Tấm Cám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

À, nói sao giờ? Chắc hẳn các bạn đã biết truyện cổ tích Tấm Cám rồi nhỉ? Chuyện về hai chị em cùng cha khác mẹ, sau khi trải qua biết bao sóng gió, cuối cùng Tấm cũng hạnh phúc bên chàng hoàng tử. Nhưng Tấm Cám dưới đây, hoàn toàn ngược lại, thậm chí là ngay cả giới tính!

Ngày nảy ngày nay, có hai anh em khác cha khác mẹ khác luôn cả ông nội là Tấm và Cám. Tấm là em và Cám là anh. Khi cha Tấm qua đời, cậu phải sống cùng với người cha kế xa ơi là xa và là cha Cám.

Trong làng, Tấm nổi tiếng là một chàng trai thư sinh, mặc dù lam lũ sớm hôm nhưng da vẫn trắng, tóc đen tuyền bóng mượt, mắt hai mí to tròn, mũi cao cùng khuôn mặt bầu bĩnh. Trông xa xa, Tấm chẳng khác gì một người đẹp bước ra từ trong tranh vậy. Ngược lại là Cám, hắn ta có vóc dáng cao ráo, khôi ngô tuấn tú khiến biết bao trái tim thiếu nữ rung động. Nếu Tấm trông chẳng khác thư sinh thì Cám nhìn hệt như những vị tướng quân dũng mãnh ngoài sa trường vậy. Tuy mỗi người một vẻ, nhưng số lượng fan hùng hậu vốn có lại tương đương nhau.

Còn cha kế, ông ta nổi tiếng trong làng là một người độc mồm độc miệng, thậm chí còn là đại vương S trá hình nữa. Điển hình như việc ông thích bắt nạt Tấm bằng mọi cách, cảm giác hạnh phúc khó tả!

Một hôm cha kế của Tấm và Cám sai hai đứa ra đồng mò cua bắt cá cùng với lời dặn. "Ai trong hai đứa bắt được nhiều cua nhiều cá hơn thì sẽ có thưởng."

Bản chất Tấm là một người siêng năng, hơn nữa việc cha kế mình cho thưởng—chắc là trời sẽ đổ mưa to, cho nên Tấm hì hục từ sáng sớm đã lon ton ra đồng mò cua bắt cá. Còn Cám, hắn chỉ ngồi bên gốc đa, ăn đào rồi nhìn ngắm Tấm hì hục dưới đồng sâu mà thôi.

Nhìn cái mông tròn ẩn dưới lớp vải mỏng manh ấy, thú tính nhất thời trỗi dậy trong tâm Cám, nhưng rồi hắn cũng nhanh chóng đè nén cơn ham muốn đó xuống. Hắn thấy thích thú khi ngắm nhìn cặp mông của người kia, thú vị làm sao. Hắn nghĩ vậy! Vừa nhìn mông đối phương, hắn vừa xoa xoa trái đào trên tay lúc nào không hay biết. Bất ngờ Tấm đứng lên, hắn giật mình liền bóp nát quả đào.

Thôi xong quả đào, từ nay thề không ăn đào, vì nó sẽ liên tưởng cặp mông tròn của kẻ kia!

Cám liếc mắt, suy nghĩ một lúc, bất giác nhìn cái giỏ đựng cá của đối phương, hắn che miệng cười.


Mò cua bắt cá xong xuôi, Tấm và Cám quay trở về nhà. Suốt đường đi, hắn ta tìm mọi cách để lừa gạt Tấm. Đúng lúc cả hai đi qua một cái ao, Cám liên tiếng.

"Tấm này, bộ dạng em hiện giờ nhếch nhác lắm, khi về thế nào cũng bị ông bố già chửi. Sẵn đây có một cái ao, em tắm sơ để khỏi phải nghe ông già đó cằn nhằn!"

Cám vừa nói vừa chỉ tay đến cái ao. Tấm lương lự, nhìn bộ dạng hiện giờ đúng là nhếch nhác thật, thôi thì xuống tắm sơ vậy. Tấm cười. "Ừm, cũng được, anh giữ hộ em giỏ cá."

Cám nhận giỏ cá, đợi đối phương đi đến cái ao. Thời khắc Tấm cởi bỏ lớp áo trong, cơ ngực, cơ bụng cùng làn da trắng ngần hiện rõ dưới ánh mặt trời, trong tâm Cám liền có động. Hắn muốn bay vào, đè Tấm xuống ngay lập tức. Nhưng nghĩ lại, mình là anh cả nên cố kìm nén thú tính kia.

