29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

H

Về lại khách sạn, Trịnh Đan Ny lên phòng tắm rửa còn Trần Kha đang nằm nghe nhạc thư giãn. Vài phút sau Trịnh Đan Ny tắm xong trở ra, lúc này cô thấy chị đang thiu thỉu ngủ. Nhẹ nhàng bước đến giường, Trần Kha nở một nụ cười sắc lẽm kèm một lời nũng nịu khiến người đang nằm trên giường bất ngờ tỉnh giấc…

“Kha a~… em lạnh…”

Trần Kha nhìn Trịnh Đan Ny từ trên xuống dưới không chừa điểm nào, nhất là vị trí dưới cổ em ấy…cô không thể rời mắt đi được, lòng tự hỏi.

“Tại sao em lại ăn mặc mỏng manh như vậy hả Ny Ny a??? Em có biết Kha rất khó khắc chế bản thân với em hay không …”

“Kha…” – Trịnh Đan Ny gọi Trần Kha lần hai

“A…Kha xin lỗi vì không nghe thấy em gọi.  Ny Ny đến đây, Kha sẽ truyền hơi ấm cho em.”

Trần Kha kéo Trịnh Đan Ny vào lòng mình, vừa nãy là do mãi mê ngắm nhìn em nên quên mất mọi thứ xung quanh. Bây giờ nghĩ lại Trịnh Đan Ny nói cô là sắc lang quả không sai, chỉ mới nhìn thấy em ăn mặc mỏng manh hay hở hang một chút trong đầu đã hiện lên những thứ đen tối, cảm giác trong người cũng rạo rực hẵn lên…Có phải hay không dục vọng trong cô quá cao hay do bản thân quá kém cỏi trong việc kềm chế mà hiện tại thân nhiệt trong cơ thể cứ tăng dần, nóng bừng theo từng cái động chạm, ma sát của Trịnh Đan Ny dành cho mình.

“Kha sao thế? Sao người Kha nóng quá vậy?”

“Không…có sao…chắc tại…hôm nay hoạt động nhiều nên thấy nóng thôi.” – Trần Kha lắp ba lắp bắp chống chế

“Thật là không sao? Đưa em xem nào…”

Nói rồi Trịnh Đan Ny đưa mặt mình dính sát vào mặt Trần Kha để cảm nhận nhiệt độ trong người chị. Trần Kha lúc này là không thể chịu đựng hơn khi cảm nhận rõ từng hơi thở ấm nóng của Trịnh Đan Ny phả vào mặt mình…

“Ny Ny…Ny Ny à…”

“Hửm?” – Trịnh Đan Ny giả vờ không biết gì

"Kha…có…có thể nào hôn em được không?”

Trịnh Đan Ny phì cười trước câu hỏi của chị.

“Lần này đã biết xin phép rồi đó hả? Kha không phải luôn tự thích hôn lén người khác sao?”

“Kha là không muốn em giận Kha. Với lại bây giờ em có không cho Kha cũng đè em ra mà hôn.”

Lời vừa dứt cô kéo em vào một nụ hôn dài mãnh liệt, khéo léo dùng đầu lưỡi mướt nhẹ qua làn môi em rồi từ từ đưa đẩy tiến vào trong tìm lưỡi em. Đến lúc này Trịnh Đan Ny không thể không đáp lại, cô nhẹ nhàng phối hợp cùng chị. Khi cảm giác đê mê lên đến đỉnh điểm, Trần Kha đột nhiên dừng lại. Cô không muốn tiếp tục trượt dài xuống nữa vì như thế sẽ làm tổn hại đến em. Hiểu được suy nghĩ này của Trần Kha, Trịnh Đan Ny ghì chặt đầu chị lại không cho phép rời ra…

“Kha…đừng dừng lại…em muốn…”

“Ny Ny a…”

“Em yêu Kha vì vậy em muốn mình thuộc về Kha.”

Trịnh Đan Ny ôm chặt chị tiếp tục nụ hôn dỡ dang khi nãy. Trần Kha trong lòng sớm đã bị dục vọng khắc chế lí trí, cô giờ đây chỉ muốn được “yêu” em và cùng em gắn kết tâm hồn lẫn thể xác. Một tay ôm em, một tay đưa xuống dưới lần mò nút khóa quần để mở…Khi hai người đã không còn một mảnh che thân liền lao vào nhau như những con thú bị đói khát.

Kha để Trịnh Đan Ny nằm dưới thân mình hã hê châm chọc…

“Ny Ny của Kha không ngờ đã lớn như vậy rồi…”

“Kha nói gì thế hả?” – Trịnh Đan Ny thẹn thùng khi thấy mắt Lisa cứ dán chặt vào ngực mình

“Thật muốn ăn em ngày ba bữa.”

“Kha là đồ sắc lang.”

Trần Kha cười tà ác rồi dùng tay bóp nắn đôi gò bông căng tròn của Trịnh Đan Ny đến mức có phần biến dạng…

“A…nhẹ một chút, Kha làm em đau.”

“Ai bảo nơi này cứ vung cao mè nheo Kha.”

