Chương 76: Cuối tháng 2 năm 2022, F0 sống qua ngày chờ qua đời (H nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
và liếm nhũ hoa anh rất dịu hiền. Môi cậu bặm quanh hạch nhũ hôn nhẹ một cái rồi liếm lưỡi mấy vòng xung quanh nó. Cậu vừa hôn anh vừa lấy tay vuốt trụ cho anh rất đều.

Hiromi: "Ah... Daiji... ah... ah... em đang làm gì đấy... ah... ah..."

Daiji không nói gì mà cứ mút liếm nhũ hoa bên phải anh sau khi đã làm cho nhũ hoa bên trái cương đỏ. Gậy thịt của Hiromi đã cương to, quy đầu màu đỏ tròn vo trông rất hấp dẫn như một que kẹo. Daiji tự mở miệng và ngậm lấy họa mi của Hiromi rất chặt. Ban đầu cậu liếm nhẹ phần thân, rồi hôn nhẹ lên quy đầu, sau đó liếm quanh quy đầu rất chậm rãi, cuối cùng là ngậm quanh quy đầu. Hiromi ngồi yên nhìn Daiji mút lấy mút để cậu nhỏ của mình, anh theo dõi từng chuyển động nhỏ nhẹ của đầu cậu mỗi khi cậu dùng miệng nâng niu báu vật của anh. Miệng Daiji bọc kín cả chiều dài cậu nhỏ của Hiromi, cậu đưa vật ấy vào sâu tận họng, mút lên mút xuống rất nhẹ nhàng. Cậu tự nguyện làm bằng miệng, hoàn toàn không bị anh ép buộc, nên cậu làm rất tự nhiên không khiên cưỡng.

Cậu rên khẽ trong miệng để kích thích anh, và anh vuốt ve tóc cậu rất nhẹ nhàng để động viên cậu. Khi cậu dừng khẩu giao cũng là lúc gậy thịt anh đã cứng như cái gậy sắt. Hiromi sững sờ nhìn người yêu đang mở một nụ cười khoái chí vui vẻ với mình, rồi cúi đầu xuống hạ bộ anh mà liếm thân côn thịt của anh cùng với tiếng húp xì xụp cậu tạo ra khi mút cho anh.

Hiromi: "Ah... Daiji... ah... ah... gắng lên nào em yêu... ah... đút bé nhỏ của anh sâu hơn vào miệng em nào... ah..."

Daiji ngậm quanh côn thịt của Hiromi mút rất hăng, cậu mút chăm chú đến mức chẳng hay rằng anh đã xuất một lượng tinh dịch màu trắng đục mùi hơi hăng vào sâu trong họng cậu. Xong xuôi, cậu đứng dậy.

Hiromi: "Này, lại đây chơi với anh nào."

Daiji lập tức quay lưng về phía mặt Hiromi, hai tay cậu để sau gáy. Ngay lập tức, Hiromi lấy cây roi quật ngang lưng Daiji một cái rất kêu. Daiji khẽ rên vì phấn khích khi cây roi phạt ngang da lưng để lại một vết rát. Cầm một cây dương cụ giả màu đỏ dài 20 phân có gai tròn phủ kín toàn thân trừ cái đế màu trắng hình trụ dài, Hiromi để vật ấy đứng thẳng trên giường, rồi lấy roi quất vào hai bên mông Daiji đến mức chúng đỏ rực lên. Mỗi cú quất roi là một lần Daiji rên rỉ, nhưng cậu chống tay lên giường và nhô mông ra trước mặt Hiromi để chịu phạt mà không kháng cự.

Hiromi: "Này, cong lưng xuống một tí đi chứ."

Daiji vâng lời càng cong người xuống, trong tư thế đó cậu tự vuốt trụ chính mình rất hăng rồi đưa tay vân vê hai núm nhũ mình rất chi là táo bạo, cậu vừa rên vừa quay tay trước mặt anh trong khi chịu những đòn roi nghiêm khắc từ anh.

Hiromi: "Được rồi, đừng giãy nãy lên thế chứ, đứng yên một chút nào."

