Chương 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau trận chiến đó, Đường Tam liền bế quan cho nên Đại sư cho bọn họ thời gian một tháng để nghỉ ngơi và hồi phục tiếp theo sẽ tiến hành một khóa cường hóa huấn luyện.

Bích Linh và những người khác tái mặt, trong lòng kêu khổ , lúc này bọn họ đột nhiên mới hâm mộ Đường Tam, ít nhất Đường Tam bế quan nên không cần phải tiếp nhận ma quỷ huấn luyện.....

Thẳng tay nghỉ ngơi hai ngày, Bích Linh liền đi tìm nơi thích hợp với bản thân mà tu luyện.

Cùng lúc này, trong phòng của Bạch Kim chủ giáo là một màu vàng huy hoàng, diện tích hơn hai trăm thước vuông, trong phòng rộng rãi có bày biện các đồ vật trân quý.

Tát Lạp Tư đang ngồi trên một chiếc ghế lớn, điêu khắc có chút khoa trương hoa lệ, ở trước mặt hắn, có đang bày ra một phần văn kiện, là văn kiện từ Nặc Đinh thành gửi tới.  

  Không thể không nói, hiệu suất làm việc của Vũ hồn điện là rất cao, chỉ trong vòng thời gian không đầy một tháng, tựa như kim trong biển lớn, mà từ trong các tài liệu của Vũ hồn điện ở các thành thị tổng hợp lại, rồi ra được cái văn kiện này.

Tát Lạp Tư đã xem cái văn kiện này đến bảy lần, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút không tin tưởng những gì mình thấy trước mắt lại là sự thật.

Bên trong văn kiện trước mặt hắn này là tư liệu về hai gã hồn sư, tên của hai gã hồn sư này gọi là: Đường Tam, Diệp Bích Linh.

Bởi vì Bích Linh không có đến vũ hồn điện đăng kí  xác nhận thân phận hồn sư cho nên tư liệu về nàng không rõ bằng Đường Tam, có điều nhìn  số tuổi của bọn họ khiến cho hắn phải nhìn đi nhìn lại nhiều lần.

Đường Tam mới mười bốn tuổi thôi, còn cách mười lăm tuổi mấy tháng nữa, vậy mà đã là Hồn tông hơn bốn mươi cấp. Hồn tông mười bốn tuổi, hơn nữa đệ tứ hồn hoàn của mình lại là vạn năm cấp bậc.

Mà Diệp Bích Linh lại còn nhỏ tuổi hơn Đường Tam những 3 tháng, cũng có được đệ tứ hồn hoàn là vạn năm cấp bậc, quan trọng hơn dựa vào vài trận chiến hắn có thể cảm nhận được nàng ta rất gần với cấp bậc Hồn Vương.

 Vỗ vỗ lên trán mình một chút, Tát Lạp Tư thực sự không muốn tin tưởng đây là sự thật.

Đứng lên, Tát Lạp Tư đi tới kệ sách ở cạnh tường, dùng tay kéo một quyển sách trên giá sách lại phía sau, cùng với một loạt âm thanh dát dát kỳ quái vang lên, kệ sách chậm rãi hướng sang bên cạnh, lộ ra vách tường.  

Trên tường có một tấm kim loại hình vuông, nhàn nhạt tản ra hồn lực ba động, rõ ràng tấm kim loại này là một khối hồn khí đạo, áp tay lên trên mặt, nhất thời một tầng hồng quang nhàn nhạt từ trên tấm kim loại tản mát ra, trong khoảnh khắc đã bao trùm cả bàn tay Tát Lạp Tư.

Lại một loạt âm thanh kỳ quái tiếp tục vang lên, tấm kim loại chậm rãi lùi vào bên trong tường, lộ ra một cái khoảng trống hình vuông, khoảng trống không lớn, chỉ khoảng một thước vuông mà thôi, bên trong chứa một tập văn kiện.

Tát Lạp Tư từ từ lật từng trang, rồi từ bên trong lấy ra một phần, tại bên trên văn kiện này có ghi hai chữ : Tuyệt mật.

