JungKook

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Request của bạn KimNgn870 xin lỗi cậu vì đã ngâm lâu đến vậy!! Mong cậu sẽ thích nó
-----------------------
Author's pov
Hôm nay là một ngày mưa tầm tã, những con người bận rộn vẫn đi qua lại trên đường. Những hạt mưa cứ rơi lộp bộp lộp bộp xuống mặt đường tráng nhựa nghe thật vui tai. Âm thanh của mưa, mùi ngai ngái của mưa, cái lạnh của mưa. Đâu đó trong các toà nhà cao tầng kia có một cô gái đang tựa đầu vào cửa sổ ngắm nhìn thành phố như một bức tranh nước với những gam màu xám xịt, ảm đạm

JinAhn's pov
Tôi ngồi trên chiếc giường thân yêu của mình, tựa đầu vào ô cửa sổ - những giọt nước đang thi nhau chảy trên tấm kính thuỷ tinh mà ngắm nhìn thành phố. Dưới kia là những con người bận rộn với với nhịp sống hối hả của họ. Có lẽ họ đã bỏ lỡ một vài thứ đẹp đẽ của cuộc sống này hoặc có lẽ....nó chỉ đẹp với mình tôi. Tôi luôn thích những thứ mà người đời hay nghĩ rằng những thứ đó thật vô bổ hoặc tốn thời gian. Tôi thích ngồi hàng giờ bên ô cửa sổ vào những ngày mưa dai dẳng cùng với một cốc chocolate nóng và mở tung cửa sổ để những cơn gió hay những hạt mưa bay lất phất vào phòng. Tôi thích cuộc sống của mình nhẹ nhàng như vậy thôi.

Nhưng trong thế giới của tôi chỉ có duy nhất một điều bình thường - anh chàng mà tôi đơn phương, Jeon Jung Kook. Màn hình điện thoại của tôi bật sáng, thông báo từ ứng dụng nào đó nhưng tôi lại chỉ chú tâm vào hình ảnh trong điện thoại. Một chàng trai đang nằm ngủ gục trên bàn. Trông cậu ấy thật bình yên. Chắc giờ này cậu ấy đang ở thư viện của trường để học đây

JungKook's pov
Hôm nay tôi phải ở lại thư viện học để chuẩn bị cho bài kiểm tra Tiếng Anh vớ vẩn sắp tới. Tôi chúa ghét cái môn ngoại ngữ này. Nhưng tôi lại chẳng để tâm đến đống sách vở trên bàn mà chỉ hướng mắt đến ô cửa sổ. Ngoài kia trời mưa to quá. Trắng xoá cả một vùng. Khoan, tôi đã ngồi ngắm như vậy gần nửa tiếng rồi. Tôi đâu phải một kẻ thích lãng phí thời gian như vậy. Tôi trở nên như vậy từ khi nào nhỉ? Chắc là từ lúc thích cô bạn JinAhn đấy.

Một cô gái chỉ thích ngồi hàng giờ để ngắm mưa. Tôi đã nghĩ rằng có lẽ mình sẽ chẳng thích cô ấy lâu được đâu. Vậy mà tôi lại càng lún sâu hơn vào thứ tình cảm đơn phương này. Ở cô bạn ấy có một điều gì đó rất đặc biệt. Cô ấy cho tôi biết được vẻ đẹp của cuộc sống mà chúng ta cần phải tốn hàng giờ đồng hồ mới thấy được. Cô ấy cho tôi biết cách sống chậm lại để hưởng thụ cuộc sống này.

Tôi cầm điện thoại và vô thức bật lên. Hình ảnh một cô gái đang ngồi chống cằm bên ô cửa sổ ngắm nhìn bầu trời mưa bên ngoài. Tôi chống cằm nhìn chăm chăm vào chiếc điện thoại.

Author's pov

Hai con người thích đối phương nhưng không dám nói ra tình cảm của mình vì sợ đối phương từ chối tình cảm của mình.

Nhưng một động lực vô hình đã thôi thúc họ nên nói ra. JungKook nhắn tin cho bạn trước

JungKook | JinAhn

"JinAhn, lại ngắm mưa à?"

"Sao biết?"

"Đoán vậy :))"


"Còn cậu, đang ở thư viện hả mọt sách?"

" Ừ =)) mà này tớ có chuyện muốn nói với cậu"

"Tớ cũng vậy"

Hai tin nhắn được gửi đến cùng một lúc, cùng một nội dung nhưng chưa ai kịp đọc

"Tớ thích cậu!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net