XVII ( Chương 801-850 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 827: Thần Nhiên Phượng Nữ Chết.

Chương 827: Thần Nhiên Phượng Nữ Chết.

Thành đồng năm góc nứt ra nhưng đám người nhìn vẫn rất rung động vì Phong Thiên Ngũ Đạo Môn.

Có lão tổ đại giáo lòng chìm xuống thầm nghĩ:

- Đây là báu vật gì?

Cự Khuyết thánh địa kéo đến rất nhiều cường giả, có thánh hoàng, thánh tôn. Càng đáng sợ là lão tổ Cự Khuyết thánh địa cũng bị nhốt trong đó, tay còn cầm đế khí.

Một vị lão tổ cầm đế khí hì sức phá hoại đáng sợ biết mấy, lực công kích khủng khiếp nhường nào. Thế nhưng trong thời gian ngắn lão tổ Cự Khuyết thánh địa không công phá thành đồng năm góc được.

Đế khí là vũ khí vô địch, vậy mà trong thời gian ngắn không thể phá thành đồng năm góc, từ đó thấy được thành đồng năm góc đáng sợ biết bao.

Khi Lý Thất Dạ định trấn áp đám cường giả Cự Khuyết thánh địa bị phong trong Phong Thiên Ngũ Đạo Môn thì chợt tiên âm vang lên, tiên quang vô tận ngập trời.

Chính giữa ao nước bắn lên từng lũ tiên quang, tiên quang tựa thần kiếm đâm thẳng lên trời. Tiên quang đan xen vào nhau giữa trời biến thành một vòng xoáy.

- Chuyện gì xảy ra?

Biến đổi đột ngột làm mọi người giật mình, nhìn sâu trong ao nước.

Lý Thất Dạ nhìn lại thấy tiên quang đâm trời thì con ngươi co rút. Tiên quang đan xen thành vòng xoáy trên bầu trời, chính giữa ao nước cũng có vòng xoáy, tiếng nước rào rào.

Lý Thất Dạ nhìn vòng xoáy giữa ao nước, hắn từ bỏ trấn áp đám cường giả Cự Khuyết thánh địa. Lý Thất Dạ xoay người lao tới kéo ay Lam Vận Trúc.

Lý Thất Dạ nói:

- Chúng ta đi!

Lý Thất Dạ lao hướng bờ ao.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, một tiếng trời sụp. Lão tổ Cự Khuyết thánh địa rốt cuộc phá mở thành đồng năm góc.

Thành đồng năm góc khổng lồ bị đâm thủng cái lỗ to.

Một vị lão tổ cầm đế khí, uy thế làm người run sợ, đế uy cuồng vũ như thần linh giận dữ. Không thể trách lão giận, làm lão tổ đế thống tiên môn, tay cầm đế khí vậy mà bị một vãn bội giam cầm, quá nhục nhã.

Vù vù vù vù vù!

Thành đồng năm góc không nhốt được cường giả Cự Khuyết thánh địa nữa, thành đồng năm góc biến mất. Phong Thiên Ngũ Đạo Môn bay trở về mệnh cung của Lý Thất Dạ.

Lão tổ Cự Khuyết thánh địa thoát khốn gận dữ rống to:

- Tiểu súc sinh, bổn tọa tuyệt đối không tha cho ngươi!

Tiếng gầm đánh nát hư không.

Lý Thất Dạ mặc kệ lão tổ Cự Khuyết thánh địa gào rú, hắn quát với Lam Vận Trúc:

- Ôm chặt!

Lý Thất Dạ lao nhanh vào ao nước.

Lam Vận Trúc ôm chặt Lý Thất Dạ, bị hắn đưa vào ao nước, cảnh tượng không ngừng thay đổi. Đôi khi bọn họ lọt vào thế giới có vô số núi lửa phun trào, có khi rớt vào hồng trần phồn hoa đầy ắp sinh linh phồn vinh, có khi là thiên địa lặng yên sa đọa vô tận.

Một bước một thiên địa, một bước một thế giới. Chớp mắt các thế giới lướt qua Lam Vận Trúc như đi qua ba ngàn thế giới.

Ao nước này không dễ đi vào, một bước một biến mất. Nhưng Lý Thất Dạ đi nhẹ nhàng như đi dạo.

Chuyện này cũng không có gì lạ. Thiên Luân Hồi ngộ một đại đạo ở bờ bên kia có thể đi lên trăm bước hay càng xa hơn. Đại đạo Thiên Luân Hồi ngộ so với đại đạo bờ bên kia của Lý Thất Dạ thì kém quá xa.

