Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A?" Tô Dạ không rõ ca ca tại sao lại hỏi như vậy.

"Các cậu ở chung rất tốt sao?" Lục Tử Hiên nói sang chuyện khác.

"Cũng được."

" Cậu cùng Trầm Nhạc rất thân nhau?"

"A? ân... Đúng vậy..." Ca ca sao biết tên hắn?

"Các cậu đã cùng lên giường?"

Tô Dạ mặt lại đỏ, hắn sao luôn nói như vậy, cảm thấy mình cùng bất cứ nam nhân nào đều đã giường?

"Không có "

"Ưm. Vậy cậu mặt đỏ cái gì."

" Tôi... Ca ca... Có thể không cần nói.... Tôi cùng nam khác lên giường hay không." Cuối cùng cũng nói ra.

"Trước kia, tôi nghĩ đến cậu thực thích bị nam nhân làm."Lục Tử Hiên vẻ mặt vô tội nói. Hơn nữa hắn lúc trước đã hỏi Tô Dạ có cùng nam nhân khác lên giường hay không, y cũng không có phủ nhận.

Tô Dạ tay nắm chặt thành nắm đấm đến phát đau, đúng vậy, y thích bị nam nhân thao, nhưng nam nhân đó chỉ có thể là anh, ca ca.

Tô Dạ cảm thấy câu nào nói ra cũng chỉ làm ca ca ghê tởm, cho nên cũng không tính nói.

Ca ca, có thể... buông tôi ra trước được không..." Tô Dạ đột nhiên cảm thấy tư thế hiện tại của bọn họ có chút kỳ quái, muốn nói chuyện không phải ngồi xuống nói là được rồi sao? Nhìn Tô Dạ vội vã muốn tránh xa mình, Lục Tử Hiên nhíu nhíu mi.

"Em không phải là chán ghét tôi chứ ?" [từ chỗ này bản bên kia đã bắt đầu đổi cách xưng hô r]

"A?" Tô Dạ có chút ngốc, ca ca nói vậy là ý gì ?

"Em không có..."

"Vậy em vì sao cứ trốn tôi?"

"Em..." Lục Tử Hiên nhìn Tô Dạ đỏ mặt, có cảm giác muốn cắn một ngụm.

"Em chỉ là cảm thấy....anh hẳn không muốn nhìn thấy em......"

"Ngu ngốc." Lục Tử Hiên đột nhiên cảm nhận được trong lòng mình có cái gì đó thật ngọt ngào, nhìn khuôn mặt Tô Dạ đỏ bừng, không biết vì sao tâm tình lại tốt lên, thật sự nhịn không được cắn Tô Dạ một cái.

"A..." Tô Dạ cứ như vậy bị cắn.

Lục Tử Hiên cũng thấy được có chút quái dị, mình sao lại có cảm giác làm vậy? Vội vàng đem hai tay buông xuống dưới, rồi mới nói một câu "Anh đi về." Tính toán đi ra khỏi phòng Tô Dạ.

Lúc này Tô Dạ lại đột nhiên kéo Lục Tử Hiên lại, trên mặt có dấu răng của Lục Tử Hiên. Tô Dạ trộm nhìn hạ thân Lục Tử Hiên, kỳ thật vừa rồi ca ca đè y y đã cảm giác được. Tô Dạ dùng thanh âm nhỏ như muỗi kêu nói một câu "Nếu anh không ngại... kỳ thật chúng ta có thể làm."

"A?" Lục Tử Hiên có chút xấu hổ, không nghĩ tới bị em ấy phát hiện, cái kia lại không nghe lời, chỉ cần nhìn Tô Dạ sẽ kích động. Cũng vừa mới phát hiện dục vọng vô sỉ của chính, Lục Tử Hiên cảm giác mình muốn trốn đi.

Nghĩ ca ca không nghe rõ lời mình nói, hoặc giống lần trước nghĩ đến mình lại không biết xấu hổ dụ hoặc ca ca, vội vàng buông tay nói "Không...không có gì, anh trở về đi."

Ai biết lúc này Lục Tử Hiên lại đem Tô Dạ đặt ở trên tường, cười cười có chút nguy hiểm "Vừa nãy còn nói có thể cùng làm, hiện tại lại muốn đuổi tôi đi? Tiểu Dạ, hôm nay là em nói muốn cùng tôi làm, tôi cũng không thể để em thất vọng được a, nhất định phải làm đến lúc em vừa lòng mới thôi."

