỏi cậu.

Banba cho Zox nằm sấp xuống sàn, anh thoa gel bôi trơn vào cho cửa hậu của cậu rồi đút phần cương cứng vào trong cậu. Zox rên lên một tiếng khi bị thâm nhập vào, cậu bị còng tay nên không giãy giụa được.

"Banba... đau quá..." Zox suýt khóc oà.

Vách thịt trong lỗ huyệt của Zox cọ xát vào côn thịt của Banba, thịt chạm vào thịt liên tục khiến cho cậu nhức nhối. Zox run lên với mỗi cú thúc từ Banba, cậu cảm thấy khó chịu khi những ngón tay lộ ra trên bàn tay đeo găng của Banba chạm vào ngực trần của cậu và mò mẫm. Những núm nhũ cương cứng trên ngực Zox cũng rùng mình khi những đầu ngón tay của Banba chạm vào chúng. Các giác quan bên trong ruột của Zox vượt khỏi tầm kiểm soát khi sự kích thích và đau đớn tràn ngập trong cơ thể cậu. Những cú thúc từ Banba vẫn tiếp diễn, Zox không thể kìm được tiếng rên rỉ của mình. Zox cảm thấy toàn bộ sự tồn tại của mình đã trở thành một phần không thể tách rời trong mối tình lãng mạn của Banba.

"Banba... sâu hơn nữa... ah... ah... sướng quá..." Zox rên rỉ.

Sau 20 phút, Banba phun một dòng sữa trắng vào cơ thể của Zox và rút côn thịt mình khỏi hậu huyệt cậu. Zox nằm bất động trên sàn nhà cùng Banba, và Banba hôn Zox say đắm. Sau khi tháo còng tay cho Zox, Banba vuốt ve mái tóc của Zox và nhẹ nhàng hôn lên trán cậu.

"Mmmgh."

Lần này, Zox đang mút chiều dài của Banba một lần nữa, nhưng Banba cũng đang nuốt chiều dài của Zox bằng miệng ở tư thế 69. Sau khi kết thúc cuộc vui, Banba nuốt nước dịch của Zox và Zox cũng nuốt nước dịch của Banba.

Ngày 27 tháng 2 năm 2022, 19 giờ 20 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 27 tháng 2 năm 2022, 18 giờ 20 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 27 tháng 2 năm 2022, 17 giờ 20 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