Thiên Luân Hồi có thể đi trăm thước, Lý Thất Dạ đi càng dung dung hơn.

Lão tổ Cự Khuyết thánh địa lao vào ao nước hét hướng Lý Thất Dạ:

- Tiểu súc sinh, dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển thì bổn tọa sẽ giết ngươi!

Lão tổ Cự Khuyết thánh địa chỉ muốn báo thù, cướp lại Đà Sơn Chung của bọn họ. Họ mất Đà Sơn Chung là thành tội nhân của Cự Khuyết thánh địa.

Chớp mắt Lý Thất Dạ cùng Lam Vận Trúc xông vào sâu nhất ao nước, nơi này đã biến thành vòng xoáy, tiếng nước rào rào. Vòng xoáy xoay tròn từ từ dầy tiết ấu.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vong xoáy, nhìn dòng nước xoay tròn, vẻ mặt trầm trọng.

Lam Vận Trúc nhìn biểu tình Lý Thất Dạ nghiêm túc, lo lắng hỏi:

- Có chuyện gì?

Lam Vận Trúc ít khi thấy Lý Thất Dạ lộ vẻ mặt như vậy.

Lý Thất Dạ trả lời:

- Có lẽ sẽ xuất hiện cơ duyên lớn nhất nơi này.

Lý Thất Dạ bổ sung thêm:

- Nhưng không quan trọng, chủ yếu là phần mộ bí chi bí sắp xuất hiện.

Lam Vận Trúc rung động:

- Phần mộ bí chi bí?

Lam Vận Trúc biết phần mộ bí chi bí kinh người cỡ nào.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chàm mặt nước xoay vòng vòng:

- Chưa quan trọng, cơ duyên lớn nhất ao nước có xuất hiện hay không chẳng quan trọng. Chờ chút nữa có một đóa hoa, khi nó hiện ra thì nàng hành động ngay.

- Đóa hoa đó là phần mộ bí chi bí sao?

Lam Vận Trúc rung động hỏi:

- Giống như Ngũ Tiên Hoàng Tham?

- Đây không phải chân tiên dược, cũng không phải tiên dược. Nó là một đóa hoa rất đặc biệt, vô cùng đặc biệt, siêu thích hợp nàng.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào vòng xoáy:

- Ta không ngờ nó sẽ xuất hiện vào đời này, nàng quá may mắn, gặp đúng dịp.

Tim Lam Vận Trúc đập nhanh:

- Ta làm được không?

Nghĩ đến Ngũ Tiên Hoàng Tham khiến Lam Vận Trúc ngần ngừ, tuy nó là chân tiên dược nhưng siêu cường đại.

- Yên tâm, chắc chắn nàng làm được. Nàng tu luyện thiên mệnh bí thuật Mệnh Hà Thiên Hồi là công pháp thích hợp nhất. Năm xưa Thiên Lý tiên đế sáng lập thiên mệnh bí thuật này có nhân duyên khá sâu với đóa hoa, tiếc rằng hơi xui không chiếm được nó. Nhưng Thiên Lý tiên đế được lợi khá nhiều từ đóa hoa.

Lý Thất Dạ nói:

- Chờ khi hao xuất hiện nàng trực tiếp dùng Mệnh Hà Thiên Hồi là ổn.

Lý Thất Dạ hiểu biết quá khứ tổ sư Thiên Lý tiên đế làm Lam Vận Trúc chấn động:

- Sao ngươi biết?

Thiên Lý Hà không có bất cứ ghi chép nào, Lý Thất Dạ thì hiểu rõ như lòng bàn tay.

Lý Thất Dạ giữ im lặng trước vấn đề này, hắn không thể nói năm xưa mang Thiên Lý tiên đế tới ao nước này. Khi ấy Thiên Lý tiên đế gặp hoa nở, dùng thủ đoạn rất lớn tỏa định đóa hoa, tiếc rằng hơi xui không chiếm được. Nhờ đóa hoa đó mà Thiên Lý tiên đế tham ngộ đại đạo, thu hoạch siêu lớn.

- Chuyện gì xảy ra?

Thấy Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vòng xoáy trong ao nước, đám tu sĩ lao đến gần bờ ao. Đám tu sĩ hăm hở muốn vào ao nước nhưng sợ mình lặng le biến mất.

- Hừ!

