Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta đi theo hắn trở về nhà của hắn, dì Trương cùng Triệu thúc đều không ở nhà. Vừa vào phòng hắn liền đem cửa khóa lại, sau đó đặt mông ngồi trên giường. Ta cúi đầu, dùng sức nhu nhu hai mắt của mình. Ta biết hắn đang nhìn ta, đối với hắn ta vẫn không dám ngẩng đầu lên. Đại khái nửa giờ sau, hắn rốt cục nhịn không được mở miệng trước:

"Ngươi muốn thế nào?"

"... Ta muốn trở về trường học..."

"Ngươi!... Ngươi tới chỉ vì nói câu này thôi hả ?"

Ta không trả lời. Người lôi ta đến đây là ngươi, cũng không phải ta tự mình muốn đến .

"Tốt lắm... Vậy ngươi... Ngươi hôm nay tới tìm ta rốt cuộc là để làm gì?"

Ta không trả lời.

Lại một lúc giằng co, hắn lại mở miệng trước:

"Chẳng lẽ ngươi không định nói với ta cái gì hay sao?"

Ta lại nghĩ tới cảnh tượng hắn với nữ nhân kia hôn nhau, lại nghĩ hắn hiểu lầm ta, mũi bắt đầu xót xót, nước mắt lại không khống chế được chảy xuống.

"Ngươi... Ngươi... Ngươi đừng khóc !"

Trước kia hắn ngay cả lớn tiếng với ta cũng không dám, hiện tại lại hung ác với ta như vậy. Ta không khỏi tức giận, xoay người bước đi, định trở về nhà của mình hảo hảo khóc một hồi.

"Định đi đâu?"

"Về nhà!"

"Nhà ngươi không có người!"

"Ta có chìa khóa..."

"... Được. Ta biết ngươi hôm nay tới tìm ta là vì cái gì. Đúng, ta có bạn gái, ngươi cũng thấy rồi. Nàng là người xinh đẹp dáng người cũng tốt, còn rất cởi mở...Và quan trọng nhất là, nàng là nữ nhân, cùng nàng cùng một chỗ sẽ không có ai nói ra nói vào, nàng cũng thực yêu ta."

Ta nhìn hắn, mất thật nhiều khí lực mới từ kẽ răng mà rít ra mấy chữ:

"Ngươi đã nói ngươi yêu ta ..."

"Đúng, ta yêu ngươi. Ta toàn tâm toàn ý yêu ngươi, nhưng đổi lại ta được cái gì? Ở đại hoc T tìm được bạn gái xinh đẹp, liền lừa ta, gạt ta đẩy sang một bên. Ta rốt cục hiểu được vì sao tháng trước gọi điện thoại cho ngươi cũng không gặp được... Là cùng nàng một chỗ đúng không?"

Tháng trước hắn gọi điện thoại tìm không được ta, tháng này ta gọi điện thoại cũng không tìm được hắn — chẳng lẽ thật sự có cái gọi là "vạn vật thay nhau chuyển dời" sao?

"Là ai nói cho dù ta kết hôn cũng ở bên ta a?" Định giở chuyện cũ ra nói với ta sao, ta tự tin trí nhớ bản thân không hề thua kém hắn.

"Đúng là ta nói. Nhưng cái này là chuyện trước đây! Đã hai năm rồi, ta nghĩ ngươi đã chấp nhận ta , ta tưởng rằng ngươi cũng yêu ta ...... Nhưng mà ngươi sau lưng ta lại cùng nữ nhân khác qua lại. Chỉ có ta bị lừa gạt mà vẫn ngây ngốc yêu ngươi.... Tiểu Phong, ngươi không phải thực thông minh sao? Ngươi vì sao lại không hiểu được nỗi lòng của ta chứ? Chúng ta người cũng đã ôm, môi cũng đã hôn, chuyện nên làm hay không nên làm đều làm cả rồi...... Chuyện tới nước này ngươi lại nói với ta là ngươi thích nữ nhân, ngươi bảo ta nghĩ như thế nào?"