Hiromi lấy hai tay banh rộng hai quả mông tròn của Daiji ra rồi thoa gel lên vách cúc huyệt cậu, rồi sau đó lấy ngón tay thọc ra thọc vào chỗ đấy để xoa bóp cho vách thịt bên trong cúc động. Cự vật giả đầy gai đã thúc thẳng vào trong Daiji, cậu không thể nào chịu nằm yên cho Hiromi lấy nó khoét vào trong.

"Hahh~~~!!! Em hết chịu nổi rồi... aaaahhh~~!!!!" Daiji vừa rên rỉ vừa la hét.

Hiromi không nghe Daiji la hét, mà lại thúc sâu hơn. Cự vật giả đập trúng tâm điểm kích thích của Daiji làm cậu rạo rực hết nửa thân dưới. Sau mấy lần ma sát mạnh tay, cửa sau của Daiji đã giãn lỏng. Cậu nằm ngửa bụng trên giường, hai chân banh rộng ra, toàn thân run rẩy, cúc huyệt co bóp liên tục.

Daiji đã bị Hiromi làm mừng hụt. Hiromi lấy cây nến đỏ rực cháy nhỏ lên da bụng Daiji làm cậu giãy giụa liên tục. Mỗi giọt sáp nến nóng nhỏ lên da bụng làm cậu rên rỉ rất to. Cậu la toáng lên khi anh nhỏ lên đùi cậu, rồi lại hét to khi anh đổ một dòng sáp nóng lên bụng và ngực cậu. Cậu giãy liên tục dù tay chân cậu không bị anh trói vào bốn góc giường.

Hiromi bắt đầu thao cúc Daiji khi Daiji đang nằm ngửa trên giường trong sự hoang mang tột độ. Hai chân Daiji vắt lên cổ Hiromi, toàn thân cậu ngồi đối diện với anh, nhục bổng anh đã cắm vào tiểu huyệt cậu, hai tay cậu chống lên giường.

"Ah... ah... Hiromi... ah... ah... Hiromi... ah... ah... Hiromi... ah... ah... ah... ah..." Daiji rên rỉ.

"Daiji... em khít quá..." Hiromi cũng rên rỉ.

"Nhẹ thôi Hiromi... Ah... ah... ah... ah..." Daiji rên rỉ khi Hiromi đẩy côn thịt anh sâu vào trong cậu.

"Hầy... em khít quá rồi đó Daiji..." Hiromi cũng nhăn nhó không kém.

Daiji khóc thút thít khi cúi xuống dưới chỉ thấy Hiromi đang đẩy ra đẩy vào giữa hai cẳng cậu, tiểu đệ cậu đang cứng hết cỡ.

"Em mệt rồi... em mê anh rồi... ah... cầu anh thao tiểu tao hóa ah... ah... ah... ah..." Daiji thở hổn hển khi Hiromi tăng tốc.

"Thả lỏng lên em... ah... ah... ah... anh thấy thật thoải mái..." Hiromi đáp.

Hiromi chuyển động thân dưới rất mạnh bạo, những cú thúc hông của anh làm thân dưới Daiji đau ê ẩm. Daiji rên rất gợi tình dù có thể thấy cảm xúc đau đớn đang phảng phất trong từng tiếng kêu. Tiểu huyệt màu đỏ hồng của cậu đang co bóp quanh khúc xúc xích của anh liên tục không ngừng, quy đầu màu đỏ của anh như cái mũi dùi cứ công phá cửa sau của cậu rất thô bạo.

"Hiromi... Oái... ôi... ui da..." Daiji ngượng ngùng nhìn Hiromi cường bạo tiểu cúc mình.

"Ôi... em yêu ơi... ah... ah... aaaahhhh.... Daiji yêu dấu ơi... ah... ân... ân..." Hiromi vừa thở dốc vừa nói.

"Hiromi... Oh... anh to quá a... ôi... anh ơi... ôi... ui da... ah... ah... ah ah ah... anh yêu ơi... ah ah ah... lão công... ân ân ân..." Daiji vừa nhìn Hiromi cường bạo tiểu cúc mình vừa kêu rên luôn miệng.

