X ( Chương 451-500 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 477: Băng Ngữ Hạ xinh đẹp.

Chương 477: Băng Ngữ Hạ xinh đẹp.

Lý Thất Dạ ung dung liếc Băng Ngữ Hạ, bình tĩnh nói:

- Không làm nữ hài tử, suốt ngày giả nam, coi chừng có ngày ta lột đồ nàng ra!

- Ngươi dám...!

Băng Ngữ Hạ hai tay chống hông, ưỡn ngực, khí thế hùng hổ trừng Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ cười khổ, lắc đầu nói với các thiếu nữ:

- Các vị tỷ tỷ cứ chơi vui đi, tiểu đệ xin cáo từ.

Lý Thất Dạ quay người bỏ đi.

Lý Thất Dạ bước tới cửa, không quay đầu lại nói:

- Đi đi, chẳng lẽ nàng muốn ở lại?

Lý Thất Dạ đang nói với Băng Ngữ Hạ.

Băng Ngữ Hạ bật cười, xòe quạt, bộ dáng như công tử phiên phiên phong độ.

Băng Ngữ Hạ chắp tay với các thiếu nữ, mỉm cười nói:

- Các vị cô nương, tại hạ đi trước một bước.

Băng Ngữ Hạ rời đi.

Sau khi Lý Thất Dạ, Băng Ngữ Hạ đi, mấy chục thiếu nữ đang ngồi chưa lấy lại tinh thần, ngạc nhiên thẫn thờ.

Một lúc lâu sau các thiếu nữ tỉnh táo lại.

Công chúa nước láng giềng hỏi Trì Tiểu Điệp:

- Tiểu Điệp, hắn không phải là đường đệ của ngươi?

Trì Tiểu Điệp cười khổ nói:

- Ta có nói phải bao giờ?

Các thiếu nữ xôn xao hỏi Trì Tiểu Điệp:

- Trì điện hạ, hắn là ai? Có lai lịch gì?

- Hắn thậm chí không để Hổ Khiếu tông vào mắt, chắc xuất thân từ đế thống tiên môn?

Trì Tiểu Điệp thầm thở dài. Đâu chỉ là Hổ Khiếu tông, ít có tồn tại nào lọt vào mắt Lý Thất Dạ được.

Một thiếu nữ nghịch ngợm nói:

- Tiểu Điệp hay đi chung với hắn, là vị hôn phu của tỷ sao? Hai người suốt ngày ở chung, hay đã...

Mặt Trì Tiểu Điệp đỏ rực, quát khẽ:

- Đừng nói bậy bạ, bị người ta nghe thấy thì không hay!

Lòng Trì Tiểu Điệp buồn bã khẽ thở dài, đương thời có nữ nhân nào trị được Lý Thất Dạ?

Lý Thất Dạ trở về trong viện trên ngọn núi trong Đại Thế viện, Băng Ngữ Hạ đi theo hắn. Nàng đi một mình, không có mỹ nữ nào đi cùng.

- Hiếm khi thấy nàng không mang theo nữ hài tử nào.

Lý Thất Dạ ngồi xuống, liếc Băng Ngữ Hạ:

- Nói đi, có chuyện gì cứ nói thẳng, đừng quanh co.

Băng Ngữ Hạ thẳng thắn:

- Chúng ta hợp tác không?

Băng Ngữ Hạ đi một mình không phải vì xem náo nhiệt, nàng có chuyện cần bàn với Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ nheo mắt nói:

- Hợp tác? Hợp tác cái gì?

Lý Thất Dạ cứ tưởng Băng Ngữ Hạ nói về Tiệt Thiên Bi.

Băng Ngữ Hạ nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, nói:

- Ngươi không phải tình cờ vào Đại Thế viện đúng không? Chẳng lẽ ngươi không đến vì Hư Không Môn Thiên Đạo Viện?

Lý Thất Dạ nhìn thiếu nữ trước mắt mình. Khí chất, phong độ đó hơi giống Băng Vũ tiên đế năm xưa.

Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:

- Hư Không Môn luôn là truyền thuyết, trên đời này không ai biết nó là thật hay giả. Bây giờ nói về Hư Không Môn, nàng không thấy hơi sớm sao?

