Chương 10: Toàn bộ hấp thụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điều này cũng không thể trách quân y không giữ được bình tĩnh, dù cho những đứa trẻ có thể chất khó gặp hai s thì cũng chỉ có thể hấp thu đến bảy liều. Quân bộ tới lần này vì tỏ vẻ đối với người thừa kế của Lăng Tiêu thiếu tướng cho nên mang đến mười liều. Bên quân bộ cho rằng người thừa kế của Lăng Tiêu cho dù ưu tú như thế nào thì dùng sáu liều thuốc là đủ rồi, nhưng Lăng Lan cố tình lại là một đứa trẻ kỳ ba, tới liều thứ tám rồi nhưng vẫn không có dấu hiệu khả năng hấp thụ bị giảm lại.

Liều thứ tám lại lần nữa được đẩy vào, vẫn nhẹ nhàng, lưu loát như cũ. Thân thể có thể tiếp tục hấp thu thuốc hay không chỉ cần đâm ống tiêm vào là có thể cảm nhận được, đẩy mạnh không có trở ngại, tỏ vẻ thân thể có thể tiếp tục hấp thu, nếu là xuất hiện trở ngại, như vậy tỏ vẻ thân thể đã đem dược tề hấp thụ xong, đã đạt tới trạng thái no đủ, thân thể đã bão hòa, không thể tiếp tục hấp thụ nữa.

Nhìn Lăng Lan thuận lợi hấp thu liều thuốc thứ tám, quân y nguyên bản bình tĩnh rốt cuộc xuất hiện biến hóa, hắn đưa lưng về phía Lam Lạc Phượng cùng Lăng Tần, một ánh mắt qua đi, ý bảo người trợ thủ bên cạnh nhanh chóng liên hệ với thượng cấp.

Vị quân y tự nhận chính mình làm việc rất cẩn thận, đáng tiếc vẫn bị Lăng Lan thấy được. Đương nhiên đây cũng là vì quân y không nghĩ tới phải đề phòng Lăng Lan. Thử nghĩ một đứa trẻ sáu tháng tuổi thì có thể biết cái gì? Hắn đương nhiên không biết, trên thế giới còn có một người kỳ ba như Lăng Lan vậy, vừa sinh ra liền có thể suy nghĩ như người lớn.

Nhìn đến động tác quân y, Lăng Lan chỉ biết sự tình có chút không ổn. Chỉ sợ chính mình hấp thu dược tề có chút hơn người, Lăng Lan chạy nhanh hỏi Tiểu Tứ: “Tiểu Tứ, giống như có điểm không thích hợp, thoạt nhìn chúng ta hấp thu dược tề quá mức rồi? Nếu không, chúng ta dừng tại đây đi.”

Mới vừa có được thứ tốt Tiểu Tứ làm sao chịu dừng tay như vậy, nó an ủi nói: “Không có việc gì, bọn họ không phải mang đến mười liều sao? Có thể mang nhiều như vậy hẳn là đoán chắc cô có thể hấp thu nhiều rồi……” Tiểu Tứ nghĩ thật đương nhiên.

Lăng Lan hoài nghi nói: “Phải không? Vạn nhất bọn họ chỉ là lo trước khỏi hoạ thì sao? Có lẽ chỉ có những đứa trẻ yêu nghiệt mới có thể hấp thu nhiều như vậy. Chúng ta mới đến, hạ thấp một chút cũng không sai đâu.” Lăng Lan nghĩ hoàn toàn chính xác, đáng tiếc cô không biết, cho dù bây giờ thu tay lại, cũng đã không thay đổi sự thật rồi.

Tiểu Tứ trong lòng không muốn từ bỏ như vậy, dược tề này chính là thứ tốt, có thể giúp ký chủ (người mặc định) giải quyết được tai họa ngầm kia, nó nghĩ nghĩ, quyết định trước cứ hấp thụ hết, nếu sau này có chuyện gì xảy ra thì sau này tính vì thế nó nói: “Tại thời điểm liều thứ mười được tiêm vào thì tôi sẽ làm cơ thể của cô có dấu hiện bảo hòa, như vậy, cho dù cô hấp thụ nhiều hơn một chút cũng sẽ không khiến người khác nghi ngờ, cùng lắm về sau cô ít làm chuyện khiến bọn họ chú ý một chút, cũng thu liễm lại một chút, dần dần cũng sẽ không khiến người khác chú ý đến đâu.”

