Dandelion And Angel

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện: Dandelion And Angel
Tác giả: 홍옥
Thể loại: Pink, không H, nhẹ nhàng thuần khiết, HunHan

Warning: Bad_Ending!

Don't take my fic ANYWHERE, PLEASE!

Anh gặp cậu, dưới một bầu trời đầy nắng.

Cậu cười dịu dàng, tựa ánh ban mai.

Anh gặp cậu, dưới bầu trời mưa nặng hạt.

Cậu khóc thút thít, tựa một đứa trẻ thất lạc.

Anh gặp cậu, trên tàu điện ngầm.

Cậu nghiêm túc, tựa sinh viên đại học năm nhất.

Anh gặp cậu, trên con đường thân thuộc.

Cậu lạnh lẽo, tựa như tảng băng khó gần.

Anh yêu ánh nắng ban mai khi cậu cười.

Anh yêu tính chất trẻ con khi cậu khóc.

Anh yêu sự nghiêm túc chỉnh chu của cậu.

Anh yêu tảng băng lạnh lẽo của cậu.

Anh yêu cậu.

Hàng loạt hình ảnh được anh chụp lại được trải ra hết trên bàn.

- Hàm à, em thấy không? Ảnh của chúng ta là chiếm số đông đấy. Mỗi bức như thế anh đã phải lựa từng góc chụp để lấy được khoảnh khắc đẹp nhất đấy, Hàm à, anh nhớ em lắm, trở về bên anh đi, thiên thần của anh, tình yêu của anh...

Giọng anh nhỏ dần, như đang hoà vào bầu không khí lạnh lẽo.

" Nè, sao anh thích uống trà sữa thế? Ít uống thôi, béo đấy! "

" Nè Thế Huân à, em nói rồi là đừng đi dép vào nhà, trong nhà em mua dép bông rồi mà?! "

" Ngô Thế Huân, sao anh không sắp xếp chăn gối lại, anh có biết tối qua em mệt lắm không hả? "

"..."

" Huân à, anh đừng khóc mà, anh khóc em sẽ không để yên cho anh đâu, ngốc! Đấng nam nhi mà thế à, em có lẽ còn nam tính hơn anh đấy! Huân à, em yêu anh lắm! Em đi rồi, anh nhớ giữ gìn sức khoẻ..."

Một giọt nước lăn dài.

- Hàm à, anh biết em ở đây mà, ra đây cùng đi uống trà sữa với anh đi... Hàm à... Anh cũng yêu em lắm, mau trở về bên anh đi... Lộc Hàm...

" My angel, are you okay? I miss you very much, I love you angel! I think this is the first time that I write Diary, amazing, ne? Luhan, are you there, how are you? Everybody love you? Comeback with me please Luhan, I can't waiting anymore, please! Good night, my angel!

Love
Oh Sehun"

" Tiểu Lộc của anh sao rồi nhỉ? Vẫn khoẻ chứ? Anh muốn nấu cháo cho em ăn quá, để anh đi nấu nha! Đây rồi, ngon không? Anh thật sự rất nhớ em nha, em mà về đây anh sẽ thao em đêm nay đến trưa mai, không cần đi làm ah. Đùa thôi, anh sẽ không thế đâu. Mà, em có thật sự về trời chưa đấy, my angel? Đừng lảng vảng trên thiên giới đấy nhé, nhớ ăn uống đầy đủ, không được bỏ bữa đấy nhé, khi ngủ nhớ đóng kín cửa, khi bệnh thì phải làm cách nào cho mau hết để anh không lo, nghe chưa! Thế thôi, anh đi ngủ đây, G9 my angel!

Love
Oh Sehun"

" Hàm ơi, tự dưng anh nhớ cái ngày anh ngỏ lời với em quá! Lúc đó hoảng quá mà quơ đại một nhánh bồ công anh dưới đất mà tặng em, không ngờ em cũng nhận cây hoa dại đó, thật sự cám ơn em rất nhiều Hàm à! À, vườn 'Dandelion' của mình sắp nở hết rồi đó! Khi chúng nở xong, nhất định nơi đó sẽ là nơi dẫn dắt hai chúng ta đến với nhau, nhỉ? Vậy thôi, G9 baby, my angel!
À, P/s: Nếu em không về bên anh, nhất định anh sẽ đến bên em Lộc Hàm.

Love
Oh Sehun"

" Hàm ơi, anh nhớ em đến phát điên rồi đây. Lão tử thực nhớ cậu, nhớ cậu nhỏ của cậu, nhớ cả cái mông của cậu. Anh đùa thôi, sao em không về bên anh chứ? Em đang thách thức anh xem anh dám chủ động đến bên em không đấy à, em được lắm, anh sẽ đến ngay, cho anh chừng 5' nha, my angel!

Love
Oh Sehun"

Anh gấp cuốn sách lại, khẽ mở cửa bước ra ngoài.

Anh nhếch miệng, anh nhất định phải ở bên em, Hàm à.

Hàm à, đợi anh nhé, sắp đến rồi.

* Cạch * Cánh cửa sân thượng bật mở.

Một sân thượng không ai ngờ đến.

Là một rừng bồ công anh!

Đây chính là thứ anh muốn tặng cho em vào ngày sinh nhật, ngày hôm nay.

Nhưng em sẽ có thêm một món nữa...

Anh nằm dài xuống, bông bồ công anh mượt mà vuốt ve tấm lưng thẳng tắp.

Từng bông nhỏ lơ lửng, hứng đợt ánh trăng rọi xuống.

- Hàm à, anh đến đây, chờ anh nhé!

Anh ôm chầm cuốn sách mỏng, nhắm mắt lại, tay trên từ từ để xuống và...

* Phập *

" Hàm à, màu đỏ tượng trưng cho tình yêu vĩnh cữu của chúng ta, đúng không em, my angel?"

Máu

Loang ra trên rừng bồ công anh.

Gió thoảng nhẹ nhàng, bay cao đám bông bồ công anh, vương nhẹ vài giọt sương trên mái tóc bồng bềnh...

" Cám ơn, cám ơn tất cả những gì chúng ta dành cho nhau! "

Lộc Hàm, you are my angel!

Ngô Thế Huân, you are my dandelion!

I love you, dandelion and angel!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net