Người lao vào ao nước đầu tiên chính là lão tổ Cự Khuyết thánh địa, lão chẳng những vào còn muốn chiếm cơ duyên lớn trong truyền thuyết, muốn bắt kịp Lý Thất Dạ giành lại Đà Sơn Chung của Cự Khuyết thánh địa.

Nhưng ao nước không phải mạnh là vào được, để vào ao nước không ở chỗ cường đại bao nhiêu mà có tham ngộ hay không.

Lão tổ Cự Khuyết thánh địa đúng là rất cường đại, chớp mắt đi bốn mươi bước, nhưng sau bốn mươi bước thì vô cùng khó khăn. Lão tổ Cự Khuyết thánh địa lấy đế khí ra, nương đế khí vô địch mạnh mẽ đẩy vào ao nước.

Lão tổ Cự Khuyết thánh địa rất mạnh, tính về thiên phú, ngộ tính thì dù có là lão tổ cũng không bằng tuyệt thế thiên kiêu như Thiên Luân Hồi.

Thấy lão tổ Cự Khuyết thánh địa đi vào, một số cường giả đi theo. Bọn họ không đuổi theo Lý Thất Dạ mà muốn chiếm cơ duyên.

Đa số người đứng bên ao quan sát, xem tình hình rồi quyết định.

Rào rào!

Trong vòng xoáy ao nước có con cá mập mạp nhảy lên, con cá trong suốt lấp lánh. Các con cá to trong suốt như thể chúng nó là nước ao.

-----o0o-----

Chương 828: Dạ Thế hoa.

Chương 828: Dạ Thế hoa.

Rào rào! Rào rào!

Các con cá to nhảy lên cao rồi lặn xuống nước, bơi bốn phía. Ngày càng nhiều cá to nhảy lên.

Khi thật nhiều cá to vọt lên cao, một con rùa to trồi lên vòng xoáy. Rùa to cũng trong suốt như cá to, giống nước ao.

Lưng con rùa cõng một bia đá to, cái bia cũng trong suốt lấp lánh tựa nước ao. Thủy quy trồi lên, cá to vây quanh thủy quy.

Thủy quy cõng một tấm bia đa hòa cùng ao nước, khi nó trồi lên như nước ao dâng lên, bia nước là nó, ao nước cũng là nó.

Lam Vận Trúc nhìn bia nước trên ưng thủy quy, nàng rung động. Chỉ là một tấm bia nước nhưng kiểu mẫu giống y như tấm bia cổ mở ra dược viên chúng tiên lạc mất.

Lam Vận Trúc vội hỏi Lý Thất Dạ:

- Cái này... Có thể mở ra phần mộ bí chi địa?

Lý Thất Dạ nhìn vòng xoáy chằm chằm:

- Bản thân ao nước là một phần phần mộ bí chi địa thủy vực, nhưng muốn vào trung tâm phải mở ra tấm bia đá này. Mặc kệ nó, bây giờ phần mộ bí chi địa không quan trọng nữa, chúng ta sắp vào phần mộ bí chi bí.

Khi thủy quy cõng bia nước nổi lên, các con cá nước vây quanh nó. Khi toàn bộ cá nước tụ tập quanh thủy quy, cá mở đường, rùa cõng bia nước chậm rãi rời khỏi vòng xoáy. Thủy quy bơi khỏi vòng xoáy, nó cõng bia nước bơi từ từ trong ao.

Thủy quy rời khỏi vòng xoáy không lâu sau dưới đáy vòng xoáy hiện ra một cái lỗ đen nhỏ, lỗ đen thui.

Rào rào!

Một nụ hoa vươn lên từ lỗ đen như mực, nụ hoa đứng trong vòng xoáy.

Bóc!

Vang tiếng hoa nở, thanh âm rất nhỏ nhưng mọi người, tu sĩ toàn thủy vực đều nghe thấy.

Thanh âm hoa nở khẽ khàng làm tu sĩ nghe tim chợt nhảy loạn. Thanh âm hoa nở nhẹ nhàng làm mọi người tim rớt cái bịch, nghẹt thở, tim đập chân run.

Nụ hoa chậm rãi xòe ra, đóa hoa tựa hoa sen. Đóa hao màu đen, nó đen như mực.

Khi nụ hoa nở, bầu trời tối sầm. Các cánh hoa xòe ra, một cánh hoa đại biểu cho một buổi tối, bóng đêm từ từ nở rộ thay thế ban ngày.

Bầu trời bỗng chập tối làm mọi người giật mình kêu lên:

- Sao... Sao... Sao thế này?

