Chương 111-200

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 111:: Gọi đại ca?

Đúng lúc này, Lăng Lan nhìn thấy cơ giáp J8 đột nhiên khởi động, cơ giáp màu xám đột nhiên thay đổi màu.

"Đây là khởi động khẩn cấp, tình huống tiếp theo phải xem cơ giáp của J8 thuộc loại gì, nếu là cấp đặc biệt thì thời gian khởi động khẩn cấp là 4-7 giây, cơ giáp cao cấp là 7-9 giây..." Tiểu Tứ cũng khẩn trương , việc này có liên hệ rất lớn đến việc ai là người có thể ra tay chiếm ưu thế trước.

J8 khởi động được 2 giây thì bị J6 phát hiện. J6 lấy chân làm trục xoay người ra sau, nhắm về phía điểm đỏ đang nhấp nháy, nhưng... trước mắt lại cái gì cũng không có...

Cho dù như thế, cơ giáp J6 cũng không do dự nhấn cò súng, chùm tia sáng laser điên cuồng mà bắn về phía cồn cát, hỏa lực quá mạnh khiến cho cồn cát trở thành một lõm lớn, nhưng bên trong cái gì cũng không có, trừ bỏ cát vàng vẫn là cát vàng.

"Khởi động khẩn cấp tốn 5. 537 giây, J8 tuyệt đối là cơ giáp cấp đặc biệt, vận khí không sai, trong sáu giây khởi động xong." Tiểu Tứ quyết đoán nói, nếu lại tốn thêm nữa giây thì J8 chắc chắn không thể thoát được công kích của J6.

"Không tốt!" Trong lúc còn đang giữ nguyên tư thế tấn công về phía cồn cát, J6 đột nhiên nhảy dựng lên bay về phía không trung. Súng trong tay bắn về phía mặt đất.

Cùng lúc đó, một chùm kiếm ánh sáng từ dưới đất đâm về phía J6.

Mắt thấy súng ánh sáng không có biện pháp đánh lui đối phương, J6 phía đột nhiên mở cánh chim phía sau, bắn ra ngoài thêm 6 phát rồi nâng cao độ cao của mình.

J8 nguyên bản quyết tâm đâm trúng J6, nhưng thấy quang thuẫn không thể tiếp tục ngăn công kích của J6 thì vội thay đổi phương hướng, đặt kiếm ánh sáng ra sau lưng, rút súng ánh sáng ra.

Súng laser bên tay trái nâng lên, nhắm về phía 6 phát đạn đang lao về phía mình, anh ta quyết đoán nhấn cò súng, một lượng năng lượng khổng lồ từ đầu súng bắn lên trời.

Khi hai nguồn năng lượng này chạm vào nhau thì nổ mạnh, sức chấn động của vụ nổ khiến cho Lăng Lan cảm giác chấn động.

J8 cơ giáp rốt cục giải quyết xong sáu 6 phát đạn kia thì cũng là lúc J6 có cơ hội tấn công lần nữa. J6 từ trên trời nhắm súng xuống J8 đang đứng trên mặt đất, nhấn cò.

J8 ở dưới đất không có cơ hội phản công, chỉ có thể chạy trốn xung quanh. Bất quá Lăng Lan lại không không cho là như vậy, ngược lại, cô cho rằng người nắm giữ quyền chủ động của trận đấu này chính là J8.

Bởi vì là người ngoài cuộc, Lăng Lan biết J8 căn bản không chạy loại, đây là một trong những cách thức đấu thể thuật-- vạn bước.

Tuy j8 thoạt nhìn giống như bị đánh trối chết, nhưng mỗi một bước đều rất nhanh khiến J6 không thể tập trung nhắm bắn.

j6 tựa hồ cũng biết chỉ dựa vào tia laser vận tốc ánh sáng thương cũng không thể đánh trúng đối phương, chỉ thấy cánh chim mở ra một lần nữa bay một vòng quanh J8, tiếp tục nhả đạn.