- Nếu Hư Không Môn chỉ là truyền thuyết thì ngươi sẽ có mặt tại đây sao?

Băng Ngữ Hạ không phải loại người làm bộ làm tịch, nàng có thể trở thành truyền nhân của Băng Vũ cung đúng là có điểm ghê gớm.

- Ta hơi có hứng thú rồi.

Lý Thất Dạ cười hỏi:

- Thiên Đạo Viện có nhiều người như vậy tại sao cố tình tìm ta? Chắc không phải vì ta quá đẹp trai đi?

Băng Ngữ Hạ bật cười, nàng giả nam trang ba phần sáng sủa, bảy phần nhu mì.

Băng Ngữ Hạ nói:

- Ngươi không dính gì đến đẹp trai, hơn nữa những cái gọi là truyền nhân cổ quốc, cự tử đại giáo không lọt vào mắt ta được. Đa số là mặt ngoài trang nghiêm đạo mạo nhưng toàn làm chuyện ngươi lừa ta gạt, bụng dạ khó lường.

- Thú vị.

Lý Thất Dạ cười hỏi:

- Tại sao ta phải hợp tác với nàng? Nói thẳng ra Băng Vũ cung ghê gớm thật, nàng cũng là một nữ hài tử lợi hại, thực lực không tầm thường, nhưng muốn hợp tác với ta không dễ như vậy. Nói một câu, ta không thiếu ngươi. Nếu ta muốn kêu người thì có thể gọi đến lão quái vật mạnh hơn nàng.

Băng Ngữ Hạ cười nói:

- Ta biết ngươi kiêu ngạo, ngươi làm nhiều chuyện kiêu ngạo trong Trung Đại Vực.

Băng Ngữ Hạ đã phái người đi hỏi thăm chuyện Lý Thất Dạ trong Trung Đại Vực, vì tìm hiểu điều này làm nàng bỏ nhiều công sức.

Băng Ngữ Hạ mỉm cười nói:

- Nhưng có một thứ người khác không cho ngươi được, báu vật trấn cung của Băng Vũ cung ta! Nếu ngươi muốn vào Hư Không Môn không chừng cần có cái này.

- Xem ra lão già, cô nương già Băng Vũ cung rất xem trọng nàng, cho nàng mang theo thứ đó.

Lý Thất Dạ nheo mắt nói:

- Hơi thú vị, được, ta cho nàng một phần, theo ta.

Băng Ngữ Hạ nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:

- Được Hư Không Môn, ngươi chia cho ta cái gì?

Lý Thất Dạ phẩy tay ngắt lời Băng Ngữ Hạ:

- Tiểu nha đầu, đừng bàn điều kiện với ta. Nói thẳng ra Hư Không Môn có thật hay không ta nắm chắ nhiều hơn nàng. Tuy báu vật trấn Băng Vũ cung lợi hại nhưng thứ ta có thể dùng không kém hơn Băng Vũ cung. Ta cho nàng một phần vì cảm thấy nha đầu nàng không tệ, nếu không bằng vào thứ của Băng Vũ cung mà muốn chia Hư Không Môn với ta? Đã hiểu chưa?

Lý Thất Dạ nói rất bá khí, người ngoài nghe sẽ cảm thấy hắn cuồng. Băng Vũ cung chính là đế thống tiên môn, có thể tưởng tuợng báu vật trấn cung lợi hại cỡ nào.

Băng Ngữ Hạ không hề tức giận, nàng nhìn Lý Thất Dạ thật lâu sau gật đầu, nói:

- Được, một lời đã định!

Bốp!

Băng Ngữ Hạ cứng người, lại bị Lý Thất Dạ vỗ mông.

Băng Ngữ Hạ nhảy cẫng lên, tức giận trừng Lý Thất Dạ:

- Tiểu quỷ, làm gì vậy?

Lý Thất Dạ vỗ tay còn vương dư âm xúc cảm, nói:

- Nha đầu, đừng bắt chước Băng Vũ tiên đế, là cô nương đi giả nam trang làm gì?

