Chương 5 - Nguyên lý xuyên việt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5 – Nguyên lý xuyên việt

Tần Thiên không hỏi nữa, bắt đầu dùng ý thức, liên lạc với Infinity.

- Infinity, cô nói, Lý Nghi có phải xuyên thư? Hắn là xuyên việt giả, đến từ thế giới giống như nơi ta sinh ra, thời đại có vẻ cũng gần giống, còn biết quá khứ của ta tại nơi này, cùng với một cái tương lai nào đó.

- Ngươi đoán.

- Ta khẳng định là xuyên thư. – Tần Thiên nhíu mày, trên khuôn mặt lộ ra vẻ bất mãn – Nói như vậy ở nơi này từng cái hành động của ta liền bị người ghi lại? Tính cách cùng tính hướng của ta đều bị người biết qua? Thậm chí suy nghĩ của ta cũng có người biết?

- Có lẽ.

- Infinity. Cô có thể đem ta xuyên qua các bối cảnh, thiết lập nên thế giới, nhất định cô biết đáp án. Đáp án này cũng cho ta biết thêm pháp tắc của thế giới, vì sao cô lại không nói đây? Cô đã từng nói, sẽ không từ chối bất kỳ câu hỏi nào.

Infinity nở nụ cười:

- Người đó là xuyên thư. Trong sách, từng cái sở tác sở vi của ngươi đều được ghi lại. Tính hướng của ngươi cũng đã lộ ra thông qua hành động cùng lời nói. Chỉ có suy nghĩ của ngươi là không bị tiết lộ.

- Nguồn gốc của ta cùng sự tồn tại của cô thì thế nào?

- Không lộ.

- Vậy còn tương lai? Ta không tin tương lai của ta lại đi về hướng trong sách viết. Trừ khi có người mạnh hơn ta xuất hiện, dùng lực lượng áp chế lấy ta, còn lại ta đều không sợ.

- Khi ngươi đến đây, ta đã nói, nơi này chỉ là một trong hàng trăm ngàn phiến thế giới. Mỗi một thế giới sẽ có một bộ phận tương tự nhau, nhưng ở một thời điểm, sẽ xuất hiện một chi tiết, một tình huống khác nhau, dẫn đến tương lai khác nhau. Tương lai mà quyển sách kia viết, có lẽ sẽ không phải là tương lai của thế giới này, mà là tương lai tại một song song thế giới, nơi đó không có ngươi.

- Quá khứ của ta vì sao lại nằm trong sách của bọn họ? Là thế giới này diễn biến trước, bọn họ ngẫu nhiên biết đến, hay là bọn họ viết ra sách, sau đó người ở nơi này vô tình đi theo cấu trúc của quyển sách? Ta đã từng tử vong một lần, thế giới đó như thế nào? Còn tại nơi nguyên chủ tử vong năm 11 tuổi, thế giới đó ra sao? Vì sao những thế giới đó lại không được ghi lại, mà lại là thế giới nơi này của ta?

- Là cả hai, nhưng việc thế giới diễn biến sẽ đóng vai trò chủ yếu đến thứ được ghi lại. Thông tin của các thế giới có thể truyền đến cho nhau. Ngươi hẳn là biết, trụ thời gian tại mỗi thế giới đều khác nhau, thông tin của một thế giới khi truyền đi đều bị bóp méo, sửa sang, hao hụt và rơi rụng rất nhiều. Khi một tác giả nghĩ ra một quyển sách, những tình tiết giống như nước chảy tuôn ra, có thể là chính bọn họ nghĩ ra, hoặc chắp nối từ những quyển sách khác, hoặc có thể, từ trong tiềm thức, bọn họ bắt được thông tin từ thế giới song song, đọc được một vài đoạn thông tin về một thế giới, từ đó cấu trúc ra cốt truyện. Chính vì thông tin của cả một thế giới bị rơi rụng gần hết, cho nên bọn họ viết ra chỉ là một mẩu truyện, vài nhân vật, bối cảnh xung quanh không cụ thể, nhiều chi tiết từ quyển sách khác chắp nối vào, có rất nhiều lỗi xảy ra, có rất nhiều tình huống phi lý, có rất nhiều sự kiện không phù hợp với hoàn cảnh, vì tư tưởng của bọn họ là của nền văn hóa khác với thế giới mà bọn họ viết. Lại có trường hợp, một người sáng tạo ra một thế giới, trình tự thông tin từ suy nghĩ người đó và của người xem được tác phẩm đó truyền ra khắp vũ trụ, thu hút pháp tắc, thúc đẩy hình thành một tân thế giới dựa trên trình tự thông tin được cung cấp ban đầu kia. Thế giới mới này, tất nhiên giống với thế giới trong quyển sách, nhưng khi đã có Sinh Mệnh xuất hiện, rất nhiều yếu tố ngẫu nhiên xuất hiện, tân thế giới sẽ tiến hóa thành vô số thế giới song song, có lẽ chỉ có một thế giới giống như quyển sách thiết lập, còn lại vô số thế giới khác đều đã thoát ly cấu trúc của quyển sách, tiến tới vô định tương lai.