Không chờ Lăng Lan phản đối, Tiểu Tứ tiếp tục nói: “Cô phải biết rằng, hấp thu mười liều thuốc này, không chỉ hiệu quả hơn quá trình tu luyện mấy lần, nó còn có thể hoàn toàn giải quyết tai họa ngầm của cô, không cần phải lo lắng tinh thần lực quá mạnh mẽ khiến cho cơ thể không chịu đựng được.”

“Hả? Không phải ngươi từng nói chỉ cần ta tu luyện dưỡng thân khí quyết, hai năm sau sẽ hoàn toàn giải quyết các tai họa ngầm kia sao? Chẳng lẽ ngươi còn gạt ta cái gì?” Lăng Lan rốt cuộc nhận ra ý tứ Tiểu Tứ.

Tiểu Tứ ngẩn người, phát hiện chính mình nói lỡ, chỉ có thể thành thật trả lời: “Thứ mà ta chỉ chính là tinh thần lực của cô không có tiếp tục gia tăng, thì hai năm sau sẽ có thể giải quyết tai họa ngầm này. Nhưng cô phải hiểu được, tinh thần lực cho dù không tu luyện, thì nó vẫn tăng lên theo độ tuổi.”

Lăng Lan nổi giận: “Ngươi vì sao không nói cho ta biết chuyện này, chẳng lẽ ngươi không biết chuyện này rất nguy hiểm sao?”

Tiểu Tứ ngẩng đầu nhìn trời, vẻ mặt vô tội: “Ta không nói cho cô sao? Chắc là do có nhiều việc quá nên…… Quên!!”

Lăng Lan thật hận không thể đem đứa nhóc đánh cho một trận, đáng tiếc cô đã cùng nó ước định không thể gia bạo, chỉ có thể oán hận buông tay xuống, cô hiện tại hoài nghi, có phải thằng nhóc này đã sớm đoán được hôm nay hay không, cho nên mới ngay từ đầu liền cùng cô giao ước không thể sử dụng bạo lực.

Cô nỗ lực mà hít mấy hơi dài, bình phục tâm tình của mình một chút mới hỏi: “Vậy ngươi nói thật đi, trong sáu tháng qua, tinh thần lực của ta rốt cuộc tăng nhiều hay ít?” Có chết cũng phải chết rõ ràng, Lăng Lan một chút cũng không hy vọng chính mình trở thành một con quỷ hồ đồ.

“Kỳ thật, chỉ là dài quá một chút như vậy thôi……” Tiểu Tứ đem cái tay vừa ngắn vừa mập của mình ra so, tỏ vẻ tinh thần lực cũng không tăng thêm bao nhiêu.

“Một chút như vậy có phải không nguy hiểm gì hay không?” Lăng Lan đã không còn tin đứa trẻ này cười lạnh châm chọc nói.

Tiểu Tứ lập tức nhụt chí, nó ngượng ngùng nói: “Nếu không có dược tề lần này, hai năm sau cô sẽ bệnh nặng một trận, bất quá, chỉ cần cô nỗ lực tu luyện dưỡng thân khí quyết, ta phỏng chừng cô lại tu luyện thêm ba năm nữa thì có thể khôi phục như thường. Bất quá hiện tại có được loại dược tề này, hết thảy tai hoạ ngầm đã được giải quyết toàn bộ, cho nên một chút vấn đề đều không còn.” Dứt lời, trên mặt nó lộ ra đắc ý, tựa hồ đã quên mất nếu không có dược tề này thì sẽ có loại thảm trạng nào phát sinh.

Lăng Lan thấy thế chỉ có thể bất đắc dĩ mà buông tha cho thằng nhóc này, sau đó nghiêm khắc mà cảnh cáo Tiểu Tứ, về sau mặc kệ có chuyện gì đều phải nói rõ ràng cùng cô, không được nói một nửa giấu một nửa.