Ta một trận đau lòng. Hắn nói cũng thật đúng, chuyện trước đây ta thật có lỗi với hắn. Nhưng còn hiện tại? Hiện tại người có bạn gái chẳng phải là hắn sao?

"Ngươi dựa vào cái gì chỉ trích ta? Chính ngươi cũng có bạn gái còn gì nữa, còn hôn môi nữa chứ......" Nghĩ đến hình ảnh vừa rồi, lồng ngực ta vẫn còn đau buốt ,"Là ngươi thay lòng đổi dạ đi yêu người khác giờ lại còn trách cứ ta!"

"Là ngươi phản bội ta trước! Đúng, ta kết giao với nàng, làm tình cùng nàng, trong lòng lại đều tưởng tượng đấy là ngươi, người ta con mẹ nó yêu cũng vẫn là ngươi!"

Cuối cùng không nhịn được mà rống giận vào mặt ta, nhưng mà...... Hắn đang nói cái gì vậy? Hắn nói hắn tưởng tượng cô ấy là ta... Hắn nói hắn vẫn là yêu ta ......

"Nếu ngươi yêu ta liền chia tay với cô ta đi!"

"Không có khả năng! Tiểu Phong, ngươi không nên ích kỷ như vậy. Ngươi còn muốn ta phải đơn phương trả giá đến bao nhiêu nữa? Ngươi còn muốn ta làm vì ngươi đến mức độ nào nữa? Ta không phải con chó ngươi dưỡng, cao hứng lên thì gọi ta lại cho ta ăn. Ta muốn ngươi yêu ta, ta muốn ngươi trong lòng chỉ có ta! Nếu ngươi làm không được như thế thì để ta đi! Nhiều năm yêu ngươi như vậy đều là công dã tràng... Ta mệt mỏi... Mệt mỏi rồi......"

"Ta chia tay với Phùng Tĩnh...... Bởi vì ta thích ngươi." Ta rốt cục ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ nhìn hắn, "Ta yêu ngươi...... Ta thừa nhận lúc ấy bị mê muội, từng dao động...... Nhưng mà ta hiện tại trong lòng chỉ có ngươi."

"Ngươi nói thật chứ?"

"Vô nghĩa! Không tin thì thôi." Ta thật khổ sở, chẳng lẽ đã lớn mật thổ lộ như thế mà vẫn còn bị hắn hoài nghi.

"Muốn ta tin tưởng thì hãy dũng hành động chứng minh đi."

"Hành động?" Ta khó hiểu hỏi lại. Ta đã cùng với Phùng Tĩnh chia tay rồi mà.

"Ngươi lại đây." Hắn vẫy tay, ta nghe lời đi đến bên giường.

"Quỳ xuống." Ta quì một gối xuống – cái gì mà nam nhi dưới gối có hoàng kim, chỉ cần hắn có thể tin tưởng ta muốn ta làm cái gì cũng đều có thể.

"Liếm ta...... Giống như trước kia ta làm cho ngươi vậy."

Nghe được yêu cầu của hắn, ta nhất thời choáng váng. Hắn cư nhiên muốn ta giúp hắn...... Khẩu...... Khẩu...... Khẩu giao?!

"Ngươi không phải nói yêu ta sao? Vì cái gì không dám làm?"

Ta yêu ngươi, nhưng việc này khó khăn quá đi? Nghĩ đến muốn đem "chỗ đó" của một thằng con trai bỏ vào miệng mình...... Cho dù có là hắn ta cũng cảm thấy buồn nôn.

"Ta làm không được." Ta thành thật thừa nhận.

"Làm không được? Vì sao? Vì cảm thấy ghê tởm? Ta đây tại sao vẫn có thể làm với ngươi?"

Đúng vậy...... Ta không chỉ một lần đạt đến cao trào trong miệng hắn...... Hắn có thể làm thì tại sao ta lại không thể chứ? Ta quyết định xong, run run đưa tay cởi bỏ quần áo của hắn, cúc áo, cởi xuống quần lót, đem hắn tính khí mang ra.

