1188-1246

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1188: Cộng đồng đối địch. (2)

Nhóm dịch: Sói già

Nguồn: banlong.us

Dường như đoán được suy nghĩ của mọi người, chưởng khống giả linh hồn giới cười nhạt, nói:

- Bổn tọa thiết lập linh hồn giới này chính là tập trung thêm lực lượng linh hồn, trên cơ sở đó tụ tập càng nhiều bổn mạng hồn phách càng hơn, bổn tọa đạt được chỗ tốt mới nhiều hơn, cho nên bổn tọa muốn cho các ngươi phát triển, thông qua những khảo nghiệm này xem các ngươi có đạt tới dự đoán của bổn tọa hay không.

- Các ngươi rất ưu tú, y theo ý của bổn tọa thì cho các ngươi thời gian đủ nhiều, bổn mạng hồn phách của các ngươi sẽ phát triển đến cực hạn, nhưng mà bổn tọa không kiên nhẫn, đã nhiều năm như vậy, bổn tọa cũng không thể chờ được tới ngày đạt tới tính toán của bổn tọa phải chăng có chính xác hay không, có thể giúp bổn tọa rời khỏi hay không, cho nên... Thật xấu hổ.

Nhìn qua Thần Dạ ba người, chưởng khống giả linh hồn giới trong đồng tử hư ảo bắt đầu mang theo khát vọng cực độ, nói:

- Hôm nay các ngươi đã biết rõ, không cần nói nhảm nhiều như vậy, dù thế nào cho dù ba người có thể xông qua cửa ải này thì có lòng tin cực lớn, người có thể xông qua cuối cùng thì có thể rời khỏi thế giới này.

Thần Dạ cùng Phong Ma đồng thời khẽ động, xuất hiện trước mặt Liễu Nghiên, chiến ý bàng bạc bao phủ thiên địa.

Lời nói mặc dù như thế, chiến ý tuy ngập trời, nhưng mà trong nội tâm ba người Thần Dạ mang theo cảm giác sợ hãi nồng đậm, chưởng khống giả linh hồn giới nói hắn muốn rời khỏi nơi đây.

Phong Ma cùng Liễu Nghiên cảm thụ có lẽ không quá sâu, Thần Dạ lại phi thường biết rõ cấu tạo linh hồn giới phải là linh hồn thể, tu vị cường đại tới trình độ nhất định thì không thể chết, thủ đoạn cường đại như vậy, bổn mạng hồn phách có thể kháng cự lực lượng Thiên Đạo, không tiến vào luân hồi, vẫn có thể tùy thời hồi sinh trên thế gian như trước.

Linh hồn thể có thể xây dựng ra linh hồn giới, chưởng khống giả linh hồn giới cường đại, tự nhiên không cần nói cũng biết, hắn có thể tồn tại trên thế gian này cũng không khiến người ta cảm thấy kỳ quái.

Nhưng mà linh hồn giới một khi hình thành, đây là kết giới gần như bất tử bất diệt, vô cùng cường đại, nhưng đồng thời linh hồn thể cấu thành linh hồn giới càng không thể rời khỏi nơi đây.

Bởi vì linh hồn thể có năng lượng đều hóa thành lực lượng linh hồn, nếu hắn rời đi thì linh hồn tiêu tán, do đó linh hồn thể cũng nhanh chóng hóa thành hư vô trên thế gian này.

Nhưng chưởng khống giả linh hồn giới hắn muốn rời khỏi nơi đây.

- Ha ha.

Cảm thụ được chiến ý ngập trời của đám người Thần Dạ, chưởng khống giả linh hồn giới không khỏi cười to:

- Không hổ là người trẻ tuổi, quả nhiên dũng giả không sợ, nhưng nhất định các ngươi sẽ trở thành đá kê chân của bổn tọa.

Bồng.

Chưởng khống giả linh hồn giới vừa mới nói xong, năng lượng đầy trời dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi, nhanh chóng hội tụ thành năng lượng hư ảo, từ thời gian mà nói năng lượng linh hồn khổng lồ đã cực kỳ đáng sợ.

