Chương 3:Cuộc chiến của các tinh linh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Phư phư phư phư, phư phư phư phư, phư phư phư phư♪”

Shidou đang cùng đi bộ giữa con đường lớn trong thành phố Tengu với Tohka đang ngâm nga hát có vẻ rất vui vẻ bằng mũi.

Có lẽ vì hôm qua trường học bắt đầu vào kỉ nghỉ xuân nên lúc này mới trước buổi trưa mà con đường đã đông đúc người qua lại hơn bình thường. Ánh nắng nhẹ nhàng soi rọi, những cơn gió cũng mang một chút gì đó ấm áp.

Ở phía trước các cửa hiệu của khu phố mua sắm đang treo những tấm Poster thông báo những hoạt động mới. Dù muốn hay không, cậu cũng cảm nhận được sự viếng thăm của mùa mà những sự gặp gỡ và chia ly giao hòa với nhau.

Bộ trang phục mà Tohka đang mặc khi tảo bước cũng giống như mọi người bình thường trên phố, một chiếc áo khoác ngoài màu nhàn nhạt kèm theo một chiếc váy dài, một dáng vẻ mang màu sắc của mùa xuân. Vừa rồi sau khoảng 30 phút chờ đợi Tohka làm khô mái tóc và thay quần áo, chẳng ngờ đến cô ấy đã hoàn thành việc thay đổi bộ dạng của mình sang một cô nương tuyệt đẹp.

“………….”

Với điều hết sức hiển nhiên như thế, bỗng dưng Shidou nhớ tới một cảm giác kỳ lạ. Đó là thời kì mà cô mới bắt đầu chuyển đến sống tại chung cư Tinh Linh, cô ấy thậm chí còn nhầm lẫn cái máy sấy tóc là vũ khí, và cô nghĩ khi làn gió nóng thổi ra đồng thời cũng khiến cho dòng linh lực bị chảy ngược.

Không, chẳng những thế, hồi đầu đến cách mặc quần áo của cô cũng rất kỳ quái, khởi đầu là việc mặc ngược áo sơ mi, cho đến cả việc nhầm lẫn thắt lưng là thứ vũ khí công kích tầm xa và phá tan cả cửa kính, thậm chí là cả [đục thủng] bộ đồ thể dục.

Toàn bộ tất cả mọi sự kiện, khi Tohka bắt đầu cuộc sống như con người cùng những tai nạn đang lần lượt hiện ra trong đầu cậu. Giống như việc một người không biết bất cứ gì về thế giới đột nhiên bị bỏ mặc lại. Dù đã nhận được sự hỗ trợ từ Ratatoskr thế nhưng những chuyện đầy bối rối vẫn xảy ra rất nhiều.

Thế nhưng Tohka, việc cô ấy lặp lại một điều mà mình đã từng làm sai một lần gần như không bao giờ xảy ra, cũng như cô chẳng bao giờ e sợ việc mình sẽ làm sai điều gì. Dù trong một thế giới chỉ toàn những điều mà cô không biết, cô vẫn luôn vui vẻ dần học hỏi mọi thứ. Chẳng biết từ lúc nào người vẫn luôn đành cười khổ trước những thất bại hài hước của cô ấy như Shidou , đã mang trong mình một chút gì đó kính trọng.

Việc cậu nhớ lại tất cả những điều đó, có lẽ một lần nữa là do tiết trời sảng khoái của mùa xuân chăng. Vừa gãi má, Shidou vừa quay sang nhìn Tohka vẫn đang tỏ ra rất vui vẻ khi bước đi bên cạnh cậu.

Cho dù có nhìn thế nào, thì đây cũng là Tohka của thường ngày. Chí ít thì cậu không nghĩ rằng đây là diễn xuất của Nghịch thể Tohka.

Người đã cướp đoạt viên Sephira của Mio là Nghịch thể Tohka, e rằng điều đó không hề sai. Thế nhưng liệu việc hôn người chia sẻ chung cơ thể là Tohka liệu có thể giúp phong ấn linh lực đó không. Đó là điều mà cậu…..

