952-1009

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
của Thần Dạ vẫn là bản thân hắn, không hề có chút biến hóa, tuy Trưởng Tôn Nhiên cùng Trạc Ly đều cảm ứng hắn không thể áp chế, trên thực tế đối với hắn lại không có việc gì.

Chỉ có điều khi đầu tiểu long bắt đầu nhẹ nhàng du động, trên khuôn mặt của hắn mới xuất hiện vẻ thống khổ.

Thanh sắc quang mang thong thả thẩm thấu vào trong cơ thể của hắn, mà đầu tiểu long kia cũng dần dần dung nhập vào trong thân thể hắn.

- Ông!

Khi tiểu long vừa tiếp xúc thân thể Thần Dạ, một trận huyền khí ba động lặng yên hiện lên, thân ảnh tiểu long dần dần chui vào bên trong.

- Hừ!

Tiếng kêu rên thống khổ từ trong miệng Thần Dạ nặng nề phát ra, trong nháy mắt khuôn mặt hắn biến thành vặn vẹo. Nương theo sau thân hình của tiểu long dần dần dung nhập vào người, hắn càng thêm thống khổ, đến cuối cùng biến thành dữ tợn.

Càng làm cho Thần Dạ cảm thấy chấn kinh chính là thân thể hắn biến hóa vặn vẹo như thế, nhưng tinh thần của hắn giống như một người ngoài cuộc, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn, không làm được chuyện gì khác.

Trong mơ hồ Thần Dạ cũng cảm giác biến hóa lần này sẽ thật khủng bố, nếu như hắn không vượt qua, tuy có thể không đến nỗi phải chết nhưng sẽ xảy ra hậu hoạn, mà hậu hoạn kia hắn tuyệt đối không muốn thấy.

Đã nhận ra điểm này, Thần Dạ nhanh chóng thu liễm tâm thần, làm cho bản thân mình phải bình tĩnh lại, đau đớn cũng bị hắn mạnh mẽ cưỡng chế tiếp nhận.

Máu tươi không ngừng thẩm thấu ra ngoài, không qua bao lâu toàn thân hắn biến thành huyết nhân, mùi máu tanh tản mát, cuối cùng người bên ngoài đều có thể cảm ứng.

Ngay lập tức cao thủ Yêu Động Thiên đều hiện ra vẻ vui sướng.

- Muốn chết!

Trưởng Tôn Nhiên tràn đầy sát khí, tay áo vung lên, năng lượng bàng bạc như núi bắn ra, không gian chung quanh đám người Vân Bách nổ mạnh.

- Không giết các ngươi cũng không phải là không thể giết, mà là không có lý do để giết, cho nên các ngươi ngàn vạn lần đừng để cho ta có lý do!

Thanh âm lãnh đạm vang lên, làm cao thủ Yêu Động Thiên câm nín, nhìn không gian chung quanh phá thành mảnh nhỏ, cùng người trọng thương, nháy mắt bọn hắn đều trở nên thành thật trở lại.

Bên trong hồ nham tương lúc này tràn ngập mùi máu tanh, bên trong thanh sắc quang mang bao phủ, thanh y nhân ngồi xếp bằng, thanh sắc quang mang dần ảm đạm, ngay cả thân ảnh tiểu long cũng đã xuyên thấu vào thân thể của hắn.

- Bồng!

Trong khoảnh khắc long khí hoàn toàn dung nhập, thanh âm nổ mạnh vang vọng, tâm thần Thần Dạ run rẩy đau đớn, lại có một tia hiểu ra đột nhiên xuất hiện.

- Bách Chiến Quyết!

Công pháp tu luyện thân thể cao cấp nhất của Long tộc bắt đầu vận hành, long khí khổng lồ nhanh chóng tràn ngập khắp kinh mạch.

Trong nháy mắt toàn bộ thân thể đều không ngừng được cường hóa, một loại cảm giác cực kỳ vui sướng trực tiếp tràn vào tâm thần của hắn.

Bách Chiến Quyết đột phá tới đại thành cảnh giới.

Một đoàn hắc sắc hào quang từ trong thân thể bắn ra, chỉ một thoáng bao vây cả hồ nham tương, hoàn toàn kín kẽ.