Olteca lên mạng giảng đạo lý trên livestream và nói những lời này: "Thông qua mạng xã hội để biểu lộ bản thân là một điều rất tuyệt vời. Tuy nhiên, bạn cần phải chú ý, nếu bạn vẫn đang khoe ba điều này lên mạng thì nên dừng lại ngay, nếu không bạn có thể trở thành trò cười trong mắt mọi người, thay vì đạt được sự chú ý và hâm mộ như mong đợi đấy.  Một, hạnh phúc không phải là để khoe khoang. Khi chia sẻ khoảnh khắc hạnh phúc của mình lên mạng xã hội, nếu làm một hai lần thì còn có thể nhận được sự chúc phúc của mọi người, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy mãi sẽ rất dễ khiến người khác phản cảm. Suy cho cùng, ấm lạnh tự mình biết, nếu cứ cố tỏ ra vui vẻ, điệu bộ như thể nơi đây không có nỗi buồn, thì sẽ dễ khiến người khác nghĩ rằng bạn đang che giấu vấn đề của mình đấy. Đừng bày hạnh phúc của mình lên mạng xã hội, hãy giấu niềm hạnh phúc vào sâu thẳm trong trái tim và cố gắng trở thành một trụ cột cho gia đình, một người cầu tiến cần mẫn. Có như vậy, gia đình mới hòa thuận, đây mới là hạnh phúc. Nói tóm lại, đôi khi bạn bày lên mạng những khoảnh khắc vui vẻ của mình, bạn chỉ nghĩ đó là một kiểu chia sẻ mà thôi, nhưng đối với những người đang thấy không vui, họ sẽ cảm thấy đó là một sự chế giễu, thậm chí còn ảnh hưởng đến tình cảm giữa bạn và họ. Hai, khoe khoang tiền của là một hành vi ngu ngốc. Ai cũng muốn giàu có, đó là bản chất của con người. Có được sự giàu có như mong muốn thông qua nỗ lực của bản thân là phần thưởng xứng đáng cho những người chăm chỉ và là sự khẳng định năng lực của một con người. Tuy nhiên, tục ngữ có câu: Của cải không lộ ra ngoài. Khoe khoang tiền của lên mạng là một hành vi thiếu khôn ngoan, có thể sẽ mang lại cho bạn nhiều rắc rối. Tôi có biết một bạn nữ, điều kiện kinh tế gia đình rất tốt. Cô ấy thích mua những chiếc túi hàng hiệu và khoe chúng lên mạng xã hội. Thực ra, ý định ban đầu của cô ấy có thể không phải là khoe khoang, nhưng trong mắt người khác, đây chính là sự khoe khoang phù phiếm để tự đề cao bản thân. Có một số chị em bạn bè từng mặc cảm vì chênh lệch kinh tế giữa họ và cô ấy quá lớn, giờ còn thấy cô ấy suốt ngày khoe túi thì cái cảm giác xa cách ấy lại càng nhiều hơn. Ban đầu cô không nhận ra vấn đề này, nhưng sau khi phát hiện thì cô đã rất phiền muộn, nhưng dù sao chuyện cũng đã rồi, không thể thay đổi được nữa. Việc khoe khoang vô ý này đã làm ảnh hưởng đến tình cảm bạn bè khiến cô rất ân hận. Thời nay, người giàu thì muốn người khác cảm thấy rằng họ không có tiền, còn người không có tiền thì lại cố gắng một cách tuyệt vọng để chứng tỏ rằng họ giàu có. Nếu bạn khoe khoang sự giàu có của mình lên mạng xã hội chỉ để mọi người nghĩ rằng bạn giàu có, thì tôi chắc chắn 100% rằng tiền của bạn sẽ bị người ta mượn sớm thôi. Khi bạn bè mượn tiền, cho hay không cho vẫn là một vấn đề nan giải. Nếu cho thì có thể sẽ một đi không trở về; nếu không cho thì lại làm tổn thương lòng tự trọng của bạn mình, họ nhất định sẽ cho rằng bạn cố tình thấy chết mà không cứu, làm ảnh hưởng đến tình bạn bấy lâu. Việc phô trương tài sản lên mạng xã hội, có thể nó sẽ mang lại cho bạn sự thỏa mãn cái tôi, nhưng đồng thời cũng sẽ mang đến cho bạn vô số rắc rối và những tổn thất không đáng có. Những người thông minh không làm điều đó. Ba, khoe khoang thành tựu sẽ khiến người khác khinh bỉ. Có vài người vừa đạt được ít thành tích vặt thì đã lập tức đem lên mạng xã hội khoe khoang. Những người như vậy rất dễ khiến người khác khinh thường, vì mọi người sẽ nghĩ rằng họ quá ham hư vinh, mà người ham hư vinh thì thường sẽ không nhận được sự công nhận từ người khác. Trên thực tế, những người bạn trên mạng xã hội có lẽ đều có những trải nghiệm tương tự như nhau, cho nên thành tích của mọi người sẽ không có quá nhiều chênh lệch. Vì vậy, việc khoe khoang thành tích không giúp bạn thu hút được sự chú ý của người khác đâu. Vì có thể có nhiều người bạn có thành tích cao hơn cả bạn nhưng chỉ là họ không chọn khoe nó lên mạng thôi, do đó khi bạn khoe khoang quá lố lăng, bạn sẽ lập tức trở thành trò cười trong mắt họ."