“Shidou”

Đột nhiên tên cậu được gọi lên, bất giác Shidou giật mình và vai cậu khẽ run.

“Ô. Ô. Sao vậy?”

Cho dù có nói là vì chính là trong tình trạng như hiện giờ nên đành vậy, nhưng việc giữa lúc hẹn hò mà bỏ mặc cô gái suốt một thời gian dài để tập trung suy nghĩ thì tuyệt nhiên là điều cấm ky. Shidou cất giọng lên trả lời.

Thế nhưng dường như Tohka chẳng có chút nào bận tâm đến dáng vẻ vừa rồi, vừa lại một biểu cảm có chút gì đó rất hoài niệm, cô vừa chỉ tay về phía trước.

“Cậu có nhớ không? Quả nhiên là ở quanh đây”

“Ế……?”

Bị nói như vậy, Shidou liền nhìn về phía mà Tohka đang chỉ tay.

Thế nhưng cho dù vậy, ở đó cũng chẳng hề có bất cứ thứ gì đặc biệt, chỉ là một con đường thông thường. Chẳng phải Tohka có vẻ như đang chú ý đến một hàng ăn nào đó, mà cả một sự vật đáng tròn xoe mắt ngạc nhiên cũng chẳng hề có.

Trong thời gian ngắn thử suy nghĩ, nhưng quả nhiên rốt cuộc cậu không thể nghĩ ra bất cứ điều gì. Shidou vừa làm một vẻ mặt hối lối vừa quay lại về phía Tohka

“Xin lỗi……..Ở đây có gì à?”

“Gì vậy, cậu quên mất rồi à? Không, cũng không phải là vô lý. Vì con đường lẫn những kiến trúc vào thời điểm đó đã hoàn toàn bị phá hủy”

“Vào thời điểm đó?”

Sau những lời đó của Tohka, một lần nữa Shidou đảo mắt nhìn xung quanh và “A” cột thốt lên một tiếng ngắn.

“Chẳng lẽ là…..chỗ này là nơi lần đầu tiên tớ gặp gỡ với Tohka?”

Đúng thế, năm ngoái vào ngày mùng 10 tháng 4, vào lúc mà cậu chưa hề biết đến Tinh Linh hay Ratatoskr, Shidou đã từng ghé qua khu vực này.

Mặc dù tiếng báo động không gian chấn được vang lên, nhưng khi biết rằng tin hiệu phản hứng từ chiếc điện thoại của Kotori ẫn đang ở trong khu vực này, Shidou đã chạy thục mạng tại những con phố không một bóng người này và rồi gặp gỡ với Tinh Linh.

Đây chính là nơi bắt đầu của tất cả mọi chuyện. Hơn nữa chỗ này là một con đường không có bất cứ điều gì đặc biệt so với thông thường.

“Ô, cậu nhớ ra rồi hả!”

Âm giọng của Tohka rộn ràng với một vẻ hạnh phúc ẩn trong đó. Sau đó, ánh mắt cô trở nên xa xăm như đang nhìn về đâu đó, và cuối cùng ngưng đọng ngắm nhìn dòng người đang nhộn nhịp qua lại.

“Nhanh thật đấy nhỉ……Từ lúc đó đến giờ mà đã 1 năm trôi qua rồi ư”

“A…..đúng là vậy nhỉ”

Shidou thở dài với một tâm trạng sâu lắng, sau đó cũng giống như Tohka cậu nhìn về phía con đường.

1 năm, chỉ trong khoảng thời gian như thế, có thể nói cuộc sống của Shidou đã hoàn toàn thay đổi. Với Shidou mà nói những cuộc gặp gỡ với Tinh Linh, nếu loại trừ Kotori thì đã bắt đầu vào chính thời điểm đó. Trong lúc Shidou đang suy nghĩ như vậy, đột nhiên Tohka quay người lại ngay phía trước Shidou, sau đó ánh mắt cô thu hẹp lại và trở nên sắc bén, vừa làm một bộ dạng giống như đang cầm kiếm, cô lườm về phía Shidou.