- Vì là trao đổi thông tin hai chiều, cho nên thế giới có trước hay ý tưởng có trước, trường hợp nào cũng có thể xảy ra sao? Nhưng vì thế giới rất rộng lớn, cho nên muốn từ ý tưởng diễn hóa thành một thế giới cần rất nhiều năng lượng cùng pháp tắc, lại thêm cơ hội rất nhỏ, cho nên trường hợp thế giới quyết định ý tưởng sẽ chiếm đa số?

- Đúng là như vậy.

- Vì sao bọn họ lại xuyên đến nơi này? Đến một thế giới đã được mô tả trong một quyển sách? Vì sao bọn họ không xuyên đến thế giới nơi nguyên chủ Tần Thiên đã chết vào năm 11 tuổi, hay như thế giới nơi ta đã chết năm 4 tuổi?

- Vì linh hồn của bọn họ có ký ức, ký ức này lưu trữ thông tin về thế giới được mô tả trong sách. Khi xuyên qua, thông tin trong linh hồn tạo ra dao động, tạo ra lực hấp dẫn, hướng linh hồn đi đến một thế giới giống nhất với chuỗi thông tin đó. Nơi này những diễn biến đã trải qua tương tự như chuỗi thông tin đó, cho nên bọn họ đến đây.

- Bọn họ vì sao không đến một thế giới song song không có ta?

- Làm sao ngươi biết bọn họ không đến đó? Ngươi cũng không ở nơi đó.

- ... Đúng là ta không biết. Có lẽ có người khác cũng xuyên thư, đi đến song song thế giới. Nhưng nói như vậy, người xuyên thư rất nhiều sao?

- Nhiều. Nhưng không phải ai cũng giữ nguyên vẹn trí nhớ xuyên việt, cũng không phải ai cũng có thể ở tại dị thế giới. Người chết đi rồi, linh hồn thoát ly thân thể ràng buộc, có thể ở tại thế giới đó, cho tới khi pháp tắc ràng buộc linh hồn tại thế giới đó yếu đi, có thể xuyên qua thế giới. Nhưng lúc đó, hầu hết ký ức cùng ấn ký của thế giới đều phai đi, thậm chí trở về không, xuyên qua thế giới mới đều lấy tư cách tái sinh mà đến. Bọn họ trú trong thân thể hài nhi, bởi vì thân thể này trong quá trình hình thành cùng lớn lên trong bụng mẹ, hấp thụ năng lượng xung quanh, cũng mở ra tín hiệu thu hút linh hồn. Có một số người đặc biệt, tình huống linh hồn cấu trúc đặc biệt, khi thoát ly thế giới cũ đều không bị mất đi ký ức, lực lượng linh hồn tương đối lớn nên có thể trực tiếp nhập vào thân thể người trưởng thành. Lẽ dĩ nhiên, giữa linh hồn cùng thân thể phải có một thứ gì đó tương đồng. Nếu không tương đồng, thân thể không thích ứng với linh hồn, linh hồn sẽ bị bài xích. Về việc bọn họ đi đến thế giới trong thư hay là dị thế giới, đến vào thời điểm nào, nhập vào người nào, đều là sự kết hợp giữa thông tin trong linh hồn cùng dao động ngẫu nhiên của thế giới pháp tắc.

- Quá khứ của ta đều bị bọn họ viết ra rành mạch thật sao? Thế giới này phát ra thông tin nên bọn họ có thể đọc nó như đọc một quyển sách?