Bóp nắn chưa thõa, Trần Kha đưa lưỡi dây dưa rồi ngậm luôn cả bầu ngực trắng nõn nà, hai đỉnh đầu nhũ lập tức ướt át vì bị đầu lưỡi ai kia mút mát không ngừng…

“ưmm.…nhột quá…” – Trịnh Đan Ny kích tình rên rỉ

“Em yên nào, vặn vẹo như thế làm sao Kha ăn được đây.”

“Cái gì mà ăn chứ… Em cũng không phải món thịt cừu của Kha …” – Trịnh Đan Ny nói pha chút hờn giận khi nhớ đến hôm Trần Kha cùng Từ Ái dùng cơm.

“Kha cũng chẳng muốn ăn thịt cừu mà chỉ muốn ăn em.”

Vừa nói thân người liền trượt xuống đem chân Trịnh Đan Ny gác lên vai mình, để lưỡi đi sâu vào bên trong tranh thủ mà mút lấy hạt ngọc nhỏ, vừa mút vừa nhìn hạt ngọc nhỏ cứng lên… Trịnh Đan Ny có chút không quen liền kháng cự muốn rút chân lại

“Á, đừng có làm như vậy a, Kha làm gì em thế…”

“Đề nghị Trịnh tiểu thư cùng tôi phối hợp.”

“Người ta cảm thấy rất kì cục a…” – Trịnh Đan Ny ngượng nghịu nói

“Ngoan dạng chân ra một tí, sẽ sớm quen thôi.”

Trịnh Đan Ny nghe lời chị dạng hai chân rộng ra hai bên, tức khắc Trần Kha đưa tay xoa nhẹ lên nơi tư mật rồi nhẹ nhàng dùng lưỡi len lõi vào sâu bên trong. Trần Kha đưa lưỡi quét lên xuống không ngừng, mút thật sâu vào bên trong,  hoa huyệt lúc này bị động chạm, mật dịch liền tuông trào không ngừng…

“Kha…aaa…thật thích…”

Trần Kha mỉm cười, không ngờ Jisoo lại sớm thích nghi như vậy. Cô tiếp tục công việc kích thích dục vọng của em, dùng tay lướt nhẹ một đường qua khe rãnh ướt át của hoa huyệt rồi ma sát nhẹ nhàng ở phía ngoài. Đến lúc này, giới hạn chịu đựng của Trịnh Đan Ny đã không còn, em ưỡn người theo hướng ngón tay ma quái kia hòng đi sâu vào em hơn…

“Kha Kha tỷ  a~… “yêu” em đi…”

Nhận thấy cô gái nhỏ muốn được nuông chiều hơn, cô bắt đầu ngừng dây dưa rồi từ từ tiến vào trong em…

“Ny Ny, ráng chịu đau một chút nha em…” – Trần Kha ôn nhu trấn an Trịnh Đan Ny

Cảm giác hai đầu ngón tay của Trần Kha  đang dần dần đi vào trong mình, Trịnh Đan Ny khẽ run lên…Từ trước đến nay cô chưa từng trải qua việc này, thật sự khiến bản thân sung sướng  tột cùng…

Trần Kha bắt đầu lấn áp đưa ngón tay đi khám phá, chu du khắp hoa huyệt. Đúng như người ta nói, đường cong của người con gái luôn luôn mang một vẻ đẹp riêng biệt, quyến rũ không thể chối từ. Điều này có thể thấy ở Trịnh Đan Ny, đường cong của nụ cười em là rất đẹp mà đường cong trên cơ thể em lại tuyệt đẹp và Trần Kha đã từng nghĩ con đường đi vào Trịnh gia là đẹp nhất nhưng hiện tại với cô…con đường đi vào nơi tư mật của em mới là cái nhất của vẻ đẹp.

“A…ưmmm….” – Trịnh Đan Ny thở gấp, miệng liên tục rên lên những thanh âm ma mị

“Ny Ny a, Kha vào đây.”

Lấy hai ngón tay ra rồi lại ấn mạnh vào trong, dường như Trần Kha đã phá vỡ được lớp màng ngăn mỏng manh bên trong em…

“AA…Đau… đau quá…” - Trịnh Đan Ny la lên vì cơn đau ập tới

Lần đầu tiên hoa huyệt bị vật lạ xâm nhập có phần đau rát, Trịnh Đan Ny vốn chật hẹp không chịu được nên ủy khuất khóc la….Nhìn người phía dưới lệ không ngừng tuôn Trần Kha cũng thấy xót xa, một tay giữ yên vị trí trong em để em cảm nhận và làm quen, một tay nhoài lên lau đi hai hàng nước mắt vì đau đớn rồi đặt lên môi em một nụ hôn ngọt ngào an ủi…

“Ny Ny, Kha xin lỗi vì đã làm em đau.”

Trịnh Đan Ny mắt nhắm nghiền chịu đau đớn, nghe thấy lời Trần Kha liền lắc đầu nỉ non

“Không phải tại Kha. Là em tự  nguyện mà…”

“Em đã bớt đau chút nào chưa?” – Trần Kha thăm dò hỏi

“Uhm…đã đỡ hơn rồi.”