Hơn nữa số lượng linh hồn thể khổng lồ này, chưởng khống giả linh hồn giới áp súc khiến người ta khiếp sợ, trong nháy mắt nhìn qua, năng lượng khổng lồ thình lình đã áp súc được một tia...

Năng lượng giống như giọt nước lẳng lặng trôi nổi tại giữa không trung, khí tức năng lượng ti tí làm không gian chung quanh vỡ vụn.

Phóng mắt nhìn đi, dùng chưởng khống giả linh hồn giới làm trung tâm, một đạo vết nứt không gian khổng lồ giống như ngân hà rủ xuống, phong bạo khổng lồ như rãnh trời điên cuồng quét qua cả thiên địa, lập tức run rẩy kịch liệt, giống như cả linh hồn giới này sau một lát là vỡ vụn.

- Thần Dạ, lúc này chúng ta thật sự đồng sinh cộng tử rồi.

Nhìn qua phía chân trời, Phong Ma trầm giọng nói ra, giờ này khắc này hắn cảm ứng được bổn mạng hồn phách của bản thân ngo ngoe du động, như muốn phá thể mà ra.

Nghe vậy Thần Dạ nhẹ nhàng cười cười:

- Phong Ma dùng danh xưng ma làm mệnh danh, lúc nào trở nên không có lòng tin như thế?

- Ha ha.

Phong Ma cười to, thả người nhảy lên, hắn dẫn đầu xông vào trong phong bạo.

Lúc này một giọng mói nhanh chóng truyền vào bên tai Thần Dạ.

- Nếu như ta chết, nhất định phải mang theo Nghiên nhi rời khỏi đây, hoàn toàn rời khỏi đây.

Toàn thân Thần Dạ run rẩy dữ dội, nhìn qua bóng lưng Phong Ma và kiên định nói:

- Ba người chúng ta, nhất định có thể cùng rời khỏi nơi đây! Thiên Đao, Cổ Đế điện, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, đi ra!

Nhìn qua thân ảnh của Phong Ma, Thần Dạ trầm thấp hét lớn, năng lượng linh hồn bàng bạc trong nháy mắt tuôn ra ngoài, không gian đột nhiên bắn ra ba đạo quang mang, lực lượng linh hồn bàng bạc nhanh chóng phá không mà đi!

Thời điểm vừa tới nơi đây, Thần Dạ đã cảm ứng được sự tồn tại của Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, phần liên hệ này cũng không bị căt đứt, mà là bị phong tỏa lại.

Nhưng chuyện này cũng khiến Thần Dạ giật mình càng thêm to lớn, nếu như bị cắt đứt thì nói rõ chưởng khống giả linh hồn giới phi thường cường đại, thế nhưng mà phong tỏa ba đại thần vật thì không chỉ cần cường đại đơn giản như vậy.

Nương theo lực lượng linh hồn không ngừng tuôn ra, ba đạo quang mang càng tỏa sáng chói mắt.

Oanh!

Không gian bị cưỡng ép phá vỡ, sau một lát ba đạo bóng dáng lăng không hiện ra, chính là ba thần vật Thiên Đao các loại.

- Chủ nhân, cẩn thận một chút, tên này có lẽ là linh hồn thể hồn biến đại thành.

Thiên Đao ba cái lướt tới trước mặt Thần Dạ, cũng khong kịp cho Thần Dạ xem chúng có bị thương hay không, giọng đao linh hoảng sợ vang vọng các nơi!

- Cái gì?

- Phong Ma huynh, trở về!

Thần Dạ khiếp sợ phi thường, hồn biến đại thành!

Hồn biến tổng cộng có năm cảnh giới, sơ hình, ngưng hình, biến hóa, đăng đường, đại thành!

Những năm gần đây khi tu vị không ngừng tinh tiến, cấp độ hồn biến không ngừng tăng lên, tu luyện hồn biến là một trong ba phương thức tu luyện của thế gian, Thần Dạ hiểu càng rõ ràng, huống chi còn có đao linh không ngừng chỉ điểm, có thể nói phóng nhãn cả thế gian, còn không có người nào hiểu được hồn biến rõ hơn Thần Dạ.

Dù cho cùng có được hồn biến, trừ phi đạt đến đại thành chi cảnh, nếu không không cách nào qua được Thần Dạ!

