Chương 8: Danh tính của hôn thê và sự thay đổi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngay lập tức tôi phi ra khỏi kí túc xá.

Hôn thê của Sanjou Hiiro— đúng là nguyên tác có đề cập tới, nhưng không thể nào người đó lại xuất hiện bất thình lình tại trường Otori này được.

Theo lý thì không thể xuất hiện ngay lúc này đâu...nhưng với tình hình hiện tại thì cái quái gì cũng có thể xảy ra được. Với cái tình hình rối ren này thì cô ấy(tên Hiiro vẫn thích con gái bình thường) mà xuất hiện thì mình xong đời là cái chắc.

Giờ thì tôi quyết định chạy xuống thang bộ vì nó nhanh hơn thang máy. Nhưng cảm thấy quá tốn thời gian để chạy thì tôi kích hoạt ma thuật và nhảy thẳng ra cửa số-- và đáp xuống đúng trước mặt cô gái.

Tôi mở to mắt trước cô gái đang cười vô tư ấy.

"Cô...sao cô lại ở đây..."

Nàng hôn thê tôi không ngờ tới thì thầm.

"Cũng được một thời gian rồi thưa Chủ nh—á nó đau lắm đó"

Không chút do dự tôi đánh vào đầu của Snow—nàng hầu tóc bạc vốn làm việc cho dinh thự nhà Sanjou.

"Bạo lực gia đình...!!"

"Tôi có bảo là đừng đi đùa quá trớn rồi mà...hầyyyy? Tôi nhảy từ tầng 3 xuống đây với mồ hôi hột khi nghe thấy tin đó cô biết không..? Sao cô dám tự nhận bản thân là hôn thê của tôi chứ! Cô có biết tôi hoảng đến cỡ nào không...?"

"Chủ nhân vẫn ngốc như ngày nào"

"Hả?"

"Nơi này cũng không thích hợp để nói chuyện lắm, còn giờ thì em muốn có trà để uống cơ"

Học viện ma thuật Otori thì không cấm đem người hầu theo. Với lại việc tôi to tiếng khiến nhiều tiểu thư thò đầu ra hóng rồi. Tôi đành nghe theo Snow và đi tới chỗ khác vậy.

Tại căng tin của trường, tôi ngồi đối diện với nàng hầu ấy sau khi đưa cô cái menu để đặt ít đồ ăn và thức uống.

"..."

"Cô đừng có quá chú tâm việc chọn món mà giải thích với tôi tại sao cô lại 『Tự nhận bản thân là hôn thê của tôi』được không?

"Vậy ngài Hiiro có đãi em không...?"

"Sao cũng được, tôi cần biết câu trả lời đã"

"Vậy thì, chủ nhân ơi, em muốn tất cả mọi thứ trong này!!"

"Đừng có mà quá trớn coi, cái con hầu này..."

"Sao ngài có thể đối xử tệ bạc với người con gái xinh đẹp thế này chứ...!!"

Tôi nắm lấy mặt nàng hầu thích quá trớn này. Trong khi thưởng thức ly parfait vị dâu và ly trà ấy, nàng hầu lên tiếng với tôi.

"Cứ đà này thì chủ nhân sẽ rơi vào lưới tình với em gái ngài mất"

"Hả"

Tôi gần làm rơi Dr.Pepper trong tay sau lời nói của nàng hầu đó.

"Ý em là sao?"

"Lời sao ý vậy. Dạo gần đây thì em gái ngài luôn nói『Onii-sama thế này, Onii-sama thế nọ』tới mức em tưởng là có khối u ác tính trong đầu ngài ấy. Ngày hôm nọ thì em có đưa đi chụp MRI và bất ngờ thay là mọi thứ đều bình thường"

"Không phải cô cảm thấy mang ơn tôi vụ trước sao...? Sao giờ nói chuyện xuồng xã thế..? Cần tôi dạy lại cô không...?"

"Chỉ là trực giác của con gái thôi nhưng..."

Snow múc kem từ ly của cô ấy.

"Chỉ là vấn đề thời gian khi sự yêu mến đấy trở thành tình cảm lãng mạn thôi"

Tôi ôm lấy khuôn mặt hướng lên trời của mình.

"Ừ thì em ấy cũng chưa từng biết về tình cảm lãng mạn mà. Em ấy cũng không có đồng minh đáng tin cậy vì rơi vào vấn đề nhà Sanjou đó. Đúng là em ấy có thể rơi vào lưới tình với tôi vì sự thiếu hiểu biết đó rồi"

Quay lại dáng ngồi đàng hoàng sau khi tôi nghiêng ghế về sau, tôi nhìn về Snow.