Thần Dạ đồng dạng biến mất bên trong đoàn hắc sắc quang mang kia.

Thời gian trôi qua, một tiếng long ngâm to rõ chợt vang vọng, tiếp theo sau hắc mang rất nhanh khởi động, hắc mang ngưng tụ, dần dần một đầu hắc long khổng lồ như thật như huyễn xuất hiện xoay quanh.

Chương 955: Hoàng huyền chi cảnh.

share:goctruyen.com

Hắc mang hóa thành chân long, thân ảnh Thần Dạ biến mất không còn nhìn thấy.

Bên ngoài thân hình chân long, long lân trải rộng, tản ra hàn quang sắc bén, đôi mắt lóe ra hào quang kinh người, long trảo sắc bén, long giác thẳng tắp, đuôi rồng như roi ẩn chứa lực lượng vô cùng tận.

Đây là một đầu chân long chân chính, so sánh với hắc long mà Thần Dạ dùng chân khí huyễn hóa ra được hoàn toàn khác xa.

Cảm giác tôn quý, long uy mãnh liệt, không khỏi làm người biết được chân long xuất thế.

- Hống!

Hắc long rít gào, thân hình khổng lồ lướt động bay ra ngoài.

Bên ngoài sơn động vào lúc này mọi người đều nghe được thanh âm như núi non sụp đổ, sau đó rõ ràng nhìn thấy bên trong sơn động của Thanh Văn Hổ Lân Thú có một đạo hắc mang xuyên thấu qua vách núi bay thẳng lên bầu trời.

Người của Yêu Động Thiên đều hoảng sợ vạn phần, trong đồng tử khởi động cảm xúc vô lực, bi phẫn, thậm chí là muốn chết, đạo khí tức của hắc mang không phải khí tức Thanh Văn Hổ Lân Thú mà họ quen thuộc, đây cũng là ý nghĩa lá bài tẩy lớn nhất của Yêu Động Thiên đã biến mất.

Hắc mang tán phát trên bầu trời, vô số sinh linh thú loại trong sơn mạch nơm nớp lo sợ, trong tiếng hí hô đều truyền ra ý thần phục của mình.

Chí tôn hiện, vạn thú thần phục.

- Chân long.

Trạc Ly nhẹ giọng nỉ non, từ sâu trong linh hồn của hắn cũng nhịn không được sản sinh ý thần phục, hắn biết rõ đây không chỉ là long uy thuần túy nhất gây ra cảm giác cho hắn, ngoài ra trong chân long còn bộc lộ chân khí mà hắn không cách nào ngăn cản.

Đạo chân khí kia đến từ linh hồn chân long, là hồn biến.

Ánh mắt Trạc Ly run rẩy lên, hắn thật không nghĩ đến thanh niên nhân kia lại có thể hóa rồng, đã hoàn toàn biến hóa thành chân long.

Trên bầu trời, hắc mang lan tràn, tản mát ra uy áp vô cùng cường đại, khởi động lên một cảm giác vui sướng cực hạn.

Cỗ chân khí tôn quý mà bá đạo lan tràn, giống như quân lâm thiên hạ, làm cả không trung lẫn mặt đất đều trở nên run rẩy.

Một màn này làm những người có mặt đều run sợ tận đáy lòng.

- Thần Dạ đâu?

Người khác khiếp sợ nhưng Trưởng Tôn Nhiên lại lo lắng, dù nàng không tin tưởng Thần Dạ sẽ xảy ra chuyện, nhưng một màn này đã xuất hiện nhưng nàng vẫn chưa nhìn thấy thân ảnh của Thần Dạ.

- Tiểu thư, đó chính là công tử.

Chỉ lên bầu trời, Trạc Ly nhẹ giọng nói, trong thanh âm mang theo khát vọng nồng đậm.

Trưởng Tôn Nhiên kinh ngạc vạn phần:

- Hắn chính là Thần Dạ?

Hắc mang dần dần ngưng tụ, khoảnh khắc sau một đầu hắc sắc chân long chừng vạn trượng xoay quanh trên hư không, long uy dày đặc, mà giờ khắc này nhóm người Vân Bách đã hoàn toàn mất đi hi vọng.

