Lúc nhanh lúc chậm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi không phải một con người quá vội vàng cũng không quá chậm chạp . Nhiều người nói tôi giống như có hai linh hồn trong một thể xác . 

Khi tôi chạy thật nhanh , mọi thứ xung quanh tôi không còn quan trong . Thứ tôi quan tâm là tốc độ và cảm xúc của mình lúc đó . Đông thì là cái cảm giác gió rít bên tai , từng đợt lạnh thấu xương bao lấy cơ thể đang tràn trề sinh lực . Hè thì là cảm giác náng cháy da , cháy thịt . Cữ như mọi thứ đang biến mất , thứ duy nhất còn sót lại là tôi , con đường và vạch đích của mình .

Khi tôi đi thật chậm và từ từ , mọi thứ rõ ràng và chân thực hơn , mọi thứ đều quan trọng một cách kì lạ . Thứ tôi cảm thấy là bâu trời , cây cối , xe cộ , côn trùng ... Từng thú một đều là những thứ đáng để xem và mong chờ . Mọi thứ cữ như nhanh hơn , hối hả và bận rộn trong khi mình như một người không thuộc nơi đó - một người xem đang thưởng thức một bộ phim . Mùa đông , tôi ngân nga những bài hát yêu thích cùng với những giọng nói trong đầu về những thứ vừa diễn ra tuyệt thế nào . Hè là khi cái nắng khiến tôi choáng ngợp và thích thú , cái nắng chiếu xuống làn da màu bánh mật của tôi .

Hôm nay , tôi vừa nhanh vừa chậm . Sáng nay tôi đã thật nhanh chạy đến lớp mà không để ý rằng những còn đường không chỉ có mình tôi . Con đường chỉ còn mình tôi cùng tốc độ , sự hào hứng và cảm giác như được bay trong cái nắng gay gắt tháng 7 . Khi đến đích , thứ tôi cảm nhận được là sự mệt mỏi và cơn khát đang dần được nhận ra . 

Buổi chiều , tôi đến nhà bạn mình thật nhanh và thứ tôi mong muốn là người bạn mình cùng những câu chuyện thú vị trong mấy gày không gặp nhau . Khi về , tôi đi thật chậm để nhận ra những thứ xung quanh đẹp làm sao tỏng ánh hoàng hôn lúc 6 giờ hơn . Những rặng tre xanh được chiếu thứ anh sáng tuyệt đẹp mà tôi yêu thích , những giọt mưa nhỏ gần như không thể cảm nhận được đang rơi nhẹ nhàng . Tôi ngước nhìn bầu trời vẫn còn chút xanh để thấy *

- Oa ! Cầu vồng kìa ! Lâu rồi không thấy .

Cầu vồng xinh đẹp ở đỏ , nhưng có cảm giác chẳng ai nhìn nó ngoài tôi . Bầu trời , đám mấy chỉ là nền cho cầu vồng . 

Tôi không muốn đi nhanh , không muốn đi chậm . Nêu nhanh một bước , tôi có thể nhanh cả đời , chậm một bước , tôi bỏ lỡ cái gì đó ở phía trước , hút mất một thứ . Đó là lí do tôi luôn suy nghĩ theo cảm nghĩ của mình .




Lúc nhanh , lúc chậm 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net