chương 7 không tốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trịnh đan ny vốn nghĩ rằng trần kha sẽ giống như buổi sáng, nhưng dù người bên cạnh có cố gắng kìm nén như thế nào trịnh đan ny vẫn dễ dàng nhận ra.

Ánh mắt của trần kha từ khi lên xe đã thay đổi rất nhiều, không hẳn là không vui vẻ, chỉ là nếu như nói người này sắp kết hôn thì đại khái mọi người đều sẽ cho rằng trần kha là bị ép hôn.

Trịnh đan ny không dám nhìn thẳng vào trần kha, không dám để người đó chú ý tới.

Vừa rồi còn khoe với trương nhuận, còn kể với cậu ấy về những ước định tương lai, còn mong chờ về những ngày tháng hạnh phúc.

Nhưng lại quên mất, không có tình yêu thì lấy đâu ra hạnh phúc đây?

Người con gái này chỉ là muốn chịu trách nhiệm với cô, chỉ là không muốn để cô ủy khuất.

Căn bản đối với cô tình cảm chỉ dừng lại ở mức trên bạn bè, có thể gọi là gia đình.

Chị ta làm sao có thể vui vẻ khi phải kết hôn với người mình không yêu.

Trịnh đan ny đúng là ấu trĩ rồi..

Trần Kha vốn định lái xe về nhà nhưng lại nhớ ra điều gì đó rồi rẽ sang hướng khác.

- đi siêu thị, tôi có vài thứ muốn mua!

Trần kha vừa dứt lời trịnh đan ny liền "ừm" một tiếng cảm thán.

Hơi thở nặng nề của trịnh đan ny khiến trần kha cười khổ.

Quả nhiên, em ấy không hề vui vẻ khi ở cạnh cô, dáng vẻ này khác xa sự rạng rỡ ban nãy.

Trịnh đan ny bình thường rất thích ăn vặt, đại khái vì thích xem phim cho nên sinh ra thói quen thích ăn này nọ.

Trần kha đẩy xe phía sau nhìn người phía trước chọn rất nhiều thứ, nhưng trần kha trước giờ không ủng hộ sở thích này.

Đồ ăn vặt vốn không tốt, ăn nhiều sẽ làm ảnh hưởng đến sức khoẻ, thể chất của trịnh đan ny lại yếu, nhưng trước giờ trần Kha không hề ngăn cản.

Bỏi vì trần Kha biết, xen vào cuộc sống của người khác sẽ khiến đối phương không vui, cho nên chỉ có thể lén lút lấy đồ ăn vặt kia giấu đi, để trịnh đan ny ăn ít một chút.

Lúc thanh toán lại vô tình chạm mặt với từ sở văn.

- êy đan ny!

Từ sở văn bước tới, vui vẻ quàn cổ trịnh đan ny, chính là cố ý để trần Kha nhìn thấy.

- làm gì vậy, buông tay..

Trịnh đan ny ngạc nhiên muốn đẩy bàn tay kia ra, trước giờ cô với người này cũng không thân thiết mấy, chỉ vì từ sở văn là bạn của trần Kha cho nên mới quen biết.

Tại sao đột nhiên lại làm hành động này?

Còn ở trước mắt trần Kha..

- mua nhiều đồ ăn vặt như vậy.. muốn mở cửa hàng tiện lợi sao? Nếu em ăn hết chỗ này thì sẽ mập thêm 10 cân đó, tới lúc đó trần Kha sẽ không thích em nữa đâu!

Từ sở văn nhìn đống đồ trên xe đẩy là mà nói, còn nhấn mạnh câu cuối vào tai trịnh đan ny.

Trần kha ngay lập tức cau mày.

- không được nói bậy..

Trần kha còn chưa dứt lời thì từ sở văn đã chen vào.

- sao hả, bộ tớ nói không đúng sao? Chậc, không lẽ cậu thích người mập sao?

- từ sở văn.

Trần Kha vì câu nói này mà khó chịu trừng mắt nhìn từ sở văn.

- được rồi, được rồi, đùa thôi mà, không cần xem là thật đâu.

Từ sở văn cười trừ xua tay, sau đó cũng không để ý đến hai người mà đi vào khu mua sắm.

Trần kha nhìn người kia đi khuất liền quay sang trịnh đan ny.

- không cần để tâm cậu ta.

Trịnh đan ny cũng gật đầu nhưng sau khi quay về lại không đụng đến một gói đồ ăn vặt nào.

Dù từ bỏ thói quen là rất khó nhưng cuối cùng vẫn là vì trần Kha mà đem hết số đồ ăn vặt yêu thích của bản thân cho trương nhuận.

Ở trước mắt trần kha, trịnh đan ny dù không thể trở thành người hoàn hảo nhất nhưng cũng mong rằng bản thân không biết thành người mà trần kha ghét bỏ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net