Chap 3: Sự thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà Shinichi:
Shinichi: em cứ tự nhiên như ở nhà nhé
Ran: vâng. Cảm ơn anh đã cho em ở nhờ ạ
Shinichi: ừm, đừng khách sáo* ọc, ọc *
Ran: ủa, anh đói à?
Shinichi: à... ừ... cũng hơi hơi
Ran: vậy anh muốn ăn gì? Để em nấu cho
Shinichi: hể? Em biết nấu ăn à?
Ran: vâng. Mẹ em đi làm suốt nên bà ấy đã dạy em để tự lo cho bản thân
Shinichi: ừm... nhờ em nha.
Ran: dạ

Shinichi:* nghĩ * ơ nhưng sao... Rin lại biết nhà bếp nhà mình ở đâu nhỉ??? Không lẽ...
Nhà Kaito:
Kaito: chết rồi... nhà anh ít khi có khách ở lại qua đêm nên ko có đệm ngủ rồi
Aoko: ko sao đâu ạ. Em nằm đất cũng dc mà
Kaito: ko dc. Sao anh có thể để 1 cô bé nằm ngủ trên nền đất lạnh lẽo trong khi mình lại được nằm trên chiếc giường ấm áp dc chứ?
Aoko: ơ... nhưng mà...
Kaito: à, hay là anh với em ngủ chung nhỉ?!
Aoko:* mặt đỏ hơn cà chua * ng... ngủ... chung ạ???
Kaito: sao mặt em đỏ thế? Sốt à?
Aoko: à ko ạ... em ko sao
Kaito: ừm, thế thì tốt. Nào, ngủ thôi, ngủ thôi
11.00 pm
Kaito: ưm...
Aoko:* ngủ *
Kaito:* nghĩ * giống thật đấy, khuôn mặt của cậu ấy lúc ngủ: hồn nhiên và vô tư. Hay là...?
7.30 am
Kaito:* đang nói chuyện điện thoại với Shinichi ngoài ban công * nè Shinichi, cậu có nghĩ... Rin và Aoi-chan là...
Shinichi: ờ... Ran và Aoko
Kaito: nhưng mà... sao họ lại giấu chúng ta nhỉ?
Shinichi: cậu có xem trên báo là có 1 tổ chức Mafia bí ẩn gây ra nhiều vụ án mạng ko?
Kaito: chẳng lẽ...
Shinichi: ờ, chắc Ran và Aoko đã nhìn thấy chúng làm gì đó, vì ko để ý nên bị 1 hoặc 2 tên đánh bất tỉnh, rồi bị ép uống cái gì đó khiến 2 đứa trẻ tên là Rin và Aoi tồn tại
Kaito: hóa ra là thế. Vậy thì chúng ta nên giữ bí mật cho họ, kiểu như âm thầm theo dõi, bảo vệ họ í!!!
Shinichi: ừm, chúng ta nên làm thế. Để bảo vệ cho mạng sống của họ cũng như của 2 chúng ta.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net