Đấu La Đại Lục ban dich (caution: anh ju lan sau up truyen caj nao la ban convert thi de cv dum m )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khí vũ hồn đệ nhị hồn hoàn kỹ năng là công kích toàn lực, Đường Tam tự nghĩ,mình hồn lực mạnh hơn Thiết thị huynh đệ, nhưng đối diện với một kích dốc hết toàn bộ lực lương của bọn họ cũng không dễ dàng đón đỡ chút nào.

Đột nhiên, Đường Tam sắc mặt đại biến, tình huống không ổn xuất hiện. Hai thanh thiết chuỳ đang gào rít giữa không trung đột nhiên tách ra chia làm hai hướng, một thanh đuổi theo thân ảnh của Tiểu Vũ, thanh còn lại hoá thành một đạo hồ tuyến nhắm thẳng Đường Tam đánh tới.

Đệ nhị hoàn hồn kỹ năng của Thiết thị huynh đệ quả nhiên có hiệu quả đặc thù.

Lúc này Thiết Thị huynh đệ thân hình bị Lam Ngân Thảo chằng chịt quấn quanh, gai đâm vào thân , chất độc phát tác , trước mắt không có cách nào di động nữa. Bốn người trong mắt khấp khởi quang mang , hy vọng một kích sau cùng có thể đạt hiệu quả, chỉ cần đánh ngã Đường Tam thì Lam Ngân Thảo đang quấn quanh người sẽ tự nhiên hoá giải .

Làm sao bây giờ ? Trong lúc cực kì nguy cấp đó, Đường Tam lập tức quyết đoán,. Một cây Lam Ngân Thảo không có gai bay lên , chính xác cuốn lấy bờ eo mảnh mai của Tiểu Vũ dùng hết sức quăng nàng ra xa.

Đúng như phán đoán của Đường Tam, thiết chuỳ mặc dù có thể đuổi theo đối thủ nhưng cũng giới hạn trong một phạm vi nhất định nào đó chứ không thể đuổi theo mãi. Hắn quăng Tiểu Vũ ra ngoài,cách xa hướng bay của thiết chuỳ,quả nhiên thoát khỏi phạm vi công kích của thiết chuỳ. Nhưng là Đường Tam đã đem hết tinh thần lực áp dụng lên người của Tiểu Vũ, nên bản thân hắn đã không còn thời gian để đối phó, cùng lúc Tiểu Vũ thoát khỏi thanh thiết chuỳ kia thì thiết chuỳ bên này đã bay tới trước mặt hắn. Trong lúc nguy cấp, võ công Đường môn phát huy đến mức cực hạn, nhìn thấy thiết chuỳ mang theo kình phong mãnh liệt bay đến cận kề, Đường Tam hai tay vận khởi Huyền Ngọc Thủ, thân hình cấp tốc xoay tròn, dùng Khống Hạc Cầm Long đánh ra toàn bộ nội lực, trong chớp mắt xoay người bảy chưởng như đồng thời xuất ra đập mạnh lên đầu thiết chuỳ .

Thiết chuỳ sau khi va chạm cùng song chưởng mang theo toàn bộ nội lực Huyền Thiên công cộng với thủ pháp Khống Hạc Cầm Long bị văng ra cả thước , Đường Tam thân thể mặc dù cũng bị hất bổng lên nhưng dù sao cũng không trực tiếp bị đánh trúng vào người.

"Oành" , thiết chuỳ rơi xuống đất ra gây tiếng nổ lớn . Thân mình Đường Tam trên không trung quay cuồng, chưa kịp rơi xuống đất trên miệng đã phun ra một ngụm máu tươi. Tiểu Vũ mắt thấy Đường Tam bị thương đến hộc máu ,giận dữ hét lên :" Hỗn đãn, các ngươi muốn chết" Hai tay đồng thời giơ lên,bốn đạo ám khí từ tay áo thật nhanh bắn ra nhắm thẳng vào hai mắt của Thiết Long và Thiết Hổ.