Ngay sau khi thoát khỏi Demons Driver, Veil biến thành một hình dạng quái vật với nửa thân trên bên phải trông như có một con bọ cánh cứng khổng lồ đậu lên vai và chéo sừng qua tới nửa mắt trái. Tên quỷ đến tận nhà riêng của Hiromi tại vùng quê hẻo lánh của tỉnh Miyagi và thấy cậu đang ở nhà cùng mẹ. Hắn làm cho mẹ Hiromi bất tỉnh ngay khi gặp bà ở ngoài cửa bằng một cái chạm tay lên trán. Nhìn thấy Hiromi đang ngồi thanh thản uống một tách cà phê đen, Veil bước vào và đưa ánh mắt điều khiển tâm trí cậu. Như bị thôi miên, Hiromi tự cởi quần áo trước mặt Veil, rồi uốn éo cơ thể trần trụi trước mặt anh làm anh vui thích. Lên giường xong, Hiromi nằm ngửa người ra mân mê chính mình, thi thoảng lại ngắc ngứ toàn thân.

"Anh bịt mắt em đi." Hiromi nói với Veil.

Veil lấy một chai popper, tức là một chai thuốc xuân dược dạng lỏng có thể bay hơi tạo mùi thơm kích thích thần kinh của người hít, tác dụng phụ là kích thích nhu cầu sinh lý trước khi quan hệ. Veil dí cái chai đó vào mũi Hiromi và cho cậu hít, lúc hít xong cậu lâng lâng cả đầu óc. Rồi Veil lấy miếng vải bịt mắt để quanh mắt Hiromi, sau đó tròng dây đai quanh đầu cậu. Anh còn còng tay cậu ra sau lưng bằng một cặp cùm da có xích. Cậu nằm vật ra trên giường, còn anh thì đến chỗ cậu vỗ mặt mấy cái rồi lại vọc tiểu đệ cậu. Anh vọc tiểu đệ của cậu liền tay, vừa vọc vừa liếm nhũ hoa cậu làm cho cậu rên rỉ và co giật. Rồi cũng lại là anh, anh thọc ngón tay vào cúc huyệt cậu rung lắc mấy cái. Cậu ngứa quá liền rên lên mấy tiếng. Điều mà Veil không ngờ đến, chính là Hiromi đã tự nắm lấy cây gậy thịt to bự của anh mà mút liếm liên tục như thể cậu là một con cún con ngoan ngoãn của anh vậy. Veil không ngượng mồm mà cứ thủ thỉ vào tai Hiromi rồi hôn nhẹ lên tay cậu. "Anh yêu em, bé bông." Hiromi cũng chẳng làm gì hơn là cố nhét sâu khúc thịt của Veil vào sâu trong họng, nhả ra xong rồi ngậm vào, cho tới lúc nó ướt sũng.

Khi Veil đã nằm phơi mình trên giường, Hiromi leo lên người anh rồi cắm thẳng con hàng của anh vào mông mình, sau đó ngồi lên vừa rên vừa nhún: "A... A... A... A~~~!!!! Ui da~ Ui da~ Ui da~!!! Khó chịu lắm~~~ Đau lắm... hic hic hic~~ Hu hu hu... Đau mà~~!!! A... A... A... A~~~!!!!"

Veil sững sờ vì chưa bao giờ Hiromi lại la đau như vậy. Nhưng dù gì anh cũng đã quen với cái nết trẻ con của cậu và lại còn rất sủng cậu nên chẳng nề hà gì.

"Hiromi, mới có đâm chút xíu mà la hét ong ỏng là sao?" Veil hỏi.

"Anh ơi~ Đừng~... Dừng ngay đi... Ahhhhh... Đừng... dừng lại..." Hiromi níu chặt vai Veil.

"Em thật sự muốn anh tiếp tục sao? Để anh chăm sóc em nha, bé cưng." Veil mỉm cười.

Càng làm mạnh, Hiromi càng rên la to tiếng hơn. Cậu biết rằng cậu sẽ không chịu nổi cái cảnh bị toạc cúc dưới tay ông bạn tình, và cậu rất sợ. Nhưng một lát sau, cậu cầu khẩn: "Dạ... Em van anh~ ahh~ ... anh đâm đại dưa... hít hà~ hít hà~ ... anh thao em nát cúc đi anh~"

Sau khi gần chạm mốc của đỉnh cao khoái cảm, chỉ có những tiếng rên rỉ từ cặp đôi trên giường.

