952-1009

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 952: Thanh Văn Hổ Lân Thú.

share:goctruyen.com

- Cút!

Thần Dạ chợt quát, một đạo năng lượng bắn ra, bên trong huyền khí mang theo bốn đạo khí tức bất đồng, có lực lượng kinh thiên bắt đầu khởi động, toàn bộ vật chất trong không gian đều hiển hiện rõ ràng, sau đó lại không ngừng biến hóa đến khi biến mất.

Cho dù những người xuất hiện trong sơn động có tu vi không yếu, còn có cả cảnh giới hoàng huyền, nhưng lại bị năng lượng kia chấn lui sang hai bên, sau đó trơ mắt nhìn thanh y nhân bay vào trong động biến mất không thấy bóng dáng.

- Truy!

- Các ngươi nên yên ổn lưu lại nơi này, đừng ép ta đại khai sát giới!

Trưởng Tôn Nhiên cùng Trạc Ly xuất hiện ngay cửa sơn động, Trưởng Tôn Nhiên lạnh lùng nói.

Ánh mắt mấy cao thủ Yêu Động Thiên đột biến, tuy trong mắt họ Trưởng Tôn Nhiên không đáng là gì, nhưng Trạc Ly...với thực lực của họ đều cảm ứng không được tu vi của Trạc Ly, mà hắn chỉ thản nhiên đứng yên ở cửa động cũng đủ làm cho phiến không gian nơi đây cô đọng lại, giống như khắp bốn phía xuất hiện tường đồng vách sắt vô hình.

- Cao thủ tôn huyền!

Người của Yêu Động Thiên hoảng hốt, cao thủ hoàng huyền có thể giam cầm một phương không gian, nhưng vẫn tìm ra dấu vết, chỉ có cao thủ tôn huyền mới làm được giam cầm không gian đồng thời làm không gian bị cấm cố.

Sau khi đạt tới cảnh giới thánh huyền, có thể dùng sức một mình chân chính mở ra một phiến không gian dành cho mình.

Mà cao thủ thiên huyền...

Sơn động sâu thẳm, với tốc độ của Thần Dạ vài phút sau vẫn chưa đi tới chỗ của Thanh Văn Hổ Lân Thú.

Càng xâm nhập, khí tức của Hổ Lân Thú càng dày đặc, đồng thời sơn động ngày càng dốc xuống, áp lực càng tăng lớn.

Tựa hồ địa phương bổn nguyên Thanh Văn Hổ Lân Thú sinh sống chính là nơi có nham tương, sau khi vào sơn động, Thần Dạ đã cảm ứng được một cỗ khí tức nóng rực, mà giờ khắc này cỗ khí tức kia càng thêm cuồng bạo.

Nhưng so sánh với Cấm Kỵ hạp cốc, nhiệt độ nơi này cũng không sánh bằng, huống chi huyền khí trong cơ thể Thần Dạ bản thân đã ẩn chức năng lượng cực nóng, tự nhiên nhiệt độ ở đây không ảnh hưởng gì tới hắn.

Rất nhanh, Thần Dạ đã đi tới cuối sơn động, đưa mắt nhìn qua, ở trong tầm mắt lại là một phiến ao hồ nham tương đỏ rực.

Bọt khí nóng cháy không ngừng bốc lên trên mặt hồ, mỗi lần nứt toác đều dâng lên một cỗ sương mù nóng rực, vô số sương mù đan vào, đem sơn động hình thành một không gian riêng biệt, cho dù là cao thủ hoàng huyền cũng không dám đến gần.

- Nếu như vậy muốn thu phục Thanh Văn Hổ Lân Thú sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhìn chằm chằm nham tương, Thần Dạ lẩm bẩm, trong mắt hiện vẻ vui sướng, Thanh Văn Hổ Lân Thú rõ ràng đang ở trong hồ nham tương này.

Mà hồ nham tương này có nhiệt độ cao như thế, Thanh Văn Hổ Lân Thú đều có thể nhẫn nhịn được, điều này nói rõ yêu thú này rất thích nhiệt độ cực nóng, trong năng lượng huyền khí của Thần Dạ còn có khí tức nhiệt độ cao hơn hồ nham tương nơi này, đối với Thanh Văn Hổ Lân Thú mà nói điều này sẽ có lực hấp dẫn cực lớn.