“Lại là ngươi……à?”

“………Hử!”

Trước những lời đường đột vừa rồi của Tohka, Shidou thở gắt một hơi nhẹ. Thế nhưng ngay lập tức như hiểu được ý đồ của câu nói vừa rồi, cậu làm ra vẻ không có chút sức lực nào và loạng choạng.

“Cậu…..là”

“Tên…ư? Ta không có thứ như thế”

“………..”

“……….”

Sau những lời trao đổi vừa rồi, một khoảng im lặng ngắn ngủi tiếp diễn

“…………….Phư”

“……..Phư phư, hahaha”

Chẳng mấy chốc, không hiểu sao, với bộ dạng như không thể kiềm chế nổi, họ bắt đầu phá ra cười.

Chính vì đột nhiên phá ra cười khi đang đi trên đường, những người đi xung quanh quay lại nhìn họ với ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc. Thế nhưng Shidou với Tohka, ngay lúc này cả 2 không thể dừng nổi việc cười. Sau khi cười một tràng dài, cuối cùng họ nhún vai lên xuống và hít thở một hơi lấy lại bình tĩnh

“Gì vậy, tự dưng lại dừng lại”

“Shidou cũng đang nhớ rất rõ nhỉ”

“Nhớ ư, cái đó…….”

Shidou lau đi giọt nước mắt đang rỉ ra và một lần nữa cậu nhìn vào gương mặt của Tohka. Những sự kiện diễn ra vào ngày hôm đó, cậu cảm thấy tất cả như vừa mới chỉ hôm qua. Tinh Linh và AST, cũng là ngày khởi điểm cho việc cậu bắt đầu có liên quan tới Ratatoskr, rồi hơn hết thảy mọi điều, việc tình cờ gặp gỡ cô ấy và đột nhiên bị tấn công suýt chết, đó là những điều cho dù muốn quên cũng không thể quên được.

Hơn thế nữa, gương mặt chứa đựng nỗi sầu bi của cô ấy đã luôn hiện ra trước mắt cậu, là một ấn tượng không thể phai mờ.

Shidou đã từng nghĩ, người con gái ấy, cậu không muốn cô phải mang một vẻ mặt như vậy. Nếu lúc này nghĩ lại, thì chính cảm xúc ấy có lẽ đã là động lực khởi đầu cho việc Shidou tiếp tục cứu giúp các tinh linh.

“…………..”

Vào thời điểm đó, thậm chí đến vừa rồi, người thiếu nữ với gương mặt như vừa sắp sửa bật khóc lại đang cười đùa vô cùng hoạt bát ngay trước mắt cậu lúc này.

Chỉ cần như vậy, nó cũng khiến cho 1 năm đã qua của Shidou có giá trị hơn bất cứ điều gì. Đột nhiên Shidou nhắm nghiền đôi mắt và thở nhẹ một hơi. Vừa mới như vậy, Tohka liền kéo tay áo của Shidou

“Shidou, mãi mới có dịp như thế này nên có một nơi mà tớ muốn đến, cậu có thể đi cùng tớ không?”

“Ế? Đương nhiên là được rồi, nhưng cậu muốn đi đâu?”

“Phư phư…vậy thì hãy cứ háo hức rồi đi tới đó nào”

Trước câu hỏi của Shidou, Tohka nở một nụ cười giống như đang trêu chọc.

“Ế, chỗ cậu muốn tới, là đây sao?”

Sau khi vừa đi vừa bị kéo bởi Tohka chừng 30 phút, Shidou ngước nhìn lên tòa kiến trúc cao sừng sững là đích đến, hoàn toàn nằm ngoài dự tưởng cậu tròn xoe mắt ngạc nhiên.

