chương 22 bị lây bệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần kha từ bé sức miễn dịch đã rất tốt, rất ít khi bị bệnh nhưng mà lần này lại chỉ vì ôm trịnh đan ny ngủ một đêm liền bệnh rồi.

Chỉ là sốt nhẹ.

Nhưng với tính cách của trịnh đan ny tuyệt đối không để trần kha đi làm trong bộ dạng như vậy.

Sau khi đưa người về tới nhà liền tất bật chuẩn bị mọi thứ từ cháo tới thuốc cho trần Kha.

Chẳng phải mới đêm qua người con gái này vừa sốt gần 40 độ sao?

Chỉ một đêm lại cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra làm trần kha cũng phải cảm thán trước năng lực hồi phục thần tốc này.

Trịnh Đan Ny trước giờ vốn không giỏi nấu nướng, trước giờ nếu không phải trần kha nấu cho ăn thì cô sẽ ăn bên ngoài.

Nhưng gần đây trịnh đan ny phát hiện chỉ cần chuyện có liên quan đến trần kha cô liền học hỏi rất nhanh, kể cả nấu nướng.

Trần kha ngồi im nhìn trịnh đan ny chạy tới rồi lại chạy lui trong bếp liền cảm thấy buồn cười.

Chút bệnh vặt này vốn không làm khó được cô, chỉ là được lão bà chăm sóc không phải rất tuyệt sao?

- chị ăn nhanh đi rồi uống thuốc!

Trịnh đan ny đem bát cháo nóng đẩy tới trước mặt trần kha rồi nói.

- sao vậy?

Thấy đối phương cứ nhìn bát cháo mà không chút động tĩnh trong lòng trịnh đan ny lại vang lên vài tia khó hiểu.

- không hiểu sao tay của tôi có chút tê, không cầm muỗng được.

Trần kha dời tầm mắt lên người trịnh đan ny mà đáp.

Khuôn mặt sắc xảo trầm mặc thường ngày của trần Kha có lẽ vì đang bị sốt mà có chút ửng đỏ, ngay cả giọng nói cũng có phần khàn đục.

Trịnh Đan Ny nhìn thấy biểu cảm này liền gục ngã.

Tay của chị ta bị tê chẳng lẽ là vì bị đầu của cô đè lên cả đêm sao?

Trịnh Đan Ny nhớ lại liền cảm thấy có chút tội lỗi.

- hay là.. em giúp chị..

- được.

Trịnh Đan Ny vừa dứt lời trần kha đã lập tức gật đầu đồng ý.

Đây vốn là kết quả cô muốn.
Tay bị tê kia.. chỉ là giả thôi.

Trịnh đan ny nhích ghế lại gần trần kha, vươn tay kéo bát cháo về phía mình.

- có thể thổi một chút không? Cháo nóng quá.

Trịnh Đan Ny vừa giơ muỗng cháo lên thì trần Kha đã lên tiếng.

Trịnh Đan Ny nghe xong mới cảm thấy bản thân quá vô ý. Sao cô lại có thể cho trần kha ăn cháo nóng như vậy kia chứ?

Trần kha cười thầm nhìn trịnh đan ny nghiêm túc thổi nguội từng muỗng cháo cho mình, trong lòng vô vui vẻ ngay cả khi ký được hợp đồng lớn cũng không vui đến như vậy.

- chị nằm xuống nghỉ đi, hôm nay không cần đi làm nên có thể ngủ cả ngày!

Trịnh Đan Ny nhìn trần kha uống thuốc xong liền trực tiếp đề nghị.

- ngủ cả ngày? Tôi không quen ngủ nhiều như vậy.

- vậy thì cứ nằm trên giường thôi, chỉ cần không hoạt động gì là được!

Trịnh Đan Ny kiên định đáp lại.

- như vậy.. rất vô vị.

Trần kha nghe xong liền lắc đầu, giả vờ nhíu mày tỏ ý chán ghét.

- cái này.. hay là chị xem phim với tôi đi, thư giãn đầu óc cũng là một loại nghỉ ngơi mà!

Trịnh Đan Ny suy tư một lúc rồi phấn khích nói.

- trong phòng của em sao?

- hả.. à ừm..

Trịnh Đan Ny bị câu hỏi này làm cho ngập ngừng. Sau trần kha đột nhiên lại hỏi tới vấn đề này kia chứ?

Trần kha đứng lên, không nói thêm lời nào trực tiếp hướng về phía phòng của trịnh đan ny mà đi vào.

Chính chủ đứng phía sau cũng chỉ có thể ngây ngốc đi theo sau.

Trịnh Đan Ny vừa đi vào đã thấy trần kha đã yên vị trên gường của mình với bộ dạng vô cùng thoải mái mà kéo chăn đắp.

- mau qua đây nằm bên cạnh tôi.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net