Băng Ngữ Hạ bị chọc giận mặt đỏ rực, ngực phập phồng, bực tức trừng Lý Thất Dạ.

Băng Ngữ Hạ nói:

- Tiểu quỷ đừng ra vẻ cụ non, ta lớn tuổi hơn ngươi!

Băng Ngữ Hạ nói xong oán hận xoay người rời đi.

Lý Thất Dạ dở khóc dỡ cười, cô nương này càng lúc càng giống Băng Vũ tiên đế.

Băng Ngữ Hạ rời đi, Lý Thất Dạ định tu luyện nhưng mấy tỷm uội của Trì Tiểu Điệp xông vào viện, biểu tình hốt hoảng.

Các nàng thấy Lý Thất Dạ như gặp cứu tinh, vội nói:

- Nguy rồi, nguy rồi, xảy ra chuyện lớn!

Thấy mấy thiếu nữ bối rối hoảng hốt, Lý Thất Dạ cười nói:

- Các cô nương, có gì từ từ nói, trời sập xuống có cao nhân chống.

- Không kịp, vừa đi vừa nói!

Các thiếu nữ mặc kệ Lý Thất Dạ có đồng ý hay không, các nàng vội kéo hắn chạy ra ngoài, bộ dáng vội vã.

Lý Thất Dạ bị mấy thiếu nữ kéo ra ngoài, hắn bất đắc dĩ nhanh chân chạy theo.

- Xảy ra chuyện lớn gì?

Các thiếu nữ vừa lôi Lý Thất Dạ đi vừa nói:

- Trì điện hạ và Hoàng Phủ Phượng lên Đoạn Long đài!

- Đoạn Long đài?

Lý Thất Dạ nheo mắt nói:

- Lá gan không nhỏ, xem lời ta nói như gió thoảng bên tai, cho rằng ta nói chơi sao?

Mấy thiếu nữ vội bảo:

- Ngươi đi không lâu sau Hoàng Phủ Phượng quay về, còn kêu cứu binh đén. Hoàng Phủ Phượng tìm chỗ dựa lớn.

Lý Thất Dạ híp mắt hỏi:

- A? Là thần thánh phương nào?

Một thiếu nữ trả lời:

- Quỷ Phù Thụ Diêu Quang cổ quốc, sư đệ của Tổ Hoàng Võ Diệu Quang Cự Tử, một thiên tài lợi hại của Đỉnh Thế viện.

-----o0o-----

Chương 478: Hoàng Phủ Phượng khiêu khích.

Chương 478: Hoàng Phủ Phượng khiêu khích.

Nhắc đến Quỷ Phù Thụ làm các thiếu nữ khác biểu tình trầm trọng. So với Hoàng Phủ Phượng thì Quỷ Phù Thụ đáng sợ hơn rất nhiều. Khiến người sợ hãi là Quỷ Phù Thụ xuất thân từ Diêu Quang cổ quốc, nhất môn song đế cổ quốc cường đại, đáng sợ hơn yêu đạo đại tông Yêu Khiếu môn.

Một thiếu nữ bất bình nói:

- Hoàng Phủ Phượng có chỗ dựa trở về nói năng bỗ bã, cuối cùng Trì điện hạ giận quá cùng nàng đánh cược, quyết đấu sinh tử trên Đoạn Long đài.

Mấy thiếu nữ khác cũng bực tức nói:

- Hổ Khiếu tông khinh người quá đáng, ăn hiếp Sư Hống quốc ta không có người!

Đoạn Long đài là chỗ cho học sinh Thiên Đạo Viện quyết đấu sinh tử. Đệ tử Thiên Đạo Viện bình thường luận bàn đa số điểm đến liền ngừng, không tổn thương hòa thuận cùng trường.

Nhưng nếu hai bên muốn đặt cược mạng sống thì phải leo lên Đoạn Long đài, một khi quyết đấu trên này phải có người chết.

Hoàng Phủ Phượng chịu thiệt lớn trong tay Lý Thất Dạ, mất hết mặt mũi trước các thiếu nữ Đại Thế viện mà nàng cho rằng 6 đê tiện. Hoàng Phủ Phượng thấy cực kỳ nhục nhã, nàng càng nghĩ càng tức, không nuốt trôi được cục tức này, muốn rửa nhục. Nhưng Hoàng Phủ Phượng biết bằng vào đạo hành của nàng không trêu vào tiểu quỷ Lý Thất Dạ được. Hoàng Phủ Phượng nghĩ đến một người.