Nguyên lai là chân long...dù Thanh Văn Hổ Lân Thú cường đại, nhưng chỉ có bổn nguyên, bị chân long áp chế thì làm sao thành đối thủ của chân long.

Thiên địa còn đang run rẩy, mà chân long như đang ngủ say, đối với hết thảy bên ngoài đều không có cảm giác, mỗi một lần long tức thở ra, mọi người rõ ràng cảm ứng được từng đạo thiên địa linh khí từ khắp bốn phương tám hướng tràn ngập tới.

Giờ phút này chân long như hóa thành một hắc động vũ trụ thật lớn, thiên địa linh khí tràn đến liền bị chân long mạnh mẽ hấp thu vào trong thân thể.

Phương pháp tu luyện như vậy mới nghe lần đầu, chỉ có Trạc Ly biết cao thủ Long tộc tu luyện luôn bá đạo như thế, nếu không làm sao xưng hô là vạn thú chí tôn thiên hạ.

- Công tử đang trùng kích hoàng huyền cảnh giới!

Lời này nói ra cả Trạc Ly cũng cảm giác được thanh âm của mình có chút chua xót, thanh niên này khi mới gặp chỉ có cảnh giới địa huyền, nhưng chưa qua nửa năm thời gian đã một đường tiến giai, hiện tại đã trùng kích cảnh giới hoàng huyền.

Tốc độ tu luyện như vậy chỉ sợ trên thế gian cũng không tìm được người thứ hai, có lẽ chỉ có nữ tử có được vô thượng kiếm thể của Kiếm Tông mới có thể so sánh với hắn.

Nghe được Trạc Ly cảm thán, trong mắt Trưởng Tôn Nhiên bắt đầu hiện lên vẻ đau lòng, nàng nhẹ giọng nói:

- Mọi người chỉ nhìn thấy phong cảnh bề ngoài của hắn, không ai nhìn thấy sau lưng phong cảnh hắn phải trả giá điều gì.

Năm người đi ra từ Đại Hoa hoàng triều, nàng – Trưởng Tôn Nhiên, Huyền Lăng công chúa, Diệp Thước, Thiết Dịch Thiên, Thần Dạ đều cực kỳ ưu tú, theo thời gian trôi qua trong tương lai, ở khu Trung Vực cao thủ nhiều như mây kia, năm người mình nhất định sẽ gây dựng được địa vị của mình.

Nhưng Trưởng Tôn Nhiên biết được, trong năm người, trong tương lai, thành tựu của nàng nhất định là nhỏ nhất.

Không phải thiên phú của nàng không bằng bốn người Thần Dạ, cũng không phải kỳ ngộ kém hơn, chỉ riêng nói truyền thừa ở Nhất Tuyến Thiên, nàng thu hoạch ưu đãi trong vòng vài năm chưa chắc có thể hoàn toàn tiêu hóa được.

Trạc Ly không tự chủ được gật đầu, hắn từng ở chung với Thần Dạ một thời gian, vô luận là ở Nhất Tuyến Thiên hay Cấm Kỵ hạp cốc, Thần Dạ phải đối mặt đều là tuyệt cảnh.

Từng đôi mắt nhìn chằm chằm lên bầu trời, thiên địa linh khí hội tụ ngày càng nhiều, dần dần đã hình thành một tầng vân vụ linh khí, nhưng vẫn không đủ cho thân thể khổng lồ kia hấp thu.

Thời gian dần trôi qua, quanh thân chân long nhấp nháy hắc mang, ngày càng sáng lạn dày đặc, tới cuối cùng đã hình thành cô đọng như thực chất.

Bên trong quầng sáng, thân hình hắc long chậm rãi du chuyển, long tức chậm rãi phát ra, mọi người đều cảm ứng được hắn đang dần dần trở nên mạnh mẽ.

Vào thời khắc này hư không đột nhiên run lên, khắp chung quanh đều cô đọng lại, một cỗ khí tức không gian lực tinh thuần từ trong long thân tràn ngập ra ngoài.

- Oanh!

Phảng phất như tiếng sét đánh nổ vang, cả phiến hư không chợt hỏng mất, thân hình khổng lồ của chân long như mũi tên xuyên chín tầng trời, khí thế bá đạo tràn ngập cả thiên địa.

- Bá!