Toàn bộ văn kiện chỉ có ba trang giấy, phân biệt là ba phần tư liệu, Tát Lạp Tư cẩn thận tra tìm trên tư liệu đó, rất nhanh liền tìm được cái hắn muốn tìm kiếm.  

Thời gian cứ thản nhiên trôi đi, trong rừng cây phía sau Sử Lai Khắc học viện có một con suối, một bóng hình thiếu nữ nhỏ bé trầm mình trong làn nước mát lạnh, người này chính là Bích Linh.

Lúc này trên mặt nàng lộ ra vẻ vui sướng, điên cuồng tu luyện không ngừng nghỉ suốt một tháng trời khiến cho cảnh giới cũng như hồn lực đều tăng lên không ít. Nếu tiếp tục chăm chỉ thì hơn nữa năm sau nàng có lẽ sẽ có cơ hội tấn cấp Hồn Vương.

Chính lúc này, Bích Linh nghe được tiếng động lạ liền quay đầu lại: "Ai?" Thì chứng kiến Đường Tam đứng trên tảng đá lớn, trong tay cầm một hộp đựng thức ăn làm bằng gỗ.

" Tam ca, ngươi đột phá tâm cảnh rồi sao?" Bích Linh thấy hắn liền chuyện bế quan đã kết thúc, quan tâm cười hỏi.

Đường Tam nhìn dung mạo Bích Linh ngày càng mỹ lệ thanh thiết, chỉ một ánh mắt thôi cũng đủ khiến cho người người kinh tâm. 

Chờ khi ngửi thấy mùi hương oải hương, Đường Tam cố gắng trấn tĩnh bản thân nhìn thấy cả người nàng đều ướt liền lấy ra một chiếc khăn tắm lớn phủ lên người nàng: "Mau thay đồ kẻo bệnh, ta ở phía bên kia đợi muội!"

Chờ khi Bích Linh thay đồ xong,  từ xa nàng nhìn thấy Đường Tam đã đem thức ăn lấy ra, bốn món rau một món canh, thêm cả mấy cái bánh bao, hết sức thịnh soạn, lúc này vẫn còn đang nóng hổi.

Bích Linh chạy tới ngồi bên cạnh Đường Tam, cười híp mắt nói: " Có Tam ca bên cạnh thật tốt!" Liền không chút khách khí bắt đầu ăn. Cả tháng nay  chẳng biết mùi vị thức ăn là gì, cho nên hiện tại nàng ăn uống một cách hạnh phúc.

Đường Tam nhìn nàng vui vẻ ăn như vậy, trong lòng cảm thấy rất thoải mãn. 

Sau khi ăn xong, Bích Linh hỏi Đường Tam tình hình 6 người còn lại thì biết bọn họ cùng nhau tiếp nhận sự huấn luyện ma quỷ của Đại sư.

Đại sư cho bọn hắn huấn luyện cũng không giống như trước, dựa theo như lời Đại sư nói, lần này kế hoạch huấn luyện tên là ' Kích phát tiềm lực'.

Cái gì là 'Kích phát tiềm lực'? Đại sư giải thích rất đơn giản, áp lực càng lớn thì động lực càng lớn, tiềm lực cũng càng dễ dàng phát ra.

Cho nên kế hoạch 'Kích phát tiềm lực' này chính là không ngừng chiến đấu. Sử Lai Khắc thất quái đối mặt với đối thủ không nhiều lắm, chỉ có một người, là Sát Lục Chi Giác Liễu Nhị Long.
Thực lực của Liễu Nhị Long trong học viện cũng không phải là người mạnh nhất, hồn lực còn thấp hơn Triệu Vô Cực cùng với Phất Lan Đức một chút.

Nhưng nói về năng lực thực chiến, Triệu Vô Cực cùng Phất Lan Đức cũng không dám đối mặt với nàng. Phương thức công kích của nàng, tất cả đều là cái loại áp bức điên cuồng, tựa như núi lửa điên cuồng bùng phát, căn bản sẽ không để cho đối thủ cơ hội thở nào.  