Quỷ Phù Thụ, xuất thân từ tứ quỷ tộc nhưng lại bái vào Diêu Quang cổ quốc, trở thành đệ tử của Diêu Quang cổ quốc. Quỷ Phù Thụ có thiên phú rất cao, không phải hoàng tộc nhưng rất được Diêu Quang cổ quốc xem trọng, được phong lam vương hầu.

Quỷ Phù Thụ có thiên phú rất cao, gã là nhất tinh chân nhân, đây chưa phải điểm đáng sợ của gã. Đáng sợ nhất là Quỷ Phù Thụ có năm mệnh cung.

Khi Quỷ Phù Thụ còn ở cảnh giới vương hầu gã mở ra ra mệnh cung nên được năm mệnh cung, ngũ cung vương hầu tức là đại đạo hầu, có thể tưởng tượng thiên phú của gã kinh khủng cỡ nào.

Sau khi Quỷ Phù Thụ có được năm mệnh cung liền bước vào cảnh giới chân nhân, từng là nhất tinh chân nhân đại đạo hầu, dù là ngũ tinh chân nhân gặp gã cũng sẽ biến sắc mặt.

Quỷ Phù Thụ là một ngoại tộc lại được vật khổng lồ Diêu Quang cổ quốc phong làm vương hầu đủn ói lên gã cường đại đến đáng sợ.

Quỷ Phù Thụ rất ái mộ Hoàng Phủ Phượng, lần này này nàng chịu thiệt lớn đi cầu cứu Quỷ Phù Thụ, gã đồng ý ngay. Quỷ Phù Thụ hứa sẽ tự mình xóa sổ tiểu quỷ tên Lý Thất Dạ, tẩy rửa sỉ nhục cho Hoàng Phủ Phượng.

Quỷ Phù Thụ dám đồng ý không phải vì gã ngông cuồng tự kiêu, gã có thực lực khiến người kiêng dè.

Lúc này Trì Tiểu Điệp, Hoàng Phủ Phượng đứng trên Đoạn Long đài, hai người quyết đấu hấp dẫn nhiều học sinh Thiên Đạo Viện đến xem. Không chỉ là Đại Thế viện, Đỉnh Thế viện, học sinh Nhàn Thế viện cũng đến đông đúc. Một sô thiên tài, yêu nghiệt Thánh Thế viện đứng xa xem.

Tuy Trì Tiểu Điệp mới vào Đại Thế viện nhưng bản thân nàng là vương hầu, nàng chỉ mới bước vào tầng thứ hai thử vấn thiên cảnh giới huyền mệnh, tức là đệ nhị hầu hoàng hầu trong vương hầu nhân gian hay gọi.

Nhưng Trì Tiểu Điệp xuất thân từ truyền thừa Sư Hống quốc, nàng dựa vào thực lực bản thân lên hoàng hầu, rất lợi hại. Lý Thất Dạ cực kỳ nổi tiếng trong Đông Bách Thành.

Hoàng Phủ Phượng cũng không đơn giản, nàng là đệ tử của Hổ Khiếu tông, tổ tiên là Kim Loan đại yêu nên cũng nổi tiếng trong Đông Bách Thành.

Hôm nay hai thiên chi kiêu nữ đột nhiên quyết đấu sinh tử khiến nhiều học sinh Đông Bách Thành đến xem.

Đặc biệt là Đại Thế viện vừa nghe tin liền đến cổ vũ, các học sinh Sư Hống quốc đến đông đủ nhất, cổ vũ cho Trì Tiểu Điệp.

Thấy Quỷ Phù Thụ trợ trận cho Hoàng Phủ Phượng làm các học sinh Đại Thế viện đến cổ vũ Đại Thế viện lòng lạnh lẽo. Cường giả như Quỷ Phù Thụ trợ trận, dù gã không ra tay nhưng tạo áp lực tâm lý lớn cho mọi người.