"Dạ... mạnh lên... đi... anh.... em... chịu không nổi... ah... ah... em sắp ra... anh... ông xã ơi... bắn vào... trong đây... ahhhh!!!..." Hiromi rên rỉ.

"Em rên làm anh phê không chịu được. Ân~~ Bé bông của anh bị đâm cúc mà rên dữ dội vậy đó. Lắm lúc anh chẳng còn biết là em đau hay em phê nữa nà... Bối rối quá em ơi~~~" Veil thở dài.

"Ah... cảm ơn anh... Veil... em... sướng quá... thao cúc... mạnh lên..." Hiromi càng rên to hơn.

"Oh yeah... anh... đang ra.... bà xã... từ từ thôi... anh cũng... không... kìm lại được... anh... sắp..." Veil không kìm được cơn cực khoái.

"Em bị đâm thì em đau em khóc vậy thôi, chứ đau vì bị anh đâm em thấy sướng hơn nhiều~" Hiromi vẫn cố lấy ra một câu nói đùa.

"Giờ hỏi lại nè, em đau hay em sướng?" Veil ngồi dậy đỡ Hiromi lên, mặt đối mặt.

"Bị anh đâm... mạnh thế.... ah~~... em khùng lên thật rồi... em chỉ có anh thôi... hít hà... ư... ngượng quá... sướng quá... thương quá... ân... em là một tiểu dâm đãng chỉ thèm hơi anh thôi... A~ Sướng~ Sướng như tiên luôn. Sướng không gì bằng. Lên quá anh ơi~ Anh ơi làm sao em xuống bây giờ~ Trấn an em bằng khúc thịt của anh đi mà..." Hiromi bị thao nát cúc đến mức cậu gào lên rất to.

Veil nựng hai bên má cậu, rồi nắm tay quanh tiểu đệ cậu vuốt lên vuốt xuống.

"Anh đưa xuống giùm em đi~ ah hah~ ư hư hư~ quá cao rồi..." Từng tiếng nói của Hiromi cứ nhói lên từ buồng phổi lên tận cuống họng khi sắp hết màn.

Hai tấm thân đã đạt đến cực khoái của ái tình.

"Anh hah~ Em sắp ra..." Hiromi thở không ra hơi.

"Mình cùng ra đi em." Veil thì thầm.

"Chúng ta... nơi này có nhau... trăm năm không rời..." Hiromi bắn ra một dòng tinh khí.

"...Anh yêu em... suốt cả cuộc đời... Hiromi..." Veil cũng xuất trong tao huyệt của Hiromi.

Hai mỹ nam cùng bắn ra những dòng tinh dịch ướt khắp phần hạ bộ của nhau, riêng Hiromi thì hoa cúc đầy ắp toàn là nước sữa của Veil.

Sau giây phút hoan lạc, Hiromi nằm cùng Veil trên giường, hai người cùng trao nhau nụ hôn nồng ấm.

"Veil..." Hiromi thều thào vài tiếng rồi lịm đi trong giấc ngủ êm ái trong vòng tay người thương.

Ngày 27 tháng 2 năm 2022, 22 giờ 20 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 27 tháng 2 năm 2022, 21 giờ 20 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 27 tháng 2 năm 2022, 20 giờ 20 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

Mọi người ngủ.

Tại nhà hội Boukenger, Akashi tự cởi quần áo trước mặt Eiji, rồi uốn éo cơ thể trần trụi trước mặt anh làm anh vui thích. Lên giường xong, Akashi nằm ngửa người ra mân mê chính mình, thi thoảng lại ngắc ngứ toàn thân.

"Anh bịt mắt em đi." Akashi nói với Eiji.