Tiểu Tứ trả lời rất dứt khoát, chỉ là đến cuối cùng có thể làm được hay không Lăng Lan cũng không xác định.

Kỳ thật Lăng Lan vẫn cảm giác Tiểu Tứ có chút không thích hợp, nó tuy rằng tự xưng là giáo trình học tập, nhưng cô không thể chủ động mở nó ra. Cũng có nghĩa là nếu Tiểu Tứ không chịu mở ra, thì cô cũng không thể đi vào đó được.

Nếu là những người khác, chỉ sợ đối với chuyện này sẽ lo lắng, có lẽ còn hoài nghi học tập cơ này có chứa ác ý, nhưng Lăng Lan rất rộng rãi, nếu học không được vậy cũng không cần. Nếu nhàm chán thì cô cũng có thể tự nói chuyện với chính mình.

Nói đến cùng, Lăng Lan cũng chã mong muốn trở thành người đứng đầu gì, cô chỉ muốn chính mình an ổn sống, tự do tự tại, không bệnh không tật mà sống trên đời,

Rất nhanh,người trợ thủ liền từ bên ngoài bước vào, người đó đối với quân y gật đầu một cái ý bảo có thể tiếp tuc tiêm.

Quân y nhận được mệnh lệnh của cấp trên cũng không suy nghĩ nhiều nữa. Kỳ thật anh ta lo lắng như vậy không chỉ vì trình độ hấp thụ của Lăng Lan mà còn vì không biết phải báo lại cho cấp trên như thế nào. Dù chỉ có mất bớt đi bốn liều, nhưng nó lại có giá trị không nhỏ chút nào.

Rốt cuộc lúc tiêm liều thứ 10 quân y rốt cuộc cảm giác được có lực cản, nó càng lúc càng lớn, đến khi ống chích chỉ còn một giọt cuối cùng anh ta cảm nhận được không thể tiêm vào được nữa.

Quân y lúc này mới rút kim tiêm ra, lén lút lau cái trán ướt mồ hôi, cũng may ở chi thứ mười này cho đứa trẻ “ăn” no, hoàn thành nhiệm vụ lần này của bọn họ. Trong lịch sử Liên Bang cũng như toàn thế giới, những đứa trẻ lần đầu hấp thụ được mười chi thuốc không phải không có, chỉ là tương đối rất hiếm mà thôi.

Người của quân bộ cũng không ở lại lâu rất nhanh liền rời đi, để lại Lam Lạc Phượng không rõ chuyện gì và Lăng Tần như hiểu chút gì đó.

Lăng Lan nhìn theo người của quân bộ rời đi, cuối cùng cũng yên lòng, sau đó liền cảm giác được bàng quang của mình nặng trĩu, có loại cảm giác nghẹn không chịu được, cô buồn bực. Vì lần hấp thu thuốc này, mẹ cô chưa cho cô uống cái gì cả, vì sao lại có cảm giác "muốn" này chứ.

Tựa hồ cảm nhận được Lăng Lan buồn bực, Tiểu Tứ thật không tốt nói: “Ta sợ bị quân bộ phát hiện, nên không dám thông qua tuyến mồ hôi bài tiết ra ngoài, cho nên đem những thứ tạp chất đó đưa tới……”

Ngụ ý, nhiều tạp chất như vậy không ra bằng đường nước tiểu thì ra bằng đường nào.

Lăng Lan không kịp kêu lão mẹ nhà mình giúp cô, liền cảm giác cô bi ai... lại đái dầm…

“Tiểu Tứ, ngươi chết chắc rồi!” Lăng Lan bi thiết kêu!

TMD, thật vất vả tìm về chút điểm tự tôn, trong khoảng thời gian này thành một đứa trẻ người gặp người yêu, không nghĩ tới tương lai tốt đẹp này chỉ mới xuất hiện thì đã bị Tiểu Tứ này làm hỏng.

Lăng Lan lại lần nữa thương tâm, đặc biệt khi nghe thấy lão mẹ nhà mình đánh mông cô, cười nhạo cô vẫn đái dầm, cô cảm giác cuộc đời của mình quá u ám rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net