Tiểu Vũ mặc dù chưa học qua Đường môn ám khí nhưng trên người không thiếu loại ám khí nào, Đường Tam có loại ám khí nào thì cơ hồ nàng cũng một bộ giống như vậy . Đang lúc giận dữ đã không nghĩ tơi hậu quả , trực tiếp bắn ra vô thanh tụ tiễn do Đường Tam chế tạo, vô thanh tụ tiễn có lực xuyên thấu rất mạnh. Thiết Long , Thiết Hổ mặc dù thân thể cường tráng nhưng một khi bị bắn trúng con mắt thì không đơn giản chỉ là bị mù mà thôi, mà uy lực của tụ tiễn đủ để xuyên thủng não của bọn họ.

Lúc này Thiết Long , Thiết Hổ đang bị Lam Ngân Thảo hoàn toàn chế trụ, sau khi sử dụng một kích toàn lực , bọn họ hồn lực đã suy giảm rất nhiều, độc tố thừa cơ hội đó xâm nhập, muốn cử động một đầu ngón tay đã khó khăn chứ đừng nói tới chuyên né tránh tụ tiền của Tiểu Vũ. Tụ tiền chưa tới , kình phong quét qua khiến cho 2 mắt bọn ho một trận tê dại , trong lòng hốt hoảng nghĩ thầm :

"mạng mình xong rồi".

"Tiểu Vũ, không thể". Đường Tam la to một tiếng, tay phải trong nháy mắt phất ra bốn đạo hàn quang tà tà bay ra." Đinh, đinh, đinh, đinh " bốn tiếng nhẹ nhàng vang lên, bốn khoả tụ tiễn chỉ còn cách con mắt của Thiết Long , Thiết Hổ một tấc thì liền bị đánh văng ra ngoài . Thì ra Đường Tam trong tình huống như vậy , từ trong Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ lấy ra bốn ngọn liễu diệp phi đao phóng ra. Phi châm tốc độ mặc dù nhanh hơn , nhưng sức nặng so với tụ tiễn thì thua xa nên không thể ngăn cản lực công kích của tụ tiễn. Còn phi đao thì khác, nặng hơn tụ tiễn nhiều. Bất quá cũng may là Đường Tam có Tử cực ma đồng, nhãn lực kinh người , hơn nữa đối với tốc độ của tụ tiễn do minh chế tạo phi thường nắm rõ, nếu không thì cũng vô phương cứu được bọn huynh đệ họ Thiết .

Tiểu Vũ từ trên không trung đảo người hạ xuống mặt đất. " Tiểu tam , ngươi làm sao vậy ?". Lúc này trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng đã tức giận đỏ bừng lên, ánh mắt hung ác nhìn trừng trừng hai huynh đệ họ Thiết. Đường Tam quay sang Tiểu Vũ lắc đầu nói:"bọn họ tấn công ta cũng để tự cứu lấy bản thân mình ,thương thế của ta cũng không nặng lắm ". Rồi chuyển ánh mắt sang khuôn mặt xanh mét của Thiết Long, Thiết Hổ nói :" Hai vị, hồn đấu tràng hôm nay là phe chúng ta thắng nhé? ". Thiết Long, Thiết Hổ còn có thể nói gì nữa , liền vội vàng gật đầu:

" Chúng ta nhận thua, cám ơn huynh đệ đã cứu mạng" Thiết Long nhanh miệng nói.

Đường Tam thu hồi Lam Ngân Thảo, hớp một ngụm không khí, trong kinh mạch không ngừng truyền đến cảm giác đau nhẹ, cũng không ảnh hưởng gì mấy, hắn cũng không phải bị công kích trực tiếp lên cơ thể, hơn nữa Huyền Thiên công thuôc về đạo gia chánh tông nội công thượng thừa, đối với phòng ngự thân thể cực kì hữa hiệu , tu luyện nhiều năm cũng không ngừng bồi dưỡng lục phủ ngũ tạng, chỉ cần sau này trở về điều tức một thời gian sẽ không có việc gì.

Đường Tam và Tiểu Vũ 2 đấu 2 đấu hồn tràng vừa kết thúc, lúc này bọn Đái Mộc Bạch cũng đã hoàn thành chính mình đấu hồn tràng. Ngày hôm nay có thể nói là cực kì vui vẻ, ngoại trừ Chu Trúc Thanh ra, những người khác đều giành được thắng lợi. Dựa vào hai tràng thắng lợi hôm nay , Đường Tam và Tiểu Vũ thu được hai cái tích phân và mồi người 20 kim tệ tiền lời.