Tiếp theo sau hắc mang thu liễm, một thân ảnh trẻ tuổi mặc thanh sắc trường bào từ bên trong hắc mang bay xuống, toàn bộ hắc mang đều thu liễm trở về trong thân thể hắn.

- Đây chính là cảm thụ của thực lực hoàng huyền cảnh giới!

Đứng thẳng giữa không trung, Thần Dạ tùy ý duỗi lưng, thân thể của hắn đã tiến vào cảnh giới hoàng huyền, đã xảy ra thay đổi long trời lở đất.

Kinh mạch mở rộng hơn trước kia không biết bao nhiêu lần, khung xương phảng phất như được một tầng nhũ bạch trong sáng bao phủ, lộ ra cảm giác kiên cố không gì phá vỡ nổi.

Bàn tay siết chặt, một quyền oanh ra, chỉ thấy những nơi đi qua không gian nhất thời vặn vẹo, thanh âm nổ bạo trầm thấp lại chói tai, giống như tiếng sấm rền vang vọng chân trời.

Tiếp theo sau bàn tay thả lỏng, một cỗ không gian lực cường đại như sấm điện bạo lướt bay ra, chỉ thấy được không gian chung quanh bị cỗ lực lượng kia bao phủ, cô đọng lại cứng rắn.

- Bạo!

Nương theo bàn tay Thần Dạ lại nắm chặt, cả phiến không gian ầm ầm nổ tung, toàn bộ vật chất bên trong hóa thành hư vô.

Sau một lát tâm thần bình tĩnh trở lại, thân ảnh hắn hướng chỗ Trưởng Tôn Nhiên cùng Trác Ly bay xuống.

- Thần Dạ.

Nhìn thấy hắn bình yên vô sự, Trưởng Tôn Nhiên vội vàng nghênh đón, cho dù nàng vẫn tin tưởng hắn sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng nàng vẫn luôn lo lắng không thôi.

Chương 956: Đại Hội Bắc Vực. (1)

share:goctruyen.com

- Công tử, chúc mừng ngươi.

Trạc Ly tiến lên cười nói, trong giọng nói mang theo ý kính sợ.

- Không có gì.

Thần Dạ nắm lấy bàn tay có chút lạnh lẽo của Trưởng Tôn Nhiên, nhìn Trạc Ly cười nói:

- May mắn mà thôi, đa tạ sự bảo hộ của tiền bối.

Trạc Ly khoát tay, công lao này hắn cũng không dám nhận, dù không có hắn Yêu Động Thiên cũng không ngăn cản được chuyện Thần Dạ muốn làm.

- Chúng ta đi thôi.

Sau đó Thần Dạ nói một câu.

Từ sau khi tách rời Huyền Lăng bọn họ, đi Tàn Dương Môn, lại đi qua Nhất Tuyến Thiên, theo sau đến Cấm Kỵ hạp cốc, cuối cùng lại đến Yêu Động Thiên, tính thời gian đã sắp hết nửa năm.

Dược lực Cửu Tử Hoàn Hồn Thảo trong người mẫu thân Hoàng Vũ là Tần Tân Nguyệt đã sớm hết, phải nhanh chóng tìm được người, tuy hiện tại còn chưa có biện pháp giúp nàng khôi phục sinh cơ, nhưng sau khi hồn biến biến hóa có thể giúp Tần Tân Nguyệt kéo dài sinh mạng thêm một thời gian vẫn có thể thực hiện.

- Đợi một chút, ngươi chính là Thần Dạ?

Đang định rời đi, Vân Bách chợt ngăn lại, ánh mắt nhìn Thần Dạ mang theo vài phần phức tạp, không còn chút ý oán hận.

- Có việc gì?

Thần Dạ thản nhiên hỏi, tuy Vân Bách che giấu rất tốt, nhưng cũng không giấu diếm được hắn, ở sau lưng vẻ phức tạp kia chính là nỗi vui sướng sau đại hận, thậm chí là khoái cảm chờ đợi trả thù.

Với thực lực của Yêu Động Thiên cùng Vân Bách hiện tại, đã không còn rơi vào trong mắt Thần Dạ, như vậy nỗi vui sướng cùng khoái cảm kia làm sao mà đến, Thần Dạ không cần nghĩ cũng biết rõ ràng.