Điều đó là đúng thôi, vì gì thì gì chỗ này là……

“Ưm mư…Là trường học”

Tohka khẳng định trong lúc đang nở một nụ cười đầy thỏa mãn. Đúng, chỗ mà Tohka đã dẫn Shidou tới, chính là ngôi trường cao trung Raizen của thành phố mà hàng ngày nhóm Shidou vẫn lui tới

“Ế, tại sao lại đến đây. chẳng phải chỗ này thông thường lúc nào cũng đến sao, mà mới hôm qua xong mà….”

“Được mà. Nào nào, nhanh vào thôi”

Bằng vào điệu bộ úp mở, Tohka nắm lấy cánh tay của Shidou và lôi đi.

“A, chờ một chút đã nào”

Nếu như Tohka mong muốn mãnh liệt như vậy, thì chẳng có lý do nào để cậu từ chối, nhưng bây giờ đang trong giai đoạn kì nghỉ xuân, vì thế cánh cổng chính ở mặt chính diện của khu phòng học đang được khóa kiên cố.

“Trước tiên hãy đi vào bằng cổng phụ đã, nếu như nói là đến để lấy đồ để quên thì sẽ được cho vào thôi”

“Ô ô, vậy thì làm như thế đi”

Shidou dẫn Tohka đi qua cổng phụ và tiến vào trong khuôn viên của ngôi trường, sau khi hoàn tất một vài thủ tục đơn giản, họ tiến vào bên trong khu phòng học.

Do không phải sử dụng giày đi trong nhà như mọi khi, cả 2 đang đi bộ ở dãy hành lang không một bóng người với những tiếng bẹp bẹp phát ra từ chiếc xăng đan dùng cho khách.

Chẳng hiểu sao, lại có một cảm giác thần bí. Mặc dù đây là nơi vào ngày thường ngày nào cậu vẫn lui tới, thế nhưng chỉ với việc không có một bóng người ở đây, nó mang đến một cảm giác giống hệt như đang lạc vào một không gian hoàn toàn xa lạ.

Dù vậy mục đích của Tohka có vẻ như không phải là tận hưởng cái cảm giác khác lạ so với thường nhật. Cậu như có cảm nhận được rõ ràng rằng có một nơi nào đó mà cô muốn đến thông qua dáng đi không chút lưỡng lự nào kia. Rồi thì cả 2 tiếp tục tiến bước trong dãy phòng học không có một bóng người.

Sau đó cứ tiếp tục như vậy cho đến khi leo lên cầu thang, cuối cùng Tohka cũng dừng lại.

Cả 2 dừng lại trước cửa căn phòng học của lớp 4 năm 2. Chính là lớp học của 2 người họ.

“Phư phư, hoài niệm thật đấy”

Sau khi nói Tohka liền tiến vào trong lớp hợp, bằng vào dáng vẻ chậm rãi, cô bước đi len qua khoảng trống giữa những chiếc bàn.

Nghe thấy lời đó, Shidou nghiêng đầu băn khoăn. Đây là trường học mà ngày ngày bình thường họ vẫn lui tới, là địa điểm vẫn đang gắn liền với ho suốt một thời gian dài. Hoài niệm ư, cậu cảm thấy điều đó không được phù hợp cho lắm.

Thế nhưng, sau khi ngắm nhìn lớp học với bầu không khí tĩnh lặng chỉ có duy nhất 2 người với nhau, bỗng trong đầu Shidou hiện lên quang cảnh cậu đã từng nhìn thấy trước kia.

“A……..”

Đúng, nếu con đường mà họ vừa ghé qua lúc nãy là nơi lần đầu cậu gặp gỡ với Tohka, thì phòng học này là nơi họ gặp lại nhau khi Shidou được Ratatoskr giao trọng trách đối thoại với tinh linh. Vì lúc đó tiếng còi báo hiệu không gian chấn vang lên, nên không có bất cứ một học sinh nào trong lớp học cả. Quang cánh đó, chính là quang cảnh lớp học được bao trùm trong bầu không khí tĩnh lặng mà cậu đã nhìn thấy như lúc này.

Có lẽ do nhìn thấy biểu hiện vừa rồi của Shidou, khóe miệng Tohka khẽ nới lỏng ra, cô bước đi tiến về phía bảng đen.