Trong thế giới võ giả, huyền khí có cuối cùng, sau Thiên Huyền đỉnh phong chính là Đế cấp, cấp độ hồn biến cũng có cuối cùng, chính là đại thành chi cảnh.

Cuối cùng giống nhau, cũng có ý nghĩa cơ hồ cảnh giới giống nhau, nói cách khác, hồn biến đại thành có thể so với võ giả Đế cấp.

Đương nhiên, đây không chỉ là giống tuyệt đối!

Dù sao hồn biến chỉ là phụ trợ tu luyện, công kích không cách nào so sánh với huyền khí cùng thân thể, nhưng mà hàm nghĩa thì giống nhau.

Kẻ có được hồn biến đại thành, tuy thực lực phát huy ra kém cao thủ Đế cấp, nhưng lại hơn xa cao thủ Thiên Huyền đỉnh phong, cũng có thể xưng là một chữ Đế.

Một chữ Đế đại biểu chi hồn biến đỉnh phong!

Đạo lý kia Thần Dạ trước kia không hiểu, hồn biến đạt tới đăng đường thì hắn hiểu.

Trước hồn biến đại thành, bốn cảnh giới khác tuy có biến hóa, bổn mạng hồn phách có thể biến hóa mà ra, trợ giúp Thần Dạ đối chiến với địch nhân, nhưng tổng thể mà nói vẫn chỉ là phụ trợ, chiến đấu vẫn lấy Thần Dạ làm chủ, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn!

Đế Quân

Tác giả: Ngốc Tiểu Ngưu

Chương 1189: Đại thành chi cảnh.

Nhóm dịch: Sói già

Nguồn: banlong.us

Chỉ có đạt đến đại thành, bổn mạng hồn phách từ góc độ nào đó mà nói mới xem như độc lập thể, khi đó bổn mạng hồn phác không có gì ngoài tu luyện và quan hệ với Thần Dạ, các chuyện khác Thần Dạ có thể mặc kệ, bổn mạng hồn phách sẽ tự mình tiến hành.

Một độc lập thể, dĩ nhiên sẽ không xuất hiện cái gọi là nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn!

Bổn mạng hồn phách bị thương, không ảnh hưởng đến Thần Dạ, trái lại cũng thế, mặc dù là bổn mạng hồn phách trọng thương đến chết cũng không khiến Thần Dạ chết đi, bởi vì bổn mạng hồn phách trước khi tiêu tán sẽ lưu lại hạt giống.

Đao linh từng từng nói qua, nếu như Cổ Đế hồn biến cũng đạt đến đại thành chi cảnh, như vậy hắn sẽ không vẫn lạc, cũng là ý nghĩa này.

Nếu như Thần Dạ huyền khí tu vị đạt tới Đế cấp, đồng thời hồn biến cũng đạt đến đại thành chi cảnh, vậy hắn có thể nói là hai cao thủ Đế cấp.

Nhiều ra một cao thủ Đế cấp đại chiến Tà Đế, mặc dù kết cục cũng là một chữ thua, nhưng mà cho dù như thế nào cũng không như Cổ Đế biến mất triệt để như vậy.

Nếu không phải là như vậy, Thiên Đao Cổ Đế điện Thiên Địa Hồng Hoang Tháp sao có thể bị phong tỏa, sao có thể nói hóa giải tà tâm loại nhất định phải đạt tới hồn biến đại thành chi cảnh? Bởi vì cảnh giới này cũng đại biểu Đế cấp chi cảnh.

Vạn lần không nghĩ tới, chưởng khống giả linh hồn giới lại có thể là một cao thủ Đế cấp, khó trách năm đó dùng năng lực của Cổ Đế và có được Thiên Đao đỉnh phong cùng Cổ Đế điện cũng không thể cứu người ra.

Chưởng khống giả linh hồn giới là cao thủ Đế cấp, như vậy dù cho muốn liều mạng cũng phải liều ra phương pháp mới được, dốc sức liều mạng lung tung chỉ lãng phí tính mạng không nói, còn không có chút tác dụng gì.

Thần Dạ khẩn trương khiến cho Phong Ma không do dự dừng lại, như thiểm điện lướt trở lại bên cạnh hắn, hỏi:

- Như thế nào?

