Chương 25 : Bất hạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hế yo ajinomoto, bụt đã quay về hiển linh để cập nhật truyện đê. Há há, chap trc Karma-chan bị Méo dày vò dễ sợ.
Nagisa vừa bị mất trí nhớ sao mà xxx đây, nhịn luôn đê, cho chừa khà khà. Ta F.A mà thấy mi ăn ngon lành vậy ta buồn lém...
Bữa vậy Nagi-chan mới an toàn một thời gian dc, Karma nhìn cho đỡ thèm nhá.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%

Ngày ấy, có một Tập đoàn rất lớn đứng đầu Nhật Bản ( tới tận bây giờ ). Vị chủ tịch đứng đầu đã yêu một người phụ nữ quyền quý; Akako, bà rất đẹp, nhưng một cuộc hôn nhân sắp đặt đã khiến hai con người khác nhau đem lòng mà yêu nhau. Sinh ra một cậu con trai kháu khỉnh có một mái tóc mà đỏ chói y như mẹ, tên là Karma Akabane. (Há há, ta lớn hơn mi đó Karma :) Cậu nhóc lớn lên chững chạc vài tuổi thì có hai người bạn, không ai khác đó chính là Rio Nakamura và Hiroto Maehara được nhận nuôi do gia đình mất trong tai nạn. Bọn nhóc như anh em một nhà, chơi rất thân và có tật phá phách đủ thứ. Nhưng hơn hết Akako-san luôn yêu quý những đứa con của mình. Đến một ngày, bà ngã bệnh và trước khi qua đời, Akako-san ghi một lá thư cho chồng, sau đó gọi mấy đứa nhỏ đến dặn dò lần cuối :
- Ta nghĩ ta sẽ không qua khỏi đêm nay các con yêu. Nhưng hãy hứa rằng mấy đứa sẽ luôn yêu thương, đùm bọc lẫn nhau. Rio và Maehara khi lớn nhớ giúp đỡ anh cả. Còn con, Karma, với cương vị là con trưởng trong nhà, con không được khóc, hãy mạnh mẽ lên con trai, để sau này con sẽ có thể bảo vệ người con vì mẹ tin một ngày nào đó, con sẽ tìm được người con yêu à. Hơn hết, hãy nhớ rằng ta sẽ luôn thương yêu và dõi theo...khụ..kh..ụ...
Akako Akabane đã qua đời sau đêm đó. Tiếp đến chỉ là một đám tang lãnh lẽo giữa cơn mưa, một màu đen xám xịt bao trùm lấy gia tộc Akabane. Đã một tuần trôi qua, bỗng dưng mọi thứ bị đảo lộn hoàn toàn. Chủ tịch trở nên rất nghiêm khắc. Ngày ngày ông bắt Karma phải học tất cả mọi thứ, để có thể trở thành người thừa kế hoàn hảo. Nó khiến cho Karma căm ghét cha mình, Karma ngoan hiền ngày nào đã không còn nữa. Cậu phải sống trong một thế giới dối trá như cha mình, những bữa tiệc kinh doanh luôn có những cô ả bám víu lấy mình, những kẻ luôn hám tiền của bố. Ấn sau lớp mặt nạ ấy là sự tham lam tột cùng, lòng tham vô đáy là một trong những tội ác của loài người. (Méo thấy nhột nhột bây '-') Từ đó, Karma có thể thấy ai đang mang mặt nạ giả dối.
Lớn hơn, Chủ tịch bắt Rio và Maehara đi huấn luyện đặc biệt, họ trở thành những vệ sĩ thân cận tuyệt đối trung thành bên Xích Vũ tương lai, mối quan hệ anh em biến thành chủ với tôi tớ. Thật sự, từ khi nào, khu biệt thự đã không còn những tiếng cười khúc khích, hương bánh mứt táo thơm ngon ngày nào.

Karma Akabane nhập học ở Kunigaoka, vì ghét bản tính của cha mình, hắn đã khiêu khích mấy tên đầu gấu gần trường và xử chúng "trong một nốt nhạc". Hắn bị chuyển xuống lớp thường, như thế sẽ dễ thở hơn. Dù sao mấy kiến thức vầy có là cái đinh gì. lớp học kia cũng chứa đầy những khuôn mặt giả dối. Bầu không khí này khiến hắn phát tởm nhưng...
Lấp ló gần cuối lớp học, một cậu nhóc nhỏ nhắn đang nhìn ra ngoài cửa sổ, cơn gió thoảng qua thổi tung bay mái tóc xanh nhạt rũ rượi. Đập vào mắt là làn da trắng có phần hơi nhợt nhạt như thiếu máu. Cậu nghiêng đầu qua, lấp ló chiếc cổ trắng nõn nà. Đôi môi màu hồng hồng, trông thật ngọt ngào. Bất chợt cậu quay qua, chợt thấy hắn được thấy đôi mắt sapphire, mang sắc xanh của bầu trời. Cậu ấy cũng như anh, đồng hoàn cảnh. Chợt Nagisa thấy Karma nhìn thì cười đáp lại, nụ cười nhẹ nhàng, sưởi ấm con tim đã nguội lạnh từ lúc nào. Khuôn mặt toát lên sự buồn bã. Ngay từ lúc đó, chiếc mặt nạ của riêng thiếu gia Akabane; Mặt nạ lạnh lùng, cô đơn nứt ra thành từng mảnh kể từ khi anh gặp học sinh đó, Nagisa Shiota... Nhưng đó lại là một câu chuyện khác...