Nhịp đâm của Hiromi tăng không phanh, tiểu cúc của Daiji yếu dần trước những đợt tấn công dồn dập của Hiromi. Toàn thân tiểu mỹ thụ đã đuối sức sau buổi hoan lạc, còn lão công cũng đã dần kiệt sức vì bao nhiêu sinh lực đều dồn hết vào thân dưới để tạo nên một sự sung sướng ở cuối chặng đường.

"Á... Á... Á... Á... Ah... ah ah ah ah ah ah ah ah ah... Daiji thật hư hỏng a~~~!!!! Ah... ah ah ah ah ah ah ah ah ah... Daiji là tao hóa của Hiromi lão công a~~~!!!! Ah ah ah ah ah~~!!! Daiji thèm được lão công thao a~~!!!!! Lão công thao Daiji mạnh lên a~~!!!!!!" Daiji nằm sấp xuống giường bị Hiromi thao mãnh liệt đến mức rên la ồn ào bất chấp dư luận.

"Daiji, em rên to quá rồi đấy." Hiromi hơi càu nhàu.

"Á... Á... Á... Á... Ah... ah ah ah ah ah ah ah ah ah... Daiji đang rất sướng~~ Daiji muốn được anh Hiromi thao cúc~~ Ah~!!!! Ah... ah ah ah ah ah ah ah ah ah...~~~!!!! Em muốn anh vào sâu hơn~~!!! Em muốn anh yêu em đậm sâu hơn~~!!!!! Daiji muốn anh bắn vào trong tiểu cúc~~~ Oa oa oa oa~~!!!!!! Em cầu anh thao em a~~!!!!!!" Daiji bị Hiromi thao mãnh liệt hơn nữa và tiếng rên của cậu tăng theo tỉ lệ thuận với những cú thúc của anh.

Hiromi càng thúc mạnh, Daiji càng rên to, cứ thế kẻ thúc người rên liên tục đến tận lúc Daiji đuối sức không rên nổi vì hụt hơi sau khi rống quá to. Tiếng thịt đâm vào thịt bình bịch, tiếng rên ướt át, tiếng thở nặng nề, tiếng giường rung rầm rầm, tất cả tạo nên một bản nhạc dân dã nhẹ nhàng nhưng đầy dâm dục ướt át một cách mỹ miều đến lạ. Cổ họng cậu Daiji đã khô đét lại vì gào tới khàn cổ, và Hiromi cũng chẳng mảy may để ý. Hiromi vẫn không dừng mà cứ thúc thúc đẩy đẩy vào tiểu huyệt Daiji làm cậu đê mê trong khoái cảm xác thịt. Anh không dừng cho đến lúc anh và cậu cùng đạt cực khoái.

Daiji: "Em sắp bắn... hah... hah... hah hah hah..."

Hiromi: "Gần tới rồi... hì... hì... hì... phù... phù... phù"

Daiji: "Anh bắn trong em a... ah... ah..."

Hiromi: "Chúng ta cùng sung sướng bên nhau nhé... ah.. ah..."

Xong việc với Daiji, Hiromi rút ra khỏi người cậu rồi cùng nằm với cậu.

"Hiromi..." Daiji níu vai Hiromi.

"Em vẫn chưa được sung sướng sao?" Hiromi ân cần hỏi Daiji.

"Vâng." Daiji nói.

Sau khi đỡ Daiji dậy khỏi giường, Hiromi đi ra phía sau lưng cậu, tay trái anh nắm lấy vật cứng của cậu mà vuốt lên vuốt xuống, tay phải anh bóp lấy bờ ngực rắn rỏi của cậu mà vân vê nhũ hoa, trong miệng anh rít lên những tiếng xì xào êm dịu của tình yêu, tiếng rít của anh lọt vào tai của Daiji làm những gánh nặng của bất an và lo sợ trong tim gan cậu nhẹ đi đến không ngờ. Hiromi vừa buông Daiji ra, Daiji ngã xuống giường một cái rầm như một con rối bị đứt dây. Cậu nằm thở dài với tấm thân trần truồng, mặc cho Hiromi lấy tay phải thọc hai ba ngón tay vào lỗ cúc huyệt rỉ nước và liếm tai cậu. Ngón tay của Hiromi thụt ra thụt vào trong Daiji, nhưng Daiji chẳng có sức để quan tâm dù đã đáp lại bằng những tiếng thở dốc nặng nhọc. Thậm chí ngay cả khi Hiromi thọc cả bản tay vào trong cúc huyệt, Daiji vẫn không hét lên kinh hãi hoặc giãy giụa nhưng chỉ biết rên rỉ trong khoái cảm dâng trào.