Liễu Nghiên cũng ngưng trọng nhìn qua Thần Dạ, nàng quen hắn xem như lâu, tuy thời gian ở chung không nhiều, nhưng lại biết rõ tính tình của Thần Dạ tuyệt đối không phải là người sợ hãi không dám chiến.

Thần Dạ cười khổ một tiếng, nói ra:

- Phong Ma huynh, Liễu Nghiên cô nương, chúng ta lúc này đối mặt rất có thể là cao thủ Đế cấp!

- Cao thủ Đế cấp?

Những người khác có lẽ không biết rõ Đế cấp là cảnh giới như thế nào, Phong Ma cùng Liễu Nghiên thì nhất thanh nhị sở, lập tức bọn họ biến sắc.

Cao thủ Đế cấp chính là tồn tại như Tà Đế, là vô cùng cường hãn, không thể tưởng tượng nổi, cho dù Phong Ma gặp qua Thanh Đế, nhưng so ra vẫn kém một cao thủ Đế cấp sống sờ sờ trước mặt.

Mà nhìn qua cao thủ như vậy, dù cho Phong Ma bướng bỉnh liều lĩnh, Liễu Nghiên thiên thánh thân thể, giờ này khắc này bị áp lực cường đại bao phủ nội tâm.

- Thần Dạ, hắn sao có thể là một cao thủ Đế cấp?

Phong Ma vẫn còn có chút không tin, cao thủ Đế cấp không dễ dàng vẫn lạc, mặc dù vẫn lạc cũng là vẫn lạc tự nhiên, sao có thể ở đây được?

Biết rõ suy nghĩ trong lòng Phong Ma, Thần Dạ im lặng một lát, nói ra:

- Cụ thể ta cũng không rõ ràng, mà đây là cao thủ Đế cấp nhưng thật sự không phải là huyền khí Đế cấp, mà là bổn mạng hồn phách đạt tới đại thành, các ngươi nên biết, thế gian này có hồn biến mà!

Phong Ma cùng Liễu Nghiên gật gật đầu, hồn biến bọn họ biết rõ.

Thần Dạ tiếp tục nói:

- Linh hồn giới hình thành phải là linh hồn thể cấu thành, một khi linh hồn giới thành thì hồn phách linh thể không cách nào rời khỏi, mặc dù hắn là cao thủ Đế cấp, mà bây giờ hắn muốn làm...

Chưởng khống giả linh hồn giới muốn làm gì thì phu thê Phong Ma đương nhiên rất rõ ràng, chỉ là không rõ vì sao cao thủ như vậy lại vẫn lạc ở đây, lại hóa thành linh hồn giới?

Mà điểm này Thần Dạ cũng không nghĩ thông suốt!

- Như thế nào, biết được thực lực chân thật của bổn tọa, liền không có tâm tư chiến một trận sao? Mặc dù các ngươi không chiến, bổn mạng hồn phách vẫn phải dâng tới trước mặt bổn tọa!

Phía chân trời chưởng khống giả linh hồn giới nhạt cười nhạt nói ra.

Thần Dạ nhíu mày, không chiến là không có khả năng.

- Chủ nhân!

Nghe được Thần Dạ ba người nói chuyện với nhau, đao linh nói gấp:

- Chủ nhân, nếu như ta đoán không sai, tên này khi còn sống nhất định là vẫn lạc khi độ kiếp.

- Độ kiếp!

Đột nhiên Thần Dạ nhớ tới Phong Ma cùng Liễu Nghiên cũng nói qua, bọn họ từng nhìn thấy một hình ảnh, chân dung nơi đó là bộ dáng đang độ kiếp.

- Đao linh, ý của ngươi là hắn thời điểm độ kiếp hồn biến đại thành thất bại, nhưng không có cam lòng cho nên hóa thành linh hồn giới?

- Chính là như thế!

Đao linh đáp.

Thần Dạ ba người tiếp tục nhìn qua ánh mắt chưởng khống giả linh hồn giới, trong nội tâm tràn ngập khiếp sợ.

Độ thiên phạt lôi kiếp, cho tới bây giờ chỉ có hai kết quả, thông qua là tân sinh, thất bại chính là chết!

