The Sorting Ceremony

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoàn tàu lửa dừng lại, báo hiệu đã đến nơi.
Remus và Alora dẫn đầu xuống trước, theo sau là Sirius, Peter và James.
Bụng dạ Alora nôn nao vì hồi hộp. Peter đằng sau nhìn như nó bị say tàu, mặt nó tái nhợt.
Chợt lúc ấy, một bóng đèn nhấp nháy lơ lửng trên đầu lũ học sinh.
"Học sinh năm thứ nhất! Năm thứ nhất lại đây!"
Đứng trước bọn năm nhất là một người khổng lồ. Gương mặt lão gần như bị râu ria rầm rì và tóc tai bờm xờm che kín, nhưng sau đám râu tóc ấy, lấp láy một đôi mắt đen huyền sáng long lanh.
"Woa."
Alora thầm cảm thán.
"Lại đây, đi theo ta! Còn học sinh năm nhất nữa không? Bước cẩn thận! Học sinh năm nhất theo ta."
Mò mẫm, loạng choạng, bọn trẻ đi theo lão khổng lồ xuống một lối đi có vẻ dốc và hẹp. Hai bên đường tối đến nỗi bọn nó nghĩ đang đi giữa nhưng hàng cây dày dặc.
Lão khổng lồ, người giữ khoá của Hogwarts, Rubeus Hagrid ngoái đầu ra sau, nói:
"Chút xíu nữa là mấy đứa sẽ nhìn thấy Hogwarts lần đầu tiên đây! Qua khúc quanh là thấy ngay."
Một tiếng Ô rất to đồng thanh vang lên. Remus và Alora giữ chặt tay nhau để ngăn mình không nhảy lên vì hồi hộp và hưng phấn.
Con đường hẹp bất ngờ mở ra một bờ hồ đen bao la. Bên kia bờ hồ, nằm trên đỉnh núi cao là một toà lâu đài ngay nga đồ sộ với vô số tháp lớn nhỏ, và vô vàn ô cửa sỗ sáng đèn điểm xuyết bầu trời rực rỡ đầy sao.
"Nó-"
"Đẹp quá."
Lão Hagrid chỉ một đoàn thuyền nhỏ chờ sẵn bên bờ hồ, kêu to.
"Lên thuyền. Mỗi thuyền không chở quá năm người!"
Bọn trẻ lần lượt leo lên thuyền cùng nhóm.
Hagrid, một mình một thuyền, kêu to lần nữa.
"Mọi người lên thuyền hết chưa? Xong rồi thì... tiến lên!"
Cả đoàn thuyền cùng rời bến một lúc, băng ngang mặt hồ phẳng lặng như mặt gương. Mọi người đều đăm đăm nhìn lên toà lâu đài trước mặt. Nó hiện ra như một ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vĩ khi đoàn thuyền đưa chúng chui qua một tấm màn, kết bằng những dây trường xuân rủ xuống, che phủ cả một cái cửa rộng thênh thang mở ra trên vách núi. Cửa này dẫn vào một đường hầm tối om, nó chạy dưới chân lâu đài, đến một bến cảng cũng nằm sâu dưới mặt đất.
Cập bến, bọn trẻ lục tục trào lên bãi đầy sỏi đá. Còn lão Hagrid đi kiểm tra lại thuyền xem còn sót thứ gì không.
Cả đám lại tiếp tục trèo lên một lối đi trong núi đá, nhắm theo ánh đèn của lão Hagrid mà đi tới một con đường bằng phẳng hơn, dẫn tới bãi cỏ mịn màng đẫm sương nằm ngay dưới bóng toà lâu đài.
Bọn trẻ hớn hở bước lên những bậc thềm đá và đứng túm tụm trước cảnh cổng khổng lồ bằng gỗ sồi. Lão Hagrid giơ nắm tay khổng lồ lên, đấm mạnh vào cánh cửa toà lâu đài ba lần.