" Viện trưởng mới đây đã đâu mất rồi ?" Đường Tam nhìn Đái Mộc Bạch hỏi bất đắc dĩ nói:" có trời mới biết ông ấy đã đi đâu , ông ta có dặn qua khi nào đấu hồn tràng chấm dứt thì chúng ta cứ đi về trước"

Năm người vừa bước ra khỏi đấu hồn tràng thì hàng loạt tiếng vỗ tay thi nhau vang lên. Hôm nay đấu hồn tuy không thu được cái gì nhiều, nhưng thông qua thực tế chiến đấu, Đường Tam có cảm giác thu hoạch được không nhỏ. Nhất là cùng với Thiết Thị huynh đệ đánh một trận làm cho hắn thấy được uy lực chánh thức của Khí vũ hồn. Mỗi một loại vũ hồn đầu có đặc tính khác nhau, chỉ cần áp dụng trong trường hợp thiết thực sẽ phát huy được hiệu quả một cách lớn nhất.

Nói về thực lực, mình và Tiểu Vũ rõ ràng hơn hẳn đối phương, nhưng bởi vì có chút khinh địch nên xém chút nữa đã bị thua. Đường Tam trong đầu không khỏi nhớ lại đại sư từng nói qua :" hồn sư trong lúc chiến đấu, trước hết phải hiểu rõ kỹ năng của đối phương, nếu không thì phải hết sức cẩn thận . Cho dù là hồn sư cấp bậc thấp hơn cũng có có thể có tuyệt kỹ trí mạng.

" Các ngươi về trước nhe , vừa rồi viện trưởng bảo ta cùng ông ấy đi đến khách điếm "Mã Hồng Tuấn đột nhiên nói, trong mắt loé ra một tia hưng phấn quang mang.

Đái Mộc Bạch ánh mắt có vẽ cười như không cười :" chúng ta về trước , ngươi cứ thong thả" "

"Đái lão đại , người không đi à ? ".

" Không đi , đừng nhiều lời , đi nhanh đi ". Đái Mộc Bạch tức giận trừng mắt hắn 1 cái , khoé mắt lại liếc nhìn về Chu Trúc Thanh. Mập mạp phản ứng có vẽ chậm hiểu, còn không có nhìn ra ý tứ của Đái Mộc Bạch , khuôn mặt tròn trịa hưng phấn hơi ửng đỏ lên :" Đi thôi, cùng đi thôi, không phải ngươi nói đàn bà bất kể như thế nào cũng đều đáng yêu đó sao ?"

Đái Mộc Bạch rốt cục nhịn không nổi hét lên :" Mau cút đi, ta sở thích không giống như ngươi" . Mã Hồng Tuấn có chút bất mãn hừ nhẹ một tiếng , nhưng đối diện với ánh mắt giân dữ của Đái Mộc Bạch, hắn đành ẩn nhẫn, rốt cục cũng không dám đôi co nữa vội xoay người rời đi.

" Đái lão đại, tên mập mạp dâm đãng kia đi làm gì vậy ?" Tiểu Vũ hỏi.

Đái Mộc Bạch cười ha hả nói :" Ngươi đã nói hắn dâm đãng mà , hắn còn có thể làm gì để áp chế tà hoả trong người chứ. "

Tiểu Vũ tức giân nói : "lại đi gây tai hoạ cho nữ nhân nữ ư ? Ta thật hoài nghi vũ hồn biến dị của hắn chắc là có liên quan đến tính cách "

Đái Mộc Bạch nói : "Tai hoạ thì chưa biết , chã lẽ các ngươi không biết trên đời này có loại địa phương gọi là thanh lâu sao ?".

Đường Tam có chút không tin tưởng nói :" Ngươi nói là viện trưởng dẫn Mã Hồng Tuấn đi đến chỗ đó hã ?".Thanh lâu, kiếp trước hắn từng nghe nói qua , tự nhiên biết đó là chỗ nào.