Chưởng khống giả linh hồn giới rõ ràng tại độ kiếp thất bại vẫn có thể dùng phương thức khác sống sót, rõ ràng hắn biến thành trạng thái này, quá trình này tra tấn đáng sợ cỡ nào?

Mặc kệ hắn đã từng làm cái gì, phần chấp nhất và không cam lòng này làm cho Thần Dạ ba người bội phục.

- Ha ha, ngươi đúng là bất phàm, mới gặp bổn tọa đã có thể nghĩ ra nhiều như vậy.

Chưởng khống giả linh hồn giới cười khẽ, nói:

- Đúng vậy, năm đó bổn tọa hồn biến đạt tới đăng đường đỉnh phong, trùng kích đại thành chi cảnh, không nghĩ tới bổn tọa chuẩn bị lâu như vậy, tu vị lại bất phàm nhưng vẫn thất bại dưới thiên kiếp lôi phạt.

Trên gương mặt hư ảo mang theo hận ý tới cực điểm.

- Bổn tọa không hiểu trời, nhưng lại hiểu được ý trời, thì ra trời không dung bổn tọa.

- Hắc, ngươi nói trời không dung thì bổn tọa sẽ chết sao? Bổn tọa càng muốn dùng hình thái khác cho ông trời nhìn qua, nó có thể khống chế tính mạng của người khác, sinh tử của ta chỉ có mình làm chủ!

Thần Dạ ba người lập tức im lặng.

Trong thế gian này vô số võ giả thì có vô số người nghịch thiên mà đi, nhưng mà cũng có rất nhiều người khiêu khích trời cao, cái gì gọi là cao thủ, đây mới thực sự là cao thủ a!

Có lẽ đạt tới cảnh giới này của bọn họ, cảm ngộ của bọn họ khác với những võ giả khác, mà cái cảm ngộ này chính là nghịch thiên chân chính.

Chỉ có nghịch thiên chân chính mới có thể từ từ trong thiên đạo cướp đoạt thứ thuộc về mình, đám người Cổ Đế, Thanh Đế chính là như thế, Tà Đế cũng không ngoại lệ!

Về phần chưởng khống giả linh hồn giới nói trời không dung hắn, Phong Ma cũng hiểu rõ một chuyện, mà Thần Dạ càng thêm hiểu, đột nhiên hiểu ra Huyền Đế năm đó nói chuyện với hắn là có ý gì.

Chính là làm người phải dựa vào mình, Thần Dạ cũng là người chấp nhất, Thiên Đạo có đạo, Thần Dạ hắn cũng có đạo của mình, không cần bám vào thiên đạo!

- Rất lâu không nói nhiều như vậy, quả nhiên là mệt mỏi ah!

Chưởng khống giả linh hồn giới thở khẽ một hơi, đột nhiên sát khí ngập trời từ trong gương mặt tỏa ra.

Đế Quân

Tác giả: Ngốc Tiểu Ngưu

Chương 1190: Một trận chiến.

Nhóm dịch: Sói già

Nguồn: banlong.us

Bổn tọa tuy thất bại dưới thiên phạt lôi kiếp, nhưng linh hồn giới này lại bât tử bất diệt, cho nên bổn tọa hóa thành linh hồn giới, tụ tập đại lượng linh hồn chi lực cùng với bổn mạng hồn phách, dùng phương thức này đạt tới đại thành, do đó có được năng lực chính thức đấu với ông trời.

- Hồn biến đại thành, bổn tọa nhiều năm qua đã đạt tới, hôm nay chỉ kém một vật dẫn để kíp nổ thiên địa này, làm cho bổn tọa dùng phương thức khác trọng sinh trong thiên địa. Các ngươi chính là vật dẫn tốt nhất.

Ngóng nhìn đám người Thần Dạ, chưởng khống giả linh hồn giới mang theo thần thái nghiêm túc, chợt nói ra:

- Ba người trẻ tuổi, các ngươi sẽ chết, là hồn phi phách tán, nhưng mà các ngươi sẽ vĩnh viễn dung nhập vào trong người bổn tọa, trong năm tháng sau này cho dù bổn tọa đạt tới trạng thái gì đều có phần của các ngươi, nói cách khác, các ngươi sẽ cùng tồn tại với bổn tọa!

