[ Ficlet ] Đời đắng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Qyelws

a/n: hôm nay buồn nên xả như xả lũ, spam xiêu nhiều ( sr ofc ), lời văn lủng củng, chỉ tại tâm trạng đang tốt nhưng đang viết thì cứ bị gank =))). và cái idea thì cũng nhảm nhí xếu, gì chứ anh em không order nên chắc sủi dài =)))). [ cơ mà quên, ngta order mà bà còn chưa trả, giờ bà lên mặt kêu ngta không order =)))) ]

Summary: Miyano Shiho thích vị đắng của cà phê, nhưng em ghét vị đắng của cuộc đời.

____<3____

Miyano Shiho thích vị đắng của cà phê, nhưng em ghét vị đắng của cuộc đời.

Với tất cả những gì em đã từng trải qua, em có thể khẳng định chắc nịch rằng đó là "đắng", đương nhiên là theo nhiều nghĩa. Cốc cà phê nóng, cũng sẽ nguội, rồi sẽ cạn, và cuộc đời em cũng thế. Em cũng sẽ ở cái tuổi đôi mươi trẻ trung nóng bỏng, rồi về sau thì già đi ( nếu em muốn trẻ mãi em có thể uống APTX bản sửa chữa phục vụ việc teo nhỏ, em biết đấy- ), và đến khi nó "cạn", em sẽ cô đơn và lạnh lẽo nằm sâu dưới mấy tấc đất xốp, phía trên sẽ mọc đầy cỏ hoa. Nếu được, em muốn trên đó có những bông hoa tim tím dại khờ với lớp cỏ non ướt sương. Để em cảm thấy mùi đất sau mưa ngọt ngào hơn người khác.

Nếu là thế thật thì em có đang đòi hỏi quá không nhỉ ? So với tất cả những gì em đã làm ấy ?

Em xoay xoay cốc cà phê nóng hổi trên tay, trước khi kề môi nhấp nhanh một ngụm. Cà phê đăng đắng chảy trong khoang miệng trước khi chạm tới cổ họng, một vị đắng và vị ngọt nhạt khó tả. Sau tất cả, cà phê đã quen với việc phải bầu bạn với con người như em nên chẳng có gì lạ nếu em không cảm thấy lưu luyến sau ngụm cuối cùng.

Em nhìn xuống đáy cốc, rồi giơ tay lên ý gọi phục vụ. Đôi mắt xanh biếc liếc nhanh lên đôi tình nhân trẻ đang chí chóe trước mặt, không bất giác mà mỉm cười. Rồi em giật mình đảo mắt qua người bên cạnh khi thấy cổ tay mình đang bị nắm lại, không lỏng cũng không chắc, dịu dàng đến kì lạ. Đặt bàn tay em xuống mặt bàn, người kia đẩy cốc của mình sang tầm tay của em với nụ cười trên môi

-Uống ít cà phê thôi. Muốn thử thứ gì ngọt không ?

-Cappuchino cũng là cà phê.

-...Ý tôi là cái gì ngọt, thay vì cà phê đen.

Em không nói gì nữa, cầm tay vào cán tách sứ rồi ngập ngừng uống thử một ngụm. Rồi đôi mắt em mở to hơn một chút vì vị ngọt trong đầu lưỡi lẫn vị đắng nhè nhẹ, không như cà phê đen nguyên chất mà em thường uống. Đôi mắt em chớp chớp mấy cái, trước khi cảm thấy bản thân mình đang hơi mỉm cười. Và em cảm thấy cuộc đời em đắng đã nhiều thế nào để khi ngọt lại cảm thấy lạ lẫm. 

-Có ngon không ?._Người bên cạnh vẫn giữ mắt về hướng cô, tay chống trên má một cách lịch sự.

-Không, ngọt chết đi được.

.

Đời em đắng nhiều rồi, ngọt chút cũng chẳng sao. 

________

_Qyelws


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net