- Đúng vậy. Mỗi một dao động năng lượng đều được ghi chép lại tại bổn nguyên đại lục, bao gồm cả sự tồn tại của ngoại lai linh hồn như ngươi và sự tồn tại của ta, đều được ghi chép lại. Từ bổn nguyên đại lục của thế giới phát ra thông tin, rất nhiều chuỗi thông tin về năng lượng vi diệu như năng lượng linh hồn đều bị bình chướng pháp tắc thế giới lọc lại, giữ tại thế giới này, không bị tiết lộ ra bên ngoài, mà thông tin về hành vi và lời nói lại có dao động theo một dạng khác, nên không bị bình chướng pháp tắc giữ lại, có thể xuyên qua thời không. Trên đường di chuyển, năng lượng rơi rụng, lại hấp thu năng lượng nhiễu sóng bên ngoài, thông tin đến được người viết sách kia đều đã bị bóp méo không ít. Bọn họ dựa vào thông tin gốc cùng nhiễu sóng, thiết lập nên nhân vật, sẽ có tám chín phần giống với nguyên bản, lại có một hai phần là hư cấu. Trong số người nhận được thông tin về thế giới này, sẽ có người hư cấu vô tình giống như nguyên bản. Vũ Trụ rất rộng lớn, chỉ cần xác suất không phải bằng 0, tất cả mọi thứ đều có thể xảy ra.

- Ta đây đâu? Ta đến dị thế giới cũng là hồn xuyên. Trí nhớ ký ức đều đầy đủ, lại không thể trở về, lại có một thân phận như vậy, một gia đình như vậy. Ta là thuộc dạng nào? Ta có phải xuyên thư, hay thế giới của ta là một quyển sách?

- Ngươi biết đáp án, truyền nhân.

Tần Thiên ngưng lại một chút, rồi lại suy luận:

- Như cô nói, nếu linh hồn cường đại, khi xuyên qua thế giới sẽ giữ được ký ức. Như vậy linh hồn của ta là cường đại. Có lẽ là vì lạc ấn buộc định với ta hay vì gì đó, bởi vì không gặp lạc ấn, ta sẽ không xuyên. Thân phận của ta, ta thấy không có nửa điểm giống như tính cách của ta, nhưng về quyền lợi của thân phận đó lại phù hợp với ước nguyện của ta, đây là do ký ức cùng nguyện vọng của ta thiết lập nên đi? Thế giới đó có được ghi chép ở nơi nào hay không, mà hành vi của ta cũng như tính hướng của ta có lộ ra ngoài hay không, ta không biết, nhưng hẳn là có đi. Ở một nơi nào đó, có người nhìn câu chuyện về ta. Đổi lại, ở thế giới nơi ta sinh ra, cũng như thông qua sự trợ giúp của cô, truy tra những gì tại thế giới của ta có, ta cũng nhìn thấy rất nhiều câu chuyện về những người ở nơi nào đó, nhìn thấy nhân sinh của bọn họ, tính cách, lối suy nghĩ, công pháp, dược học, trận pháp, tri thức cùng ước nguyện. Nhưng bọn họ tại thế giới của bọn họ là người sống, có tương lai, có tự do, không phải đi theo kịch tình, vì kịch tình là tư liệu, không phải là tài liệu. Cũng giống như ta, mỗi một bước đi của ta đều có người ghi chép lại, nhưng người đó ghi chép xuống đều là quá khứ, không phải tương lai.

- Chính xác.

- Thế giới thật sự rất phức tạp a.

- Sinh Mệnh thật sự rất kỳ diệu.

- Những người ngoại lai đi đến nơi này, bất kể mục đích gì, bọn họ bảo trì được chuỗi ký ức từ thế giới của bọn họ, nhất định sẽ có thứ tốt. Ta cũng nên đi tiếp xúc một chút.

- Ngươi cũng hiểu được vì sao xuyên việt giả luôn có bàn tay vàng đi?

- Bàn tay vàng? Là hệ thống hay nhân vật chính quang hoàn gì đó sao?

- Đúng vậy.

Tần Thiên trầm tư một lúc:

- Bởi vì không có bàn tay vàng, bọn họ không thể xuyên qua?