"Quỳ xuống đây." Hiromi nắm dây xích trên cổ Daiji lôi cậu ngã quỵ xuống đất.

Daiji chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Hiromi cạy miệng cậu ra rồi nhét vào miệng cậu một cái đai da có chiếc vòng kim loại hình tròn. Anh đeo cái dây đai quanh đầu cậu, nhét vòng vào trong miệng để cậu luôn mở to miệng, sau đó vỗ mặt cậu mấy cái để dỗ dành cậu.

"Cục cưng ở yên đấy." Hiromi nói với Daiji.

Hiromi đưa côn thịt đã dùng xong trước mặt Daiji. Daiji định với tay nắm lấy, nhưng Hiromi nắm chặt tay cậu khẽ một cái rất nhẹ làm cậu rụt tay lại. Thì ra Hiromi chỉ muốn cậu khẩu giao nhưng không được đụng tay vào mà phải rướn cổ mút hết sức mình.

Daiji bú mút côn thịt của Hiromi vô cùng quyết liệt trong tư thế quỳ gối trên giường, còn Hiromi thì đang đứng ngoài chiếc giường. Cậu không lấy tay xoa nắn dương vật lớn của anh, vì nếu làm vậy là bị anh khẽ tay phạt. Cậu không thể đóng miệng được vì đã bị cái vòng kim loại bắt phải mở ra liên tục lên nước dãi cứ rò rỉ từ miệng ra ngoài. Cậu chật vật lắm mới đút lọt quy đầu vừa đỏ vừa to của anh vào trong miệng. Cậu lè lưỡi từ cái vòng kim loại, liếm lên theo chiều dài cây gậy thịt, đầu lưỡi liếm qua phần chóp quy đầu. Hiromi khẽ rên, anh nắm tóc Daiji trong lúc cậu đang nắm thân gậy thịt của anh mà đi xuống liếm tinh hoàn của anh với bộ dạng dâm đãng trên thần sắc đôi mắt và nét mặt. Liếm ướt toàn bộ, Daiji ngậm lấy quy đầu, khoang miệng bọc lấy quy đầu mút nhiều lần, dương vật của người yêu trong miệng mình được vuốt ve mơn trớn bằng đôi môi nóng bỏng và khoang miệng ấm áp đến nỗi nó lớn lên rất nhanh. Hiromi như thật sự đắm chìm trong bể dục, trong mắt là dục vọng sâu thăm thẳm. Anh hơi đẩy dương vật vào trong miệng Daiji, chạm phải đầu lưỡi mềm mại, gần như đụng vào chỗ sâu trong cổ họng. Anh từ từ di chuyển, cậu quỳ yên tại chỗ mặc anh tự tung tự tác. Lúc sắp muốn bắn, Hiromi không rút dương vật ra mà cứ bắn thẳng vào trong họng Daiji, tinh dịch có chảy ra ngoài khóe miệng cậu hay trào vào trong dạ dày cậu đều không hề quan trọng. Tinh dịch chảy vào trong khoang họng cậu, một số ít khẽ rỉ ra ngoài khóe miệng. Daiji nuốt một cái ực, miệng bị đâm mà tim gan lại thảnh thơi phơi phới như vừa được thưởng thức cao lương mỹ vị.