Tất cả tu sĩ bên ao nước chứng kiến cảnh tượng đều rung động.

Hoa nở trời tối, chuyện đáng sợ biết bao, điều này đã điên đảo hắc bạch âm dương!

Có lão tổ đại giáo kinh hoàng kêu lên:

- Đây... Là... Là hoa vô địch, tuyệt đối là hoa cường đại nhất đời.

Mười bóng người lao vào ao nước, khí thế đáng sợ càn quét thiên địa, như các tồn tại cổ xưa bò lên từ lòng đất. Mười mấy cái bóng nghịch thiên lao ra khiến thiên địa run rẩy.

Mười mấy bóng người là lão tổ đại giáo núp trong bóng tối, có cả lão tổ đế thống tiên môn. Giờ phút này, đám lão bất tử núp sau màn bất chấp tất cả, miễn cướp được đóa hoa này, bảo bọn họ đặt cược mạng sống cũng đáng.

Mười mấy lão tổ đại giáo liều mạng xông vào ao nước, bọn họ hận không thể vọt vào giữa ao ngay, là người đầu tiên cướp lấy đóa hoa.

Nhìn đám lão tổ đại giáo lao ra, các tu sĩ khác đâu chịu ngồi yên?

Không biết là ai gào to:

- Báu vật tuyệt thế, cơ duyên sắp đến!

Các tu sĩ xông vào ao nước như mít rụng.

Khi toàn bộ cánh hoa nở, Lý Thất Dạ quát với Lam Vận Trúc:

- Ra tay!

Lam Vận Trúc đã chuẩn bị sẵn sàng, Lý Thất Dạ ra lệnh một tiếng là nàng lao lên ngay. Trong phút chốc thiên mệnh luân hồi, một ngân hà vắt ngang thiên địa. Ngân hà cuốn, thiên địa luân hồi, trời trăng luân phiên, không chia rõ là ban ngày hay đêm.

Trong phút chốc thủy vực đôi khi ban ngày có khi ban đêm, đôi khi một nửa ngày, nửa kia đêm.

Mệnh Hà Thiên Hồi là thiên mệnh bí thuật Thiên Lý tiên đế sáng tạo ra, Lam Vận Trúc hoán đổi thiên địa, luân hồi vô tận. Chớp mắt Lam Vận Trúc hái hoa đen vào tay.

Đóa hoa nở rộ, trông nhỏ bé yếu ớt lại có lực lượng đáng sợ. Các cánh hoa nở ra như chống nứt cửu thiên, lực lượng xé rách luân hồi.

Trong phút chốc một bóng người xuất hiện, bóng người đó hiện ra như thiên mệnh hướng về, Thiên Lý tiên đế tự mình đến.

Bóng người hiện ra, thiên mệnh hướng về, đại đạo rực rỡ như ngân hà cuốn đóa hoa vào tay. Hoa nở chậm rãi khép thành nụ.

Nụ hoa rơi vào mệnh cung của Lam Vận Trúc, nàng sử dụng Mệnh Hà Thiên Hồi do tổ sư sáng tạo cuối cùng thành công hái hoa.

Lam Vận Trúc mừng rỡ:

- Thành công!

Lam Vận Trúc cảm nhận được đóa hoa cường đại, đáng sợ, nàng có được nó là cơ duyên rất ghê gớm.

Lý Thất Dạ mừng thay Lam Vận Trúc:

- Chỉ có thiên mệnh bí thuật sáng tạo bắt nguồn từ đóa hoa này mới hái được nó, cái này gọi là thiên mệnh hướng về.

Năm xưa Lý Thất Dạ hy vọng Thiên Lý tiên đế chiếm được đóa hoa, tiếc rằng Thiên Lý tiên đế hơi xui nếu không đã có được. Thiên Lý tiên đế không chiếm được nhưng đồ tử đồ tôn lấy đóa hoa, đây là thiên mệnh hướng về.

- Không!!!

Nhìn hoa tuyệt thế vô song bị Lam Vận Trúc cướp đi, bao nhiêu người phát điên, không biết bao nhiêu kẻ hâm mộ, ghen tỵ đỏ mắt. Bọn họ hận không thể lao lên giật lấy ngay.

Đặc biệt đám lão tổ đại giáo, bọn họ bất chấp tất cả ra tay nhưng không có cơ hội lấy được đóa hoa, sao không hận điên lên?

Lam Vận Trúc hỏi:

- Hoa cường đại như vậy, nó là hoa gì?