- Đáp đúng. Không có lực lượng mạnh mẽ như vận khí, hoặc không có ngoại lực trợ giúp, bọn họ căn bản là không thể xuyên việt mà có toàn bộ trí nhớ. Có thể thành công xuyên việt lại có thể thành công giữ trí nhớ, đây cũng là một loại bản sự.

- Mặc kệ tính cách có như thế nào hỏng bét, bọn họ đều đặc biệt?

- Mỗi một Sinh Mệnh đều đặc biệt. Giữ lại toàn bộ trí nhớ sau khi xuyên qua đã là rất đặc biệt, ngươi còn muốn yêu cầu cái gì?

- Không có. Ta chỉ thấy những người có trí nhớ mà tính cách hỏng bét thật sự chán ghét.

Trong lúc Tần Thiên trò chuyện với Infinity, Lý Nghi len lén nhìn Tần Thiên. Mỹ thiếu niên ở trước mặt, nhìn nhiều một chút cũng không chết người. Thiếu niên chăm chú suy nghĩ, nhìn kiểu gì cũng thấy đẹp. Về việc tính mạng của hắn như thế nào tiếp theo, hắn cũng không quản nữa, nhưng trực giác nói cho hắn biết, mỹ thiếu niên tin tưởng lời của hắn. Khí tràng khi nãy hắn đã không còn cảm thấy nữa, cho nên hắn tin, mỹ thiếu niên sẽ không làm gì hắn. Một người thông minh, khả năng chấp nhận những chuyện kỳ lạ so với người không thông minh cao hơn rất nhiều.

- Ngươi nói ngươi là thế giới khác, tỉnh dậy liền xuất hiện ở nơi này, mượn dùng thân thể của Lý Nghi, phải không?

- Ân, là như vậy.

- Cho nên thân thể có phản xạ, mà ngươi lại không quen cuộc sống chém chém giết giết, tự nhiên chùn tay, không hạ sát thủ được?

Lý Nghi gật gật đầu.

- Gặp huyết tanh thì sợ, linh hồn thay đổi cho nên không có sát khí, ngược lại lại có hòa nhã khí. Xem ra ngươi không phải là người giang hồ.

- Chỗ của ta không có giang hồ, không có triều đình, không có chính phái, cũng không có người đi trên đường cầm đao chém người, cho nên chém chém giết giết cái gì, ta không quen.

- Vũ khí của ngươi từ đâu tới?

Lý Nghi nghe vậy liền nghẹn. Hắn dám nói hắn có không gian sao? Vị này hiện tại đang bị câu chuyện của hắn hấp dẫn, nếu như hắn tiết lộ hắn có không gian, vị này liệu sẽ đem hắn làm chuột bạch để cướp đoạt không gian của hắn sao?

- Đừng nghĩ nói dối. Ta có đủ cách để truy tra ra ngươi nói thật hay không.

Đại ca, ngươi không cần dồn người đến tận chân tường như vậy chứ? Lý Nghi sắc mặt khổ sáp hề hề nhìn Tần Thiên. Tần Thiên tiện tay châm một chén trà, bình tĩnh phẩm trà. Hắn có thời gian chờ đợi Lý Nghi trả lời, Lý Nghi mới là người không thể chờ đợi.

- Cái kia... là ta đem theo từ thế giới của ta.

Lý Nghi trợn mắt nói dối. Tần Thiên liếc nhìn Lý Nghi:

- Không phải người giang hồ lại đem theo một thanh kiếm rất tốt làm cái gì?

Ách, lòi rồi sao? Lý Nghi hốt hoảng, suy nghĩ một lúc đành nói bừa:

- Ta không biết, có lẽ lúc ta xuyên qua liền đem theo một vật thể lạ gì đó đi? Tỉnh dậy ta đã thấy thanh kiếm này.

Tần Thiên trầm mặc không nói, tạm chấp nhận đáp án này. Hắn nghi ngờ thanh kiếm kia lai lịch không đơn giản, nhưng vừa lúc xuyên qua đem theo đồ đạc gì đó cũng là một khả năng. Không thể bác bỏ, nên hắn chấp nhận.

- Ngươi có khả năng làm cái gì?

