Chương 21: Đôi và Ruby

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Giờ mới để ý nha, Mèo nhỏ và Dazai nhiều Ruby và đồ đôi thật đấy."

Nắm đôi bàn tay tròn nhỏ của thiên thần nhỏ, Elise khẽ nghiêng đầu nhìn Dazai, ra điều thắc mắc.

"Ruby và đồ đôi?!"

Ngồi trên ghế sofa, đối diện với hắn, Boss cũng bày một mặt đầy ngạc nhiên cùng không hiểu.

"Nhìn này, cái vòng bạc này."

Khẽ nâng cánh tay ngắn ngủn của Mèo nhỏ lên, Elise chỉ chỉ vào chiếc vòng bạc có đính một viên Ruby nhỏ trên cổ tay trái.

"Ở phía dưới có khắc tên và những cái biệt danh của em ấy mà chúng ta hay gọi. Lần trước, Akutagawa cũng nhìn thấy Dazai ngắm một cái vòng bạc tương tự, còn cười tủm tỉm chứ."

"Cái này nữa." - Vói vào trong  áo của đứa bé, Elise lôi ra một sợi dây chuyền có mặt dây hình bán nguyệt. Vẫn là Ruby nhỏ. - "Hồi trước, viên đá trên caravat Bolo tie của Dazai màu ngọc lam thì phải?"

"Ừ nhỉ, chúng biến thành Ruby bán nguyệt rồi." - Liếc mắt sang nhìn ai kia, Boss chống cằm vào lòng bàn tay trái. Khóe môi ông nhếch lên một nụ cười khẩy.

"Chỉ là mấy món đồ nhỏ mà thôi." - Đáp lại lời Boss, hắn cũng cười nhưng không phải nụ cười gợi đòn như thường nhật mà thay vào đó, nó chứa một cái gì đó đầy thương yêu và chờ mong.

Ruby!

Hắn không thể nói với họ điều này nhỉ? Rằng một tên Port Mafia như hắn lại tin sái cổ vào phong thủy.

[..Là một trong những loại đá hoàn hảo nhất, Ruby là biểu tượng của Mặt Trời, hạnh phúc, may mắn...]

Chỉ là một dòng quảng cáo nhỏ mà thôi, thế nhưng, khi nhìn đến đứa bé trong lồng ngực, không hiểu sao hắn lại tình nguyện tin vào thứ mình từng khinh thường.

Trái tim này đang hi vọng vào một cái gì đó.

Nó là gì nhỉ? Hắn có chút tò mò.

Song, nếu biết, kẻ này chắc chắn sẽ hối hận khi không đọc thêm mấy chữ nữa của tờ rơi đó.

[..Là một trong những loại đá hoàn hảo nhất, Ruby là biểu tượng của Mặt Trời, hạnh phúc, may mắn tình yêu mặn nồng...]

~~To be continued~~

-Author's Note: Au có cảm giác cái truyện này đang đi theo một motip. "Đặt vấn đề -> Khúc mắc của mấy 'ông bố' -> Những đứa trẻ hành động trong vô thức -> Kết thúc khúc mắc một cách đường nhất có thể" →_→←_←
Lặp đi lặp lại một motip....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net