Lam Vận Trúc chưa thử uy lực đóa hoa nhưng lúc thu nó nàng biết hoa siêu đáng sợ.

- Dạ Thế hoa, trên đời chỉ có một đóa.

Lý Thất Dạ trả lời:

- Nó không đơn giản là cường đại. Đặc biệt khi nàng tu luyện Mệnh Hà Thiên Hồi sẽ có huyền diệu, tác dụng lớn, nếu không thật khiến người thất vọng. Tổ sư các người chưa có được Dạ Thế hoa àm còn trở thành tiên đế, bây giờ nàng có đóa hoa chắc chắn càng có cơ hội.

Lam Vận Trúc lườm Lý Thất Dạ:

- Đại thúc, có ngươi ở đây, ngươi cảm thấy ta có cơ hội trở thành tiên đế không?

Không phải Lam Vận Trúc không có niềm tin, dù tranh chấp cùng tam kiệt U Thánh thì nàng bất chấp liều mạng. Nhưng gặp Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc không tự tin chút nào. Nếu tranh thiên mệnh với tam kiệt U Thánh, Lam Vận Trúc tin tưởng nàng có cơ hội. Tranh thiên mệnh với Lý Thất Dạ? Lam Vận Trúc cảm thấy tuyệt đối không có cơ hội.

Lý Thất Dạ búng trán Lam Vận Trúc:

- Phải tin vào mình.

Lý Thất Dạ nhìn lỗ hổng vòng xoáy, nói:

- Ta sắp đi vào, bỏ qua cơ hội này thì về sau không còn dịp nào nữa.

Lam Vận Trúc vội bảo:

- Ta đi cùng ngươi!

Lý Thất Dạ mở mệnh cung, cây khô bay ra cắm rễ lỗ hổng, mở đạo môn màu đen. Lý Thất Dạ hét to một tiếng, đạo môn hút hai người vào trong.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc bị đạo môn màu đen hút vào. Sau khi hai người đứng vững, Lam Vận Trúc giương mắt thấy hư không mênh mang.

Khác với phần mộ bí chi bí ở mộc vực, chỗ này là một mảnh hư không, dường như hai người bị truyền tống đến trời sao khác. Chỗ này không có sinh mệnh, không có vạn vật, chỉ có hư không vô tận.

Lam Vận Trúc nhìn hư không vô tận trước mắt, mở miệng hỏi:

- Chúng... Chúng ta đi đâu?

Lý Thất Dạ nhìn thiên địa, chỉ góc chân trời, nơi đó có ngôi sao lấp lánh.

-----o0o-----

Chương 829: Gặp lại kim cương lý.

Chương 829: Gặp lại kim cương lý.

Lý Thất Dạ nói:

- Đi hướng đó, nếu không lầm đường thì chỗ đó có thứ ta cần.

Lam Vận Trúc tò mò hỏi:

- Là cái gì?

Một đóa Dạ Thế hoa đã làm Lam Vận Trúc rung động, đối với nàng là cơ duyên lớn.

Nhưng đối với Lý Thất Dạ thì không là gì, hắn muốn không phải phần mộ bí chi bí có chí bảo độc nhất vô nhị mà mọi người đỏ mắt, hắn muốn chiếm thứ khác hơn.

- Không biết.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Đệ nhất hung mộ có năm đại vực, có năm phần mộ bí chi bí. Dù là ta cũng không dám chắc thứ đằng sau phần mộ bí chi bí, nhưng phần mộ bí chi bí có nhân quả.

Lý Thất Dạ mang theo Lam Vận Trúc bước vào hư không mênh mông, bằng vào tu vi hiện tại của hai người dư sức vượt qua hư không, huống chi nơi này không phải bầu trời cửu thiên.

Lam Vận Trúc đi theo Lý Thất Dạ vượt qua hư không chẳng biết được bao lâu thì thấy một mảnh rực rỡ, ánh sáng lấp lánh bạc, chói mắt mà hấp dẫn.

Lam Vận Trúc nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng rung động. Từng dải ngân hà như thác nước rơi xuống, tụ tập thành ngân hà vô biên, mênh mông bất tận, đưa mắt nhìn không thấy cuối.

Dòng sông sao lăn lăn ánh bạc, trông thật mộng ảo, tựa biển bạc. Ánh sao vô tận tụ tập, ánh sáng lấp lánh không chân thật, như mộng ảo.

Lam Vận Trúc nhìn biển sao ánh sáng bạc trước mắt, nàng rất rung động:

- Đây là đâu?

Trên đời tồn tại nơi như vậy đúng là khó tin.

