XVII ( Chương 801-850 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hôm nay sẽ giết đến đế thống tiên môn của hai ngươi nín thở!

Thiên diệt giáng xuống.

- A!!!

Tiếng hét tuyệt vọng văng vẳng, Thiên diệt đánh hai lão tổ thành tro.

Mọi người rung động. Như Lý Thất Dạ nói, các cường giả Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống run rẩy, tay chân lạnh lẽo. Lão tổ bị đồ diệt, tiên đế chân khí bỏ bọn họ đi, sĩ khí và niềm tin của Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống đánh tan tác.

Thị vệ trưởng Vệ Thần sắc mặt khó xem nói:

- Chúng ta phải hợp sức lại!

Thị vệ trưởng Vệ Thần ra lệnh cho thành chủ Tổ thành:

- Nói với các lão tổ cùng nhau hợp sức. Những lão tổ đế thống tiên môn đừng giâu diếm ngón đòn gì nữa, lấy ra hết đế khí bọn họ mang theo đi!

Thị vệ trưởng Vệ Thần trầm giọng nói với lão tổ trên khối đại lục Vạn Thế cổ quốc:

- Lần này này nếu lão tiền bối ra tay thì thiên thần đại nhân tuyệt đối sẽ không bạc đãi Vạn Thế cổ quốc.

Trên khối ẩn thần đại lục có một vị tồn tại bất hủ trấn thủ, tồn tại còn cường đại hơn cả cường giả trong truyền thuyết, nên thị vệ trưởng Vệ Thần muốn mời người ra tay.

Truyền thuyết Vạn Thế cổ quốc và Tổ giới có quan hệ rất tốt. Có tin đồn hai vị tiên đế của Vạn Thế cổ quốc và Tổ giới có mối quan hệ không bình thường.

- Được.

Tồn tại bất hủ trầm giọng nói:

- Tiểu tử này không gữi được, nếu không sẽ là tai họa lớn cho quỷ tộc.

Mọi thanh âm ngừng bặt, mấy chục cường giả quỷ tộc có mặt, mấy chục lão tổ tại đây đều nổi lên lòng sợ hãi.

Mọi người đều biết đánh ra đế đồ, Thiên diệt khó còn hơn lên trời. Muốn đánh ra đế đồ, Thiên diệt trừ đủ mạnh ra cần được đế khí thừa nhận.

Hôm nay Lý Thất Dạ đánh ra Thiên diệt liên tục như ăn cơm bữa, đây là khúc nhạc dạo đồ diệt cửu thiên, sao không làm người rợn gáy?

-----o0o-----

Chương 875: Giết Đến Tiên Đế Chân Khí Chạy Trốn. (2)

Chương 875: Giết Đến Tiên Đế Chân Khí Chạy Trốn. (2)

Lúc này Lý Thất Dạ quay về bên đám người Lam Vận Trúc, hắn nhìn bốn tế đàn, lại ngó các cường giả.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

- Nếu các ngươi muốn lấy mấy trăm vạn phàm nhân huyết tế, vậy thì ta không khách sáo nữa. Ta sẽ đồ diệt mấy chục vạn người, cái này gọi là ăn miếng trả miếng, lấy máu trả máu!

Thị vệ trưởng Vệ Thần rít gào:

- Tiểu súc sinh, ngươi quá cuồng, không tha cho ngươi được!

Thị vệ trưởng Vệ Thần bộc phát uy lực vô địch, hiển nhiên gã cũng có vũ khí vô địch.

Thành chủ Tổ thành bộc phát ra đế uy, trên người gã có một đế khí.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mấy đế uy bộc phát, lão tổ đế thống tiên môn khác nhận lệnh buộc phải lây ra đế khí của mình.

Trong khoảnh khắc đó, huyết khí vô cùng vô tận bùng nổ. Tất cả lão tổ phát ra huyết khí mạnh nhất, thần uy mạnh nhất của mình.

Giờ phút này, đế thống tiên môn quỷ tộc đều lấy ra đế khí của mình, các lão tổ bộc phát huyết khí. Mấy chục lão tổ hợp sức muốn dùng một kích vô địch nhất giết Lý Thất Dạ.

Nhất là trên đại lục bí ẩn Vạn Thế cổ quốc, một huyết khí vạn cổ bất hủ phóng lên cao, một tiên đế chân khí lơ lửng phát ra đế uy đáng sợ như tiên đế tự mình điều khiển tiên đế chân khí.