- Nếu ngươi từng xuất hiện qua tại Tinh Vân thành, ta nghĩ ta cũng không nhận lầm người.

Tận sâu trong ánh mắt Vân Bách thoáng hiện hàn quang, chợt trầm giọng nói:

- Không lâu phía trước, Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu mời dự họp đại hội Bắc Vực, ta nghe nói phu thê Hoàng Vũ cũng sẽ nhận lời mời tham gia...

- Oanh!

Vân Bách vừa dứt lời, cả phiến không gian đột nhiên nổ tung, mọi người đều cảm giác được chung quanh nổi lên năng lượng ba động vô cùng đáng sợ.

- Nói một chút cái gì là đại hội Bắc Vực!

Thanh âm Thần Dạ như hàn băng.

Trưởng Tôn Nhiên cau mày, có thể làm cho Thần Dạ lộ ra cảm xúc như thế, như vậy đại hội Bắc Vực gì đó không cần tiếp tục tổ chức!

Trong mắt Vân Bách hiện lên vẻ vui sướng lướt qua thật nhanh, cười cười nói:

- Hiện tại nếu ngươi đến Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, có lẽ còn đi theo kịp, như vậy đến lúc đó ngươi sẽ biết cái gì là đại hội Bắc Vực.

Thần Dạ chậm rãi gật đầu, hít sâu một hơi nói:

- Xem ở thể diện của Thanh Văn Hổ Lân Thú, nguyên bản ta đã đáp ứng hắn sẽ không động thủ với các ngươi, nếu các ngươi muốn tìm chết ta chỉ phải thỏa mãn tâm nguyện của các ngươi!

Tuy không hảo cảm với Yêu Động Thiên, nhưng Thần Dạ chưa từng nghĩ tới huyết tẩy bọn họ. Với thực lực của hắn hiện tại đã không còn xem họ vào trong mắt.

Nhưng đại hội Bắc Vực gì đó đã khơi gợi lên sát ý lạnh lẽo tận sâu trong nội tâm của Thần Dạ, ngay cả Hoàng Vũ cùng Tôn Vĩ cũng đã nhận lời mời tham gia, như vậy đại hội Bắc Vực gì đó có ý nghĩa thế nào không cần nói cũng biết.

Sự tình quan hệ đến an nguy của Hoàng Vũ, Tần Vĩ thậm chí là Tần Tân Nguyệt, đừng nói Thanh Văn Hổ Lân Thú đã vắng mặt, cho dù còn ở đây, chỉ cần Vân Bách nổi lên tâm tư gì khác hắn cũng không ngại huyết tẩy Yêu Động Thiên.

- Ngươi...

Vân Bách vừa thốt ra một chữ, sắc mặt đại biến, thân thể vội vàng bật lui về phía sau. Hắn vẫn luôn ôm lòng cảnh giác thật lớn đối với Thần Dạ, truyền thuyết ở bên ngoài đồng thời vừa rồi tận mắt chứng kiến một màn kia làm cho hắn hiểu được, đừng nói ở đây có cao thủ tôn huyền, chỉ bằng vào một mình Thần Dạ cũng đủ làm cho hắn mất mạng.

Nhưng hắn thật không ngờ vừa di chuyển bước chân thì thanh y thanh niên kia đã theo sát người hắn, một quyền xé rách không gian oanh kích nhanh như chớp về phía hắn.

Đồng dạng là cao thủ hoàng huyền, phản ứng của Vân Bách cũng không chậm, nhưng hắn chỉ có thể vận chuyển huyền khí hình thành một đạo bích chướng ngăn cản ngay trước người.

- Bồng!

Huyền khí bích chướng vừa thành hình, một quyền đã va chạm tới, bích chướng nhộn nhạo, ngay lập tức bị oanh vỡ trước mắt mọi người.

Một quyền kia mang theo lực lượng hung hãn oanh thẳng lên lồng ngực Vân Bách, một ngụm máu tươi từ miệng hắn phun ra, thân thể bay ngược về phía sau nặng nề va chạm lên một tảng đá lớn cuối cùng mới rơi xuống.