Tuy không tự mình kiểm nghiệm nhưng dựa vào kinh nghiệm của bản thân, Bích Linh biết mọi người nhất định sẽ cảm thấy "sinh không thể luyến", vừa đồng tình vừa cảm thấy may mắn bản thân nhanh chân chạy đi bế quan mà tránh được một kiếp.

Trên đường trở về, Bích Linh chuyên chú lắng nghe Đường Tam tường thuật lại trận đấungày hôm nay cũng là lần cuối cùng  tập huấn với Liễu Nhị Long.

Nhất là nghe khúc Liễu Nhị Long bị bảy người bọn họ lừa, liền giơ nắm đấm lên tiếp tục cùng bọn họ bàn luận khiến cho cả bọn sợ hãi cầu cứu Đại sư.

Lúc đó Đại Sư ngẩng đầu hướng trên bầu trời nhìn lại, thực bình thản nói:"Chiến thuật của các ngươi tuy là không tồi, nhưng dù sao tính kế cũng là sư mẫu của các ngươi. Để cho nàng trút giận đi. Nhị Long, xuống tay nhẹ chút. "

Bích Linh nhịn không được phì cười không thôi, bắt đầu trêu ghẹo Đường Tam lúc đó có cảm tưởng gì?

Vòng tấn cấp tái của toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái cũng không náo nhiệt như vòng dự tuyển tái. Vì bảo vệ bí mật của hồn sư, cùng với lo lắng về an ninh, vòng tấn cấp tái không cho phép khán giả đến xem.

Vòng tấn cấp tái vẫn như trước lấy hai đại đế quốc làm khu vực thi đấu. Ba mươi chi đội ngũ thông qua dự tuyển tái tiến hành thi đấu phân tại từng đế quốc, đồng thời đã có ba đội ngũ trực tiếp tham gia tổng kết tái mà không phải tham gia tấn cấp tái.

Bên phía Thiên Đấu đế quốc, kể cả năm đội ngũ thi đấu dự tuyển tái bên trong khu vực Thiên Đấu thành, tổng cộng mười lăm đội ngũ đã hoàn thành quá trình báo danh, đang ở nơi tập trung vòng tấn cấp tái.

Số lượng đội ngũ giảm, nhưng có thể thông qua dự tuyển tái, lại vô hình chung đều là tinh anh của tinh anh.

Mười đội ngũ của năm vương quốc cùng công quốc thông qua dự tuyển tái còn đến sớm một chút, bọn họ cần làm quen với hoàn cảnh. Đồng thời, từng người bọn họ cũng đều là đại biểu cho vương quốc hoặc công quốc, được rất nhiều đãi ngộ mà đến đây.

Các nhóm nếu lấy được thành tích tốt, có khả năng được thưởng cho thậm chí còn phải so với đãi ngộ của Tuyết Đêm Đại Đế còn muốn lớn hơn.

Dù sao, các vương quốc cùng công quốc này khao khát có được nhân tài còn lớn hơn, ai không hy vọng trong tay mình có thể nắm giữ rất nhiều hồn sư cường đại đây?

Ở bên trong chiến tranh của Đấu La Đại Lục, hồn sư đã sớm trở thành nhân tố mang tính chất quyết định trên chiến trường.  

 Mà số lượng cao cấp hồn sư, cũng so sánh căn bản một phương thế lực. Cũng chính bởi vì vậy, địa vị của Võ Hồn điện mới cao như vậy, ngay cả hai đại đế quốc cũng không dám dễ dàng đắc tội. Biết rõ vương quốc cùng công quốc này đang âm thầm được Võ Hồn Điện ủng hộ, cũng chỉ giận mà không dám nói gì.

Hoàng gia thú liệp tràng, ở phía tây nam Thiên Đấu Thành ngoài năm mươi dặm, địa hình thú liệp tràng phong phú, diện tích rộng lớn, chính là chỗ hoàng thất công chức săn bắn, huấn luyện.