Nga? Lý Nghi còn không hiểu câu hỏi, đã thấy Tần Thiên nói tiếp:

- Chém giết ngươi không biết, chức phó đường chủ xem như không làm được. Ngươi từ một thế giới khác chạy tới mới chỉ một tháng, ở nơi này nhất định không có bằng hữu, không có thân nhân, không thể nhờ vả. Mục Tôn với ngươi quan hệ vỡ tan, ngươi không thể ở lại Phụng Thành. Không phải người giang hồ, nhưng hoàn cảnh hiện tại ngươi đang ở giang hồ, thân bất do kỷ. Ngươi hoặc là phải học cách làm người giang hồ, học võ công học giết người, hoặc là bây giờ ta một dao tiễn ngươi trở về thế giới của ngươi.

Lý Nghi rùng mình. Nói một hồi, đại ca ngươi vẫn là muốn giết ta sao?

- Không có thân thuộc quan hệ, không hiểu tự bảo vệ, không có tài năng. Trong mắt ta, ngươi hoàn toàn là một phế sài. Một cái phế sài ở trong Linh Thần giáo, lại là một kẻ ngoại lai phế sài, lại biết tình báo về ta lẫn Linh Thần giáo nội bộ, phương pháp tốt nhất chính là diệt trừ hậu hoạn. – Tần Thiên khinh thường nhìn Lý Nghi – Người của thế giới khác thì có gì đặc biệt. Những thứ ngươi kể, là kẻ khác trong thế giới của ngươi làm ra được, nhưng không phải ngươi. Trong mắt ta, ngươi chỉ là một kẻ vô dụng. Vô dụng chỉ có một đường tử.

Tần Thiên đứng lên, từ bên hông rút ra Thánh Linh Hỏa Kiếm. Lý Nghi thấy Tần Thiên rút kiếm, thân người run lên.

- Ta... ta, ta biết tính sổ sách, ta còn biết tương lai ngươi bị người lật đổ, ta còn biết... biết tương lai có một cái môn phái mới thành lập, biết được những người nào có tài, còn biết ai là gian tế.

- Ngươi không ngừng nói chuyện tương lai, là từ đâu mà biết?

- Là... là ta đọc một quyển sách.

Lý Nghi nói xong, ngước mặt lên nhìn Tần Thiên, sau đó lại cúi đầu. Nếu như người này biết mình chỉ là nhân vật ở trong một quyển sách, hắn nhất định nổi giận. Nhưng Tần Thiên phản ứng vượt quá dự đoán của Lý Nghi. Tần Thiên chỉ nhìn hắn không nói, như chờ đợi hắn nói tiếp.

- Ngươi, ngươi không ngạc nhiên?

- Có cái gì ngạc nhiên?

- Ngươi chỉ là một nhân vật trong quyển sách việc này.

- Thì đã sao?

Lý Nghi liếc nhìn Tần Thiên, sau đó hỏi dò:

- Ngươi không nghĩ việc ngươi là nhân vật của một quyển sách thật sự rất bất khả tư nghị sao? Còn là một quyển sách tại thế giới khác.

- Nơi này cũng có không ít truyện thần tiên ma quái, như ngươi cho rằng đó là thế giới khác, vậy thì việc quyển sách chỗ của ngươi nói về nơi ta đang sống, có cái gì đặc biệt? Nói không chừng, ngươi là mỗ cái nhân vật trong mỗ quyển sách bước ra đến đây.

Người này thần kinh cũng rất vững đi? Vậy mà không ngạc nhiên sao? Lý Nghi nuốt nước miếng, hỏi dò:

- Nếu như ta nói, tương lai ngươi bị người sát hại lật đổ, ngươi hội làm gì?

- Đi sát kẻ đó ngay lập tức.

Nhưng mà người ta là nhân vật chính a. Nhân vật chính xác định là bất tử. Ngươi nếu muốn chết sớm, vậy thì đi giết nhân vật chính đi. Lý Nghi trong lòng đánh một trận chuyển, chính mình xúi hắn đi giết nhân vật chính, nếu sau đó hắn gặp vận xui liên tục, cuối cùng chết đi, mình chẳng phải sẽ được tự do sao? Lý Nghi yy một lúc, quyết định nói ra nhân vật chính hạ lạc. Để ngươi cùng nhân vật chính đấu đi thôi, ta đây nhưng chỉ có thể giúp ngươi hướng tử lý bước.

- Ta biết kẻ muốn giết ngươi là võ lâm minh chủ nhi tử. Ngươi hội cẩn thận, nếu không chính ngươi liền treo rồi.

-----------------oOo-----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net