J8 không lựa chọn trốn nữa, lần này J8 giơ súng của mình lên, bắn về phía những viên đạn đang lao về phía mình.

Khi hai làn súng đâm vào nhau, một nguồn năng lượng cực lớn sinh ra, đòn công kích của J6 thất bại.

Không chỉ như thế, bởi vì chấn động nổ mạnh khiến cho cát vàng bay tung tóe.

J6 không hề nghĩ ngợi liều mạng bắn đạn xuống phía dưới, vừa bắn vừa dò xét năng lượng xung quanh, sợ đối phương tấn công mình.

Đúng lúc này, một đường súng ánh sáng không tiếng động lao về phía J6, anh ta căn bản không kịp đề phòng, không kịp thời gian tránh né.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, J6 quyết đoán cầm súng laser trong tay chặn đường ánh sáng đó. "Oành" một tiếng, súng của trực tiếp bị ánh sáng phá hủy, nhưng j6 cũng dựa vào một kích này mà tránh thoát được tuyệt cảnh. Nếu bị đường ánh sáng này đánh trúng thì cho dù không chết, J6 cũng không thể tiếp tục điều khiển cơ giáp.

Bởi vì súng ánh sáng có tỏa ra nhiệt lượng nên có thể bị máy dò nhiệt lượng phát hiện nên J8 quyết định dùng ánh sáng lạnh kết thành tia, bắn về phía J6, nó không phát ra nhiệt lượng.

Nhưng mà J6 cũng phản ứng cực nhanh, khi cảm giác được nguy cơ liền quyết đoán bỏ súng trong tay, thoát hiểm trong gang tấc.

Bất quá không còn ưu thế của súng ánh sáng, J6 chỉ có thể lựa chọn đánh cận chiến với J8, lúc này Lăng Lan biết chắc J6 thua rồi, nếu hai bên giáp lá cà, J6 rõ ràng lép vế hơn quá xa.

Đương nhiên những người xem khác cũng không có nhãn lực tốt như Lăng Lan, dù sao hai cơ giáp đang đánh nhau hừng hực, trong khoảng thời gian ngắn khó có thể phân ra thắng bại

Lăng Lan sở dĩ có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấy kết cuộc cuối cùng hoàn toàn là vì thiên phú của cô -- hiểu rõ. Ngay từ đầu cô đã thấy nhược điểm của J6, cũng như thấy được điểm mạnh của J8.

Lần khiêu chiến vượt cấp này khiến Lăng Lan biết khoảng cách về thực lực giữa J6 và J8 là rất lớn . Khiêu chiến vượt cấp quả nhiên không là dễ dàng.

Cô cúi đầu thở dài một hơi rồi lựa chọn rời khỏi.

Lăng Lan vừa mới rời khỏi hiện trường trận đấu liền cảm giác xung quanh khác thường. Lôi đài yên tĩnh một mảnh, mỗi người đều đang ngồi trên ghế không nhúc nhích, giống như bị trò chơi hấp dẫn không thể làm gì khác.

Nhưng mà yên tĩnh như vậy lại khiến cô hơi sợ hãi, cô nhịn không được xoay cổ, hoạt động một chút.

"Cô không xem đến phút cuối sao?" Người thanh niên bên cạnh đột nhiên lên tiếng lần này kém chút dọa chết Lăng Lan. Bất quá Lăng Lan dù sao cũng là Lăng Lan, bị không gian học tập biến thái tra tấn, đến bây giờ trái tim nhỏ của Lăng Lan đã kiên cường vô cùng.

"Đúng vậy, không phải anh cũng không xem nữa sao?" Lăng Lan lấy lại tinh thần, thuận miệng hỏi ngược lại.

"J6 thua định rồi, còn có cái gì để xem ." Cảm xúc của người thanh niên có chút không tốt.

"Anh chọn cách nhìn của J6?" Lăng Lan khẳng định nói.