Tấm thản nhiên lột bỏ cả quần rồi nhảy xuống ao. Cám liền xoay người sáng chỗ khác, tay bịt mũi thật chặt. Đáng ghét, người ta đang tắm thôi mà, bỏ cái suy nghĩ xấu xa đó đi! Cám lắc đầu nguầy nguậy, len lén nhìn Tấm. Tấm lưng trần cùng bỏ mông cong quyến rũ ập vào mắt Cám làm hắn nhất thời giật nảy, hai má ửng đỏ lên rồi vội vàng chạy đi, không quên xách theo giỏ cá của Tấm.

Tấm nghe tiếng hét của Cám, vội vàng xoay đầu lại. Đối phương đã đi mất từ lâu, cậu đánh tay xuống nước, hai má phồng lên. Công người ta quyến rũ đến mức này rồi mà còn bỏ chạy.

Vì không có giỏ cá mang về nhà, Tấm phải bị phạt quét dọn nhà kho đến hai tuần!

Năm đó, đất nước có giặc xâm lăng, nhà vua cho lệnh những thanh niên trai tráng, qua kỳ khám sức khỏe đủ chỉ tiêu mới ra chiến trường đánh giặc. Cám đủ sức khỏe, ngược lại Tấm bị suy dinh dưỡng nên miễn ở nhà không đi đánh giặc. Ngày Cám lên đường, hắn không quên dặn bố mình thật kĩ.

"Bố, ở nhà cấm động chạm. Chịu khó vỗ béo nó lên giúp con, khi về con trả công."

"Ờ! Hi vọng mày không chết ở chiến trường!"

Cả hai người cha kế và Tấm vẫy khăn từ biệt Cám.

Thời gian thấm thoát trôi, bây giờ đã ba năm rồi. Giặc xâm lăng bị đánh đuổi, đất nước đã thái bình, người dân sống hạnh phúc như trước. Còn Cám, đã trở thành một tướng quân tài ba dũng cảm. Ngày trở lại kinh đô, đích thân nhà vua và hoàng tử ra đón tiếp.

Bữa yến tiệc chào mừng tướng quân trở về diễn ra ba ngày ba đêm. Nhà vua có ý gả hoàng tử mình cho Cám, nhưng lại bị đối phương thẳng thừng từ chối vì đã có người thương ở quê nhà. Không chấp nhận được sự việc này, nhà vua đã cố tình chuốc say Cám, sau đó cho hoàng tử ở cạnh bên. Những tưởng sẽ có chuyện động trời xảy ra, nào ngờ, cả hoàng tử và nhà vua không hay biết, rằng tửu lượng Cám thuộc hạng đệ nhất có một không ai, khó lòng mà chuốc say được hắn.

Cám tìm cách về quê nhà để gặp lại Tấm. Hoàng tử không chấp nhận điều này, tức tốc đuổi theo ngựa Cám đến tận quê nhà đối phương.

Còn Tấm, sau ba năm cũng được vỗ béo, hiện giờ Tấm đã đẹp nay càng đẹp hơn, làn da trắng hồng cùng khuôn mặt bụ bẫm chẳng khác gì con nít. Tuy Cám đã đi rồi, nhưng Tấm vẫn nhất nhất mực mực chờ đợi đối phương, không có ý định mở cửa trái tim cho kẻ khác bước vào.

Ngày đó, Tấm đang tắm nên không hay biết rằng Cám đã về đến đầu làng. Kẻ ra đón Cám không ai khác chính người cha kế. Ông nhìn, cười rồi vỗ vai.

"Nó đang tắm ở đằng sau, muốn mần gì tranh thủ đi!"

Cám bước đến, đứng bất động khi thấy Tấm hoàn toàn khoe làn da trắng dưới ánh mặt trời. Từng dòng nước đổ lên người kết hợp với ánh nắng lung linh dạo nên những hạt kim tuyến lấp lánh lóa mắt người nhìn. Cám mím môi, thời khắc này—hắn nghĩ.

"Không kìm chế cái quần gì nữa!"

Cám lao vào, ôm chặt lấy Tấm. Bị người lạ ôm bất ngờ, Tấm quay lại cho một bạt tay thật lớn.

Thời khắc Tấm nhìn thấy Cám, cậu quên luôn mình đang khỏa thân mà lao vào ôm chầm lấy Cám, khóc nức nỏ. Còn kẻ kia, ôm một bên mặt đang sưng lên của mình.

Bạo lực quá!

Hoàng tử nhìn thấy Cám đang tay trong tay hạnh phúc với kẻ khác, chàng nghiến răng, đấm mạnh tay vào thân tre gần đấy.

"Anh ấy phải là của mình, nhất định phải là của mình!"

Thình lình có một bóng đen đổ ập lên người hoàng tử. Chàng giật mình, ngẩng đầu thì thấy cha kế của Tấm.

Đối phương cười nhếch miệng. "Muốn hại con dâu của ta, đợi một ngàn năm sau nhé cưng!"

Kể từ đó, Tấm trở thành phu nhân của tướng quân tài ba kia. Còn hoàng tử sống hạnh phúc với cha kế của Tấm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net