Nhìn huyết khí đó, lão tổ huyết tộc trong vòng phòng ngự sợ hãi mặt không còn chút máu.

- Tồn tại bất hủ, nhân vật vô thượng. Trừ tiên đế, trừ vạn cổ cự phách, hoành thế vô địch, không ai trấn áp được lão tổ đẳng cấp tồn tại bất hủ.

Lý Thất Dạ một mình đối diện trăm vạn kẻ địch vẫn nhẹ nhàng:

- Hơi thú vị, hôm nay khó tránh khỏi huyết chiến.

Thị vệ trưởng Vệ Thần hợp sức với các lão tổ, khí thế hùng hổ:

- Tiểu súc sinh, bây giờ ngươi đầu hàng còn kịp!

Bọn họ có khí thế gặp thần giết thần, gặp ma đồ ma.

Thị vệ trưởng Vệ Thần tụ tập tất cả lão tổ chuẩn bị cho một kích kinh thiên. Tuy Lý Thất Dạ có thể đánh ra Thiên diệt nhưng đám người thị vệ trưởng Vệ Thần vẫn có ưu thế rất lớn. Nhất là tồn tại bất hủ của Vạn Thế cổ quốc có đòn sát thủ kinh người.

Vù vù vù vù vù!

Đám người thị vệ trưởng Vệ Thần chuẩn bị sẵn sàng một kích kinh thiên, không gian đột nhiên run lên một cái. Một người bước ra tựa như xuyên qua không gian.

Người đột nhiên xuất hiện là một nam nhân, không có đầu, là người không đầu bên ao nước tận cùng tử đồ. Chỉ có Lý Thất Dạ biết người đó.

Thấy người không đầu bước ra, Lý Thất Dạ híp mắt nhìn.

Thị vệ trưởng Vệ Thần giật mình nhìn người không đầu, quát to:

- Là ai giả thần giả quỷ ở đây?

Người không đầu không trả lời. Thị vệ trưởng Vệ Thần nổi giậ, gã là tồn tại cao cao tại thượng, không sợ lai lịch của người không đầu lớn cỡ nào.

Thị vệ trưởng Vệ Thần trầm giọng quát:

- Chờ bổn tọa bắt ngươi đây!

Bàn tay to che trời chộp người không đầu.

Phập!

Thanh âm rất khẽ nhưng thị vệ trưởng Vệ Thần chộp hướng người không đầu bỗng chốc thành mưu máu.

Tình huống đột ngột, không ai biết tại sao chuyện diễn biến như vậy. Tồn tại như thị vệ trưởng Vệ Thần làm lão tổ đại giáo kiêng dè, cường giả trong truyền thuyết mới sánh ngang được bỗng chốc biến thành mưa máu. Mọi người không thấy rõ xảy ra chuyện gì.

Đám người rợn tóc gáy, phản xạ lùi một bước. Thành chủ Tổ thành, các lão tổ đại giáo đều sợ hãi, cảm giác như gặp quỷ.

Nhân vật mạnh nhất lên tiếng:

- Không biết tôn giá là thần thánh phương nào?

Người lên tiếng là tồn tại bất hủ trên đại lục bí ẩn Vạn Thế cổ quốc.

Tồn tại bất hủ như thế đã là mở bảng phong thần, siêu nghịch thiên, cực kỳ đáng sợ.

Tồn tại bất hủ Vạn Thế cổ quốc vừa dứt lời, người không đầu vươn một tay ra.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vang một chuỗi tiếng nổ.

Đại lục bí ẩn Vạn Thế cổ quốc sụp đổ, tan nát.

Tồn tại bất hủ gào thét:

- Giết!!!

Tồn tại bất hủ tung tiên đế chân khí ra. Người không đầu vung tay, tiên đế chân khí vụt tắt ánh sáng như ngọn đè tắt.

Chuyện cực kỳ đáng sợ xảy ra. Tồn tại bất hủ Vạn Thế cổ quốc như gà con bị người không đầu xách lên, mặc cho lão mạnh cách mấy cũng không chống cự được. Tiên đế chân khí thì bị người không đầu một tay đánh rơi, ánh sáng lu mờ vội bỏ chạy mất.

Mọi người ngây ngẩn nhìn, đám người Lam Vận Trúc hóa đá. Tất cả cảm thấy chuyện này không thể xảy ra.

Một vị tồn tại bất hủ tay cầm tiên đế chân khí, hết sức vô địch. Tồn tại bất hủ như vậy giờ này phút này như gà con bị xách lên, tiên đế chân khí thì không tổn thương người không đầu được.