Những khoảng thời gian ở lớp 3-E, Rio và Maehara được lệnh phải luôn theo dõi Nagisa. Đặc biệt là Rio, dù có lệnh hay không thì cô luôn cố gắng theo dõi thật nhiều cũng chỉ vì sợ một điều thôi. Cậu bạn không rõ giới tính kia sao lại tốt với mọi người như thế, với cô nữa. Càng tiếp xúc với Nagisa bao nhiêu, cặp vệ sĩ kia càng bấy nhiêu, lo lắng rằng một ngày Nagisa sẽ bị tổn thương vì bản tính hền lành của cậu. Một lần, Rio lôi Karma ra để nói chuyện :
- Thưa anh trai... Có thể mối quan hệ chúng ta nay đã thay đổi nhưng hãy hứa với tôi, đừng tổn thương cậu nhóc đó, cậu ấy còn quá trong sáng so với những thứ khủng khiếp chúng ta đã trải qua. Đừng lập lại tội ác của cha chúng ta. Tôi mong như thế với tư cách là từng là một người em của anh.
Khi biết Nagisa mất tích, Rio đã dùng chìa khoá dự phòng để vào phòng riêng của Karma, cô cũng xem được đoạn băng Karma quay, thấy được giọt nước mắt van lơn dừng lại, rên rỉ vì thứ thuốc mê muội nhưng lúc đó thực sự đã quá trễ vì Nagisa đã nhập viện. Cô không kìm nổi sự giận dữ mà đẩy Karma vào tường. Đau buồn, giận dữ là thứ cảm nhận vào lúc đó. Cô còn nói :
"Tôi hận anh vì phản bội lời hứa giữa chúng ta. Tôi căm hờn vì cậu ấy đã phải trải qua sự đau đớn đến tận xương tuỷ do anh mang đến, rồi lại quên nó chỉ như một giấc mơ thoáng qua, như thế mới là đau đớn nhất thời, chỉ khi nhớ lại nó sẽ trở thành cơn ác mộng cho cậu ấy. Tôi buồn vì anh đã phản bội mẹ..."
Quá khứ chứa chất đầy nỗi đau, hiện tại mập mờ quá khứ, tương lai không màu sắc. Vòng luẩn quẩn không hồi kết, chất chứa đầy nỗi bi thương bất hạnh. Nó sẽ thay đổi chỉ một khi có ai đứng lên thay đổi tương lai này...
                                                                                          __Còn tiếp__

Méo buồn quá hu hu hu. Không hiểu sao nữa ? Mọi chuyện càng ngày càng buồn.
Dự đoán : Chap sau, liệu sẽ có ai đó mang đến một niềm hi vọng mới cho lớp 3-E ? Liệu chờ đón Nagisa là những thử thách để tìm lại ký ức đã mất.
Hãy like và share mạnh để Méo có thêm động lực nhá :D
Vui Vui: Bạn sẽ làm gì khi lần đầu thấy Nagisa như thế ? (Đọc phần Karma lần đầu gặp Nagisa để biết thêm chi tiết.)
A. Cười đáp lại
B. Kéo tay cậu ấy lên sân thượng, quất luôn nụ hôn kiểu pháp ^3
C. Tương tự B, xong nhào vô H-I-Ế-P. (Ko tiện viết thẳng ra đâu :3)
D. Cư xử bình thường
E. Tự do, nhĩ gì thì viết nhá !
- Hãy còm mént cho Méo biết nhá, có gì thì Méo ngăn tên Bakarma cho (Vừa nói vừa chạy thục mạng khỏi tên Karma
Chết! Hắn bắt được rồ!!!)
AAAAAAAAAAAAAAA.. CỨU TÔI VỚI CÓ TÊN TÍNH QUẲNG TÔI VÀO CHUỒNG SƯ TỬ NÈ !!! ĐỒ KHỐN CHẾT TIỆT BỎ TÔI RA !!!!!
*Hiện đang nằm viện do thương nặng* Ây dà, nhớ đừng phụ lòng Méo dặn nha. Chương này rút cạn sinh lực Méo òi mệt qué !!! Thăng đê
(Chết, dài ra nữa rồi !!!! xOx)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net