Có một số tuyền nhân đại giáo Đông Bách Thành đứng ra hòa giải:

- Đều là tài tuấn Đông Bách Thành, chuyện nhỏ bình thường cần gì đấu sống đấu chết?

Có hoàng tử thấy Quỷ Phù Thụ ra mặt bênh Hoàng Phủ Phượng, biết Trì Tiểu Điệp bất lợi trong cuộc giằng co.

Hoàng tử khuyên Trì Tiểu Điệp:

- Trì cô nương, lùi một bước trời cao biển rộng. Cô nương cúi đầu với Hoàng Phủ Phượng, nhận sai rồi mọi người cho qua đi.

Hoàng Phủ Phượng cười khẩy nói:

- Cúi đầu? Nhận sai rồi thôi?

Hoàng Phủ Phượng đánh đá nói:

- Không dễ vậy, họ Trì quỳ xuống dập đầu nhận sai thì có thể ta sẽ tha cho.

Hoàng Phủ Phượng nói như thế làm hoàng tử vốn định giảng hòa buông tiếng thở dài. Thái độ của Hoàng Phủ Phượng quá đáng nhưng Quỷ Phù Thụ chống lưng cho nàng, hoàng tử không nói gì được.

Lúc này nhiều thế hệ trẻ Đông Bách Thành nếu đứng ra nói giúp Trì Tiểu Điệp thì đã là rất có nghĩa khí, dù sao không mấy ai trêu vào Diêu Quang cổ quốc được. Đối địch với Diêu Quang cổ quốc là ngu ngốc.

Một số yêu nghiệt thiên tài Thánh Thế viện đến xem, bọn họ chỉ đứng xa bàng quan. Đối với bọn họ thì đám thiên tài Đỉnh Thế viện không đáng lọt vào mắt.

Lúc này một thanh âm lười biếng vang lên:

- Xem ra có người coi lời ta nói như gió thoảng bên tai.

Lý Thất Dạ bị mấy thiếu nữ kéo tới Đoạn Long đài.

Trì Tiểu Điệp thấy Lý Thất Dạ đến thì thở phào nhẹ nhõm. Quỷ Phù Thụ tự mình trợ trận cho Hoàng Phủ Phượng tạo áp lực tâm lý rất lớn với Trì Tiểu Điệp, nàng không phải thiên tài như Lý Sương Nhan, không có bá khí sát phạt quyết đoán gặp thần giết thần, gặp ma đồ ma!

Có Lý Thất Dạ trợ trận khiến Trì Tiểu Điệp nhẹ lòng, Quỷ Phù Thụ sẽ không uy hiếp được nàng. Bất giác Trì Tiểu Điệp ỷ lại Lý Thất Dạ rất nhiều.

Thấy Lý Thất Dạ đến, biểu tình Hoàng Phủ Phượng cực kỳ khó xem, hét lên:

- Chính là hắn!

Quỷ Phù Thụ thấy Lý Thất Dạ thì ánh mắt lạnh băng, lạnh lùng hỏi:

- Ngươi là Lý Thất Dạ kia?

Quỷ Phù Thụ khá điển trai nhưng âm khí quá nặng.

Quỷ Phù Thụ xuất thân từ tứ quỷ tộc, tứ quỷ tộc chính là mạch quỷ tiên tộc. Trong nhân hoàng giới không có nhiều quỷ tiên tộc, tứ quỷ tộc xem như chi nhánh cường đại của quỷ tiên tộc ở nhân hoàng giới.

Quỷ Phù Thụ đứng ra khiến học sinh Đại Thế viện cổ vũ cho Trì Tiểu Điệp tim rớt cái bịch. Học sinh Đỉnh Thế viện cũng cứng người lại.

Quỷ Phù Thụ xếp hạng cao trong Đỉnh Thế viện, từng là đại đạo hầu nhất tinh chân nhân, thực lực có thể uy hiếp ngũ tinh chân nhân Hổ Nhạc vào Thánh Thế viện.

Lý Thất Dạ lười nhìn Quỷ Phù Thụ, chậm rãi nói:

- Đúng thì sao?