Mọi người ngây ngốc nhìn, chuyện này không thể xảy ra. Một vị tồn tại bất hủ tay cầm tiên đế chân khí mà không có sức chống cự, trước mặt người không đầu lão như con kiến không chịu nổi một kích.

Mọi người thẫn thờ nhìn tồn tại bất hủ trước mắt.

Có lão tổ nhỏ giọng nói:

- Đây là tiên đế sao?

Chỉ có tiên đế mới làm được, chỉ có tiên đế mới khiến một tồn tại bất hủ không có sức chống cự.

Nhưng người không đầu nhìn sao cũng không giống tiên đế, trên người không có tiên đế thần uy, quái dị hơn là không có đầu.

Chưa từng nghe nói trên đời có tiên đế không đầu. Mọi người cảm thấy người không đầu tuyệt đối không phải là tiên đế.

Có lão tổ đại giáo quỷ tộc rùng mình tỉnh lại, trực giác cho lão biết chuyện không may.

- Trốn đi, chúng ta gặp quỷ!

Lão tổ đại giáo xoay người chạy trốn.

Mấy chục vạn cường giả quỷ tộc ngây người. Quỷ? Bọn họ chính là quỷ, bọn họ được gọi là quỷ tộc, nói quỷ thì bản thân họ là quỷ.

Giờ bảo quỷ tộc gặp quỷ, chuyện như vậy nghe rất buồn cười, tiếu lâm.

Quỷ tộc gặp quỷ, bình thường nghe rất tếu, nhưng giờ đây không ai cười nổi.

Lão tổ đại giáo quỷ tộc khác tỉnh táo lại, rùng mình, hét với tộc nhân, đệ tử của mình:

- Đi!

Bọn họ xoay người chạy trốn.

Tay người không đầu co lại, cuồng phong rít gào. Vô số cường giả quỷ tộc bị hút vào tay áo người không đầu.

Lão tổ đại giáo quỷ tộc gầm rống:

- Không!

Lão tổ đại giáo phát ra công pháp mạnh nhất của mình, thmậ chí lấy đế khí muốn thoát khỏi lực hút. Nhưng mặc cho bọn họ vùng vẫy cỡ nào cũng chỉ phí công.

Trong phút chốc vô số cường giả quỷ tộc bị hút vào tay áo người không đầu, bao gồm cường giả Tổ thành.

Thành chủ Tổ thành định chạy nhưng tay áo người không đầu mở ra, gã không thoát được. Thành chủ Tổ thành gầm rống lây ra vũ khí vô địch, định phong lại ống tay áo. Nhưng vô ích, thành chủ Tổ thành không cam lòng hét chói tai bị hút vào tay áo người không đầu.

- Không!!!

Tiếng gào thét kinh hoàng liên tiếp. Có mấy chục vạn cường giả quỷ tộc, cường giả từ cảnh giới cổ thánh trở lên đều bị hút vào tay áo người không đầu.

Tình hình rất đồ sộ. Vô số người sống bị hút vào tay áo, thánh hoàng hay lão tổ đại giáo đều khó tránh một kiếp này. Mặc kệ bọn họ vùng vẫy chống cự, đánh trả thế nào đều không trốn thoát. Trong tiếng hét chói tai không cam lòng, bọn họ bị hút vào tay áo người không đầu.

Cường giả quỷ tộc dưới cổ thánh thì sợ nhũn chân, dù người không đầu không hút bọn họ vào tay áo thì tập thể té tại chỗ, không có sức bò dậy, không trốn đi được.

-----o0o-----

Chương 876: Người Không Đầu Vô Địch.

Chương 876: Người Không Đầu Vô Địch.

Thoáng chốc mấy chục vạn cường giả quỷ tộc có một phần ba bị hút. Hơn mười vạn cường giả quỷ tộc bị hút vào tay áo người không đầu, bao gồm cường giả từ cổ thánh trở lên, bao gồm cổ thánh.

Người không đầu hất tay áo, các cường giả quỷ tộc bị hút vào trong tay áo bị hất vào sương mù Mê Thất thần đảo.

- A!!!

Tiếng hét thê thảm vang lên, các cường giả bị hất vào sương mù Mê Thất thần đảo cùng gào rú.

Bốp! Bốp! Bốp!

Tất cả cường giả quỷ tộc bị ném vào sương mù đều thành mưa máu, cảnh tượng đồ sộ làm người sợ hãi hết hồn hết vía.