Tháo hết các xiềng xích trói buộc Daiji xong, Hiromi bồng cậu vào nhà tắm để chăm sóc sau khi làm tình. Trong phòng tắm, Daiji lấy tay bụm miệng vì đang cố nôn mửa cái mùi kim loại trong miệng. Hiromi vuốt lưng cho cậu để cậu không bị nôn ra, anh mở vòi bồn rửa mặt lấy một ly nước cho cậu súc miệng, rồi buông tay để cậu tự súc miệng.

"Bình tĩnh nào, có anh ở đây." Hiromi dỗ dành vỗ về Daiji lúc cậu đang nhăn mặt nhổ nước ra khỏi miệng.

Rồi Hiromi mở vòi sen tắm cho Daiji, anh thoa xà phòng lên lớp da dính sáp nến của cậu, vừa thoa để kì cọ những mẩu sáp ra khỏi da cậu vừa dỗ dành cậu. Tuy tay chân Hiromi có phần hơi lóng ngóng, Daiji vẫn anh bằng đôi mắt dễ thương ngây thơ như một thiên thần, rồi mỉm cười với anh bằng một nụ cười thân thiện khả ái, sau đó lấy hết can đảm để rướn cổ tới mặt anh mà hôn lên môi anh một cái thật đậm sâu.

Aguilera lên mạng giảng đạo lý trên livestream và nói những lời này: "9 GỢI Ý GIÚP BẠN 'TẬN HƯỞNG CHÍNH MÌNH'. Một, đọc sách. Vừa cho ta thêm kiến thức, vừa cho ta tính kiên trì. Nên đọc những cuốn ta cảm thấy hứng thú và cho ta thêm các ý tưởng mới hoặc để rèn luyện thêm một vài kỹ năng nào đó. Hai, viết sách/nhật ký. Vừa luyện tập cho ta kỹ năng viết, vừa sắp xếp lại các suy nghĩ bộn bề trong đầu. Không cần phải viết chau chuốt ngay từ đầu, cứ ghi ra tất cả những suy nghĩ trong đầu ra. Sau đó ta sẽ chắt lọc, hệ thống và chỉnh sửa lại. Ba, lên kế hoạch tạo dựng các nguồn thu nhập khác nhau. Vừa tạo cho ta thái độ tích cực xây dựng tương lai, vừa giúp ta động não suy nghĩ như một doanh nhân. Hãy bắt đầu thử thị trường từ những bước nhỏ. Nếu ý tưởng hoạt động, hãy tiếp tục thực hiện theo hướng chuyên nghiệp và đều đặn hơn. Bốn, đi tới một nơi đẹp. Vừa là để học đi một ngày đàng, học một sàng khôn, vừa giúp ta có thể nhả cót nghỉ ngơi và lấy cảm hứng vui sống. Hãy lên danh sách những nơi muốn đi, kèm theo chi phí cần thiết (khả thi), và đi thôi! Năm, chụp một bộ hình. Vừa để luyện tập sự tự tin (hoặc kỹ năng tạo dáng trước ống kính), vừa đánh dấu những năm tháng trong cuộc đời. Cần lên ý tưởng cho trang phục, bối cảnh, chọn người chụp cẩn thận để ta chắc chắn sẽ thu về thành quả lung linh. Sáu, tập nói 'Không'. Vừa luyện tập sự mạnh mẽ của ý chí, vừa thể hiện rõ ràng điều mình không muốn hoặc thấy không hiệu quả. Hãy tập nói không một cách dứt khoát. Bảy, biết rõ những gì mình đang có và trân quý. Vừa luyện tập lòng biết ơn cuộc sống, vừa tạo dựng thói quen điểm danh tài sản và những điều may mắn của bản thân. Tám, có kiến thức và chính kiến. Vừa yêu cầu bản thân không ngừng học tập, nâng cao trình độ, vừa có thái độ đúng đắn, chuyên nghiệp bảo vệ ý kiến cũng như phản biện. Thay vì sống nhạt, ta hãy sống đậm! Chín, đi xem phim một mình. Vừa có thời gian cho riêng mình, vừa được thưởng thức môn nghệ thuật thứ bảy. Tại sao không? Hãy suy ngẫm vì sao ta thích bộ phim, nguyên nhân bộ phim chạm được đến trái tim người xem, lí do bộ phim khiến khán giả mỉm cười. Tất cả những điều ấy đều khiến ta học được ít nhiều về tâm lý và thị hiếu."