Đồng thời hỏa năng lượng cuồng bạo cũng không tạo thành uy hiếp quá lớn đối với Thần Dạ, lấy vật khắc vật, dù Thanh Văn Hổ Lân Thú thật cường đại hắn cũng có biện pháp hấp thu được bổn nguyên của nó.

- Bồng!

Khi Thần Dạ vừa xuất hiện tại nơi này, hồ nham tương đột nhiên cuồn cuộn, như cột nước bắn lên cao, một thân ảnh khổng lồ từ trong hồ nham tương rõ ràng xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Cùng lúc đó sát khí thao thiên tràn ngập.

- Không phải người của Yêu Động Thiên lại dám đến nơi này, người của Vân Bách chết hết rồi hay sao.

Trong sát khí, sát ý sắc bén bao trùm tới.

Đây là một đầu yêu thú thật kỳ lạ, đỉnh đầu có hai sừng, toàn thân bao trùm thanh sắc lân giáp, nhìn qua như da lông lão hổ, nhưng trên lân giáp lại biến hóa đường vân như hoa văn.

Thân hình nó có chút hư ảo, sau khi thân thể tử vong hiện về trạng thái bổn nguyên, khung xương trên lưng như một cây roi, bắt đầu khởi động hào quang sắc bén.

Hình thái này thật giống như lúc Thần Dạ nhìn thấy Vân Đông Lưu hóa yêu, xem ra lúc ấy hắn luyện hóa đầu kỳ thú kia dù không phải Thanh Văn Hổ Lân Thú cũng có quan hệ không tầm thường.

Thần Dạ nhướng mày, sát khí nồng đậm ngoài dự liệu của hắn, theo cỗ sát khí kia hắn có thể cảm nhận được năm xưa Thanh Văn Hổ Lân Thú giết người thật không ít, nếu không sẽ không ngưng tụ ra sát khí lớn như vậy.

- Tiểu tử, ngươi rốt cục là ai!

Thanh Văn Hổ Lân Thú hét lớn, thanh âm hơi có chút run rẩy, bởi vì từ trên người Thần Dạ yêu thú kia cảm ứng được cỗ khí tức nguy hiểm, đồng thời cũng cảm ứng được cỗ khí tức giống như đã từng quen biết.

Chính vì cảm ứng được cỗ khí tức quen thuộc này đã làm sát ý của nó càng thêm dày đặc, đồng thời cũng gây nên cừu hận tận sâu trong lòng nó.

Nghe câu nói kia, Thần Dạ cười nhạt nói:

- Xem ra ngươi giống như đã phát hiện điều gì, không cần giấu diếm ngươi, Vân Đông Lưu là do ta giết, kỳ thú thuộc về hắn đã bị ta luyện hóa hấp thu, mà nay đến tìm ngươi...chính là vì muốn mượn bổn nguyên của ngươi dùng một chút.

- Ta giết ngươi!

Thanh Văn Hổ Lân Thú vừa động, hồ nham tương hóa thành mũi tên hướng chỗ Thần Dạ bắn tới, cả không gian nóng rực, không ngừng vặn vẹo biến hóa.

- Xuy!

Mũi tên nham tương bắn qua, Thần Dạ vươn tay nhẹ nhàng điểm vào, nham tương khổng lồ lập tức vỡ vụn, nhiệt độ kia hoàn toàn hóa thành hư vô.

Đôi mắt của Thanh Văn Hổ Lân Thú đột nhiên co rụt mạnh, một kích của nó tuy không quá cường đại nhưng lại ẩn chứa nhiệt độ cực nóng của nham tương, nhưng thanh niên kia dễ dàng tiếp được, hơn nữa còn không chút ảnh hưởng.

- Tiểu tử, ngươi rất có bổn sự, khó trách dám một mình đến tìm ta...

Thanh Văn Hổ Lân Thú chợt bộc lộ vẻ sát khí, âm thanh hung dữ nói:

- Trong năng lượng huyền khí của ngươi ẩn chứa khí tức cực nhiệt, làm cho ngươi không cần sợ nhiệt độ nơi này, nhưng ngươi không biết ta ở nơi này tu luyện nhiều năm vẫn không thể sống lại, chính là vì thiếu năng lượng cực nhiệt như ngươi.

- Ngươi lại chủ động dâng tới cửa, cỗ nhiệt lượng kia tuy là bùa hộ thân của ngươi, nhưng cũng sẽ trở thành bùa đòi mạng!

Thanh Văn Hổ Lân Thú lại động, thân hình khổng lồ như một ngọn núi cao trọng áp xuống, lực áp bách không cách nào hình dung.