Đôi mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm nhìn biển sao lăn tăn sóng gợn trước mắt:

- Ta cũng không biết.

Biển sao mênh mông vô tận gã là thiên địa sinh ra, hoặc người sáng tạo, không rõ ràng.

- Bây giờ chúng ta nên đi đâu?

Lam Vận Trúc nhìn biển sao không biết đi hướng nào, ngân hà bao la, dường như nó là cả vũ trụ, không thấy cuối.

Rào rào!

Lam Vận Trúc đang hỏi chợt vang tiếng nước, một con cá chép to nhảy lên. Cá cháp nhảy lên cao dậy sóng, ánh sao rơi, loáng thoáng nghe tiếng trong trẻo của sao.

Nhìn con cá chép nhảy lên cao, Lam Vận Trúc rung động:

- Kim cương lý!

Lam Vận Trúc không ngờ sẽ gặp kim cương lý tại đây.

Trong thủy vực, chư lão Thiên Lý Hà tìm được kim cương lý, sau khi nó vào ổ thì biến mất. Chư lão Thiên Lý Hà không tìm thấy bóng dáng kim cương lý, không ngờ nó ở trong phần mộ bí chi bí.

Rào rào!

Kim cương lý bơi lội trong biển sao rất vui vẻ, nó nhảy lên cao rồi lặn sâu xuống nước, tốc độ siêu nhanh bơi đi xa.

- Đuổi theo nó!

Lý Thất Dạ thả tứ chiến đồng xa ra, cùng Lam Vận Trúc cưỡi tứ chiến đồng xa đuổi theo kim cương lý.

Kim cương lý bơi nhanh trong ngân hà, tứ chiến đồng xa của Lý Thất Dạ không chậm, chớp mắt đuổi kịp kim cương lý.

Lý Thất Dạ ra lệnh cho tứ chiến đồng xa:

- Theo sát nó!

Bốn đồng mã cất vó lao nhanh theo sau đuôi kim cương lý, mặc kệ nó phóng lên cao hay lặn xuống nước cũng không thoát khỏi tứ chiến đồng xa.

Lam Vận Trúc nhìn kim cương lý bơi nhanh, mở miệng hỏi:

- Kim cương lý có thể đưa chúng ta đi nơi mình muốn sao?

Lý Thất Dạ gật đầu, nói:

- Tuyệt đối có thể, nó không đơn giản là con cá chép. Mặc dù kim cương lý ít khi chủ động công kích người nhưng đừng xem thường nó.

Trong biển sao, tiếng vó ngựa ầm ầm, bốn con đồng mã đuổi theo kim cương lý không thả. Kim cương lý bơi siêu nhanh, đôi khi nhảy vọt khỏi biển sao, cực kỳ xinh đẹp, đồ sộ. Đôi khi kim cương lý lặn sâu xuống biển sao im lìm thật lâu. Mặc cho kim cương lý bơi cỡ nào cũng không thoát khỏi tứ chiến đồng xa được.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc nhanh chóng đuổi theo kim cương lý trong biển sao, ao nước bên ngoài không biết có bao nhiêu người phát cuồng, tức giận điên lên.

Trong ao nước vang tiếng rít gào:

- Tiểu súc sinh, trừ phi ngươi không ra, nếu không vĩnh viễn không tha cho ngươi!

Lão tổ Cự Khuyết thánh địa bỏ cuộc, dù lão có đế khí cũng không cách nào đến giữa ao nước.

Không chỉ lão tổ Cự Khuyết thánh địa bỏ cuộc, các cường giả tu sĩ không đuổi theo tới nơi được, đành từ bỏ. Có thể nói hiếm ai đi ra trăm bước, số người đếm trên đầu ngón tay.

Lão tổ đại giáo núp trong bóng tối không tiếc liều một phen vẫn khó bước ra một trăm bước, có thể bước ra năm, sáu chục bước đã là lợi hại.

Lúc này không chỉ lộ ra Lý Thất Dạ tà môn, còn có Thiên Luân Hồi vô song. Thiên tài chính là thiên tài, đặc biệt là thiên tài yêu nghiệt, lão tổ đại giáo không phục cũng không được.

Nhìn vòng xoáy trong ao nước, có người khẽ thở dài:

- Không phải cường giả trong truyền thuyết ra tay thì không ai có hy vọng.

Nhưng cường giả trong truyền thuyết đâu dễ ra tay, lão tổ đại giáo còn không muốn xuất thế càng đừng nói đến cường

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net