Dằm trong tim

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dằm trong tim, hay Quốc trong tim đều như nhau. Với Vy, Quốc luôn là chàng trai năm ấy đứng ra bảo vệ quyền lợi lớp, vẫn luôn là chàng trai đứng sau lưng Vy, giúp đỡ Vy, vẫn luôn là người..Vy nhớ mãi. Còn với Quốc, Vy rốt cuộc có vị trí gì, đến giờ chính Vy cũng không có đáp án.

Đã năm năm trôi qua, lúc đó cứ nghĩ sẽ quên nhanh thôi. Cũng đâu phải chưa từng crush người khác, hai năm còn quên được mà. Nhưng không, Quốc vẫn ở đó, ở lì đó không chịu đi đâu cả, vẫn luôn nằm trong tim Vy.

Giá như lúc đó mình mạnh mẽ hơn, giá như lúc đó mình dũng cảm hơn, giá như lúc đó mình bày tỏ... Nhưng trên đời làm gì có giá như. Thời gian một đi không trở lại, để rồi bây giờ ngồi nghĩ về những tháng ngày học sinh chỉ cảm thấy hối hận, tiếc nuối.

Nếu như được quay lại khoảng thời gian đó, Vy nhất định sẽ không từ bỏ trước, nhất định sẽ vứt bỏ hết sĩ diện gì gì đó để hỏi Quốc một câu: Quốc có từng thích Vy chưa? Đây cũng là câu hỏi mà đến bây giờ Vy vẫn chưa có câu trả lời. Rốt cuộc chàng trai năm ấy có từng cảm nắng cô gái đó dù chỉ một chút?

Trong năm năm này, mọi thứ thay đổi rất nhiều, Quốc chuyển trường, rồi bé Ngọc đã đi đến một thế giới khác không còn đau buồn nào nữa, hay Ngọc Thuận đã trở thành người bạn thân nhất của Vy, rồi Vy cũng quyết định chôn sâu đoạn tình cảm này vào trong lòng và cho mình một bắt đầu mới với người mới, nhưng.. thực sự hạnh phúc không?

Năm năm qua, Vy cứ nằm mơ thấy Quốc, mơ thấy Quốc nắm tay Vy đi dọc hành lang trường. Mơ thấy Quốc ngồi dưới góc lớp ngắm nhìn Vy say sưa, hay mơ thấy cả hai đang đi dạo công viên, bỗng nhiên Quốc quay sang ngỏ lời yêu. Tất cả những hạnh phúc đó chỉ có trong mơ thôi, để khi tỉnh dậy chỉ còn lại vô vàn hụt hẫng. Đến nỗi Vy chỉ muốn được ngủ, bám víu vào những giấc mơ mới mong có cơ hội gặp được Quốc. Nhưng mà nghe nói, khi mình mơ thấy một người nhiều lần thì có nghĩa là ta đã hết duyên với người đó?

Mọi thứ cứ thật thật giả giả, nhưng điều thật nhất Vy có thể đảm bảo với Quốc rằng, cho đến hiện tại, Vy vẫn chưa bao giờ quên Quốc. Vy nhớ Quốc lắm, nhưng không thể nữa rồi!

Quốc cũng đã tìm cho mình hạnh phúc mới, Quốc vui vẻ lắm, nhìn Quốc như vậy, Vy cũng được an ủi phần nào.

Hạnh phúc nhé, Lê Minh Quốc!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net