"Nguyên bản có thể dùng mạnh để áp yếu nhưng J6 lại lãng phí ưu thế của mình." Người thanh niên giống như có chút oán hận đối với sức chiến đấu của J6.

"j6 còn có ưu thế gì?" Lăng Lan không ra nghĩ J6 có cơ hội thắng được.

"j6 có tiếng là danh thần xạ thủ, đáng tiếc trận này trận đấu căn bản không thấy anh ta biểu hiện ra ngoài." Người thanh niên tiếc nuối, xem ra anh ta cũng rất quen thuộc năng lực của J6.

"Thần xạ thủ? Có quang thuẫn, thần xạ thủ cũng như không." Lăng Lan nhìn ra quang thuẫn có thể ngăn được uy lực của súng laser.

"J6 hẳn là lựa chọn đánh lén. Cận chiến thì J8 là mạnh nhất."

Lăng Lan nghĩ tới thời điểm cô bị đánh lén lúc khai giảng thì gật đầu đồng ý.

Đánh lén là phương thức tấn công khiến nhiều người khó phòng bị nhất, dù sao quang thuẫn cũng chỉ có thể bảo vệ những vị trí quan trọng mà không phải toàn thân.

Nhìn Lăng Lan có vẻ đồng ý với luận điểm của mình, người thanh niên tâm tình tốt một chút: "Nhưng mà, nghịch tập dù sao cũng là chuyện khó khăn, cho dù trận này j6 may mắn thắng thì những lần tiếp theo J6 cũng sẽ thua, kết quả là sẽ không thay đổi."

Lăng Lan biết người thanh niên này có ý gì, lần này J6 dựa vào đánh lén để quá cửa, lần tiếp theo đối thủ khẳng định sẽ trang bị thiết bị để đối phó với việc bị đánh lén, nói cách khác, J6 chỉ có duy nhất một cơ hội đánh lén duy nhất.

"Có lẽ J6 cũng rõ điểm này cho nên mới dứt khoát lựa chọn tấn công như vậy, tôi nghĩ J6 đã thắng liên tục 2 lần, lần thứ 3 này anh ta hẳn sẽ dùng đòn sát thủ đánh lén ." Lăng Lan suy bụng ta ra bụng người, cô cũng không ngu mà ra át chủ bài ngay từ đầu.

Người thanh niên sửng sốt, sau đó mới thấp giọng "Ừm" một tiếng, bất quá Lăng Lan thật rõ ràng cảm giác của đối phương đang xấu đi...

Giống như có chút không ổn, cô có thể gặp nguy hiểm không? Lăng Lan cũng chưa quên đối phương có thể gạt bỏ ý thức của người khác.

"Ta phải đi rồi, hẹn gặp lại, đại ca." Hẳn là đại ca đi, dù không thấy mặt nhưng cũng có vẻ là người trưởng thành.

"A? Đại ca? ! Gặp lại!" Người thanh niên nghe cách gọi của Lăng Lan thì có chút choáng váng.

Lăng Lan không có chú ý tới điểm này, cô muốn nhanh chóng rời đi người thanh niên nguy hiểm này, nghe được hai chữ gặp lại thì nhanh chóng bỏ chạy.

Người thanh niên buồn bực: "Chẳng lẽ mình già như vậy sao? Gọi là đại ca?" Tâm tình không tốt, anh ta trực tiếp rời khỏi sàn đấu, rời khỏi thế giới ảo.
------------------
Chương 112:: Nơi huấn luyện điều khiển cơ giáp.

Tại một trang viện tại hành tinh Lục Thâm, một người đàn ông đứng tuổi vẻ mặt khẩn trương nhìn khoang đăng nhập vào thế giới ảo. Một lúc sau, ngọn đèn khoang đăng nhập bật tắt, cửa khoang mở ra, một đứa trẻ khoảng 11, 12 tuổi xuất hiện, đứa trẻ đó xinh đẹp vô cùng, xinh đẹp tới mức không thể phân biệt được giới tính của nó, khuôn mặt nó tái nhợt nằm bên trong, cả người ướt đẫm mồ hôi giống như vừa phải vận động quá nhiều.