Ngày 22 tháng 2 năm 2022, 15 giờ 00 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 22 tháng 2 năm 2022, 14 giờ 00 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 22 tháng 2 năm 2022, 13 giờ 00 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

Aguilera lên mạng giảng đạo lý trên livestream và nói những lời này: "Những người trình độ càng thấp càng thích dành thời gian cho một số thói quen cụ thể như sau, và đây là 3 biểu hiện của người trình độ thấp, không năng lực. Một, những người có trình độ thấp hơn có xu hướng mất bình tĩnh nhiều hơn. Khi mất bình tĩnh, chỉ số IQ của họ sẽ bị cảm xúc thu phục, và họ sẽ trở thành kẻ ngu ngốc trong mắt người khác. Những người cấp cao không phải không có cảm xúc, chỉ là không bị cảm xúc chi phối, có một thái độ bình tĩnh, hỉ nộ ái ố không thể hiện rõ trên nét mặt. Họ biết cách kiểm soát cảm xúc của mình, và họ biết cách chịu trách nhiệm về những cảm xúc của mình. Có một câu chuyện như thế này: Ở Tây Tạng cổ đại, có một người tên là Aidiba. Khi tức giận, ông ta chạy về nhà, chạy ba vòng quanh nhà. Càng về sau, nhà càng to, đất càng ngày càng nhiều, khi tức giận, ông ta vẫn phải chạy khắp nhà, đất cho kiệt sức, mồ hôi nhễ nhại. Đứa cháu hỏi: 'Ông ơi! Ông giận thì chạy khắp nhà, đất. Vì sao ông lại làm vậy?' Aidiba nói với cháu trai: 'Khi ông còn nhỏ, khi ông tranh cãi và giận dữ với mọi người, ông sẽ chạy quanh nhà và đất của mình ba lần. Khi ông chạy, ông nghĩ: nhà của mình nhỏ quá và có quá ít đất, làm sao ông có đủ thời gian và sức lực để nổi nóng với người khác? Chỉ cần nghĩ đến điều đó, cơn giận của ông biến mất, và ông có thêm thời gian cũng như sức lực để làm việc và học tập.' Người cháu lại hỏi: 'Ông ơi! Tại sao sau khi giàu có ông vẫn chạy quanh nhà, đất?' Aidipa cười và nói: 'Khi ông chạy, ông nghĩ: nhà của mình lớn như vậy và có nhiều đất như vậy, tại sao lại phải bận tâm đến mọi người? Khi ông nghĩ đến điều này, cơn tức giận của ông biến mất...' Đọc xong câu chuyện này, khi xem xét đến cách làm việc của Aidiba, sẽ biết rằng không phải vô cớ mà ông ta lại giàu có đến vậy. Bởi vì ông ấy có thể kiểm soát cảm xúc của mình rất tốt, và có thể điều chỉnh và điều chỉnh tâm lý của mình rất tốt. Đối mặt với vấn đề này, những người ở trình độ thấp chưa chắc đã xử lý ổn thỏa, bởi vì kiềm chế được cảm xúc mới là thành công lớn nhất. Hai, những người có trình độ thấp hơn có xu hướng tập trung vào người khác. Nói chuyện phiếm có thể thúc đẩy giao tiếp và trao đổi giữa mọi người và có thể khiến các cá nhân hòa nhập vào một đội tốt hơn. Bản thân chuyện phiếm cũng là một điều tốt. Ban đầu, bản chất của từ 'gossip' thực chất là sự trao đổi và thảo luận về thông tin. Tuy nhiên, khi những con mắt soi mói tiếp tục đi lệch hướng, nó bắt đầu chuyển từ các vấn đề chung sang chuyện đời tư. Người ta bắt đầu chỉ quan tâm đến những vụ lùm xùm của các ngôi sao, ai ghi điểm vào đội gian lận, ai bị bạo hành gia đình. Tất cả các loại tin tức giải trí chiếm hầu hết thời gian và sự chú ý của mọi người, và tất cả các chủ đề cần suy nghĩ nghiêm túc đều dần được xử lý theo cách giải trí. Ngày nay, ngày càng