Vào ngày thường, là quyết không cho phép bình dân tiếp cận, do một vạn Hoàng gia kỵ sĩ đoàn phụ trách tuần tra, thủ vệ, đồng thời ở chỗ này tiến hành huấn luyện, mỗi ba tháng thay phiên một lần, luân phiên huấn luyện, bảo trì sức chiến đấu.

Hoàng gia kỵ sĩ đoàn coi như thực lực cực mạnh nắm giữ trong tay hoàng thất Thiên Đấu đế quốc.

Vì tránh cho phiền toái cùng xung đột không cần thiết, cũng vì tránh cho thực lực bị các đội khác quan sát, toàn bộ mười lăm đội ngũ cao cấp hồn sư học viện tiến vào tấn cấp được phân ra an bài chỗ nghỉ ngơi khác nhau.

Đối với tấn cấp tái, Hoàng thất Thiên Đấu đế quốc hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị, vào lúc sáng sớm khi mọi người Sử Lai Khắc học viện đi vào nơi này, đầu tiên nhìn thấy chính là quy mô khổng lồ của Hoàng gia kỵ sĩ đoàn.

Hoàng gia kỵ sĩ đoàn Thiên Đấu đế quốc, người mặc Minh Quang Khải phát sáng màu bạc, loại áo giáp dày cứng này phòng ngự rất mạnh, ngay cả tọa kỵ của bọn họ cũng đều là trải qua lựa chọn cẩn thận, nhất định có được huyết mạch của ma thú Thiên Hồn Mã. Bản thân loại ngựa này cũng không có năng lực công kích gì, nhưng tốc độ cực kì nhanh, hơn nữa sức chở thật lớn, lại thêm sự chịu đựng tốt, luôn luôn là lựa chọn tốt nhất cho kỵ binh.

Trên thân ngựa đồng dạng bao trùm áo giáp, cùng với sức nặng của kỵ sĩ và Minh Quang Khải, cũng không chút nào ảnh hưởng tới tốc độ của tuấn mã.

Một đội ngũ kỵ binh như vậy một khi phát động công kích, uy lực tất nhiên cực kỳ kinh người.

Hoàng gia kỵ sĩ đoàn vẫn do hoàng thất Thiên Đấu đế quốc tận lực tạo ra một đội ngũ tinh nhuệ, tổng số năm vạn người, trong đó trăm người đội trưởng đều là hồn sư. Đội quân này cũng là một chi cực kỳ tốn tiền, nhưng lực uy hiếp của nó cũng đồng dạng là thật lớn. Ít nhất, với danh nghĩa Thiên Đấu đế quốc, mấy đại vương quốc cùng công quốc dưới uy hiếp của nó tuyệt không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Mời đưa ra giấy chứng nhận. " Mọi người Sử Lai Khắc học viện bị nhân viên hoàng gia kỵ sĩ đoàn bên ngoài ngăn cản. Cái gọi là giấy chứng nhận, chính là bằng chứng tham gia tấn cấp tái.  

  Phất Lan Đức đem giấy chứng nhận đưa cho đối phương, tên kỵ sĩ mặc áo giáp bạc, đầu đội dải mũ màu hồng lập tức hướng mọi người hành lễ.

"Hoan nghênh các vị hồn sư đến từ Sử Lai Khắc học viện. Ta là đội trưởng La Khắc Sâm của Thiên Đấu Hoàng gia kỵ sĩ đoàn đệ tam đại đội, xin mời theo ta." Nói xong, hắn cũng không lên ngựa, Sử Lai Khắc học viện một hàng hơn mười người đi giữa năm mươi tên Hoàng gia kỵ sĩ hộ vệ võ trang hạng nặng hướng vào bên trong liệp thú tràng.

Vượt qua một tòa núi nhỏ, trước mắt mọi người nhất thời hiện ra một mảng trống trải bao la. Một mảnh thảo nguyên rộng lớn, tầm nhìn phóng khoáng, tâm tình của kẻ khác cũng tùy theo buông lỏng, thoải mái nói không nên lời.