“Cậu nhớ ra rồi đúng không? Nơi đây là……..”

Vừa nói vậy, Tohka vừa cầm một viên phấn trắng và bắt đầu viết những con chữ lên bảng. Đó là tên của cô ấy, 2 chữ [Tohka]

“Đây chính là nơi mà tớ đã nhận được tớ từ cậu”

Tohka vừa nhìn chăm chú vào Shidou vừa mỉm cười rạng rỡ.

Aaa, đúng thế. Tohka, tên của cô ấy, đó chính là thứ mà Shidou đã đặt cho cô vào thời điểm ấy.

“Shidou đã đặt tên cho một người không hề có tên như tớ. Rốt cục tớ chẳng thế nhớ nổi đã bao lần mình được cái tên này cứu giúp. Thực sự……..tớ luôn cảm thấy biết ơn”

“Không, việc đó. Tớ chỉ……..”

Bị nhìn thẳng vào mắt và nói, khiến Shidou gãi gãi má như đang cảm thấy ngại ngùng. Chính xác Shidou đã là người đã đặt cái tên đó, cậu nghĩ rằng việc Tohka cảm yêu thích nó kcó giá trị hơn hết thảy mọi thứ. Thế nhưng…nguyên do của cái tên ấy chính là vì [Ngày đầu tiên mà 2 người gặp gỡ mùng 10 tháng 4], một cái tên quá mức đơn thuần.

Cho dù thế thì điều đó cũng là bất đắc dĩ, trong cái trạng thái nguy hiểm cực hạn như vậy, thêm vào đó là với thời gian bị giới hạn, nên cậu chắc chắn không thể công phu tỉ mỉ để suy nghĩ ra một cái tên được

Mà…..nghĩ tới việc Takamiya Shinji đã đặt cái tên [Mio] cho một thiếu nữ cậu gặp vào ngày 30. Khiến cậu không thể phủ định rằng có lẽ mình vẫn giữ nguyên cái gu đấy và được sinh ra. Tuy nhiên, cho dù lý do là gì, thì cậu cũng đã không thể nghĩ ra cái tên nào khác ngoài Tohka dành cho cô ấy. Những ngày tháng suốt 1 năm mà cậu đã cùng trải qua với cô ấy, chỉ với chừng đó cũng đã đủ mãnh liệt, sâu sắc để Tohka trở thành chính Tohka.  Đoạn này mình để nguyên nghĩa thô, cái tên tohka trở thành tohka hay tohka trở thành phù hợp với cái tên tohka nói chung là tùy cách hiểu của cá nhân bạn

“………………”

Thế nhưng trong khoảng khắc ngắn ngủi tự bản thân cậu nhớ lại những điều đó, một cảm giác như trái tim đang bị bóp nghẹt ập tới công kích Shidou.

Con đường mà lần đầu tiên cậu gặp gỡ Tohka, hơn nữa là cả căn phòng học nơi cậu đã đặt tên cho cô. Hành trình ngày hôm nay đã tái trái nghiệm những lộ trình của cuộc gặp gỡ với Tohka, khiến Shidou cảm thấy một nỗi bất an không thể diễn đạt bằng lời.

Giống hệt như, Tohka đang nhận thức được về thời điểm……….mà mình sẽ chết vậy. Cậu thừa hiểu rằng bản thân mình đang suy nghĩ quá mức, chắc chắn lý do là vì cậu đã vừa ghé lại con đường nơi 2 người lần đầu gặp gỡ hoặc là do việc đi đến lớp học với bầu không khí hoài niệm này. Thế nhưng nếu cậu cứ để mặc mọi chuyện như vậy thì biết đâu cái mộng tưởng bất ổn ấy có thể sẽ trở thánh sự thật.

Shidou hít một hơi thật sâu, sau đó quay lại hướng về phía Tohka.

“Tohka”

“Mư? Sao vậy Shidou”

Tohka tròn xoe mắt nghi hoặc tỏ vẻ khá kỳ lạ.