- Hiện tại, nói ra tâm nguyện các ngươi chưa hoàn thành đi, bổn tọa cam đoan nhất định sẽ giúp các ngươi làm được.

Nghe vậy Thần Dạ đột nhiên cười cười, nói:

- Ngươi cũng nói đi, ngươi có tâm nguyện gì, chúng ta cũng cam đoan giúp ngươi làm được, cho dù là tiếp tục khiêu khích ông trời của ngươi.

- Ah?

Chưởng khống giả linh hồn giới nhiều hứng thú nhìn qua Thần Dạ, cười nói:

- Ngươi tự tin thật lớn, chẳng lẽ cho rằng, trong khoảng thời gian này cấp độ hồn biến của ngươi tăng lên không ít liền có tư cách khiêu chiến bổn tọa hay sao?

Thần Dạ lắc đầu, nói:

- Ngươi rất cường đại, điểm này không thể nghi ngờ, chiến đấu với ngươi, cho dù ba chúng ta liên thủ, dù cho át chủ bài ra hết cũng không có phần thắng quá lớn.

- Ngươi tự hiểu lấy mình đấy!

Chưởng khống giả linh hồn giới vừa cười vừa nói.

Thần Dạ cũng cười cười, tiếp tục nói:

- Nhưng mà mỗi một người đều có nhược điểm, ngươi cũng có nhược điểm, hơn nữa trong mắt của ta, nhược điểm rất lớn, lớn đến mức đủ giúp chúng ta chiến thắng, ngươi không có quá nhiều phần thắng!

- Lời nói mỗi một người đều có thể nói, hơn nữa đều nói rất đẹp, thế nhưng mà chưa hẳn có thể làm được.

Chưởng khống giả linh hồn giới không chút phủ nhận nhược điểm của chính mình, thực sự tự tin dù cho đem nhược điểm bày ra rõ ràng như vậy, chỉ bằng ba người bọn họ cũng không có năng lực phá vỡ.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Phong Ma đột nhiên lên tiếng hỏi.

Oanh!

Đây quả nhiên là nhược điêm của chưởng khống giả linh hồn giới, thời điểm Phong Ma nói ra, phong bạo đầy trời lại hiện ra lần nữa, thậm chí càng dữ dội hơn mấy phần.

Thấy thế Thần Dạ cười nhạt nói:

- Cao thủ như ngươi tâm tính lại bất ổn như vậy, ta ngược lại là hiếu kỳ, những năm gần đây ngươi làm sao chịu được ô tịch như vậy?

- Tiểu tử thật cơ linh!

Chưởng khống giả linh hồn giới cười to, nói:

- Các ngươi đã tự tin như thế, vậy buông tay khiến bổn tạo nhìn xem rốt cuộc các ngươi có thể làm tới trình độ nào!

- Tốt!

Vừa dứt lời Thần Dạ thả người đứng lên, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp bắn ra mãnh liệt, hào quang năm màu lập tức bao phủ chưởng khống giả linh hồn giới.

Quả nhiên là cừu nhân gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, cho dù Thiên Địa Hồng Hoang Tháp không phải bản tôn, nhưng cũng là bóng dáng của Hỗn Độn Chí Bảo, qua nhiều năm như vậy nó chưa từng bị người nào giam cầm qua.

Bởi vậy hào quang năm màu bao phủ, uy lực càng mạnh hơn trước.

- Bổn mạng hồn phách, đi ra!

Trời đất đột nhiên có phong bạo, hai thanh trường cung khổng lồ phân biệt xuất hiện trước người Thần Dạ cùng bổn mạng hồn phách, sáu mũi tên bắn thẳng lên trời.

Ầm ầm!

Khí tức bá đạo bao phủ chân trời, âm thanh cuồn cuộn như sấm sét, đúng thời cơ xuât hiện. Lúc sáu mũi tên phá không bay đi, cả thiên địa bị ép vỡ thành sáu rãnh trời!

- Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, tam tiễn tương dung, tinh thần diệt!

Mũi tên bén nhọn giống như xuyên thấu trời cao, như thiểm điện bắn tới, cơ hồ lập tức xé rách cả

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net