Cánh cửa lâu đài tức thì mở ra. Một bà phù thuỷ cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa. Bà có gương mặt nghiêm nghị.
Lão Hagrid giới thiệu:
"Các học sinh năm nhất đây thưa giáo sư McGonagall."
"Cảm ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi.
Bà mở toang cửa và trước mặt bọn trẻ là một chiếc cầu thanh cẩm thạch đẹp lộng lẫy lên các tầng trên.
Bọn trẻ theo giáo sư McGonagall băng qua một tầng lâu đài toàn đá phiến. Đằng sau cánh cửa bên phải có âm âm tiếng của hàng trăm giọng nói, có lẽ cả trường tập trung ở trỏng.
Giáo sư McGonagall cất lời.
"Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong Đại Sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các Nhà. Có nhà Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tạo nên những phù thuỷ và pháp sư xuất sắc. Trong thời gian ở đây, Nhà của con sẽ là gia đình của con, mỗi thành tích sẽ được cộng điểm, vi phạm bị mất điểm. Cuối năm, nhà nào có được số điểm nhiều nhất sẽ nhận được Cúp Nhà- một vinh sự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với Nhà của mình, cho dù các con được cọn vào nhà nào đi nữa."
Giáo sư McGonagall yêu cầu:
"Bây giờ các con sắp hàng và đi theo ta."
Bọn trẻ nghe lời, lần lượt tiến vào trong. Gian phòng rộng mênh mông được chiếu snags bằng hàng ngàn hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài, nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi. Trên bàn là những dĩa vàng và cốc vàng lóng lánh. Ở đầu Đại Sảnh đường là một cái bàn dài cho giáo sư. Giáo sư McGonagall dẫn tụi nó về phía chiếc bàn này.
Trước mặt tụi nó là một chiếc ghế cao bốn chân, trên cái ghế là một chiếc nón phù thuỷ te tua, vá chùm vá đụp, và dơ cực kỳ.
Mọi người dán mắt vào cái nón như chờ đợi gì đó. Rồi bỗng cái nón vặn vẹo, một cái miếng toạt gần vành nón mở ra như một cái miệng, nó bắt đầu hát:
Ờ này ta dẫu không xinh
Nhưng mà chớ xét ngoại hình
Xét về thông minh, sắc sảo
Đố nón nào qua mặt ta
Các người cứ đội nón hoa
Mũ cối, mũ nồi tuỳ thích
Không sao, ta đây chấp hết
Nón ta: phân loại Hogwarts
Những điều giấu chẳng nói ra
Ta đọc được từ óc
Hãy chải đầu và vuốt tóc
Đặt lên, ta nói cho nghe
Người nào vô Gryffindor
Cái lò luyện trang dũng cảm
Người nào vô Hufflepuff
Nơi đào tạo kẻ kiên trung
Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng
Đáng tin, đúng người chín trực
Ai vào Ravenclaw được
Nơi đào luyện trí tinh nhanh?
Vừa ham học lại chân thành
Hoặc Slytherin cũng thế
Dạy ta đa mưu túc trí
Làm sai miễn đạt mục tiêu
Hãy đội lên! Hãy đội nào!
Đừng sợ sệt, nghe ta nói
Nghe ta nói, ta phân loại
Ngươi là ai, ta phân loại
Người là ai, ở nhà nào
Hãy bĩnh tĩnh, đội lên nào
Trong vành nón như tay ấm.
Kết thúc bài hát của chiếc nón, cả sảnh đường nổ tung trong tiếng vỗ tay. Cái nón nghiêng mình chào bốn phương tám hướng rồi đứng yên.
Sirius và Alora tái mét mặt mày, chúng liếc mắt nhìn nhau. Không đời nào chúng đột cái mũ kia lên đâu, nghĩ mà xem nếu người trước chúng nó mà có rận thì tóc chúng nó hỏng mất.
"Mình nghĩ xa quá ra ha, Lory?"
Remus cúi xuống thì thầm với cô bạn, Alora gật đầu.
Giáo sư McGonagall bước tới trước với một cuốn giấy da dày trong tay.
"Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc đội nón và ngồi lên ghế."
Qua vài người đã đến Sirius.
"Black, Sirius."
Nhà Slytherin có hai cô gái trẻ hô tên nó, họ nghĩ chắc mẩm Sirius sẽ vào nhà Slytherin, nó là một Black mà.
Sirius đi lên trên, cái mũ đặt lên đầu nó che đi hết cả mắt của nó.
Chẳng biết chuyện gì, vài giây sau, cái nón hô:
"GRYFFINDOR!"
Mặt nó tươi rói, nó chạy về phía nhà Gryffindor, đón chào nó là tiếng vỗ tay nhưng cũng có người nhìn nó bất ngờ. Trong đó hai cô gái vừa hô tên nó lặng thinh, một liếc nó rồi quay đầu đi, một trừng mắt nhìn nó chán ghét.
"—-Evans, Lily."
Lily bước lên trên, nó cứ thầm hô phải bình tĩnh rồi nó chạm mắt với Alora. Alora cười trấn an nó.
"Không sao đâu."
Alora nói đủ để nó hiểu.
Lily gật đầu rồi ngồi lên ghế, lần này cũng là một Gryffindor.
Ngay sau đó là Alora.
"Goldstein, Alora."
Khi cái mũ trùm lên đầu nó, nó nghe thấy một giọng nói bên tai.
"Chà! Một tài năng hiếm có... mi cũng rất chăm chỉ... một trái tim thuần khiết, hẳn đây là lý do mi được cây đũa của mi chọn nhỉ?... Hufflepuff chăng? Như anh mi? Hay Ravenclaw? A, một lòng can đảm trời sinh! Một trường hợp khó khăn đây... Vậy thì cho mi vào GRYFFINDOR!"
Cái mũ bỏ ra, nó chạy về phía nhà Gryffindor, tiếng vỗ tay chào mừng vang lên bên tai, nó ngồi xuống cạnh Lily rồi cho con bé một cái ôm.
"Mình sẽ ở cùng Nhà! Ôi Lory mình vui lắm!"
"Mình cũng vậy Lils!"
"Lory thân mến, cậu không định cho tôi một cái ôm à?"
Là Sirius, Alora nhìn nó rồi cho nó một cái ôm thật.
Sirius bất ngờ vì Alora không thích nó ra mặt, nhưng cũng biết chả ghét nó thật.
"Mình sẽ viết thư bảo ba má để bồ qua vào Giáng Sinh và năm mới nếu bồ không muốn về nhà."
Sirius cá chắc bà mẹ nó, Walburga Black sẽ chả muốn nhìn cái mặt nó ở cái 'nhà' đấy đâu.
"Mình sẽ suy nghĩ..."
Alora gật đầu rồi quay sang nói chuyện với Lily tiếp.
Rồi Remus, Peter và James cũng vào Gryffindor hết.
"Woa, đông đủ ghê heng?"
———————————————————


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net