Eiji lấy một chai popper, tức là một chai thuốc xuân dược dạng lỏng có thể bay hơi tạo mùi thơm kích thích thần kinh của người hít, tác dụng phụ là kích thích nhu cầu sinh lý trước khi quan hệ. Eiji dí cái chai đó vào mũi Akashi và cho cậu hít, lúc hít xong cậu lâng lâng cả đầu óc. Rồi Eiji lấy miếng vải bịt mắt để quanh mắt Akashi, sau đó tròng dây đai quanh đầu cậu. Anh còn còng tay cậu ra sau lưng bằng một cặp cùm da có xích. Cậu nằm vật ra trên giường, còn anh thì đến chỗ cậu vỗ mặt mấy cái rồi lại vọc tiểu đệ cậu. Anh vọc tiểu đệ của cậu liền tay, vừa vọc vừa liếm nhũ hoa cậu làm cho cậu rên rỉ và co giật. Rồi cũng lại là anh, anh thọc ngón tay vào cúc huyệt cậu rung lắc mấy cái. Cậu ngứa quá liền rên lên mấy tiếng. Điều mà Eiji không ngờ đến, chính là Akashi đã tự nắm lấy cây gậy thịt to bự của anh mà mút liếm liên tục như thể cậu là một con cún con ngoan ngoãn của anh vậy. Eiji không ngượng mồm mà cứ thủ thỉ vào tai Akashi rồi hôn nhẹ lên tay cậu. "Anh yêu em, bé bông." Akashi cũng chẳng làm gì hơn là cố nhét sâu khúc thịt của Eiji vào sâu trong họng, nhả ra xong rồi ngậm vào, cho tới lúc nó ướt sũng.

Khi Eiji đã nằm phơi mình trên giường, Akashi leo lên người anh rồi cắm thẳng con hàng của anh vào mông mình, sau đó ngồi lên vừa rên vừa nhún: "A... A... A... A~~~!!!! Ui da~ Ui da~ Ui da~!!! Khó chịu lắm~~~ Đau lắm... hic hic hic~~ Hu hu hu... Đau mà~~!!! A... A... A... A~~~!!!!"

Eiji sững sờ vì chưa bao giờ Akashi lại la đau như vậy. Nhưng dù gì anh cũng đã quen với cái nết trẻ con của cậu và lại còn rất sủng cậu nên chẳng nề hà gì.

"Akashi, mới có đâm chút xíu mà la hét ong ỏng là sao?" Eiji hỏi.

"Anh ơi~ Đừng~... Dừng ngay đi... Ahhhhh... Đừng... dừng lại..." Akashi níu chặt vai Eiji.

"Em thật sự muốn anh tiếp tục sao? Để anh chăm sóc em nha, bé cưng." Eiji mỉm cười.

Càng làm mạnh, Akashi càng rên la to tiếng hơn. Cậu biết rằng cậu sẽ không chịu nổi cái cảnh bị toạc cúc dưới tay ông bạn tình, và cậu rất sợ. Nhưng một lát sau, cậu cầu khẩn: "Dạ... Em van anh~ ahh~ ... anh đâm đại dưa... hít hà~ hít hà~ ... anh thao em nát cúc đi anh~"

Sau khi gần chạm mốc của đỉnh cao khoái cảm, chỉ có những tiếng rên rỉ từ cặp đôi trên giường.

"Dạ... mạnh lên... đi... anh.... em... chịu không nổi... ah... ah... em sắp ra... anh... ông xã ơi... bắn vào... trong đây... ahhhh!!!..." Akashi rên rỉ.

"Em rên làm anh phê không chịu được. Ân~~ Bé bông của anh bị đâm cúc mà rên dữ dội vậy đó. Lắm lúc anh chẳng còn biết là em đau hay em phê nữa nà... Bối rối quá em ơi~~~" Eiji thở dài.

"Ah... cảm ơn anh... Eiji... em... sướng quá... thao cúc... mạnh lên..." Akashi càng rên to hơn.

"Oh yeah... anh... đang ra.... bà xã... từ từ thôi... anh cũng... không... kìm lại được... anh... sắp..." Eiji không kìm được cơn cực khoái.

"Em bị đâm thì em đau em khóc vậy thôi, chứ đau vì bị anh đâm em thấy sướng hơn nhiều~" Akashi vẫn cố lấy ra một câu nói đùa.

"Giờ hỏi lại nè, em đau hay em sướng?" Eiji ngồi dậy đỡ Akashi lên, mặt đối mặt.

"Bị anh đâm... mạnh thế.... ah~~... em khùng lên thật rồi... em chỉ có anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net