Chương 2: Ngày thức tỉnh phần hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Từ bàn tay tôi xuất hiện một cây cọ vẽ , có hình Hoa Văn muôn loài, thúc thúc "hum đây là cây cọ hum cũng là vũ hồn bình thường vừa không tấn công được vừa không phòng thủ được, thôi đi tới đây kiểm tra hồn lực" dạ, mình vừa mới động vào quả cầu kia nó phát sáng dữ dội.

Vân Đào nói "đây đây là tiên thiên mãng Hồn Lực, thật không thể tin được cái làng thất hồn thôn này có thể sinh ra quái vật này nhưng thật đáng tiếc vũ Hồn thì phế Vũ hồn. 

Vân Đào ra ngoài, trưởng thôn nói " sao rồi Tôn cứng hồn sư đại nhân", Vân Đào nói "có thể tu hành có 2 người còn là tiên thiên mãng hồn Lực. "Cái gì" trưởng thôn nói. Nhưng là phế vũ hồn,  trưởng thôn nói, cảm ơn đại nhân, rồi Vân Đào quay người rời đi, rồi.

Trưởng thôn quay mặt lại nói với tôi và đường Tam, các cháu có muốn đi học viện không. Đường Tam nói dạ để con về nhà con hỏi cha cái đã, còn tôi thì nói dạ có, con đi. trong suy nghĩ của hoa, tức nhiên là phải đi rồi, đi càng xa càng tốt hohoho. Trưởng thôn nói sao cháu không về hỏi cha mẹ cháu, tôi nói, à không sao đâu ông, ba mẹ con nói con có thể tự quản được, thôi con về đây.

À Chào tạm biệt nhà tiểu tam, đường tam "hum sao cô bé ấy biết tên mình" đường tam nói, bạn tên gì vậy. Hoa trả lời tố Thiên Hoa. Đường Tam chưa kịp nói tạm biệt thì không thấy bà hoa đâu nữa, ông nói, thôi ta Đưa con về, đường tam nói, đạ.

————————— nhớ lại cảnh đó mấy phút trước

Bàn tay của Hoa chạm vào quả cầu liền tỏa sáng — liền trong đầu của hoa có thân ông xa lạ nó  nói hệ thống đã Đủ năng lượng, hệ thống bắt đầu khởi động 54321, xin chúc mừng kí chủ hệ thống 531 đã khởi động. Lòng bàn tay phải của Hoa sức hiện một cái cọ, trong suy nghĩ của hoa,

Chu choa cây cọ đi cùng mình mình 10 năm đây mà, sao nó lại ở đây? Thôi suy nghĩ chi cho nó đau đầu. Mà nếu là cây cọ của mình sức hiện rồi thì bàn màu của mình đâu rồi?

Ai za, không biết Vũ Hồn thứ 2 của mình là gì ta mong chờ quá, không được phải về nhà nhanh mới được.

("Đố các bạn Vũ Hồn thứ 2 của mình là gì nào?")

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net