Ngoại.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Thiên à! Thực là thấy phiền, chúng ta đi?"

"Chính là, một màn sực mùi yêu đương nồng nàn!"

"Đại ca ngươi thấy người ta hạnh phúc liền tỏ ra ganh ghét có đúng hay không?"

"Tằng Diễm Phân! Như thế nào ngươi là kẻ nói nhiều nhất!"

Ở sảnh trung tâm y tế sau khi quan sát một màn cặp đôi kia yêu đương biểu tình, các thành viên team N ríu rít bình luận, mà tranh luận một lúc sau liền quay về như ngày thường kết cục , Lục Đình và Tằng Diễm Phân hai thành viên này của team N sẽ tranh luận cùng nhau đến lớn tiếng.

Nhìn một đoàn đùa giỡn lớn tiếng tranh luận bên này đi tới, sau đó còn bị nhân viên y tế quát lớn không cần ở trung tâm y tế ồn ào về sau, còn đứng yên tại chỗ hai hậu bối có chút bối rối hai mắt nhìn nhau, ngươi đẩy ta ta đẩy ngươi, cuối cùng là Trần Lâm bại trận mở miệng sợ sệt hỏi các nàng tiền bối, người đứng đầu team Hoàng Đình Đình: 

"Đình Đình tiền bối, như vậy, lần này báo cáo kết quả là nên viết như thế nào?"

"Cúc tịnh Y nguyên bản là hải yêu, cái này chúng ta vô pháp quản đến, Lâm Tư Ý lại là người đã chết đi may mắn sống lại thì chúng ta có cách nào chính xác để quản? Mà có cũng không biết nên quản như thế nào...... Cho nên, báo cáo gì đó ngươi cùng Châu Di  xem sao đó làm đi."

Nghiêm trang nói xong lời này Hoàng Đình ĐÌnh đối mặt hai nàng cúi đầu thành khẩn "Kế tiếp giải quyết tốt hậu quả, làm ơn." Dứt lời liền nghênh ngang mà đi. Hai hậu bối trước mặt đồng thời thở dài một hơi, bắt đầu bàn luận về việc sẽ báo cáo như thế nào lên trên chp thích hợp.

Mà nhìn xuyên qua cửa sổ lầu hai, Hoàng Đình Đình đang còn ngồi lặng lẽ trên băng ghế ngoại viên trung tâm y còn nhìn thấy được Lâm Tư Ý vẻ mặt ngây ngô cười đến vui vẻ, trong lòng yên lặng nghĩ:

Có thể yêu cùng được yêu bên nhau đúng là rất hạnh phúc.

Không như nàng và đoạn quá khứ nàng muốn lãng quên kia. Về một tiểu hải yêu, tuy nàng ta không phải như Cúc Tịnh Y là một nhân ngư, không có năng lực kia, không có giọng nói dễ nghe và rất hay hồ nháo nàng, cũng chỉ là trong ngàn ở loài của nàng chỉ một được thành người nhưng cơ hồ hải yêu vẫn là hải yêu, cái gì cũng có giá của nó. Tiểu hải yêu đó đã phấn đấu bao nhiêu? nỗ lực bao nhiêu để hóa thân thành người? chỉ tiếc rằng cái giá ấy đã đánh đổi đi thứ nàng yêu thích nhất ở nàng ta, đánh đổi đi nụ cười ngây ngô đó. 

Tiểu Hải yêu ngày đó nàng gọi  Kẹp Tóc, lúc đã hóa thân thành người tên nàng là Lý Nghệ Đồng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net