Chap 6: Mãi là bạn-P1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thôi cậu về đi , tôi đi bộ về cũng được- Rik nói

- Nhà cậu ở đâu để tôi đưa về - nó băn khoăn nói

- Không sao đâu mà, nhà tôi cũng gần đây, đi bộ 1 tí về là được.

- Liệu có được không?- nó băn khoăn.

- Yên tâm tôi không phải trẻ con, có thể tự về được.

- Vậy thôi tôi về đây. Cẩn thận nha.

- Ừ .

Đạp được 1 đoạn nó quay lại nhìn xem hắn thế nào. Nhưng không nhìn thấy một ai. Chỉ thấy 1 màu đen xám xịt.

- Chắc hắn về rồi- nó nghĩ thầm rồi đạp 1 mạch về nhà.

Kia rồi ngôi nhà thân yêu màu xanh kia rồi, tao nhớ mày quá cơ, tưởng không được gặp mày nữa chứ.- nó nói trong su

- Thưa bố mẹ con mới về.- Vừa về đến nhà, nó đã hớt hải.

- Mấy giờ rồi- mẹ Quyn , bà Linh gằn giọng.

- Dạ,-nó ngơ ngác nhìn lên đồng hồ.- 9 giờ 4 phút.

- Vậy mà bảo tí nữa con về, tí nữa của con là hơn 2 tiếng à.

- Dạ tại cô ấy cứ giữ ở lạ chơi con đành ở thôi không chối được.- nó hồn nhiên "chém"

- Sao không gọi điện về nhà

- Điện thoại con hết pin, mẹ nhìn xem- nó đưa chiếc điện thoại , màn hình tối om ra trước mặt bà Linh.- sập nguồn mất rồi.

- Có thật là đi ăn sinh nhật nhà thằng Nam không đấy.

- Dạ đúng ạ- Nó lạnh cả sống lưng chắc phát hiện ra nó đi chơi rồi hả, trời ơi quả này là chết con rồi chúa ơi

- Thế đã ăn gì chưa

Ôi zời ơi , vậy mà cứ tưởng phát hiện ra rồi, may quá trời.

- Dạ con ăn rồi.

- Bố vừa nãy có hỏi đấy. Nhưng mà mẹ đã nói khéo cho rồi không thì chỉ có đường chết.

- Ôi con yêu mẹ nhất. - nó nói rồi chạy đến hôn cái chụt vào má bà Linh.

- Thôi tắm rửa rồi đi ngủ đi.

- Nhi thần xin tuân lệnh.! Nó cúi xuống kính cẩn nói.

- Ta mệt rồi , ngươi lui đi để ta nghỉ. - bà Linh cũng đùa theo.

- Con đi đây- nó vừa nói vừa chạy lên cầu thang,vào phòng của mk.

- E hèm, đi đâu mà muộn thế.- chị nó- Quyên lên giọng trêu nó

- Dạ em đi sinh nhật thằng Nam.

- Nam nào?

- Cái thằng Nam ở xóm bên ý, sinh nhật 16 tuổi. Hì

- Sinh nhật nó qua được 1 tháng rồi thưa em. Qua được mẹ nhưng làm sao có thể qua mắt được chị.Khai mau , đi đâu từ chiều đến giờ?

- Ờ thì em đi dạo.

- Với ai?

- Với bạn ạ.

- Bạn nào?

- Chị hỏi làm gì , thôi em đi tắm đây- nó nói ,mở cửa đang định lao vào nhà tắm.

- Chị đi méc mẹ là em nói dối.

- Thôi , em xin . - nó quay lại giọng thảm thương.

- Chắc chắn là có gì mờ ám. Đi dạo thì nói là đi dạo , sao phải nói dối nàg kia. Chắc chắn là đi dạo với con trai nên mới không dám nói với mẹ. Hehe chị đoán chuẩn không? - chị nói mặt cười nham hiểm.

- Ơ.... đúng ạ- nó lí nhí

- Bạn cùng lớp à?

Mk với hắn có gọi là đi dạo không nhỉ. Chỉ lai nhau 1 đoạn thôi mà. Chắc không phải.

- Không 1 anh học lớp trên.

- Ái dà lớp trên cơ đấy.

- Suỵt nói bé thôi không chết em- nó vội bịt miệng chị .

- Thế "người ấy" tên gì yêu bao lâu rồi, sao không cho chị biết hả, dấu kĩ thế.