"Và rồi cô, người hiện đang yêu Rei, tới đây nhằm đề nghị hợp tác nhỉ. Tôi đoán chắc cô muốn『Anh có thể sắp xếp sao cho tôi đi với ngài Rei』phải không? Nếu thế thì thằng này đồng ý hai tay. Cứ để vai trò mục sư lễ cưới cho tôi. Nhìn vậy chứ tôi là con chiên theo đạo đấy. Hãy đem các nữ chính khác và Tsukiori theo nữa để chung vui luôn. Thế ổn không?"

"Ngài nhầm rồi, em chưa bao giờ thích người con gái nào cả"

Nàng hầu gái lắc đầu với vẻ 'Thật là'

"Ngài nghe rõ nè, ngài Rei hiện có rất nhiều sự cảm kích hướng về ngài đó. Và chúng ta cần phải ngăn chặn tình cảm này biến thành tình yêu mới được. Và để thực hiện điều đó thì em tình nguyện trở thành hôn thê của ngài"

"Thế em tự quyết định làm nóc nhà mà không hỏi ý kiến của ta?"

"Pff...ngài không biết thành ngữ 'Nhanh như chớp' à~..."

"Vì ta có gặp đứa nào đùng một cái quyết định trở thành nóc nhà của ta đâu?"

Snow hướng cái muỗng về phía tôi.

"Chính vì việc em thật sự mang ơn ngài. Nên em mới quyết định trả ơn bằng cách đó đấy, bộ ngài không cảm thấy khó xử khi sự yêu mến của ngài Rei hay các người bạn khác của ngài biến thành tình cảm lãng mạn sao?"

"Quả thực em nói chuẩn đấy"

Tôi cũng suy nghĩ sau lời của cô ấy.

"Nhưng mà, ta lại muốn Snow hạnh phúc với người con gái khác cơ...nên cái danh hiệu giả ấy không ảnh hưởng tới cô sao?"

"Chỉ là giả vờ thôi mà. Em chắc rằng chủ nhân không muốn áp đặt ai với ai đâu. Em khẳng định điều đó thông qua việc ngài chỉ giúp họ nhận ra cảm xúc của bản thân và giúp đỡ họ thôi. Nhờ ngài mà dinh thự nhà Sanjou toàn là cặp đôi uyên ương không rồi đó"

"Ta nghĩ ta làm tốt ấy chứ(Cười sảng khoái)"

"Tóm lại là, ngài thấy thế nào?"

Snow liếc nhìn tôi trong khi nghịch cái ly kem rỗng ấy.

"Ngài có muốn...làm hôn ước giả...với em không?"

Với mái tóc trắng tuyệt đẹp và làn da mịn màng trắng trẻo ấy. Kèm với đó là bộ ngực đầy đặn càng nhấn mạnh vẻ đẹp nữ tính của cô ấy. Và giờ đây khuôn mặt dễ thương ấy lại nhìn tôi với chút đỏ đầy thẹn thùng.

"Được thôi, nó cũng tiện cho ta luôn, và ta cũng không ngại khi giả vờ đâu, nhưng...để Lapis sang một bên thì liệu Rei có tin không?"

"Vậy chúng ta nên có nụ hôn nồng thắm trước mặt ngài ấy không?"

"Cái gì cũng có giới hạn đó, cô biết không?!(Sợ hãi)"

"Vậy thì giờ đây"

Nàng Snow, hiện di chuyển sang chỗ tôi, ôm lấy cánh tay tôi và kéo vào lòng cô ấy.

"Ngài có muốn không? Về hôn thê giả ấy"

"Ể..ừ thì thế này cũng được...ta cũng không thể bắt Yuri nảy sinh được, nhưng mà.."

Dẫu đây có là thế giới về Yuri thì không phải cô gái nào cũng thích gái.

Với lại thì Snow là nhân vật nền chứ không phải là đối tượng chinh phục. Nên nó sẽ rất kì lạ khi cố ép buộc cô ấy thích gái trong khi bản thân cô ấy khẳng định『Em chưa bao giờ thích con gái』

Với điều đó thì..giả vờ làm hôn thê...chắc cũng ổn thôi nhỉ? Tôi cảm thấy như bản thân bị dụ vào điều gì đó thì phải?"