Đái Mộc Bạch nói :" cũng hết cách rồi, ,vũ hồn của Mã Hồng Tuấn , ngoại trừ khuyết điểm đó ra ,thì là một trong các vũ hồn cực kì cường hãn, thân là truyền nhân của viện trưởng,hắn không thể nào đình chỉ quá trình tu luyện,chẳng lẽ lại nhìn hắn tự bạo mà chết ".

Chu Trúc Thanh nhếch môi nói :" nam nhân toàn là đồ khốn nạn "

Tiểu Vũ cười hì hì thốt : " Trúc Thanh muội muội , ngươi không nên quơ đũa cả nắm a, Đường Tam rất trong sáng đó , hắn không giống bọn Đái Mộc Bạch và Mã Hồng Tuấn đâu."

Đái Mộc Bạch tức giận nói :" Được lắm , các ngươi nói Đường Tam băng thanh ngọc khiết, còn chúng ta thì khốn nạn chứ gì. Bất quá sở thích của ta so với mập mạp cao hơn nhiều ".

Tiểu Vũ thân người làm ra dáng vẽ hý lộng khiến Đái Mộc Bạch nét mặt càng thêm khổ sở ,hắn bất đắc dĩ xoay đầu nhìn trộm Chu Trúc Thanh , vô tình thấy Chu Trúc Thanh cũng đang nhìn mình,chỉ bất quá ánh mắt càng thêm phần băng lãnh. Tiểu cô nương hừ nhẹ một tiếng , đột nhiên đi tới tước mặt Đái Mộc Bạch :

" Sở thích của ngươi so với hắn cao hơn phải không ?"

Đái Mộc Bạch sững sốt một chút , không biết trả lời thế nào . " Trúc Thanh, ta ... " Hắn lúc này biết rằng mình đã lỡ lời, sở thích cao hơn mập mạp. Đối với cái nghề nghiệp đặc thù này , bất luận là cấp cao hay cấp thấp, là gà hay là phượng hoàng cũng không có gì khác biệt.

Chu Trúc Thanh trong ánh mắt tràn ngập ý niệm khinh miệt và coi thường, " Ngươi mới 15 tuổi ? Mới 15 tuổi đã làm cho người ta cảm thấy ác cảm " Nói xong liền xoay người rời đi.

Theo sau Chu Trúc Thanh đi về Sử Khắc Lai học viện , Đái Mộng Bạch luôn tự dẳn vặt chính mình.

"Nàng chẳng bao giờ dễ dàng, luôn lạnh nhạt với mình" . Lúc này, lửa giận trong lòng cũng không còn kìm chế đươc nữa, Đái Mộng Bạch thét lên :

" Ngươi đứng lại cho ta "

Chu Trúc Thanh cũng không màng, chẳng những không dừng lại mà cước bộ còn nhanh hơn , bước thẳng về phía trước.

" Ngươi , ngươi..." Đái Mộng Bạch hất tay phải lên, một luồng sáng mãnh liệt lúc ẩn lúc hiện trên lòng bàn tay, tánh tình hắn cũng không lương thiện cho mấy , có thể nói hắn so với kẻ khác còn bá đạo hơn nhiều. Nhưng hắn vẫn còn ráng nhẫn nhịn, trên tay bạch quang khi có khi không , miệng phát ra tiếng hổ gầm , thoáng chốc lại thở dài lặng lẽ theo sau Chu Trúc Thanh đi về học viện.

Tiểu Vũ trợn mắt nhìn Đường Tam , thấp giọng hỏi nhỏ :

"Bọn họ xảy ra chuyện gì vậy?"

Đường Tam lắc đầu :" ta cũng không biết nữa . Từ ngày báo danh học viện tới giờ , Đái Mộng Bạch xem ra không hiểu được ý niệm trong lòng của Chu Trúc Thanh. Hắn và Chu Trúc Thanh có vẻ bất đồng. Chẵng lẽ vũ hồn của bạn họ thực sự có khả năng dung hợp với nhau sao ?Hà..Quên đi, chúng ta cũng không cần can thiệp vào chuyên riêng của họ .

Tiểu Vũ đặt bàn tay lên ngực Đường Tam xoa nhẹ , Đường Tam hốt hoảng thốt lên :" ngươi làm gì vậy ?"

Tiểu Vũ hai má đỏ bừng , e thẹn nói : " còn phải không ? Là tại ta mà ngươi mới bị thương sao?".