-Không em vơi anh ý hoàn toàn không có gì cả, chị đừng nghĩ linh tinh. Anh không có xe , ảnh bắt em lai về ấy chứ, rồi chúng em đi dạo thôi. Anh tên là...- nó giải thích.

- Không có gì mà sao đi mấy tiếng đồng hồ như thế.- chị nhảy vào, nói không để nó nói hết câu.

- Không có gì thật mà, đáng nhẽ là em về sớm hơn cơ, nhưng đi đường gặp tai nạn.

- Tai nạn hả, thế có sao không - chị nói rồi nhìn xem người nó có vết thương nào không.

- Không, không phải em mà là 1 bạn cùng lớp cơ, cậu ý bị ngã giữa đường, em phải đưa cậu ý vào trạm y tế rồi mới về đấy. - nó vẫn không muốn nói về sự kì lạ của hắn.

- Ẻm cùng lớp tên gì- chị nói có ý dò xét

- Rik

- Zik hả , tên gì mà nghe lạ ghê.

- Là Rik chứ. Thôi e đi tắm đây.

-

- Mà vừa nãy em bảo người đi dạo với em tên gì cơ. ?

Nó đã nhanh chóng chạy thẳng vào nhà tắm để thoát khỏi sự tra khảo của chị.

- Ơ cái con này đi đâu mà vội thế. Con này có quen ai học lớp trên đâu nhỉ. Hay lại "chém" rồi không biết. Hazz... nó lớn thật rồi, cũng đến tuổi yêu đương rồi.

Chị lại trở về với khuôn mặt u buồn của mình. Chị tiến lại gần chiếc tủ, lấy chìa khóa trong cặp mở ra 1 hộp gỗ . Ở trong có 1 con búp bê. Đó là 1 hoàng tử cầm bó hoa. Chị nhìn búp bê với con mắt đỏ hoe, chị bóp chặp con búp bê khiến nó co dúm lại. Chị khóc..°•°

Nó chạy nhanh vào nhà tắm . Đứng dựa vào cánh cửa. Nó thắc mắc

- Hắn hôm nay thật lạ, sao lại thành " quái nhân xanh" như vậy chứ. Mình hôm nay còn lạ hơn, đâm vào ô tô mà không sao. Mà nghĩ lạ anh Tuấn cũng lạ cơ, tự nhiên bắt đi dạo với 1 đống tâm sự,nghe bài anh hát buồn thiu. Hôm nay sao ai cũng lạ thế. Mà thôi nghĩ làm gì cho to đầu . Mình vẫn thấy lạ....Ơ hay đã bảo không nghĩ nữa mà cái đầu này hôm nay không nghe lời gì cả...

Trở lại con hẻm nhỏ , có 1 người dựa lưng vào tường, tay ôm ngực, môi mím chặt, lông mày trau lại hiên rõ sự đau đớn.

-Nó lại đến rồi, cơn đau chết tiệt,....hự... ức.... - Rik thốt lên với vẻ đau đớn.

Khi nó vừa rời khỏi hắn đã thấy đau quặn, nó càng đi xa cơn đau càng thêm dữ dội . Hắn nấp nhanh vào vệ đường để nó không thấy bộ dạng đau đớn của mk.

Hắn cắn chặt môi, mồ hôi rỏ từng giọt. Hắn đã phải chịu cảnh này nhiều rồi nhưng vẫn thấy đau.

Cơn đau đã qua, hắn ngồi bệt xuống đất. Hai tay chống xuống nền đất lạnh buốt.

- Cuối cùng cũng qua, hôm nay không có cậu chắc tôi không xong rồi. Tôi nhất định sẽ tìm hiểu về thân phận của cậu Kiri Mai Quyn.

Lớp 11a4- VT

-Haizz..... nó vừa đến lớp đã buông 1 câu thở dài

- Sao lúc nào tao nhìn mày cũng trong tình trạng chán đời vậy.- Hân nói giọng cũng chán không kém

- Nhìn mày cũng đâu khá khẩm hơn tao tí nào đâu

- Hazz... - hai đứa cùng thở dài.

- wa....

- Ôi đẹp quá...

- Trời ơi Ánh đẹp quá đi- Tiếng nịnh hót của Lu Lu

- Good morning!

Không ai khác đó là Kiều Ánh . Hôm nay cô thật đẹp . Mặc chiếc quần jean bó sát, chiếc áo ngắn tay có cổ với những hình dễ thương . Khoác bên ngoài là 1 chiếc áo bò mỏng cộc hớn . Ôm lấy khuôn mặt trắng hồng đó( phấn son đấy ạ) là mái tóc xoăn thả bồng bềnh, ai nhìn thấy cũng phải siêu lòng.Kiều Ánh bước những bước thật tự tin chào mọi người.