Ánh mắt Quỷ Phù Thụ lạnh lẽo, âm khí từng cơn, tăng phần quỷ ý. Quỷ tiên tộc có rất nhiều chủng tộc, mỗi tộc quỷ tiên khác nhau. Một số quỷ tiên tộc bề ngoài không khác gì nhân tộc, nhưng trên người quỷ tiên tộc chảy máu tím. Máu của quỷ tiên tộc lạnh hơn nhân tộc nhiều, vì vậy quỷ tiên tộc nhân cho người cảm giác lạnh lẽo, có người gọi đó là quỷ khí.

- Ngươi đến vừa lúc.

Quỷ Phù Thụ lạnh lẽo khiếp người, mắt lộ sát ý, âm trầm nói:

- Ngươi hãy tự chọn cách chết cho mình.

Lúc này Quỷ Phù Thụ có quỷ khí của quỷ tiên tộc, làm người rợn tóc gáy. Huống chi Quỷ Phù Thụ là thiên tài cường đại trong Đỉnh Thế viện, gã lộ ra sát khí khiến nhiều người run rẩy.

-----o0o-----

Chương 479: Quỷ Phù Thụ.

Chương 479: Quỷ Phù Thụ.

Từng là đại đạo hầu, nhất tinh ngũ cung chân nhân, đúng là địch thủ đáng sợ. Một số thiên tài Đỉnh Thế viện thầm so sánh mình và Quỷ Phù Thụ, lòng chìm xuống.

Còn học sinh Đại Thế viện vừa thấy Quỷ Phù Thụ khí thế khiếp người, khí lạnh bốc lên, như lệ quỷ bước ra từ bóng tối là đã run cầm cập.

Lý Thất Dạ không thèm nhìn Quỷ Phù Thụ, hắn ra lệnh cho Trì Tiểu Điệp:

- Nếu đã lên Đoạn Long đài thì không chết không bỏ qua. Giết nàng ta, đừng làm ta mất mặt, tin tưởng nàng có thể phát huy uy lực tuyệt học.

Trì Tiểu Điệp hít sâu, tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn Hoàng Phủ Phượng.

Trì Tiểu Điệp nói:

- Nếu ngươi muốn có một lời thì ta sẽ nói cho ngươi.

Hoàng Phủ Phượng quát to:

- Thứ tiện nhân không biết sống chết, hôm nay bản quận chúa sẽ tự tay xé nát ngươi!

Hoàng Phủ Phượng lấy ra bảo lô, tiếng phượng hót vang lên. Bảo lô như thần phượng bay lượn lao hướng Trì Tiểu Điệp.

Trì Tiểu Điệp khẽ quát, tay cầm thần nhẫn giơ lên cao, đao ý cuồn cuộn như nước sông chảy xuống.

Lúc này Lý Thất Dạ chậm rãi leo lên một Đoạn Long đài khác, hắn chỉ vào Quỷ Phù Thụ, từ từ nói:

- Lên đây chịu chết!

Lý Thất Dạ lên Đoạn Long đài liền khiêu chiến Quỷ Phù Thụ, tuyên bố gã đi lên chịu chết. Lý Thất Dạ thốt ra câu này làm mọi người có mặt hút ngụm khí lạnh, thầm nghĩ: Tiểu tử này quá kiêu ngạo.

Quỷ Phù Thụ biểu tình cực kỳ khó xem, gã xuất thân đại tộc, bái vào Diêu Quang cổ quốc, có thể nói là thiên tài, ai dám coi khinh gã như vậy?

Có học sinh Đại Thế viện, có học sinh Đỉnh Thế viện, khi nghe Lý Thất Dạ buông lời ngông cuồng thì lắc đầu, nói:

- Tiểu quỷ này quá kiêu ngạo, quá cuồng!

Số ít học sinh Thánh Thế viện bàng quang con ngươi co rút:

- Tiểu quỷ này không biết sống chết, thực lực của Quỷ Phù Thụ có thể vào Thánh Thế viện, hắn đến Đỉnh Thế viện chẳng qua là kiêng dè cái gì.