Đường Tam lúc này mới tỉnh ngộ, thì ra nàng chỉ lo cho thương thế của mình , mỉm cười quay đầu lại nói :" Không có việc gì đâu, ca ca đâu phải là kẻ yếu đuối , mau đuổi theo, bọn họ đi nhanh quá,không thấy tăm hơi nữa rồi".

Bọn người Đường Tam vừa về tới Sử Khắc Lai học viện, bất chợt trông thấy hai bóng nhân ảnh . Dưới ánh trăng sáng , bọn họ liền nhận ra Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp đang trò chuyện trong màn đêm. Đang ngồi trên tảng đá to trước cửa học viện, Trữ Vinh Vinh hai chân bật dậy, rất nhanh khôi phục thái độ bình thường , trên khuôn mặt xinh đẹp điểm nhẹ một nụ cười tươi. Còn Áo Tư Tạp nét mặt có chút khó coi,lông mày nhíu lại , thỉnh thoảng liếc trộm về Trữ Vinh Vinh, trong ánh mắt lộ vẻ vài phần không cam lòng

Chu Trúc Thanh như không nhìn thấy hai người, bước thẳng vào trong học viện, không thèm quay lại nhìn về phía kí túc xá của mình.

Đái Mộng Bạch nhíu cặp chân mày lại, trong lòng càng thêm nguội lạnh .

"các ngươi làm gì ở đây ?". Đái Mộng Bạch ánh mắt loé lên , lạnh nhạt hỏi. Trữ Vinh Vinh từ trên tảng đá nhảy xuống , trả lời bâng quơ :

" Đương nhiên là đang chờ các ngươi."

Các ngươi tại sao lại về trễ vậy ? Viện trưởng cùng mập mạp đâu rồi ?"

Đái Mộng Bạch ngoái đầu lại, lạnh nhạt trả lời : "Bọn họ bận việc rồi. Ở lại hay rời đi tuỳ theo suy nghĩ của các ngươi?"

Trữ Vinh Vinh không chút do dự đáp :"Đương nhiên là ở lại, chỗ tốt như thế này ta sao nỡ bỏ đi chứ, thái độ của ngươi như vậy là sao , y như xác chết vậy ? Ha ha , vậy mà Áo Tư Tạp còn dám nói ngươi là một gã tình thánh , ngay cả một tiểu cô nương cũng không thèm để mắt tới".

Trữ Vinh Vinh sau khi bộc lộ hết bản tính ,vốn từ nhỏ nàng đã tuyệt đỉnh thông minh, từ sắc mặt của Đái Mộng Bạch đã đoán ra rất nhiều việc,liền không chút tỵ hiềm mà châm chọc hắn.

Tà mâu Đái Mộng Bạch hàn quang đại thịnh, " Trữ Vinh Vinh, ngươi không nên khiêu khích sự nhẫn nại của ta. Nơi này là Sử Khắc Lai học viện, không phải nhà của ngươi. người khác sợ Thât Bảo Lưu Ly Tông, nhưng ta , Đái Mộng Bạch thì không. Dám chọc giận ta coi chừng ta sẽ đem ngươi tiền dâm hậu sát , rồi lại tiền sát hậu gian."

Trữ Vinh Vinh cười hì hì thốt :

"ta sợ ư?"

Rồi cố tình ưỡn ngực ra. "Lại đây đi, để ta xem ngươi như thế nào làm được đây?"

" Ngươi...." Đái Mộng Bạch không ngừng đè nén cơn giận dữ trong lòng ," Không cho ngươi thấy lợi hại , ngươi còn tưởng cọp là mèo giấy nữa". Hồn lực nháy mắt phát ra khí thế mãnh liệt.

Trữ Vinh Vinh cả thân thể liền bị hất bay đi ra ngoài. Áo Tư Tạp cuống quýt bước tới đỡ lấy thân hình của Trữ Vinh Vinh, dư lực làm hắn té bệt xuống đất.

" Mộc Bạch "

Đường Tam bước tới chắn ngang trước người Trữ Vinh Vinh, hai tay dùng thủ pháp Khống Hạc Cầm Long xuất ra , đem hồn lực của Đái Mộng Bạch dạt ra hai bên. " Bỏ đi , chúng ta là đồng môn cả mà ".