- Nói! Rốt cục đại hội Bắc Vực là cái gì, lòng kiên nhẫn của ta không tốt, nếu để ta tiếp tục ra tay, ngươi không chỉ tổn thương đơn giản như vậy!

Thân ảnh thoáng hiện, Thần Dạ hờ hững nhìn Vân Bách chậm rãi nói.

Trong lòng các cao thủ Yêu Động Thiên rét lạnh, ánh mắt nhìn Thần Dạ đầy kinh hãi.

Cho dù là Trưởng Tôn Nhiên cùng Trạc Ly cũng kinh ngạc, không nghĩ tới cao thủ hoàng huyền tam trọng cũng không đón nổi một kích của Thần Dạ lúc này.

- Đại nhân, thỉnh hạ thủ lưu tình!

Một lão giả nhanh chóng bước ra, mang theo giọng nói run rẩy đáp:

- Đại hội Bắc Vực chính là do các thế lực nhất lưu trong Bắc Vực cùng định ra một quy củ, phàm là có chuyện trọng yếu mà một thế lực không thể giải quyết, như vậy sẽ mời dự họp đại hội, kêu gọi toàn bộ các thế lực trong Bắc Vực cùng nhau đến gặp mặt đồng mưu đại sự.

- Nói rõ hơn một chút!

Thần Dạ nhíu mày, nếu quả thật chỉ như thế thì chuyện này chỉ liên quan đến các thế lực trong Bắc Vực, nhưng vì sao cả Hoàng Vũ lẫn Tôn Vĩ đều phải đến tham gia?

- Dạ dạ...

Lão giả vội nói tiếp:

- Ước chừng hơn nửa tháng trước, Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu phát ra tin tức này, nội dung chính là trong Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu xuất hiện một đồ vật thật kỳ lạ, dù với thực lực của họ cũng không cách nào đem kỳ vật kia thu phục cho nên...

- Ngoài đồ vật còn gì nữa?

Sát khí trong mắt Thần Dạ càng dày đặc.

Lão giả không dám chần chờ, tiếp tục nói:

- Ngoại trừ có kỳ vật xuất hiện, bọn hắn còn nói chí bảo Hỗn Thiên Lăng của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu cũng xuất thế, nhưng không biết do nguyên nhân gì mà người của họ không thể khống chế Hỗn Thiên Lăng, bởi vậy mượn đại hội lần này hi vọng người hữu duyên đạt được.

Lời này vừa nói ra, sát khí sắc bén không thể áp chế từ trong thân thể Thần Dạ tuôn tràn ra ngoài.

Thần Dạ từng nghe Tần Tân Nguyệt nói qua về Hỗn Thiên Lăng, đích thật là chí bảo của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, nhưng chí bảo không được đầy đủ nên không thể khống chế, bởi vì một nửa khác của chí bảo là Thiên La Lăng hiện tại đang nằm trong tay Huyền Lăng.

Vì muốn cướp Thiên La Lăng, người của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu đã dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, bọn hắn làm sao có lòng tốt lấy ra Hỗn Thiên Lăng!

Còn dám nói hi vọng người hữu duyên đạt được...Thần Dạ cười dữ tợn, dã tâm của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu thật lớn, còn muốn đánh chủ ý với Huyền Lăng!

Mà hôm nay sự kiện vô thượng kiếm thể đã truyền khắp cả địa giới Bắc Vực, thành tựu tương lai của Huyền Lăng đã vô cùng quang minh.

Chương 957: Đại Hội Bắc Vực. (2)

share:goctruyen.com

Hơn nữa tu vi của thiếu nữ kia không kém gì Thần Dạ, hơn nữa thực lực của Kiếm Tông chỉ sợ còn hơn cả Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, không nghĩ tới bọn hắn còn dám bày kế bẫy Huyền Lăng, bọn hắn dựa vào cái gì?

Chẳng lẽ...

Trong mắt Thần Dạ tràn ngập rét lạnh, nếu là như vậy Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu quả thật không cần tiếp tục tồn tại!

- Đại hội Bắc Vực sẽ bắt đầu lúc nào?

- Năm ngày sau, với tốc độ của đại nhân hẳn có thể đuổi tới!

Lão giả vội vàng đáp.

- Hẳn là có thể đuổi kịp!

Thần Dạ cười lạnh nhìn lão giả, hàn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net