Các cường giả quỷ tộc bị ném vào sương mù biến thành mưa máu tựa pháo hoa nở bung, như tiết mục buổi tối đồ sộ, huyễn lệ, yêu diễm. Các đóa hoa máu nở ra. Mười mấy vạn đóa hoa cùng nở rộ, chuyện khiến người sợ hãi biết mấy.

Các đóa hoa máu biến mất, nhiều cường giả huyết tế, sương mù bao phủ Mê Thất thần đảo biến mất lộ ra bộ mặt thật.

Các cường giả quỷ tộc còn sống ngồi bệch dưới đất, sợ teo tim. Bọn họ không có can đảm chống cự, phập phồng lo sợ chờ dợi cái chết giáng xuống. Lão tổ như con kiến trong tay người không đầu chứ nói gì bọn họ?

Người không đầu không có đầu nhưng một thần niệm vang lên tựa thiên lôi:

- Nối giáo cho giặc, cút về ổ của mình đi!

Thanh âm vạn cổ vô thượng, thanh âm bao trùm trên trời. Thư thần vạn tiên nghe thanh âm đều run rẩy, hoảng sợ.

Cường giả quỷ tộc mềm oặt dưới đất lấy lại tinh thần. Người không đầu phât tay áo.

Vù vù vù vù vù!

Mấy chục vạn cường giả quỷ tộc bị quét ra khỏi đệ nhất hung mộ, bọn họ chưa hiểu xảy ra chuyện gì thì đã trở về tông môn cường quốc.

Nhiều cường giả quỷ tộc bị quét về tông môn cường quốc của mình sợ hết hồn hết vía. Đệ tử, tộc nhân phát hiện bọn họ, nghe cả đám lẩm bẩm như người điên.

- Quỷ, quỷ, quỷ! Có quỷ!

Nhiều người bị quét về tông môn cường quốc của mình ngu người ba ngày ba đêm mới hết sợ.

Mấy chục vạn cường giả quỷ tộc bị quét đi hết, nơi này chỉ còn lại đám người Lý Thất Dạ, mấy trăm cường giả các tộc.

Mấy trăm cường giả các tộc sợ hết hồn hết vía. Nhân vật đẳng cấp lão tổ sợ hai chân run cầm cập, không dám nhìn người không đầu.

Trong lòng bọn họ thì người không đầu đáng sợ hơn ác quỷ trong truyền thuyết gấp trăm ngàn vạn lần. Nhân vật đẳng cấp lão tổ nhát gan không dám ngước lên nhìn.

Chỉ có một mình Lý Thất Dạ là bình tĩnh, từ đầu đến cuối hắn luôn ung dung. Khi người không đầu xuất hiện là Lý Thất Dạ biết ngay chuyện gì xảy ra tiếp theo.

Người không đầu đứng giữa hư không, tuy không có đầu nhưng trông như đang ngước nhìn Mê Thất thần đảo.

Một lúc sau người không đầu thu về tầm mắt, không có đầu nhưng có đôi mắt nhìn Lý Thất Dạ.

Người không đầu không nói gì, chỉ 'xem' Lý Thất Dạ một lúc rồi biến mất.

Bốp! Bốp! Bốp!

Ngay khi người không đầu biến mất, bốn tế đàn lao tù thiên địa vỡ ra, chắc chắn là do gã làm.

Lao tù thiên địa vỡ ra, người trong bốn tế đàn dù là tu sĩ, người phàm đều sợ ngây người, trong thời gian ngắn khó bình tĩnh lại.

Người không đầu biến mất một lúc sau cường giả các tộc may mắn sống sót chậm rãi lấy lại tinh thần. Nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, bọn họ rùng mình. Chuyện xảy ra hôm nay vượt sức tưởng tượng của bọn họ, e rằng suốt đời khó quên chuyện hôm nay.

Thật lâu sau Tiên Phàm đứng dậy, hít sâu, nói:

- Tại sao mới rồi người không đầu giúp chúng ta?

Tiên Phàm không chỉ tên ai nhưng rõ ràng nàng hỏi Lý Thất Dạ, mắt nhìn hắn chằm chằm.

Lý Thất Dạ cười cười:

- Giúp chúng ta?

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

- Hắn không giúp chúng ta mà đang giúp quỷ tộc.

Cường giả các tộc sống sót không tin:

- Giúp quỷ tộc?

Lão tổ thạch nhân tộc nói:

- Hắn huyết tế hơn mười vạn cường giả quỷ tộc!