Ách...... Nhìn vật ấm áp trong tay, ta không biết nên làm gì bây giờ mới tốt. Đây cũng là lần đầu tiên ta nhìn nó gần đến vậy.

"Liếm a! Chỉ nhìn có thể làm cho ta thích thú sao?"

Lời nói ác độc của hắn vang lên trong tai ta. Ta nhắm mắt lại, cúi đầu ngậm lấy tính khí của hắn.

"Oa...... Không được cắn! Cái này không phải là chân giò hun khói! Không cần dùng đến răng nanh!"

Đáng giận, ta là lần đầu tiên làm a, ngươi còn muốn thế nào nữa chứ?!

Nghĩ thì nghĩ như thế, ta vẫn cứ ngoan ngoãn chiếu theo lời nói của hắn mà làm.

Ta vẫn không rõ tại sao có người thích làm cái hành động này. Người bị liếm thì không nói đi, quả là thực thích [ ta nếm thử qua rất nhiều lần ], nhưng người liếm thi có cái gì mà khoái cảm chứ...... Nếu không phải là vì yêu, ai mà nguyện ý đem cái này bỏ vào trong miệng?

Tay hắn nắm tóc của ta, nhỏ giọng nói:

"Đúng...... Chính là như vậy... Hấp... A... Tiểu Phong... Ngươi thật sự là quá tuyệt vời!"

Khí quan nguyên bản mềm nhũn vì bị ta hấp mà trở nên nóng dần, lớn hơn, cứng hơn, lại còn cử động. Ta cảm thấy miệng mình sắp ngậm không được nữa .

Tuy thế, ta lại càng cố gắng hút. Bởi vì cảm thấy hắn ở trong miệng ta mà cương lên, ta cư nhiên có thể làm cho hắn khoái hoạt, đáy lòng liền dâng lên một cỗ mãn nguyện cùng sung sướng không hiểu vì sao. Ta dần dần hiểu được tâm tình vì người khác mà làm cái loại này. Hoàn toàn không cần hồi báo...... Hắn trước kia đối với ta chính là như vậy, mà ta cũng không biết quý trọng, lại còn vì một nữ nhân mà suýt nữa để mất hắn......Ta mới là tên chân chính đại ngu ngốc!

Hắn đột nhiên đem đầu của ta đẩy về phía sau, ta liền phun ra lửa nóng của hắn, đồng thời một cỗ chất lỏng ấm áp liền bắn ra trên mặt ta.

Ta có điểm mờ mịt nhìn hắn, hắn lại một phen kéo lấy ta, thương tiếc nói:

"Thực xin lỗi...... Tiểu Phong...... Ta khống chế không được, bắn ở trên mặt ngươi mất rồi ......"

Ta đến lúc này mới hiểu được, cái kia... cái kia là tinh dịch của hắn a. Trời ạ! Này rất, rất, rất...... Ta thật sự tìm không ra từ ngữ hình dung tâm tình của mình bây giờ. Chính là cảm thấy vừa đáng thương hại vừa đáng buồn, vừa khóc lên — trời ạ, vì cái gì mấy ngày nay tuyến lệ của ta căn bản không điều khiển được, căn bản là không nghe lệnh của ta!

"Tiểu Phong, đừng khóc ......" Hắn bối rối ôm lấy ta. Ôn nhu như vậy, liền giống như trước đây, cùng với thái độ độc ác vừa rồi như một trời một vực. Vừa rồi hắn cùng nữ nhân kia hôn môi, hoài nghi tình cảm của ta đối với hắn, còn muốn ta vì hắn...... Khẩu giao..... Vừa nghĩ đến đây, nước mắt lại như là mở vòi, như thế nào cũng không dừng được .

"Tiểu Phong, thực xin lỗi, ngươi đừng khóc a! Đều là ta sai, ngươi đánh ta mắng ta đều được a, chính là đừng khóc ...... Nếu không, trên bàn có dao, ngươi chém ta hai dao đi a."

Ta hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn hắn, khi nào thì đến lượt ta ngồi ở trên giường còn hắn quỳ trước mặt ta?