- chào Ánh, hôm nay cậu xinh thế- 1 boy lại gần tán tỉnh.

- Cậu quá khen .

- Ôi trông cậu thật đẹp, ghen tị quá đi- LuLu õng ẹo nói.

- Thôi đi cô nương - Kiều Ánh trêu lại

(*LuLu và Ánh là bạn thân . Hai người có ngoại hình khác nhau: 1 béo 1 cân đối, 1 hotgirl, 1 bình thường, béo ú. Nhưng tính cách 2 người giống nhau*)

- Hôm nay có vụ gì mà ăn mặc sành điệu thế? - LuLu hỏi

- Không có việc gì thì không được mặc đẹp à.

- Nhưng mọi hôm cậu đâu có ăn mặc như vậy , hôm nay lại rất cá tính, còn trang điểm đậm nữa chứ.?- LuLu thắc mắc.

- Vì tớ muốn gây sự chú ý tới 1 người.

- À , đã hiểu- hiểu ý đồ của đứa bạn thân, LuLu gật gù.

- A hoàng tử đã đến .- LuLu reo lên

- Chào mọi người, sao nhìn tôi kì vậy. - Rik ngơ ngác.

- É hèm,cậu thấy Ánh nhà ta hôm nay thế nào? - Lu Lu lanh lảnh nói mắt hướng về phía Ánh.

- Đẹp. - hắn đáp gọn

- Trời ơi , mỗi từ đẹp sao có thể thể hiện hết sự lung linh của Ánh chứ, đúng là không biết nịnh 1 câu .A tay cậu cầm cái gì đấy, kẹo, kẹo mút đúng không- Nhìn thấy kẹo là LuLu sáng hết mắt ra. - Haizz chắc không phải cho mk rồi. Ánh ơi chuẩn bị nhận quà.- nói xong LuLu đẩy hắn đến chỗ Ánh.

Từ nãy đế giờ Kiều Ánh đứng 1 chỗ , cô đỏ mặt khi hắn khen dù chỉ mỗi 1 chữ đẹp. Cô đang đứng 1 chỗ chờ đón bó hoa kẹo mút trên tay hắn.

- Xin lỗi ,cái này không phải của cậu , thôi để dịp khác tớ tặng cậu nha. Xin lỗi.- Hắn gãi đầu, mặt lộ rõ vẻ khó xử.

- Ơ , không .... không có gì. -Ánh ngỡ ngàng , bất ngờ , trả lời hắn với ánh mắt tức giận và ngượng ngùng. - Dám làm ta bẽ mặt à. Hãy đợi đấy.!- Cô nghĩ thầm hai tai nắm chặt để kiềm chế.

Hắn tiến lại bàn của cô

-Tặng cậu nè, cảm ơn vì hôm trước. - hắn đến đưa bó hoa kẹo mút đến trước mặt nó. Nháy mắt tinh nghịch nữa chứ.

- Thanh kiu , hông có gì- nó cũng nháy mắt với hắn.

- Hôm qua á hôm nào đấy, hai người có chuyện gì dấu tôi hả. - Lớp trưởng từ bàn trên nhảy xổ vào nói làm nó và hắn giật mk.

- À chỉ là tớ đưa cậu ấy về nhà thôi đâu có gì đâu.- nó nói

- Á là chở về à , cùng 1 xe à- Lớp trưởng cười gian tà- À thôi mút kẹo mút đi hì.

- Đã bảo không có gì rồi mà.- Nó giải thích.

- Kệ đi cậu thích vị nào, vì không biết nên tôi mua mỗi vị 2 cái hì- Hắn gãi đầu nói

- Tôi thích vị dâu kem nhất, cái này này, cái này thích thứ 2 , cái này ...cái này nữa....

Hai người đang vui vẻ đâu có để ý có 1 ánh mắt " sát thủ "đang nhìn chằm chằm vào 2 người.

- Sẽ có 1 ngày tao sẽ cho mày 1 trận Quyn à.- Vẻ ngoan hiền đã biến mất thay vào đó lài 1 vẻ mặt tức giận đến tột cùng. Kiều Ánh rít từng chữ qua kẽ răng:

- Cậu muốn xử nó phải không ? Tôi sẽ giúp cậu .- 1 giọng nữ vang lên

................................................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net