Mặc dù là hồn lực của Đái Mộng Bạch chỉ tuỳ ý phát ra, còn chưa phát động công kích, nhưng cũng khiến cho vết thương của Đường Tam bị chấn động . Đường Tam giật mình thầm nghĩ " sợ rằng đây mới chính là chân chánh thực lực của hắn, ba mươi bảy cấp hồn lực, quả thật so với mình mạnh hơn nhiều ".

Trữ Vinh Vinh từ nhỏ đã quen được nuông chiều, không nghĩ tới Đái Mộng Bạch thực sự dám động thủ với mình , mặc dù là chưa có bị thương nhưng toàn thân cũng cảm thấy đau nhức. Trong lúc nhất thời không kìm được nước mắt chảy dài trên gò má. trừng mắt nhìn Đái Mộng Bạch không nói một tiếng nào.

Đái Mộng Bạch nhìn thẳng Đường Tam , chậm rãi thở ra một hơi dài rồi thu lại hồn lực vào trong trán. "Thôi được, tiều tam ,ta nể mặt ngươi" Mắt lạnh lùng liếc sang Trữ Vinh Vinh một cái : "Ngươi nên nhớ cho kỹ , nơi này là học viện, không phải nhà của ngươi, đừng nên trêu chọc vào ta, nếu không ta mặc kệ ngươi là ai.".Nói xong hắn cất bước đi thẳng vào trong học viện.

" Đường Tam".

Trữ Vinh Vinh khôn mặt đầm đìa nước mặt , đột nhiên cất tiếng gọi. Đường Tam cố nén đau xoay người lại. Trữ Vinh Vinh hung hăng bảo : "Dùng độc môn ám khí của ngươi giúp ta giết hắn , chỉ cần ngươi giúp ta, ta sẽ cho ngươi một vạn hồn kim tệ, ngươi sẽ trở thành khách quý của Thât Bảo Lưu Ly Tông, sau này Thât Bảo Lưu Ly Tông sẽ ủng hộ ngươi một cách vô điều kiện".

Trong trường hợp này , nếu là một gã bình thường hồn sư nhất định sẽ hết sức vui mừng, được Thât Bảo Lưu Ly Tông ủng hộ, mấy chữ này ý nghĩa trọng đại cỡ nào , phải biết đương thời là một trong thất đại tông môn, Thât Bảo Lưu Ly Tông sỡ hữu thực lực cưởng đại khó mà tưởng tưởng hết. Một gã hồn sư mà được họ ủng hộ sẽ dễ dàng tại đại lục quật khởi. Nhất là đối với một thiên tài như Đường Tam , thật sự là tương lai thu hoạch sẽ vô hạn .

Đường Tam chậm chạp bước tới đối diện Trữ Vinh Vinh, nhìn sâu trong mắt nàng :"Trữ Vinh Vinh à , trên đời này không phải cái gì cũng có thể mua được bằng tiền . Nơi này đơn thuần chỉ là học viện, chúng ta là bạn học với nhau, nếu ngươi cứ tiếp tục giữ mãi thái độ ngạo mạn như vậy, ta khuyên.. ngươi nên rời đi thì hơn ".

" Ngươi... ngươi ...., chẵng lẽ ngươi không biết Thất Bảo Lưu Ly Tông chúng ta cường đại cỡ nào à ?" Trữ Vinh Vinh không cam lòng nhìn hắn .

Đường Tam cười lạnh nhạt, trải qua hai kiếp , hắn như thế nào không hiểu tâm lý của một cô gái mới mười hai tuổi. " Biết thì sao mà không biết thì sao ? Cái đó đối với ta không có quan hệ. Tiểu Vũ chúng ta đi thôi "

Lắc đầu một cách ngao ngán , Đường Tam cùng Tiểu Vũ cũng đi vào học viện.

Chứng kiến bọn họ rời đi, Trữ Vinh Vinh cả người như chết trân tại chỗ. Nếu nói Đái Mộng Bạch làm nàng căm tức thì ánh mắt Đường Tam lúc bỏ đi lại khiến nàng bị đả kích thật nhiều .