Qua vài giây, đứa nhỏ kia mới chậm rãi mở mắt nhìn người trung niên trước mặt, nó suy yếu cười nói: "Đại quản gia, sao ông lại ở đây?"

"Chẳng lẽ cậu còn muốn gạt tôi sao? Đại thiếu gia, thân thể của cậu không tốt, lão thái gia không phải không cho phép cậu vào thế giới ảo sao?" Đại quản gia vừa trách cứ vừa đau lòng.

Đứa trẻ xinh đẹp tiếp tục cười nói: "Dù sao cũng cũng login vài lần, bằng không con không thể theo kịp tiến độ học tập."

Đại quản gia không đành lòng lại nói tiếp, chẳng lẽ khiển trách đứa trẻ vì nó quá siêng năng sao, cuối cùng ông chỉ có thể ôm đứa trẻ ra rồi đặt trong khoang an dưỡng đã chuẩn bị sẵn ở bên cạnh.

Nhìn đứa trẻ xinh đẹp lại chìm vào giấc ngủ, người trung niên thở dài một hơi đau lòng vì đứa nhỏ này.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------

Lúc này Lăng Lan đang vui vẻ tận trời vì có thể rời khỏi nhân vật nguy hiểm lúc nãy, cô lại tiếp tục đi dạo trong kinh đô. Khó có cơ hội đi ra ngoài một lần, dù sao cũng phải đi cho đã ghiền. Bất tri bất giác, cô đã dạo đến phố cơ giáp. Nơi này không giống phố cơ giáp ở học viện đồng quân chỉ trưng bày những thứ đồ chơi về cơ giáp, con phố này mới là nơi chân chính bán những cơ giáp mạnh nhất, những vũ khí đáng sợ nhất trên chiến trường, cơ giáp.

Lăng Lan cưỡi ngựa xem hoa đi một đoạn rồi tùy ý đi vào một cửa hàng cơ giáp có tên Angie.

Lăng Lan vừa vào cửa hàng thì liền thấy nhân viên trong tiệm đang nói chuyện với nhau, bọn họ có nam có nữ đang nhìn hướng cô, thấy cô chỉ đi một mình thì lại tiếp tục ngồi nói chuyện.

Tiểu Tứ bĩu môi cả giận nói: "Bọn họ không phải nên đi đến tiếp đối chúng ta sao, có phải cho rằng nhóm chúng ta không có tiền hay không?"

Lăng Lan lại không cảm thấy kinh ngạc: "Không có gì, bây giờ bề ngoài của ta là một người vừa tròn 16 tuổi, đi đến đây mà không có người lớn bên cạnh thì đương nhiên không phải tới để mua đồ rồi? Bọn họ không chú ý chúng ta như vậy càng tốt, chúng ta có thể tự do đi dạo, như vậy không phải tốt sao?"

Tiểu Tứ giật mình: "Cũng có lý, nhưng mà về sau, ta nhất định phải làm cho bọn họ biết, lão Đại của ta là người có tiền nhất, cho dù mua cơ giáp tốt nhất ở nơi này thì cũng chỉ là chuyện đơn giản như trở bàn tay Tiểu Tứ vẻ mặt kiêu ngạo nói.

Lăng Lan tâm niệm nhất động: "Xem ra việc buôn bán của người ở thế giới ảo cũng lời không ít tiền nha."

"Vẫn tốt. Không tính nhiều, trăm ngàn triệu vẫn có." Ai kêu thế giới này cái khác không nhiều mà người thì lại quá nhiều chứ, hơn nữa người nhàm chán không có chuyện gì làm thì lại nhiều vô số, nó chỉ tùy tiện đăng mấy bộ tiểu thuyết thôi thì bọn họ đã giống như cá thiếu nước, như người thiếu khí, bổ nhào chuyển tiền cho nó quá trời, chỉ cần một phần truyện nhỏ thôi cũng khiến cho tài khoản của tiểu Tứ được thêm mấy trăm triệu.