"Ngươi cùng với...... cùng...... cùng nàng chia tay đi!" Ta khóc thút thít nói. Ta không muốn khóc, nhưng nước mắt lại không tự chủ được mà cứ rơi, ngay cả nói chuyện cũng không được rõ ràng.

"Hảo, hảo, hảo! Ta lập tức liền cùng nàng chia tay."

Ta đột nhiên lại nhớ ra hắn đã thừa nhận cùng với nữ nhân kia làm tình, mà ta cùng Phùng Tĩnh trừ bỏ lần đầu tiên chạm môi một chút, nhiều nhất cũng chỉ cầm tay nhau. Nói như vậy, ta không phải là thiệt lớn rồi sao? Rõ ràng hắn là quá phận rồi!

"Như thế nào...... Như thế nào lại khóc nữa a?"

Ta thực không muốn tha thứ cho hắn, nhưng bộ dạng luống cuống tay chân của hắn khiến ta không thể tiếp tục được nữa. Nhất là khí quan đã nhuyễn xuống của hắn vẫn còn đang ở bên ngoài, hảo buồn cười...... Ta rốt cục nín khóc mỉm cười:

"Tính......không, ngươi......với nàng...... chia tay...... là tốt rồi." Từ nhỏ đến lớn ta chưa từng khóc thảm như vậy, dường như nước mắt cả một đời chỉ một lần này đã dùng hết. Được rồi, lần này cho dù ta cùng hắn huề nhau, ai cũng không thiếu nợ ai, chúng ta một lần nữa bắt đầu.

Nhìn thấy ta rốt cục cười, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận ngồi ở bên cạnh ôm lấy ta.

"Tiểu Phong...... Ta yêu ngươi nhất ...... Đời này yêu nhất chính là ngươi...... Chúng ta về sau sẽ luôn luôn ở cùng nhau...... Tương thân tương ái...... Được không?"

Ta hơi hơi gật đầu một cái, hắn lập tức cao hứng mà hôn ta.

"Tiểu Phong, ngươi khóc làm cho ta thật đau lòng a, nhưng, cũng thật là xinh đẹp...... Nhất là trên mặt còn dính tinh dịch của ta...... Thật sự hảo gợi cảm......"

"Tán dương" của hắn lại làm cho mặt ta xám ngắt.

"Tránh ra, ta đi rửa mặt." Ta còn muốn đánh cả răng nữa kìa......

"Không cần!" Hắn thuận thế đem ta đặt ở dưới thân,"Vừa rồi chỉ có ta thích mà đến, không công bằng rồi! Ta muốn làm cho Tiểu Phong ngươi cũng thỏa mãn."

Vừa dứt lời hắn liền hôn lên môi của ta. Ta muốn đẩy hắn, nhưng đã lâu không hôn như vậy khiến ta lâm vào trầm mê. Chờ đến lúc ta thanh tỉnh một chút liền phát hiện bản thân đã bị hắn cởi sạch quang, toàn thân trần trụi nằm ở trên giường, giống như cá nằm trên thớt vậy.

"Không cần a..." Hắn không để ý cự tuyệt của ta cứ thế lại sờ lại liếm lại cắn lại cắn......

"Nếu Tiểu Phong là máy tính thì tốt rồi, ta là có thể tùy thời tùy chỗ đều sờ ngươi ......"

"Ngu ngốc! Ngươi có thể cùng làm tình cùng máy tính sao?"

Vừa nói xong mặt ta liền đỏ như gấc, hắn cười nhìn ta: "Tiểu Phong ngươi thật sự là rất đáng yêu , rất muốn một ngụm đem ngươi nuốt vào bụng."

Hắn vừa nói vừa hàm trụ lấy cái của ta đã cương cứng mà chờ phát động. Ta cắn răng, cố gắng bảo bản thân không được phát ra tiếng. Đến lúc ta ở trong miệng hắn mà đạt đến cao trào, ta cũng đã muốn thở hồng hộc.