Từ nhỏ đến lớn , quen sống trong vòng tay nuông chiều của đại trưởng lão Thât Bảo Lưu Ly Tông, tánh tình nàng sớm trở nên cao ngạo. Nhưng hôm nay, trước sau phải chịu 3 lần đã kích làm nàng cảm thấy vô cùng phân vân :" Tại sao họ lại đối xử với mình như vậy ? Ta đã làm sai thật sao ?"

" Áo Tư Tạp". Trữ Vinh Vinh dẫu chết cũng không tin mình sai, quay đầu ngoái nhìn Áo Tư Tạp vừa mới ngồi dậy trên mặt đất hỏi :

" Ngươi có nguyện ý giúp ta hay không ?"

Trong cặp mắt si tình của Áo Tư Tạp toát ra vài phần lợt lạt,nói :

" Lúc đầu mới nhìn thấy ngươi, ta cảm thấy được một nét đẹp trong sáng. Ta tin tưởng rằng, khi lớn lên ngươi nhất định là một tuyệt sắc mỹ nữ. Hơn nữa , khi đó ta thích nhất là vẻ ôn nhu của ngươi. Cho nên ta quyết định không để ý hết thảy, một lòng theo đổi ngươi, ta mặc kệ mình xuất thân dân dã , còn ngươi là Thât Bảo Lưu Ly Tông đệ tử , ta cung không quan tâm. Nhưng bây giờ, ta phát hiện ra mình lầm, mà còn lầm to nữa ".

" Ngươi lầm ? Là sao ? " Trữ Vinh Vinh mơ hồ nhìn hắn.

Áo Tư Tạp mỉm cưòi đáp :

"Bởi vì ngươi không phải thần tượng trong lòng ta nữa, ta không thể vì một người như vậy mà rũ bỏ tất cả." Ta cho dù có đồng ý giúp ngươi thì cũng không xứng với tiểu công chúa của Thât Bảo Lưu Ly Tông ? Ngươi cho ta là ai ? Bất quá cũng chỉ như người hầu mà thôi . Ta không có nghĩ vậy , ta đối với bản thân mình luôn hài lòng . Ta nghĩ rất có nhiều người tình nguyện ra sức cho Thât Bảo Lưu Ly Tông ,nếu không có ta cũng chẳng hề hấn gì ."

Hắn suy nghĩ kỹ rồi, trước khi bọn Đường Tam trờ về , Áo Tư Tạp đã hiểu rõ bản tính của Trữ Vinh Vinh mà trước đây cố giấu diếm. Mặc dù tuổi còn nhỏ , Áo Tư Tạp đã có không ít bạn gái. Đường Tam và kể cả mọi người ai cũng không biết , Áo Tư Tạp ngoại trừ sở hữu đặc thù vũ hồn còn là một gã có đầu óc hết sức sâu sắc. Là một kẻ thông minh lẽ nào hắn không biết khó có thể thực hiện được , vì sao hắn vẫn lựa chọn đối mặt với thử thách ?

Không, hắn cũng không phải là người cố chấp, cũng phải có lúc buông ra mới là lựa chọn tốt nhất.

Mắt thấy Áo Tư Tạp bỏ vào trong học viện, Trữ Vinh Vinh không cam lòng la lớn :

" Không phải là ngươi thích ta sao ? Ngay cả ngươi cũng không chịu giúp ta hả ?"

Áo Tư Tạp dừng lại , cũng không thèm quay đầu thốt :

" vừa rồi Đường Tam nói đúng, nếu ngươi vẫn còn giữ tính cách đó thì nên rời khỏi nơi này đi. Nơi này không thích hợp với ngươi.Có lẽ đối với ngươi , bằng hữu ...đó là một cái khái niệm gì đó quá xa vời. "

Áo Tư Tạp đã đi , một loạt các loại cảm giác cô độc, bất lực, mất mát , thống khổ không ngừng đánh sâu vào tâm trạng của Trữ Vinh Vinh,cô gái mới 12 tuổi. Nước mắt lặng lẽ chảy dài, nàng bất chợt nhận ra rằng,có lẽ mình thật sự sai rồi. Mình đã từng có bằng hữu sao ? Tại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nhokk
Ẩn QC