Lăng Lan cười nói: "Tốt như vậy, tiếp tục cố gắng nhé!"

Tiểu Tứ nghe Lăng Lan khích lệ thì thập phần cao hứng, lời khen của Lăng Lan còn khiến nó hưng phấn hơn nhiều so với việc thu phục được thế giới ảo này. Nó quyết tâm nhất định phải thu hết tiền của Liên Bang này vào trong túi.

Đúng lúc này, một nhân viên từ bên trong cửa hàng đi ra, cậu ta đi đến bên người Lăng Lan lễ phép nói: "Xin chào, tôi là nhân viên số 017 của cửa hàng cơ giáp Angie, xin hỏi bạn có cần tôi giúp gì không?"

"Cám ơn, tôi chỉ tới để xem thôi." Lăng Lan có chút kinh ngạc, bất quá vẫn dịu dàng cự tuyệt sự phục vụ của 017.

017 nghe câu trả lời của Lăng Lan cũng không có lộ ra vẻ thất vọng, anh ta vẫn tươi cười như cũ nói: "Quý khách hẳn là người mới tiếp xúc với cơ giáp lần đầu tiên."

Ánh mắt của vị khách này khiến cho cậu (017) nhớ tới chính mình khi lần đầu tiên tới cửa hàng cơ giáp, hưng phấn, vô thố, hi vọng có người giúp mình. Loại này tâm tình này khiến 017 không hề để ý sự châm chọc của nhân viên khác, chủ động đi ra.

Lăng Lan nghe vậy quyết đoán gật đầu, bởi vì đây là sự thật.

Nhân viên 017 thấy thế nở nụ cười, anh ta ý bảo Lăng Lan đi với mình rồi dẫn cô tới khu vực chứa cơ giáp trụ cột, đây là nơi chứa những cơ giáp phù hợp cho những người mới tiếp xúc với cơ giáp lần đầu tiên.

Ở đây có hơn mấy chục mẫu cơ giáp nhưng chủ yếu chỉ được chia trong 3 nhóm, cơ giáp hình thú, hình chim và hình người.

Nhìn những cơ giáp ở đây khiến Lăng Lan nhíu mày, những cơ giáp này thật sự khác quá xa so với hai cơ giáp mà cô mới thấy lúc nãy, cho dù so về sắc thái, hình thể hay vũ khí, thật sự kém nhau quá xa. Nếu như hai cơ giáp trong sàn đấu lúc nãy là người lớn thì những cơ giáp ở đây chỉ được coi là trẻ sơ sinh, Lăng Lan thật sự rất thất vọng.

Lăng Lan không vui, nhân viên 017 nhìn thấy rất rõ ràng, bất quá anh ta cũng không cảm thấy bất thường. Bất cứ ai khi vừa tiếp xúc với cơ giáp đều ghét bỏ những cơ giáp trụ cột vừa nặng nề, vừa khó coi, Lăng Lan tuyệt đối không phải là người đầu tiên và chắc chắn cũng không phải là người cuối cùng.

Anh ta hảo tâm giải thích: "Vị khách này, kỳ thực tất cả cơ giáp của Liên Bang chúng ta đều được tạo ra dựa trên ba loại cơ giáp trụ cột này, nếu như cô trở thành một cơ giáp sĩ ưu tú, trước hết cô cần phải nắm giữ thật chắc phương pháp khống chế 3 loại cơ giáp trụ cột này, như vậy, sau này cô mới có thể dễ dàng khống chế những cơ giáp cao cấp hơn."

Lăng Lan nghe vậy thì chấn động, thu liễm ngay khinh thị từ đầu, cô cũng không quên tầm quan trọng của trụ cột, cho dù là không gian học tập hay là cha cô.