Tô Dạ đỏ mặt, không nghĩ tới ca ca thật sự nghe rõ, hơn nữa lại còn đáp ứng. Cảm giác tim mình đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài. Tô Dạ nhìn Lục Tử Hiên gần trong gang tấc, đột nhiên muốn hôn lên, cũng thật sự làm như thế, nhưng , Lục Tử Hiên lại tránh đi.

Bọn họ cho tới nay, đều chưa từng hôn nhau.

Lục Tử Hiên không nhìn lầm sự mất mát xuất hiện trong ánh mắt của Tô Dạ, nhưng không biết vì cái gì, hắn vẫn không nguyện ý cùng y hôn nhau, hắn cảm thấy mình không phải đồng tính luyến ái, hắn cùng Tô Dạ nhiều nhất xem như là thoả mãn giục vọng lẫn nhau. Quan hệ thể xác với quan hệ thân mật hôn môi cùng người yêu vẫn khác nhau.

Biết ca ca kỳ thật không tiếp thụ được mình, nhưng Tô Dạ ngoài mặt vẫn làm bộ dáng như không thèm để ý, tuy rằng trong lòng rất khó chịu. Nhưng mà nếu có thể làm một công cụ để ca ca phát tiết dục vọng, mình cũng có thể được thỏa mãn, lúc trước vẫn hy vọng, không phải là cùng ca ca làm tình sao? Tuy rằng bây giờ so với hy vọng của mình có chút khác biệt nhưng đã không còn quan trọng.

"Ca ca, để em giúp anh." Tô Dạ cúi đầu nhìn hạ thân Lục Tử Hiên, không nghĩ làm chính ca ca cùng mình cảm thấy xấu hổ, thế là ngồi xổm xuống, chậm rãi cởi bỏ quần Lục Tử Hiên. Lục Tử Hiên cũng không ngăn cản y.

Đem quần Lục Tử Hiên cởi đi, côn thịt bán cương liền bật ra. Đây là lần đầu tiên Tô Dạ nhìn thấy nó, bởi vi lần trước là từ đằng sau tiến vào, còn không có chuẩn bị trước, cho nên Tô Dạ căn bản không cơ hội nhìn thấy, chỉ có thể dựa vào hậu huyệt cỷa chính mình để cảm thụ độ lớn nhỏ của nó. Hiện tại nhìn một cách chân thật trước mặt mình như vậy, khiến y càng thêm kích động, thiếu chút nữa cầm không được.

Lấy tay giúp Lục Tử Hiên xoa vuốt một hồi, Tô Dạ nhịn không được vươn đầu lưỡi đến phía trên liếm liếm.

"Ca ca thật to a."

Lục Tử Hiên nhìn bộ dáng mị hoặc của Tô Dạ, cảm thấy nơi đó lập tức càng trướng lớn, cứng rắn hơn nữa. Cảm nhận được biến hóa rõ ràng trong tay, Tô Dạ mặt càng đỏ hơn, nơi này của ca ca bởi vì mình mà...

Tô Dạ ngẩng đầu, nhìn ca ca
"Ca ca, em có thể liếm nó không?"

Lục Tử Hiên muốn mắng y là hồ ly tinh, biết rõ còn cố hỏi.

"Ừm ngậm vào đi."

Tô Dạ cố gắng đem miệng mở lớn nhất, đem côn thịt nóng bỏng của nam nhân chậm rãi cho vào miệng. Kỹ xảo của Tô Dạ không tốt, y cũng là lần đầu tiên giúp người khác khẩu giao, lúc trước mặc dù có liếm qua cự vật giả, nhưng so với côn thịt nóng bỏng này thì hoàn toàn bất đồng, nó tốt hơn nhiều, cũng sẽ không cho phép răng nanh mình chạm vào. Cho nên Tô Dạ liếm càng khó.

Lục Tử Hiên phát hiện, người này tuy rằng thực biết cách câu dẫn người khác, nhưng kỹ thuật không tốt, giống như không thường khẩu giao.

"Đúng, cứ như vậy....đầu lưỡi....di chuyển, a...đừng dùng răng nanh!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net