"Vậy thì kể từ bây giờ, em sẽ sống cùng với ngài Hiiro đây. Ngài sẽ sống trong Flavum phải không? Với ngài Hiiro đây, người không hề có tí kĩ năng sống nào, sẽ rất cần kĩ năng sống của nàng hầu đầy dễ thương đây. Ngoài ra thì hôn thê và người hầu được thoải mái ra vào học viện nên sẽ không có vấn đề gì đâu nhỉ?"

"Ừ...đúng vậy"

Bị kéo đi bởi Snow, tôi đứng dậy.

"Vậy thì, với tư cách là anh yêu của em, thì anh trả giùm em hóa đơn được không?"

Tôi lấy thẻ tín dụng ra để trả tiền thì—phục vụ nhìn tôi với vẻ khó xử.

"Thưa quý khách, có vẻ thẻ từ chối thanh toán...có lẽ ngài đã vô tình tiêu quá hạn mức chăng?"

"Không đâu, thẻ đó sao mà có hạn mức được. Nó là thẻ đen m— ồ..."

Đột nhiên tôi nhận ra lý do tại sao nó lại thế rồi.

Mấy con mụ già đó dám đóng cái thẻ của mình...?! Mặc dù đúng lý nhưng mà!!!

"...Snow à, em có bao nhiêu thế?"

"Hả? Ngài đang coi thường nàng hầu này đấy à?"

Snow mở cái ví hình con mèo ra và kiểm tra.

"132 yên(tự hào)"

"À, hihi...Ta là không phải người hay đem tiền mặt theo..."

"Vậy à. Thế tại sao ngài lại hỏi em thế vậy?"

Có lẽ nhận ra vấn đề, Snow im lặng và nhìn chằm vào tôi.

"Có lẽ nào thẻ của ngài..."

"Ta sẽ để em thanh toán vậy, em yêu!!"

Tôi không do dự thi triển ma thuật nhằm tẩu thoát nhưng Snow thì phản ứng kịp và đè tôi xuống.

"Không phải chúng ta thề chết có nhau sao, anh yêu...!"

"Cô quên mất bản thân là ai trước khi thành hôn thê của ta sao, cô hầu kia!! Giờ đi cứu chủ nhân của người bằng kĩ năng sống của cô đi(Trả tiền bằng cách rửa chén)..!!"

Chúng tôi cãi nhau nảy lửa.

Cuối cùng thì tôi đành gọi Rei tới để kết thúc chuyện vô nghĩa này, em ấy tới với tâm trạng vui vẻ và nghĩ『Onii-sama đang nhờ vả mình...!』và trả tiền với thẻ tín dụng màu đen.

"Onii-sama, nếu anh hết tiền thì cứ nói với em nha, được không...?"

Tệ rồi, cứ đà này thì tôi sẽ thấy bản thân ăn bám Rei đến hết đời mất.

Thế nên tôi nhìn về Snow và khẳng định lại rằng tôi cần hôn thê giả-- và từ đó thì cuộc sống của tôi với hôn thê giả(Snow) bắt đầu.

Tóm lại câu chuyện, cuộc đời tôi lại thay đổi nữa rồi. Và vào tiết sinh hoạt ngày kế đó, một sự thay đổi nữa lại diễn ra.

"V-Vậy thì các em ơi! Điều này hơi đột ngột một tí, nhưng học viện Otori chúng ta sẽ tổ chức buổi dã ngoại định hướng vào hai tuần nữa!"

Cô Marina thông báo với vẻ lo lắng.

"Có lẽ vài em biết rồi, nhưng buổi dã ngoại hướng nghiệp này rất là lớn đấy...N-nên là cô chắc rằng nó sẽ giúp lớp A chúng ta thân thiết với nhau hơn—Geho!! Geho!!"

Tôi liếc nhìn sang phía Lapis đang có đôi mắt sáng rực với vẻ phấn khích.

– Lúc học kì bắt đầu, rồi bắt đầu tham gia, nghĩa là 'thứ đó' sẽ xảy ra thôi.

Ừ thì cô ấy sẽ háo hức về vụ này mà. Vì dính vào rắc rối nhà Sanjou mà Lapis chưa mua được cái váy nào cả...Đột nhiên Lapis quay lại và chạm mắt tôi.

Cô ấy mở miệng và thốt lên lời nhắn.

『Đợi – tớ – sau – giờ – học – nha 』

Tôi gật đầu đồng ý và cô ấy vui vẻ với điều đó.

Cũng tới lúc tôi phải chuẩn bị rồi. Nếu bất cẩn thì tôi sẽ chết ở đó mất.

Tôi dần lên kế hoạch cho chuyến định hướng đó, bởi vì nó sẽ trở thành thử thách đầu tiên cho nhân vật chính.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net