Trong lòng Lăng Lan tự cảnh báo chính mình, không nghĩ tới cô lại mắc sai lầm cấp thấp như vậy, trông mặt mà bắt hình dong, xem ra khoảng thời gian này quá xuôi gió xuôi nước khiến cô quên mất khiêm tốn cẩn thận là gì.

Thái độ Lăng Lan thay đổi khiến 017 âm thầm gật đầu, ấn tượng đối cô rất tốt, anh ta nói tiếp: "Kỳ thực, tôi không đề nghị quý khách nên mua cơ giáp vào lúc này, ở thế giới ảo có một nơi chuyên huấn luyện phương pháp không chế trụ cột, tôi nghĩ cô nên tới đó trước để tìm hiểu rồi mới tới đây mua cơ giáp cho mình."

Lăng Lan hướng 017 nói lời cảm ơn, nếu không có 017 nhắc nhở, cô căn bản không biết hư nghĩ thế giới trung còn có mấy thứ như vậy, cô hỏi 017 đường đến nơi huấn luyện điều khiển cơ giáp rồi mới rời đi.

017 vẻ mặt tươi cười nhìn Lăng Lan đi ra ngoài, vừa mới trở lại quầy liền bị những người khác trào phúng.

"Uổng phí khí lực thôi, tôi đã nói con bé kia căn bản không có tiền mà.."

"Ở tuổi này mà không có người lớn đi cùng để tới đây, như vậy chắc chắn chỉ tới đây để xem thôi, 017 cậu cứ không tin."

"Cho dù muốn tăng doanh số bán hàng thì cũng nên tìm đối tượng chuẩn một chút."

Nhân viên 017 cũng không tức giận cười đáp lại nói: "Tôi không phải vì doanh số bán hàng, tôi chỉ là cảm giác cô bé kia có cốt cách trời sinh thuộc về cơ giáp ."

Những lời này của 017 những nhân viên khác cười vang, cười nhạo anh ta từ khi nào thì đổi nghề làm thầy tướng số. Phải biết rằng, vì tố chất thân thể, tỷ lệ con gái có thể thăng tới cao cấp cơ giáp sĩ là cực nhỏ, trong hơn mấy ngàn vạn binh lính của Liên Bang thì chỉ có hơn một ngàn người là nữ.

017 đối mặt mặt với lời cười nhạo của mọi người chỉ có thể lắc đầu cười cho qua, mọi người thấy cũng không thể chọc ghẹo nữa thì cũng mất hứng tản ra.

Tất cả mọi người không biết ý nghĩ thật sự trong lòng 017, lúc anh ta tới gần cô bé kia anh đã cảm nhận một cảm giác vô cùng rõ ràng, cô bé kia sẽ tiến xa không có giới hạn.... 017 lại lần nữa nở nụ cười: "Làm chút chuyện thiện duyên cũng là tốt..."

Lăng Lan rất nhanh tìm được nơi huấn luyện cơ giáp, vừa bước gần tới cửa thì trước mắt liền xuất hiện một đoạn văn: "Bạn muốn chính thức gia nhập sàn đấu cơ giáp không?"

"A... Hóa ra đây là sàn đấu của cơ giáp..." Tiểu Tứ nhìn đến này đoạn văn này thì bất ngờ kinh hô.

Lăng Lan biết cho dù đây là sàn đấu hay nơi luyện tập điều khiển cơ giáp đều không quan trọng, việc cô cần làm bây giờ chính là vào trong khám phá phương pháp không chế cơ giáp.

Lăng Lan vừa lựa chọn, liền trực tiếp bị truyền vào một sảnh đại đường, bên trong có một người binh sĩ tuấn tú đang đứng, bên cạnh anh ta có ba bộ cơ giáp đang đứng.

Lăng Lan đi đến trước mặt người binh sĩ, còn chưa nói nói người kia liền chủ động hỏi: "Người mới, bạn muốn tìm hiểu phương pháp khống chế, phương thức chiến đấu của ba loại cơ giáp trước hay là trực tiếp lựa chọn cơ giáp?"