Không biết mấy giờ rồi? Ta nghĩ...... Không biết chúng ta rốt cuộc đã làm bao lâu, ta đứng dậy định mặc quần áo, nhưng hắn vẫn không chịu buông tay.

"Tiểu Phong, chúng ta làm đến cuối cùng đi?"

"Ngươi có ý gì?" Ta khẩn trương hỏi, nhớ cũng không muốn nhớ.

"Giống như lần trước ấy......" Hắn từ phía sau ôm lấy ta, bàn tay to bắt đầu hướng đến khu vực cấm của ta.

"Ta không cần!!!" Ta cực lực phản kháng, "Ngươi đã nói nếu ta không muốn sẽ không bắt buộc của ta!"

"Nhưng mà, Tiểu Phong ở trong thân thể ngươi thực thoải mái nha...... Lại nóng vừa mềm lại chặt nữa...... So với nữ nhân đều hoàn hảo......"

"Ngươi dám so sánh ta với nữ nhân? Ta cũng không phải nữ nhân!"

"Không phải mà!" Hắn liếm vành tai của ta, "Tiểu Phong bộ dáng đang ghen cũng thật đáng yêu...... Nhưng ta muốn cùng ngươi hợp làm một a...... Hơn nữa, ta thề lần này tuyệt đối sẽ không khiến ngươi đau, ta có cẩn thận hỏi qua Bạch Kiệt nên làm như thế nào rồi ."

"Ngươi nói cái gì? Ngươi cư nhiên cùng Bạch Kiệt thảo luận cái loại vấn đề này?!" Ta nhất thời mặt nóng lên, này cái tên ngu ngốc a!!!

"Có biện pháp sao, ai kêu ta không có kinh nghiệm. Ta cũng không định làm cho ngươi đau nữa ...... Chẳng lẽ ngươi muốn ta đi tìm người khác thực hành sao?"

"Ngươi dám!" Thấy hắn hôn môi với nữ nhân ta đã chịu không nổi, làm sao có khả năng để cho hắn động vào nam nhân khác?

"Cho nên...... Ngươi đừng để ý a...... Ta cam đoan tuyệt đối không làm cho ngươi đau...... Nếu ngươi không thoải mái ta lập tức liền ngừng, có thể không?"

".................." Nhìn biểu tình hắn như vậy, ta thật sự nói không nên từ "Không" ...... Ai...... Ta thật sự là rất thiện lương đi?

"Được rồi! Bất quá nếu ta đau thì phải ngay lập tức ngừng lại nha!"

"Ân!" Hắn hôn ta một chút, lập tức nhảy xuống giường, ở trong ngăn kéo bàn tìm một cái gì đó. Một lát sau mới đem một cái bình nhỏ đến trước mặt ta.

"Đây là cái gì?"

"Ky, gel bôi trơn...... Có cái này Tiểu Phong ngươi sẽ không đau đâu."

Hắn giơ lên chân của ta, sau đó đem ngón tay đầy gel nhẹ nhàng xâm nhập vào trong cơ thể ta. Gel trơn đã giảm bớt mọi ma sát cùng lực cản, làm cho hắn thực thuận lợi mà tiến sâu vào.

"Không đau chứ?" Hắn cẩn thận hỏi.

"...... Hoàn hả......"

"Ta thêm một ngón tay vào nhé ?"

Loại chuyện chẳng lẽ cũng cần ta phê chuẩn sao!

Đến khi tay hắn đút vào được ba ngón ta cũng không cảm giác được đau đớn, nhưng cơ thể mẫn cảm lại cảm nhận được tay hắn ở trong cơ thể ta mà hoạt động, ra vào, làm ta không biết phải làm thế nào mới phải.

"Ngươi còn đang làm gì vậy?" Tư thế như thế này khiến ta có chút xấu hổ.

"Chờ một chút, còn chưa có tìm được."

"Tìm cái gì?" Ta vừa hỏi xong, liền cảm thấy tay hắn đụng tới điểm nào đó trong cơ thể, giống như là bị điện giật, cả thắt lưng của ta đột nhiên giật một cái , ngay cả...... ngay cả tính khí cũng hơi hơi ngẩng đầu .