- Dù hắn không làm thì ta cũng sẽ làm.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

- Ta không chỉ dùng máu bọn họ tế sương mù, ta sẽ đồ sạch tất cả. Quỷ tộc duỗi tay hướng phàm nhân, hừ, ta không ngại đi các tông môn truyền thừa đại khai sát giới!

Lời này nghe rất kiêu ngạo, người không biết sẽ cho rằng Lý Thất Dạ buông lời ngông ucồng. Đối địch với nguyên quỷ tộc đúng là không biết sống chết.

Nhưng cường giả các tộc, nhân vật đẳng cấp lão tổ hay thánh hoàng đều tim lặng. Tiên Phàm tràn đầy tự tin, tâm cao khí ngạo đều câm nín trước câu nói bá khí của Lý Thất Dạ.

Dù là ai nhìn mệnh cung thứ mười ba của Lý Thất Dạ đều kính sợ. Mười hai mệnh cung đủ làm người hoảng hồn, có khởi nguyên mâu tỏa chỉ có thể nói nỗi sợ hãi như nước sông cuồn cuộn, kéo dài không dứt.

Miệng nói ra lời khen buồn nôn đến mấy cũng không khiến người cảm giác là đang nịnh nọt. Mười ba mệnh cung, vạn cổ đệ nhất nhân, Lý Thất Dạ đủ tư cách nhận bất cứ lời khen nào.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Nếu hắn đã ra tay chấm dứt món nợ này thì ta không truy cứu nữa.

Lý Thất Dạ nhìn mấy trăm vạn người thường trên bốn tế đàn, con ngươi co rút.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

- Ta có thể tha thứ quỷ tộc, nhưng, phải diệt Tổ giới. Dám lấy trăm vạn phàm nhân huyết tế, vậy Tổ giới hãy nếm thử mùi vị bị diệt đi!

Tu sĩ cường giả các tộc nghe Lý Thất Dạ nói xong quay sang nhìn nhau. Bọn họ sẽ không nghi ngờ quyết tâm của Lý Thất Dạ, càng không cho rằng hắn đang nói ngông. Nhưng tuyên chiến với Tổ giới, nghe nói thiên thần vô địch. Lý Thất Dạ có thủ đoạn, nội tình như thế nào?

Lý Thất Dạ nhìn mấy trăm vạn người bình thường ngây người trên bốn tế đàn, nói với mấy trăm cường giả khác:

- Đưa bọn họ về đi, sắp xếp chỗ ở cho họ trong Dao Vân. Ta tin các vị có năng lực đó.

Lúc này mấy trăm vạn người bình thường ngây ngẩn trên bốn tế đàn, đại nạn không chết nhưng bọn họ không mừng nỗi, họ cần thời gian rất dài tiêu hóa kinh nghiệm cuộc đời thế này.

Lão tổ nhân tộc cung kính nói:

- Công tử yên tâm, chúng ta nhất định sẽ hộ tống bọn họ đến Dao Vân.

Lão tổ Thạch Nhân tộc hùa theo:

- Cứ giao chuyện này cho chúng ta, công tử đừng lo. Chúng ta chắc chắn sẽ dốc hết sức đưa bọn họ đến Dao Vân!

Các lão tổ khác lên tiếng bày tỏ, thái độ đối với Lý Thất Dạ cực kỳ cung kính. Cường giả đẳng cấp thánh hoàng thì hết sức tôn kính.

Bọn họ cảm thấy tiên đế chắc chắn thuộc về Lý Thất Dạ. Mười ba mệnh cung, nếu Lý Thất Dạ không thể trở thành tiên đế thì ai có tư cách? Thiên Luân Hồi, Thiền Dương gì đó chẳng là gì.

Đối với tiên đế tương lai, dù bọn họ là nhân vật đẳng cấp lão tổ cũng chấp nhận khom lưng uốn gối ra sức làm việc, họ không có tư cách tự phụ trước mặt Lý Thất Dạ.

Đối với bọn họ thì Lý Thất Dạ là tiên đế tương lai, trước khi hắn chưa trở thành tiên đế, họ có cơ hội biểu lộ trung thành. Nếu sau khi Lý Thất Dạ thành tiên đế, dù bọn họ muốn làm việc cho hắn chưa chắc có cơ hội.

Nên Lý Thất Dạ nhờ vả một tiếng là cả đám chấp hành ngay, bọn họ tràn đầy niềm tin hắn chắc chắn sẽ thành tiên đế.

Lý Thất Dạ ra lệnh:

- Vậy ta yên tâm. Ta còn việc khác, các ngươi mang bọn họ đi đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net