Trên thảo nguyên, quân doanh làm thành một mảng lớn hình tròn. La Khắc Sâm chỉ chỉ doanh địa:"Vòng tấn cấp tái của toàn bộ đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái cử hành ngay tại trung tâm quân doanh. Có thể tuyệt đối cam đoan an toàn cùng riêng tư của các vị. "

 Mọi người Sử Lai Khắc học viện được đưa đến bên trong một quân doanh lớn, phân phối tổng cộng năm gian doanh trại cho bọn họ nghĩ ngơi. Doanh trại của quân đội tự nhiên không thể nói là xa hoa, nhưng thu dọn lại phi thường sạch sẽ, hiển nhiên là bọn họ đã sớm có chuẩn bị.

Trước khi tấn cấp tái chấm dứt, Sử Lai Khắc học viện một đoàn mười lăm người đều ở nơi này.  

 Tấn cấp tái đồng dạng là thi đấu vòng tròn, nhưng bởi vì số lượng đội ngũ giảm bớt rất nhiều, thời gian thi đấu cũng từ một tháng giảm xuống còn nửa tháng. Sau khi nghỉ ngơi nửa tháng, sẽ tới biên giới của Thiên Đấu, Tinh La hai đại đế quốc cử hành tổng quyết tái cuối cùng.

La Khắc Sâm hướng Phất Lan Đức chào một cái đúng tiêu chuẩn nghi thức quân đội: "Viện trưởng các hạ, thỉnh các vị sớm đi nghỉ ngơi. Tấn cấp tái ngày mai sẽ chính thức bắt đầu. Đến lúc đó, sẽ có người phụ trách dẫn dắt các người đi tới trước sân thi đấu. Tấn cấp tái không có nghi thức khai mạc, trực tiếp bắt đầu thi đấu. Thắng bại của trận đấu sẽ do những người phụ trách của đế quốc cùng Võ Hồn điện quyết định, sẽ vô cùng công bằng. "

"Cám ơn La Khắc Sâm tướng quân." Phất Lan Đức mỉm cười hoàn lễ. La Khắc Sâm có chút được sủng ái mà lo sợ nói: "Không dám, tại hạ cáo lui trước." Có thể làm đội trưởng của hoàng gia kỵ sĩ đoàn đệ tam đại đội, hắn tự nhiên cũng là một gã hồn sư. Nhưng hắn chỉ có bốn mươi bốn cấp mà thôi. Đối mặt một viện trưởng cao cấp hồn sư học viện, tự nhiên là tâm hồn kính nể.  

 Phất Lan Đức rất nhanh phân phối phòng cho mọi người, Liễu Nhị Long, Tiểu Vũ, Bích Linh chiếm một gian, Trữ Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh chiếm một gian. Hắn cùng đại sư một gian. Còn thừa hai gian phân cho Đường Tam, Đái Mộc Bạch bọn nam đệ tử này.  

 Ngay tại thời điểm bọn họ vừa mới dàn xếp tốt, nơi ở tạm thời này cũng nghênh đón hai vị khách nhân. Nếu nói Thất Bảo Lưu Ly tông chủ Trữ Phong Trí đến là nằm trong dự kiến của Đường Tam, nhưng người còn lại đi cùng Trữ Phong Trí thì hắn nghĩ không ra.  

 Giữa năm doanh trại là một cái sân độc lập, Đường Tam mới vừa thả hành lý của mình xuống trong viện tử, hoạt động thân thể một chút thì liền thấy hai người kia đã đi tới.

"Trữ thúc thúc hảo, thái tử điện hạ, ngài như thế nào cũng đến đây?"

Bích Linh liền đưa mắt nhìn thái tử Thiên Đấu đế quốc, Tuyết Thanh Hà.

Tuyết Thanh Hà mặc một bộ phục sức quý tộc bình thường, trang phục cũng không có cái gì đặc biệt, cảm thấy giống như một gã quý tộc bình thường, nhất là đứng bên cạnh khí chất tao nhã của Trữ Phong Trí, như là làm nền, không khiến người khác chú ý.  

