Hoa Oải Hương.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Có một em người thương đẹp đến mức ngày nào cũng có ong bướm vây quanh là trải nghiệm thế nào?

Đạt cũng không biết trả lời thế nào, ngoài đẹp ra còn thích thả thính dạo nữa cơ, anh đôi khi không quan tâm mấy chuyện đó nhưng nhiều lần như thế nói là không ghen cũng không đúng lắm, rất ghen là đằng khác ấy.

Mỗi lần ra sân trên khán đài đều có những tiếng gọi tên em, Đạt trong lòng ban đầu mặc kệ, nhưng khi thấy em vẫy tay với nháy mắt với những người khác anh lại thấy không muốn nhìn nữa, mắt giật giật rồi xoay người rời đi, người hâm mộ thôi mà, không phải bận tâm...làm gì có chuyện đấy!

Thả thính người hâm mộ là còn đỡ, thả thính các anh luôn cơ, rồi như thế bảo anh phải thế nào.

Hoàng Đức cảm thấy cả ngày nay anh người thương rất hay thở dài với mặt cứ khó chịu kiểu gì ấy, những lúc cậu chuẩn bị chạy đến thì anh lại quay đầu đi mất, khó hiểu ghê.

Nhưng một hai lần có thể bỏ qua nhưng cả ngày hôm nay anh bơ cậu rồi ấy, mang cục tức về phòng cả hai sau buổi luyện tập, đáng lẽ là sau khi tập xong cả đội sẽ về tắm rửa rồi đi ăn nhưng Đức hôm nay muốn dỗi cho người kia biết thế nào là dám thái độ với cậu.

Cậu cố gắng chạy về phòng nhanh nhất để có thể tắm trước vì cậu muốn nói chuyện với anh khi cậu vừa tắm xong, nhưng cho đến lúc cậu tắm xong mà anh vẫn chưa về phòng, một sự tủi thân dâng lên làm Đức càng không muốn ăn gì nữa, tắt đèn phòng rồi leo lên giường trùm chăn kín mít. Một lúc sau Đạt mới mở cửa phòng, lúc nãy thầy bắt anh ở lại nói một vài chuyện nên giờ mới được thả về, vừa mở cửa đập vào mắt anh là một màn đêm đúng nghĩa. Căn phòng yên lặng chỉ có một chiếc giường lâu lâu có tiếng sột soạt nho nhỏ, giờ này mà Đức đã ăn xong mà lăn đi ngủ rồi à? Nhưng anh nhớ rõ ràng là thường thì cậu sẽ đi ăn cùng anh Trọng với thằng Chiến mà lúc nãy ở phòng ăn chỉ thấy anh Trọng ngồi cùng những người khác thôi, thế em ấy ở đây làm gì, không lẽ bệnh rồi?

"Em bệnh hả, sao không đi ăn cùng anh Trọng?", Đạt khó khăn cất lời, không gian yên ắng quá làm anh cũng không biết nói thế nào cho đúng.

"...", vẫn là sự im lặng đáp lời anh, Đạt bỏ đồ xuống rồi tiến đến giường, khẽ kéo chăn xuống, giây tiếp theo tim anh như lệch đi một nhịp, Đức khóc.

"Em làm sao vậy, đau ở đâu thế, đừng làm anh sợ, bị chấn thương hả, anh gọi thầy nhé?", Đạt hoảng loạn, tay chân luống cuống chạm vào trán em, không sốt, xem thử đôi chân, không có vết thương, lúc nãy cũng chưa ăn tối nên chắc cũng không phải là ngộ độc thực phẩm đâu nhỉ.

"Em không sao", Đức mơ màng thấy anh tay chân lóng ngóng kiểm tra cơ thể cậu, à nãy tủi thân quá khóc tí rồi lỡ ngủ quên luôn...

"Sao lại khóc, nói bồ Đạt nghe đi", Đạt nghe cậu bảo không sao mới dám thở ra một hơi dài, làm lo lắng muốn chết.

Nghe anh xưng hô là bồ Đạt, biệt danh mà lâu lắm rồi anh mới gọi như thế làm Đức cảm thấy ấm áp, nhưng mà vẫn còn giận anh lắm.

"Bồ Đạt bơ bồ Đức, hôm nay không thèm ngó đến luôn, lúc nãy nữa, là do không muốn thấy mặt bồ Đức nên bồ Đạt không về phải không?", Đức siết nhẹ chăn, giọng trầm trầm nói ra.

"Hả, không có, lúc nãy bồ Đạt bị thầy giữ lại nên về trễ, không phải là không muốn gặp bồ Đức nên mới về trễ đâu. Còn chuyện kia là do, là do...", Đạt ấp úng, nói ra có khi nào bị cười vào mặt không nhỉ, mà thôi còn gì nữa đâu mà mất mặt.