Nhận được câu trả lời từ em, cô nhẹ nhàng rút ngón tay ra…cả hai ngón giờ đã thấm đẫm một màu huyết đỏ. Trần Kha nhướn người lấy hộp khăn giấy kế bên, rút ra một miếng lau đi vết đỏ dính lại ở tay và lau luôn cả những vệt bị rỉ ra xung quanh hoa huyệt của em. Xong xuôi đâu vào đó, cô tiếp tục trở lại công việc thúc đẩy em…Cứ như thế, đi ra đi vào không dừng, tốc độ ngày một nhanh hơn…

“Kha a~….chậm lại…chậm một chút…”

Trịnh Đan Ny nương theo từng cú ra vào  của chị, thân người rung rẫy theo nhịp đẩy. Sức nóng của căn phòng ngày một tăng lên, Trần Kha hưng phấn ra sức cuồng dã trong em, miệng không ngừng nói những câu kích  tình…

“Ny…Ny…em hẹp và khít quá…làm Kha không thể dừng lại được.”

“AAA…em chịu không được…Kha …Kha…” – Trịnh Đan Ny liên tục thều thào gọi tên Trần Kha.

Trịnh Đan Ny vừa nói xong Trần Kha đã cẩn thận áp sát tiểu Kha và tiểu Ny với nhau ma sát mạnh mẽ liên tục. Trần Kha  nhấc hông lên nhấp mạnh vài cái làm cho cơn khoái cảm dần đến với cả hai.

"A....., Kha à em không chịu được nữa a...".Trần Kha bắt đầu thêm vài nhịp đẩy đưa, càng ngày càng cuồng nhiệt hai nơi ấy đang mạnh mẽ chà sát vào nhau.

Trần Kha hạ cả thân mình xuống người Trịnh Đan Ny, ngực cả hai căng cứng cọ liên tục vào đối phương, Trịnh Đan Ny ôm chặt Trần Kha không chịu được rên lên.

“Aaaa….Kha…em ra…a…”

“Ny Ny…cùng ra với Kha …”.Vừa nói dứt lời Trịnh Đan Ny cảm nhận được một dòng nước ấm từ nơi tư mật của Trần Kha chảy xuống nơi tư mật của mình, Trần Kha đổ ập lên người
Trịnh Đan Ny, cơ thể đôi lúc co thắt một cái, đây chính là dư âm của cả hai. Lisa gầm gừ rồi mềm nhũn đổ ập xuống giường, lúc này Trịnh Đan Ny cũng mệt lã người.

“Kha…em rất hạnh phúc.”Nói xong chui vào lòng Trần Kha cảm nhận hơi ấm.

Trần Kha xoa xoa đôi vai trần của Trịnh Đan Ny, miệng mĩm cười hỏi

“Em còn đau và mệt không ?”

“Còn hỏi…Kha làm khắp người em ê ẩm không biết mai làm sao mà dậy đây…” – Trịnh Đan Ny phụng phịu đáp

“Tại Kha yêu em quá thôi, chỉ tiếc là không nuốt em vào bụng được.” – Trần Kha nhỏ nhẹ giải thích rồi hôn lên trán em thay cho lời xin lỗi vì đã khiến em đau.

“Kha đó…bây giờ em đã là của Kha  rồi, không được phép rời bỏ em. Kha phải chịu trách nhiệm với em.”

“Uhm. Kha sẽ không bao giờ rời xa em, mà nếu có rời xa thì trong tim Kha cũng chỉ có duy nhất mình em ngự trị mà thôi.”

“ Vậy Kha hứa đi.” – Trịnh Đan Ny đưa tay ra đòi móc méo

“Kha hứa, lòng này chỉ có mỗi Trịnh Đan Ny  nhà em a.” – Trần Kha móc méo  với Trịnh Đan Ny

“Em yêu Kha.”

Nói rồi cả hai chìm vào giấc ngủ sau những giờ phút giao hoan mây mưa mãnh liệt. Giờ phút này trong lòng bọn họ chỉ có người kia, ngay cả trong mơ Trịnh Đan Ny cũng chỉ thấy mỗi hình bóng của Trần Kha và ngược lại Trần Kha cũng chỉ nhìn thấy duy nhất mỗi một mình Trịnh Đan Ny.

Tình yêu là vậy, nó thường đến trong những lúc bất ngờ với những người ta không ngờ tới. Tình yêu của Trịnh Đan Ny và Trần Kha cũng thế, nào ai ngờ được hai bọn họ đã từng ghét nhau cay đắng rồi lại yêu nhau sâu đậm và hiện tại là mê luyến nhau không thể rời xa. Có thể hạnh phúc sẽ lâu dài nhưng cũng có thể sẽ ngắn ngủi, hiện tại là chỉ cần bên nhau thì bao lâu cũng mặc, miễn là luôn chân thành và thực lòng với  nhau trong giây phút ấy là được.

“Nếu có thể, hãy yêu khi ta còn nhau.”

__________

Ừm... Chap này trong sáng lắm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net