Shidou quyết định lý trí của mình, sau đó đôi môi cậu hé mở.

-“Nghe tớ nói này! Thật ra…………”

Sau đó, trong căn phòng học không có ai khác ngoài 2 người, Shidou nói ra tất cả.

Về việc trong Tohka còn có 1 con người khác, một Tohka riêng biệt. Người đã cướp lấy viên Sephira của Mio và tạo nên thế giới này. Và cho đến cả việc nếu cứ để nguyên như hiện giờ, Tohka rồi sẽ ra đi cùng với thế giới này.

“Vậy sao……..”

Sau khi lắng nghe toàn bộ đầu đuôi câu chuyện, Tohka mở to mắt nhìn và phát ra câu nói vừa rồi.

“Trong tớ còn có một con người khác ư……..?”

“Ừ, đột nhiên thế này có thể cậu sẽ khó mà tin nổi. Nhưng tớ không hề nói dối, cũng không phải chuyện đùa. Hãy tin tớ”

Sau khi Shidou nói vậy Tohka lắc đầu

“Đồ ngốc. Chẳng bao giờ có chuyện tớ nghi ngờ lời Shidou nói. Hơn nữa…..”

Tohka nheo mắt lại và đặt tay lên ngực

“Việc 1 con người khác của chính bản thân tớ. Mặc dù chỉ rất mơ hồ…..nhưng không phải là tớ không cảm nhận được”

“Thật vậy sao?”

“Ưm mư, vào những thời điểm tớ cảm thấy cay đắng và không thể làm được bất cứ điều gì…..tớ đã rất sợ hãi. Thế nhưng tớ cảm nhận được có điều gì đó vẫn luôn tồn tại ngay tại đây để tớ có thể đặt niềm tin vào”

Tohka từ từ hạ tay xuống và ngẩng mặt lên

“…..Tuy nhiên, tớ hoàn toàn không thể xác định được cụ thể phải làm như thế nào thì sẽ ổn. Quả nhiên bắt buộc cần phải gọi người đó của tớ ra rồi tiến hành phong ấn nhỉ?”

“Thật tình thì tớ cũng chẳng biết nữa. Giả như đúng thế đi chăng nữa thì phải làm thế nào để khiến con người kia của Tohka xuất hiện…..”

“Mư……..”

Tohka làm một khuôn mặt đầy nan giải đồng thời khoanh tay trước ngực.

“Việc viên Sephira của Mio đang nằm trong cơ thể tớ là chính xác đúng không? Hơn nữa, người kia của bản thân tớ bằng vào sức mạnh đó đã thay đổi thế giới……….”

“Ừ, điều đó là hoàn toàn chính xác”

“Hưm mư, nếu vậy thì….”

Sau khi nói vậy, Tohka nắm bàn 2 tay vào nhau và rồi nhăn mày. Giống hệt như một thầy phù thủy, sau đó bắt đầu gầm gừ “Phưn mư mư mư mư……”

“To…….Tohka?”

“…………..Toaaaaaaaaa!”

Sau đó, cùng với ý chí cố gắng như xé toạc mảnh vải, cô giận dữ mở trừng mắt. Trước điều hết sức đột ngột đó, bất giác cơ thể Shidou khẽ run lên.

“……..Mưư, không được à”

Sau một khoảng trầm mặc ngắn, Tohka thở dài tỏ vẻ tiếc nuối đồng thời buông 2 bàn tay đang nắm vào nhau ra.

“Vừa rồi cậu tính làm gì thế?”

“Không hẳn, nếu như trong cơ thể tớ có viên Sephira của Mio, thì tớ đã nghĩ mình liệu cũng có thể sử dụng được sức mạnh ấy. [Người còn lại trong bản thân tôi ra đây!] tớ đã cầu nguyện như vậy thế mà…….”