Lăng Lan là người cẩn thận, cô đối với cơ giáp cũng không quá hiểu biết đương nhiên lựa chọn tìm hiểu phương pháp khống chế, phương thức chiến đấu của ba loại cơ giáp trước .

Rất nhanh trước mặt Lăng Lan liền xuất hiện hai hình ảnh, nhất là hình ảnh bên ngoài cơ giáp, một bên hình ảnh còn lại là hình khống chế của cơ giáp sĩ bên trong khoang điều khiển cơ giáp.

Lăng Lan nhìn ngón tay của người điều khiển đang bay không ngừng trên bàn khống chế rồi nhìn những hình ảnh tương phản ở bên cạnh, mỗi động tác cơ bản cho cơ giáp thực hiện, người điều khiển phải mất mười hành động.

Giống như việc đi bộ, nó chịu tác động từ đầu gối, cổ chân, mông để cân bằng và phân phối lực lượng.

"Rất có tính khiêu chiến, hóa ra là dù tay để khống chế, xem ra tốc độ tay của người điều khiển cơ giáp phải rất cao." Lăng Lan thật kinh ngạc, cô luôn luôn cho rằng khống chế cơ giáp sẽ giống như lái xe, dễ dàng vô cùng.

"Ơ...không phải ba ba đã dạy về những thứ này rồi sao? Nếu không phải lão Đại không qua được cửa thì chúng ta cũng đâu có cơ hội đi dạo như vậy chứ? Không biết nếu kết hợp bài huấn luyện khống chế cơ giáp kết hợp với bài huấn luyện tốc độ tay sẽ có hiệu quả như thế nào, có khi còn có thể đột phá bình cảnh lúc này của lão Đại cũng nên." Tiểu Tứ đề nghị.

Bây giờ tiểu Tứ đã gọi Lăng Tiêu là ba ba chứ trước đây thường gọi ông là ba ba của lão Đại, nhưng vì cách gọi này quá dài, mà Lăng Lan lại xem tiểu Tứ như em trai của mình nên bảo nó gọi Lăng Tiêu là b aba luôn. Điều này khiến tiểu Tứ vui vẻ rất nhiều.
------------------
Chương 113:: Cơ giáp con thỏ?

Lăng Lan có lẽ bị không gian học tập điều tiết nên có chút thiên hướng theo tính cách con trai, tuy không quá ưa thích cơ giáp, nhưng sự tò mò thích thú không phải không không có. Sau khi nhìn tất cả các động tác cơ bản của 3 loại cơ giáp, sự thích thú của cô đã không còn nằm ở chỗ thích thú nữa mà đã tăng lên thành cực kỳ yêu thích, cô còn hận mình không thể điều khiển thử ngay lập tức.

Cảm giác được lòng tham của Lăng Lan, người binh sĩ thật kiên định nói cho Lăng Lan biết trước khi được điều khiển cơ giáp, từng tân binh phải lựa chọn một loại cơ giáp cho mình, những thứ khác.... muốn có thì phải tự mình đổi điểm để có được.

Lời nói của người binh sĩ khiến tâm bình Lăng Lan tĩnh lại, cô bắt đầu lo lắng đến cùng phải lựa chọn loại cơ giáp nào để trở thành cơ giáp đầu tiên của mình, Lăng Lan có chút không yên, sợ bản thân chọn sai cơ giáp.

Nhưng mà, Lăng Lan là một đứa trẻ tốt, thích đi hỏi vấn đề là một trong những thói quen bị không gian học tập dưỡng thành, cho nên cô mở lời hỏi ý kiến của người binh sĩ, làm một người mới bắt đầu, cô nên sử dụng loại cơ giáp nào.

Kỳ thực Lăng Lan trước tiên cũng đã hỏi tiểu Tứ, đáng tiếc tiểu Tứ cũng không biết 3 loại cơ giáp trước mắt loại nào thì

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net