có nhiều người bị lệ thuộc vào Internet, trở nên nghiện và phụ thuộc vào các tin tức giải trí khác nhau, lặp lại những gì người khác nói, chạy theo trào lưu, đắm chìm trong thế giới ảo và không thể giải phóng bản thân. Lâu ngày, con người sẽ trở thành một thân thể trong suốt, đầu trống rỗng, đắm chìm trong trò giải trí giác quan. Càng những người ở cấp thấp hơn, họ càng thích dành thời gian cho những câu chuyện phiếm giải trí. Một số người nói rằng bạn dành thời gian ở đâu, bạn sẽ trở thành người như thế nào. Những người có lý lịch cao không dành quá nhiều thời gian cho việc giải trí. Những người có cấp độ thấp hơn có xu hướng dành nhiều thời gian tập trung vào người khác hơn là tập trung vào bản thân. Tuy nhiên, tất cả mọi người đều là một cá thể độc lập, và cuộc sống là vì vậy mà có giới hạn. Thay vì suốt ngày nhìn người khác, hãy quan tâm nhiều hơn đến sự trưởng thành của bản thân, và nỗ lực hết mình để cuộc sống của bạn bớt hối tiếc, để có thể sống một cuộc đời hạnh phúc. Khi một người chuyển năng lượng và thời gian của mình từ tập trung vào thế giới bên ngoài sang tập trung vào sự phát triển của bản thân, anh ta có thể có một hình mẫu cao hơn. Ba, trình độ càng thấp, càng ít hiểu biết, bao dung và độ lượng. Đi dạo vào một buổi tối cuối tuần, tôi đi ngang qua một nhà hàng và thấy một nhóm người đang đứng tụm lại xung quanh cửa. Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi đang chửi bới một ông già. Hóa ra ông lão đi xe ba gác vô tình va quệt vào người đàn ông. Nó không phải là một vấn đề lớn. Người bình thường chấp nhận một lời xin lỗi và nó đã kết thúc, còn người nặng nề hơn thì không có gì hơn là phàn nàn. Nhưng người đàn ông này vẫn cố chấp, và anh ta không nói làm thế nào để giải quyết vấn đề, anh ta chỉ tiếp tục chửi rủa. Ông cụ thuộc loại người hiền lành lương thiện, ông đứng đó, đỏ mặt và liên tục xin lỗi, suýt nữa thì quỳ xuống lạy người đàn ông kia. Cuối cùng có người không chịu được nữa, cho rằng chỉ là chuyện nhỏ như vậy, người còn chưa bị trầy xước. Người xem cũng lần lượt bắt đầu nói chuyện với ông lão, ông này thấy không như ý muốn, mắng thêm vài câu liền càu nhàu bỏ đi. Sau khi người đàn ông rời đi, có người nói đùa khinh thường. Câu chuyện này nói lên một sự thật. Có người cho rằng, những người càng dễ bị tổn thương trong cuộc sống thì họ càng ít hiểu được lòng bao dung và độ lượng. Câu này có vẻ hơi tuyệt đối. Nhưng ngược lại, nếu một người không biết khoan dung, độ lượng thì không nghi ngờ gì nữa, trình độ của anh ta chắc chắn không cao bao nhiêu. Trên thực tế, trình độ không liên quan gì đến giàu nghèo, cũng không liên quan đến học vấn, mà chỉ liên quan đến sự giáo dưỡng và khuôn mẫu của một người. Người trình độ cao cho dù không có gì, cũng có ranh giới tâm linh rộng lớn, đối phó với ngoại vật cũng có tâm tư của mình. Những người trình độ thấp, cho dù toàn thân đeo đầy châu báu, nhưng lời nói và việc làm của họ lại vô cùng thô tục, và họ luôn cần tìm kiếm cảm giác tồn tại hơi dị dạng nào đó để lấp đầy những khoảng trống trong lòng."

Ngày 22

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net