"Sao vậy? Là nơi này sao?" Hắn chạm vào thêm chút nữa, phản ứng của ta càng trở nên kịch liệt hơn.

"Không nên đụng ... kỳ quái lắm... Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì a?"

"Đây là tuyến tiền liệt, điểm mẫn cảm của nam nhân a!" Tay hắn chuyên chú mà tiếp tục tấn công vào điểm mẫn cảm ấy, ta nhịn không được kêu lên, nhưng mà thanh âm lại tràn ngập ngọt ngào.

"Không cần nữa! Đau mà, dừng tay đi!"

"Tiểu Phong phản ứng của ngươi thế này không giống đau nha? Ngươi nói dối a...... tiểu hài tử nói dối phải chịu phạt mới được." Hắn hôn lên cái đang đứng thẳng phía trước của ta, sau đó liền rút tay ra.

Ta còn đang nghĩ thế này thì tốt rồi, nhưng phía sau lại cảm thấy thực hư không.

"Ngươi làm gì a?" Vì cái gì còn bị hắn đùa giỡn như vậy, ta thật muốn khóc mà.

"Tiểu Phong đừng khóc a...... Có lẽ sẽ có điểm đau, nhưng mà chỉ cần nhịn một chút là tốt rồi......"

Sau đó một cái gì đó lớn hơn bắt đầu cắm vào cơ thể của ta.

Ta đương nhiên biết đó là cái gì ...... Nhớ tới vừa rồi còn giúp cái đó của hắn khẩu giao, ta liền cảm thấy bất khả tư nghị...... Ta thật sự có thể tiếp nhận được hắn vào sao?

Có một chút đau, nhưng lại có một cảm giác kỳ diệu không nói nên lời, nhất là lúc hắn bắt đầu luật động, ta còn chủ động mà ôm lấy vai hắn, mong muốn hắn hôn ta.

Trải nghiệm hoàn khác với lần trước...... Ta không biết rằng mặt sau cũng có thể có khoái cảm ...... Ta run run mà bắn ra, phía sau vì thế mà co rút lại, mà hắn lại vì ta rút lại quá chặt, quá kích thích mà bắn tinh trong cơ thể ta.

Mệt mỏi...... Nhưng ..... Cũng thật thoải mái...... Ta bị hắn ôm, cảm thấy mỹ mãn mà nhắm mắt lại.

Hắn hôn nhẹ trên mặt ta, lại ở bên tai ta không ngừng nói yêu ta.

"Đúng rồi!" Ta nghĩ đến một việc, liền mở to mắt nhìn hắn, "Vì sao mỗi lần đều là ta ở dưới? Lần sau đến lượt ta ở trên đi!" (ai da, đúng là mơ ước của mọi loại thụ mà, anh ơi, tỉnh lại đi anh =)) )

"Cái gì?" Hắn rõ ràng có vẻ khó chịu.

"Ta cũng không phải nữ nhân, vì sao lại bị ngươi áp? Vì sao ta lại không thể áp ngươi?"

"Này... Ta cũng không sao, nhưng mà Tiểu Phong ngươi không có kinh nghiệm a, chờ ngươi có kinh nghiệm rồi nói sau."

Tuy rằng hiểu được hắn nói cho có lệ, nhưng ta bỏ qua cho hắn lần này...... Ta không có khả năng tiếp tục chịu đựng nữa ... Sớm hay muộn rồi sẽ có một ngày ta sẽ...... Hắc hắc

"Tiểu Phong ngươi suy nghĩ cái gì a? Cười đến bộ dáng thật xảo trá."

"Đúng rồi, mấy giờ rồi? Ba mẹ ngươi mấy giờ đi làm về?"

"A –" Hắn phát ra tiếng kêu gào thảm thiết như heo bị chọc, "Ta quên mất tiêu! Trời ạ! Phải thu dọn thật nhanh mới được."

Là muốn thu dọn a – sàng đan của hắn, trên chăn đều là chứng cứ kích tình của hai chúng ta, bị người khác nhìn thấy là xong rồi.