"...", Đức im lặng nghe anh giải thích.

Đạt thở ra một hơi bất lực rồi mới lên tiếng.

"Là do bồ Đạt ghen...với mọi người, hừm là do bồ Đức cứ thả thính các anh với người hâm mộ nên bồ Đạt...không thích", nói ra rồi, giấu mặt đi đâu cho đủ đây!

"Phụt, hahahaha, bồ Đức không ngờ có ngày phải nghe điều này, Văn Đạt ghen cơ đó hahaha", Hoàng Đức nghe xong cười lăn lộn trên giường, nhưng nghe thấy điều này làm Đức rất vui, anh ghen có nghĩa là anh rất thương cậu mà phải không.

Đạt mặt đen xì, cố nhịn không bỏ ra ngoài, quá là mất mặt, thật đó. Nhưng cuối cùng Đạt không chịu được nữa đè Đức xuống, mặt không cảm xúc làm cậu im bặt, đáng sợ quá, hình như anh giận thật rồi.

"Em cười nữa xem", Đạt vờ căng thẳng.

"..."

Đạt thấy Đức sợ hãi rồi bất động như thế thì cũng phụt cười, cậu lúc nào cũng thế, thật sự rất đáng yêu.

"Bồ Đạt trêu em đấy à, lo đi tắm đi, người hôi quá", Đức biết mình bị trêu liền đạp anh ra khỏi người cậu, sau đó bật dậy thơm vào má anh một cái, rồi ngại ngùng nhảy lên giường trùm chăn kín người chỉ để lộ cặp mắt nhìn anh.

"Tắm xong đi ăn với bồ Đức, nhanh đi", Đạt mỉm cười nhìn những hành động của cậu, gật đầu thay cho câu trả lời rồi tìm quần áo bước vào nhà tắm.

Hoàng Đức ở ngoài vui vẻ lướt facebook, vậy là chuyện khuất mắt bữa nay cũng đã giải quyết xong.

Hôm sau tiếp tục luyện tập, Đức đã ít đi thính dạo hơn, hôm nay còn hăng hái hơn nữa cơ, tất nhiên nhờ vào sự hăng hái đó mà được thầy khen. Sau buổi tập cậu thấy anh đang bê đồ về xe, lon ton chạy đến đi cùng anh, vui vẻ mà luồn tay qua dựa vào bờ vai Đạt. Đức Chiến đằng sau sắp đá cho Hoàng Đức một cái rồi...

Ra sân rồi có được chiến thắng, Hoàng Đức đã làm tốt lắm, lần tới lại hết sức nhé. Chạy theo anh rồi luyên thuyên về việc hôm nay cậu đã chiến đấu hết mình như thế nào, mắc lỗi gì rồi bảo sẽ khắc phục vào lần sau, cuối cùng cậu quay sang hỏi anh.

"Chồng thấy hôm nay vợ đá ok không?"

"Thôi thơm cho 1 cái nhé, không trả lời đâuuuu"

Nói nhỏ quá, phóng viên nghe hết rồi kìa!!!!!

Hint by chú Ted Trần, đã bảo năm đó trừ thuyền tự chạy ra thì chú Ted cũng tự kể hint ra cho nghe mà=))))))))

-----------------

Càng ngày văn càng giống teenfic, nốt lần này nhe, tại viết theo hint nên tui dễ bẻ sang teenfic lắm :<

Có thể sẽ có AU khác trong vài chương mới và sẽ ngược nha, hmmm chuẩn bị tinh thần nhé, kiểu tui mà cưng OTP thì ngọt, ngọt đến mức thành teenfic nhưng một khi đã ngược thì chỉ có thể chọn OE hoặc SE ạ😢

Năm nào tui cũng đào hint xem lại và năm nào cũng buồn, tui lụy 0421 với 0428 dữ lắm luôn ấy😭 một couple thì bây giờ vẫn thả thính dài dài còn một couple thì...hồi trưa tui vừa lướt lại IG của bồ Đức, những hint cũ vẫn còn đó nhưng IG anh Đạt thì bài cũ anh ẩn hoặc xóa cả rồi, hint chưa kịp cap đã mất TvT

Cho tui hỏi câu này nhe, trí nhớ của tui không đọng lại ký ức của cái này nên giờ tui phải hoảng loạn đi hỏi🙏

Đạt Đức đã từng đá cùng nhau trận nào không á? Tui chỉ nhớ cà hai được gọi lên năm 2019 nhưng tui dò danh sách công khai thì có đợt có mỗi Đạt lên, có đợt thì có mỗi Đức lên. Vậy năm đó 2 người cùng đá giải gì vậy ạ😭


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net