Chương 10: Trận Nhận Người Thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Tới lúc đại sư xoay đầu thì thấy thiên Hoa của chúng ta, đang ngồi trên ghế khóc, đang định nói tại sao con khóc thì nghe được thiên Hoa nói: thật là tình thầy trò cảm động hu hu.

Đại sư và đường Tam nghe tới đó Khoé môi rung rãi vài cái.

Đại sư nói: thiên Hoa, con cũng như đường Tam cũng là song sinh đúng không, Vũ Hồn thứ 4 xuất hiện trên đại lục này. Đại sư cảm thán tại sao mình lại có duyên với song sinh Vũ Hồn vậy trời, ta không ngờ có một ngày ta có thể gặp cùng lúc hai song sinh Vũ Hồn thiên Hoa mặt bình tĩnh trả lời: sao đại sư lại nói như vậy.

Đại sư nói, Vũ Hồn của con là một cây cọ với những muôn loài kì lạ, theo ta thấy thì Vũ Hồn của con là biến dị, nhưng khi ở cổng trường ta đã cảm nhận được Hồn Lực của ngươi nằm đậm hơn là những người khác cấp 20 trong khi đó ngươi cấp 11, Theo suy đoán và lý luận của ta trong nhiều năm tìm hiểu Vũ Hồn thì ta dám chắc rằng ngươi có Vũ Hồn thứ hai.

Thiên Hoa nghe những lời đó xong, cứ nghĩ đại sư như là một thám tử lừng danh vậy. Thiên Hoa Thẳng thình nói: đúng vậy con cũng là song sinh Vũ Hồn, ta sẽ không nhận ngài là sư phụ như đường Tam tại vì, thiên Hoa chưa nói hết câu thì đại sư nói Chen vào: không sao ta biết mà, đại sư chưa nói hết câu thì, thiên Hoa lại nói tiếp tại vì ta sẽ nhận đại sư là cha nuôi của ta. Đường Tam cùng đại sư nói: CÁI GÌ.

Thiên Hoa cười một cái rồi nói, bất ngờ không. Đại sư và đường Tam Đèo cứng đơ người không biết nói gì luôn, trừ trong thăm tâm của hai người này chỉ có một câu QUÁ BÁ ĐẠO. Đại sư tự nhận mình mặt dày như bức tường mới nói ra được lời này: hảo con gái à, thiên Hoa suy nghĩ Sao mà nó nghe nổi da gà vậy trời, thôi kệ đi lâu rồi cũng quen thôi.

Được rồi Đi thôi, ta dẫn các con đi gặp giáo vụ trình diện." Đại sư lại kéo tay Đường Tam và thiên Hoa, bàn tay hắn vốn khô ráo bởi vì kích động nên có chút mồ hôi xuất ra.

Nặc đinh sơ cấp hồn sư học viện cũng không có lớn như bề ngoài vừa nhìn qua, chủ yếu chia làm mấy khu vực, tòa nhà dạy học chính, thao trường cùng với túc xá lâu phía đông của thao trường.

Mặc dù chỉ là sơ cấp hồn sư học viện, nhưng nơi này đối với đệ tử yêu cầu phi thường nghiêm khắc, sợ là nhà bên cạnh học viện, đệ tử cũng phải vào ở trong học viện, tiếp nhận quản lý thống nhất.

Giáo vụ nằm ở tầng một Chủ giáo học lâu, chuyên môn phụ trách tiếp đãi tân sinh chính là một gã sư phụ nhìn qua đã hơn sáu mươi tuổi, còn có hai gã thanh niên cỡ ba mươi tuổi làm thủ hạ cho lão sư phụ.

Đại sư đặt chứng minh ở trên bàn, hướng về lão sư lớn tuổi nói: "Tô chủ nhiệm, đây là công độc sanh năm nay Thánh Hồn thôn đưa tới, phiền ngươi giúp hắn đăng kí một chút."

Tô chủ mặt đầy tiếu ý nói: "Đại sư, ngài như thế nào lại tới, hỉ khách ( chắc khách hiếm Tới) ngồi đây đi."

Đại sư lắc lắc đầu, hướng Đường Tam nói: "Ngươi tự mình ở chỗ này đăng kí, mấy vị sư phụ này sẽ nói cho ngươi biết phải làm thế nào. Ta đi trước, ta sẽ tự quay lại tìm ngươi."

Đường Tam gật đầu, cung kính nói: "Sư phụ tái kiến."

Đại sư mặt lộ vẻ mỉm cười, xoa xoa đầu hắn, xoay người đi.

Nghe được Đường Tam xưng hô với Đại sư như vậy, Tô chủ nhiệm tựa hồ cảm thấy rất hứng thú: "Tiểu tử, ngươi gọi đại sư là sư phụ? Hắn không phải là sư phụ của học viện chúng ta."

Đường Tam nói: "Nhưng ông ấy là sư phụ của ta"

Tô chủ nhiệm sửng sốt: "Ngươi bái Đại sư làm sư phụ?" Thần sắc hắn có chút cổ quái, đó là vẻ mặt vừa muốn cười nhưng lại cố nén lại.

Đường Tam nói: "Có gì không ổn sao? Sư phụ."

Tô chủ nhiệm cuống quýt lắc đầu, cười nói: "Không có, không có. Không nghĩ tới đại sư cũng biết thu đồ đệ. Bất quá, ngươi vẫn còn là đệ tử của học viện, sau này đồng dạng phải tuân thủ quy định cùa học viện, ngươi hiểu không?"

Đường Tam gật gật đầu.

Hai gã sư phụ trẻ bên cạnh Tô chủ không có khả năng hàm dưỡng tốt như hắn, trong đó một người cầm qua chứng minh của vũ hồn điện một chút, cười nói: "Là Đường Tam sao, làm sư phụ của học viện, ta phải nhắc nhở ngươi một chút. Sư phụ không thể nhận tùy tiện như vậy. Một gã hồn sư, bất luận có hay không từ học viện tốt nghiệp, cũng chỉ có thể nhận một người sư phụ, nếu không, sẽ bị người đời không tha. Ngươi thật sự cho rằng Đại sư rất thích hợp sao? Nga, ngươi chính là tiên thiên mãn hồn lực. Đáng tiếc vũ hồn lại là Lam ngân thảo."

Thấy mấy chữ trên chứng minh là tiên thiên mãn hồn lực, sư phụ ở đây đều toát ra vẻ kinh ngạc, nhưng Lam ngân thảo lại làm bọn họ từ kinh ngạc biến thành thương tiếc.

* xin lỗi mọi người mình đăng trễ tại vì những môn học của mình nó vô tình hay cố ý mà bài thi liên tục liên tục vào mình phải ôn thi và mình không có thời gian. Nhưng mình đã thi xong rồi, mình sẽ cố gắng dần nhiều thời gian hơn cho viết chuyện. Cảm ơn nhưng bạn Đã ủng hộ mình, cảm ơn and thank you for Everyone, see next chapter, bye.

*các bạn hãy đón xem chương tiếp theo thiên Hoa sẽ làm gì tụi giáo viên đó nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net