Vội vàng đổi sàng đan, ga giường cũng được đổi mới, người làm cũng là hắn, ta chỉ nằm ở sô pha mà sai bảo hắn là tốt rồi.

"Ta muốn uống nước."

"Ta muốn nước hoa quả."

"Ta đói bụng."

Hắn bận tối mặt mà xoay quanh, nhưng ai bảo người ở trên là hắn — nói như thế nào thì nói, nếu đến lượt ta ở mặt trên, có phải hay không cũng muốn ta chiếu cố hắn như thế sao? Ta mới không thèm a — ân, xem ra cần phải hảo hảo xem xét kỹ lại vụ trên dưới này.

Buổi chiều ba mẹ, còn có dì Trương cùng Triệu thúc lúc thấy ta đều thật kinh ngạc.

"Như thế nào hôm qua mới gọi điện thoại lại không thấy ngươi nói hôm nay sẽ về?"

"Vừa mới quyết định xong ... Bởi vì rất nhớ mọi người a!" Ta cứ thế mà nói dối.

"Ân, muốn về thì cứ về a... Ta và cha ngươi đều rất nhớ ngươi. Ngoan."

Nhìn đến nước trong mắt mẹ, ta cảm thấy mình thật bất hiếu, lâu lắm mới về nhà thế mà lại là vì hắn. Bất quá không sao, về sau ta nhất định sẽ thường xuyên về nhà. Đương nhiên là vì cha mẹ của ta chứ!

Ta ngày thứ ba mới rời khỏi nhà, vốn định ngày hôm sau sẽ về luôn, hơn nữa là do nhất thời quyết định về nhà, cũng không định ở lại lâu. Nhưng ba mẹ ta thấy lâu lâu ta mới về nhà liền kiên quyết muốn ta ở lại cho đến tuần sau, còn nói cái gì mà giấy phép cứ để cho bọn họ viết là tốt rồi, lý do thì có gì, cho dù viết ba bệnh nguy kịch thì cũng có sao... Ta làm thế nào lại có một đôi cha mẹ như thế a? Ta thực không hiểu rốt cuộc bọn họ suy nghĩ cái gì, mà ta có phải con đẻ của họ không a? Ta tại sao lại có cảm giác Triệu Tân so với ta còn giống con của bọn họ hơn? Có phải lúc sinh y tá ôm nhầm rồi không?

Buổi tối hai nhà ăn cơm chung, dì Trương vì ta cố ý làm thật nhiều đồ ăn ngon, nhưng mới ăn đến một nửa, lại có điện thoại .

"Tiểu Tân, tìm ngươi đấy."

"Nga......"

Ta nhìn hắn sắc mặt nhận điện thoại không tốt chút nào cuối cùng cơ hồ là còn hơi to tiếng, có điểm lo lắng.

"Thực xin lỗi a, ta đi ra ngoài một chút. Các ngươi từ từ ăn."

"Đằng đằng!" Lúc hắn chuẩn bị đi ta liền đuổi theo, "Là ai a? Có chuyện gì sao?"

"... Là bạn gái của ta... Tiểu Phong ngươi đừng buồn, ta lập tức đi sẽ nói chia tay với nàng ."

" Ân..."

Hắn trộm hôn ta một cái rồi mới rời đi. Bị hắn hôn xong trở về, ta không biết sự tình có thuận lợi hay không. Mặc dù có cả một bàn lớn đầy đồ ăn — đều là mỹ vị không thể tìm được ở trường, nhưng lòng không yên mà nghĩ đến hắn, ta căn bản ăn cũng chẳng cảm thấy cái vị gì

Hắn trở về mang theo một cái bàn tay thật to trên mặt ta liền biết sự tình hoàn toàn không có thuận lợi như vậy.

"Không sao chứ?" Ta vuốt bên mặt sưng đỏ của hắn hỏi.

"Không có gì... Không ngờ nàng nổi điên lợi hại như vậy. Ai bảo ta không bao giờ đánh nữ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net