Ân, người này cũng không tệ lắm!

Kế tiếp, mọi người cùng nhau trò chuyện một hồi.  Phất Lan Đức nhìn Trữ Phong Trí cùng Tuyết Thanh Hà rời đi  khóe miệng nhếch lên:"Xem ra, từ lúc các ngươi thể hiện tài năng, Sử Lai Khắc học viện chúng ta thật sự được thơm lây a. "

  Vòng tấn cấp tái không giống dự tuyển tái có nhiều lôi đài đồng thời tiến hành, mà là chỉ có một sân đấu, đó chính là đại giáo tràng của Hoàng gia kỵ sĩ đoàn.

Tổng cộng mười lăm đội ngũ tham gia thăng cấp thi đấu, thay phiên tiến hành thi đấu mười bốn vòng tròn, mỗi ngày một vòng, mỗi ngày có một đội ngũ không cần thi đấu, tiến hành bảy lượt thi đấu, đều cùng tiến hành tại sân này.

Đại giáo tràng trải qua một lần cải tạo nữa, trung tâm vẽ ra một cái khu vực đường kính trăm mét, so với lôi đài dự tuyển tái, không gian nơi này rộng lớn hơn, cũng tự nhiên càng dễ dàng thi triển thực lực của mình hơn.

Phía Bắc đại giáo tràng, tạm thời dựng một tòa ghế ngồi cho khách quý nhìn ra hướng Nam, đồng thời cũng là trọng tài tịch. Khách quý lần này đến xem cuộc chiến cũng không nhiều như lần trước, thiếu rất nhiều quý tộc. Đưa mắt nhìn lại, khách quý tịch trừ bỏ hàng thứ nhất Tuyết Dạ đại đế, Trữ Phong Trí, Bạch Kim giáo chủ Tát Lạp Tư mấy người ra, ở ghế phía sau, người ngồi đều mặc trang phục võ tướng cùng một ít thuộc về tầng lớp cao cấp của Võ Hồn thánh điện Thiên Đấu thành.  

 Đoàn chiến dù sao tương đối hỗn loạn, rất nhiều sự tình cũng không dễ dàng thấy rõ, mà tại tấn cấp tái lại không như vậy. Mỗi một gã đệ tử đều muốn dưới ánh mắt chăm chú của bao người triển hiện thực lực của bản thân. Đây cũng là thời cơ đánh giá thực lực mạnh hay yếu của một gã hồn sư.

Bên cạnh đại thao trường, một vạn tên hoàng gia kỵ sỹ đem toàn bộ đại thao trường bao vây đến mức nước cũng không lọt qua nổi. Chiến sĩ hàng phía trước của Hoàng gia kỵ sĩ đoàn đứng trên mặt đất, còn lại hàng phía sau ngồi ngay ngắn trên lưng tọa kỵ của chính mình, tạo thành một vòng tròn thật lớn.  

 Phòng thủ nghiêm mật như vậy, có thể nói là rãnh nước nhỏ không chảy qua nổi. Đương nhiên, Bích Linh thầm đoán, mục đích của Tuyết Dạ đại đế, chính là muốn để cho những chiến sĩ tinh duệ nhất dưới tay mình, đến xem thực lực của tân hồn sư trẻ tuổi, mục đích là kích phát đấu chí của bọn họ.

Trong lúc đó, tại sân đấu ở vị trí trung ương do kỵ sĩ bao vây thành vòng tròn rộng xung quanh, mười lăm chi đội ngũ tham gia cũng đã đi tới hiện trường, cho dù là đội ngày hôm nay được miễn thi đấu cũng không ngoại lệ, bọn họ cũng phải nhìn rõ ràng thực lực của đối thủ.

Quy tắc trận đấu rất đơn giản, song phương lấy ra bảy đội viên tham gia, mỗi một đội viên lên tràng cũng phải chiến đấu đến khi bị đánh bại mới thôi, chiến thắng là đối mặt đối thủ kế tiếp, cho đến khi một bên bảy người toàn bộ bị thua mới thôi.  