Vừa nói Tohka vừa nhìn xuống phía dưới cơ thể của mình, đồng thời cô thử nắm tay lại rồi lại xòe ra. Cô dõi xem một sự xuất hiện, nhưng có vẻ như chẳng có bất cứ thay đổi cả. Nghĩa là đã hoàn toàn minh bạch việc tại thời điểm họ đang nói chuyện như lúc này, cô không trở thành một con người khác.

“Haha….mà, Có vẻ như mọi chuyện không thể diễn biến một cách suôn sẻ như…….vậy được…….nhỉ”

Bỗng

Shidou vừa cười khổ vừa gãi gãi má. Khi cậu mới vô thức nói được một nửa thì bỗng đứt đoạn giữa chừng.

Lý do hết sức đơn giản, cơ thể Tohka đã tỏa sáng mờ ảo, dần dần luống ánh sáng đó tách hẳn ra khỏi người Tohka……..và bắt đầu tạo thành hình một con người.

“Đây…..đây là……..”

“!…..Cái gì…….”

Giữa lúc Tohka cùng Shidou đang vô cùng kinh ngạc, hình dáng một con người con gái được từ nên từ luồng ánh sáng và xuất hiện ngay tại đó.

Một cô gái với mái tóc màu trời đêm cùng cặp mắt như thủy tinh. Trên người cô được bao bọc bởi bộ linh phục như giống như một chiếc váy kết hợp với áo giáp dành cho kỵ sĩ màu đen tuyền.

Một thiếu nữ cùng với Tohka giống nhau như 2 giọt nước.

“……Cái gì?”

Cô gái ấy………Nghịch thể Tohka từ từ mở mắt, cô nhăn mày tỏ vẻ ngờ vực sau đó lườm về phía Shidou đang đứng ngay trước mình.

“……..Con người, rốt cuộc người đã làm trò gì?”

Không hề che giấu sát ý, cô cất tiếng cùng với một dáng vẻ vô cùng nguy hiểm. Trước một áp lực lớn đến mức mà cỡ như những loài động vật nhỏ thì chẳng nghi ngờ gì sẽ ngay lập tức bị bất tỉnh, Shidou bất giác lùi lại một bước.

“Không, không……Tớ không có làm gì..”

“Đừng có đùa ta. Nếu người không làm gì thì sẽ không thể có chuyện ta xuất hiện như thế này. Nếu ngươi có ý định giấu diếm….”

“Ô ô!”

Nghịch thể Tohka mới nói đến đó thì hoàn toàn ngưng bặt. Không nếu chính xác mà nói thì, có vẻ như âm giọng ngân vang của Tohka đang kế ngay sát bên như vừa khiến cô phải ngưng lại.

“Cậu là một con người khác của tôi à! Chẳng phải……..đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt sao?”

“Cái……”

Bị Tohka nắm lấy 2 vai, biểu cảm đầu tiên của Nghịch thể Tohka là một ánh nhìn nhuốm đầy màu sắc bối rối. Thế nhưng Tohka chẳng hề bận tâm đến bộ dạng đó, cô tiếp tục với một ánh mắt cô lấp lánh.

“Ưu mư, Mặc dù tôi đang nguyện ước rằng một con người con lại hay ra đây, thế nhưng không thể ngờ rằng sẽ xuất hiện dưới dạng như này. Tuy nhiên quả đúng là giống y hệt tôi luôn này…mà có vẻ cũng có một chút khác biệt. Chắc là do cách buộc tóc chăng?”

“Chờ đã…….chờ đã”

Người vừa bị Tohka dồn dập một cách mãnh liệt, Nghịch thể Tohka như để áp chế lại Tohka cô giơ lòng bàn tay về phía trước.

“Rốt cuộc chuyện này là sao. Tại sao cả tôi cùng một Tohka khác đồng thời xuất hiện……….chẳng lẽ là, cậu đã sử dụng sức mạnh của cô ta để hiện thực hóa tôi sao?”

“Tôi cũng không hiểu rõ lắm, nhưng có lẽ đúng là như thế!”

Sau khi Tohka với một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ kết thúc câu nói. Nghịch

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net