Mặt Quỷ Phù Thụ lạnh băng, âm khí đằng đằng càng giống quỷ thần. Quỷ Phù Thụ bước lên Đoạn Long đài, gã nhìn Lý Thất Dạ, lộ quỷ khí âm trầm.

Quỷ Phù Thụ hỏi:

- Ngươi muốn chết như thế nào? Ta xé tứ chi của ngươi ra hay từng đao từng đao băm?

Lý Thất Dạ không thèm nhướng mí mắt lên, chậm rãi nói:

- Ngươi nói nhảm nhiều quá, có giỏi thì hành động, đừng múa mép khua môi.

Quỷ khí trên người Quỷ Phù Thụ tăng vọt:

- Thứ không biết sống chết!

Quỷ Phù Thụ vốn đằng đằng quỷ khí bỗng chốc toàn thân phát ra từng luồng tiên quang, đế tức mờ ảo.

Rầm!

Trong phút chốc Quỷ Phù Thụ bùng nổ, tốc độ nhanh đến khó tin, không ai thấy rõ tốc độ của gã. Cùng với tiếng vang, Quỷ Phù Thụ đụng bay Lý Thất Dạ đập mạnh vào Đoạn Long đài.

Rầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ đập mạnh người vào Đoạn Long đài, đạo văn trên Đoạn Long đài lấp lóe. Đoạn Long đài được nhân vật vô địch gia cố, khắc pháp tắc không thể xóa nhòa, nếu không bị Lý Thất Dạ đập mạnh như thế một ngọn núi cao cũng sẽ bị đụng vỡ.

Quỷ Phù Thụ một kích đụng bay Lý Thất Dạ, gã kiêu ngạo đứng:

- Đom đóm mà đòi so với trăng?

Từng lũ tiên quang phát ra từ người Quỷ Phù Thụ, đế tức cuồn cuộn như lửa, làm người ta kính sợ.

Thấy tiên quang trên người Quỷ Phù Thụ, có học sinh biết hàng biến sắc mặt, kinh kêu:

- Diêu Quang truy tiên, Diêu Quang tiên đế mệnh công!

Học sinh đến từ Thánh Thế viện cũng thay đổi sắc mặt, nhìn chằm chằm đế tức kinh người. Học sinh Nhàn Thế viện, Đại Thế viện thì hút ngụm khí lạnh, đối với bọn họ đế thuật là xa xôi không thể với tới.

- Tiểu quỷ này không biết lượng sức, đế thuật phát ra hắn không chết mới lạ.

Có học sinh Đỉnh Thế viện vui sướng khi người gặp họa nói:

- Phù Thụ học trưởng đế thuật vô song, dư sức bá thế!

Tuy học sinh Đỉnh Thế viện chỉ nói nịnh Quỷ Phù Thụ nhưng nhiều người tim rớt cái bịch. Ngũ cung nhất tinh chân nhân, tu luyện đế thuật, tồn tại như vậy đối với ngũ tinh chân nhân là mối uy hiếp rất đáng sợ.

Lúc này một thanh âm biếng nhác vang lên:

- Đom đóm? Đang nói ngươi sao?

Lý Thất Dạ cẩn thận đứng dậy, hắn phủi bụi dính trên người.

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

- Mới làm nóng người mà ngươi huênh hoang quá vậy?

Thấy Lý Thất Dạ không bị tổn thương chút nào, Quỷ Phù Thụ trầm giọng quát:

- Giết!!!

Quỷ Phù Thụ xông lên, trong khoảnh khắc đó tốc độ của gã nhanh vượt sức tưởng tượng, truy điện đoạt quang, nháy mắt va chạm tại vào người Lý Thất Dạ.

Tốc độ như vậy, cú va chạm đó làm người ta biến sắc mặt. Đây đơn thuần là tốc độ, không có chiêu thức biến hóa, không có đạo pháp ảo diệu, đơn thuần là tốc độ đôi khi đáng sợ hơn công pháp.

Quỷ Phù Thụ tu luyện Diêu Quang cổ quốc đế thuật "Diêu Quang truy tiên" khiến tốc độ của gã nhanh khủng khiếp.

Đối diện cú va chạm siêu nhanh của Quỷ Phù Thụ, Lý Thất Dạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net