 Buổi tối ngày hôm qua rút thăm đã trải qua tiến hành xong hết, Sử Lai Khắc học viện cũng không có bốc thăm trúng được miễn thi đấu tại vòng một. Đối thủ của bọn họ, là một cao cấp hồn sư học viện đến từ Ba Lạp Khắc vương quốc, xuất chiến lượt thứ ba trong bảy trận đấu hôm nay.

Các phân khu đội ngũ khác nhau khi thông qua dự tuyển cũng được phân cùng một chỗ, Đường Tam tự nhiên thấy được đối thủ quen thuộc là bốn nguyên tố học viện. Mà khi bọn họ nhìn về phía Sử Lai Khắc học viện, thì có ánh mắt của mấy người đặc biệt rơi vào trên người của Đường Tam và Bích Linh.

Trong đó có cả đội trưởng chiến đội Thần Phong học viện Phong Tiếu Thiên, huynh muội Hỏa Vô Song, Hỏa Vũ của Sí Hỏa học viện chiến đội.

Đội trưởng Thiên Thủy học viện Thủy Băng Nhi cùng với Đường Tam cũng không có gặp qua đội trưởng của Lôi Đình học viện, một gã vóc người bình thường, một thanh niên tướng mạo không có gì đặc biệt cả.  

 Đại sư gọi mọi người tới bên người mình, ánh mắt từ toàn bộ mười một gã đội viên Sử Lai Khắc chiến đội trên người đảo qua: "Ta đọc danh sách thứ tự những người sẽ tham gia trận đấu. Tiểu Vũ, ngươi là người thứ nhất lên tràng, sau đó là Đường Tam, Đái Mộc Bạch. "

Mọi người còn đang nghe, nhưng lời của đại sư đã kết thúc.

Đái Mộc Bạch nhịn không được hỏi: "Đại sư, không phải được phái ra bảy người sao?"

Đại sư lạnh nhạt cười, nói: "Chẳng lẽ. Ba người các ngươi không có nắm chắc kết thúc trận đấu sao? Đối thủ vòng tấn cấp mặc dù mạnh hơn một chút, nhưng cũng không mạnh hơn so với bốn nguyên tố học viện. Một đối một, đúng là không cần phối hợp, dựa vào thực lực. "

 Một câu nói cực kỳ đơn giản, nhưng lại lập tức khơi lên đấu chí của đám đệ tử Sử Lai Khắc học viện, Đường Tam, Đái Mộc Bạch, Tiểu Vũ ba người liếc nhau, từ trong mắt đối phương, bọn họ cũng thấy được niềm tin tất thắng.

Tuyết Dạ đại đế từ trên ghế khách quý khởi thân đứng dậy, thông qua hồn đạo khí cao giọng nói:"Tấn cấp tái ngày hôm nay chính thức bắt đầu, trong mười bốn ngày kế tiếp. Hy vọng các học viện chiến đội dốc sức phát huy thực lực bản thân, thể hiện phong thái của một hồn sư. Bắt đầu. "

Tiếng nói vừa dứt, tiếng hô ầm ĩ giống như trời long đất lỡ chỉnh tề vang lên: "Vạn tuế, vạn tuế, vạn tuế. "

Hoàng gia kỵ sĩ đoàn nhấc cao kỵ thương trong tay, thanh âm khôi giáp vang vang hòa cùng tiếng hò hét vang dội của bọn họ, nhất thời dọa các hồn sư dự thi nhảy lên. Khí thế đại quốc biểu hiện rõ ràng không thể nghi ngờ.

Trận đấu đầu tiên đã bắt đầu rồi, xuất tràng đầu tiên, dĩ nhiên là Sí Hỏa học viện. Đối thủ của bọn họ, là một chi chiến đội tên là Pháp Bỉ Á học viện.

Người thứ nhất đại biểu Sí Hỏa học viện xuất tràng chính là đội trưởng Hỏa Vô Song, hiển nhiên, sư phụ của

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net