Thân ảnh Thần Dạ chợt thối lui.

- Ngươi đi được sao!

Thanh Văn Hổ Lân Thú quát to, thân ảnh khổng lồ lướt qua không gian, khung xương sau lưng đột nhiên bóc ra, hóa thành một cây roi sắt dài hơn mười thước.

- Bá!

Roi sắt lướt qua không gian, tốc độ cực nhanh, bao phủ Thần Dạ, đem đường lui của hắn hoàn toàn phong kín.

Nói riêng về thực lực, Thanh Văn Hổ Lân Thú không kém hơn Trạc Ly, đây là bởi vì nguyên nhân thân thể tiêu vong, nếu không Trạc Ly tuyệt đối không phải là đối thủ của nó.

Mà nay bị Thần Dạ chọc giận, công kích càng thêm sắc bén, dù có đủ tin tưởng nhưng Thần Dạ cũng không dám có chút khinh thường.

Nhìn roi sắt đánh xuống, tâm thần hắn vừa động, thân ảnh Quỷ Thi bắn ra, một quyền trực tiếp đánh thẳng vào roi sắt.

Chương 953: Luyện hóa.

share:goctruyen.com

Cùng một thời gian, bổn mệnh hồn phách được ngân mang bao vây, bàn tay hóa đao, theo Quỷ Thi chém ra ngoài.

- Hồn Biến!

Thanh Văn Hổ Lân Thú không hổ là lão quái vật đã tồn tại nhiều năm, liếc mắt liền phân biệt được, ngay lập tức tận sâu trong đồng tử của nó hiện lên vẻ kiêng kỵ.

Được gọi là thân thể bổn nguyên, theo cách nói của nhân loại chính là hồn phách.

Hồn biến, chính là hình thái của hồn phách sau khi biến dị, cũng giống như đại đa số hồn phách nhân loại, cũng giống như chân khí chân long của đại đa số yêu thú, đều có uy áp vô hình.

- Cảm thấy sợ rồi sao, ha ha, còn có lợi hại hơn, ngươi tiếp nhận đi!

Trong không gian đột nhiên vang vọng tiếng long ngâm, long uy tinh thuần như ngọn núi tràn ngập trong hư không, thân thể cao lớn đối diện như gặp phải quỷ hồn, ngây người ở đương trường.

- Chân khí chân long, hồn biến...người trẻ tuổi, ngươi rốt cục là ai!

Thanh âm run rẩy, xưng hô chuyển biến làm Thần Dạ cười lạnh, nói:

- Ta chỉ muốn hấp thu bổn nguyên của ngươi, ta là người thế nào ngươi cũng không cần hỏi nhiều!

- Ngươi...

Thần Dạ khoát tay, tiếp tục nói:

- Có hai điều kiện này khắc chế ngươi, hơn nữa năng lượng huyền khí của ta, ngươi nên biết cho dù tu vi của ngươi cao hơn ta, nhưng dù sao ngươi dùng hình thái bổn nguyên xuất hiện, đánh đến cùng ngươi vẫn sẽ trở thành con mồi của ta, cho nên không cần phản kháng, có lẽ nếu ngươi làm vậy ta sẽ cho ngươi một cơ hội có cuộc sống mới.

- Người trẻ tuổi, ngươi có ý tứ gì?

Thu hồi khung xương hóa roi sắt, Thanh Văn Hổ Lân Thú trầm giọng hỏi.

Cuộc sống mới, sống lại!

Đây chính là khát vọng lớn nhất của Thanh Văn Hổ Lân Thú, vô số năm qua nó một mực cố gắng vì chuyện này, nhưng chưa từng đạt được nửa điểm hi vọng thành công.

Hiện giờ nghe nói như thế nó không khỏi động tâm, nhưng nó biết nếu bổn nguyên bị thanh niên kia hấp thu luyện hóa, chẳng khác gì bản thân bị tiêu tán trên thế gian.

Nhưng dù là vậy, mặc dù biết bản thân bị luyện hóa phải đối mặt với kết cục thế nào, nhưng trong lòng nó cũng ôm ấp một tia khát vọng.

Nghe vậy Thần Dạ cười nói:

- Với tồn tại cấp bậc như ngươi, tất nhiên càng hiểu rõ hơn ta, cơ hội có cuộc sống mới rốt cục có được hay không.

- Ngươi có thể làm ta tin tưởng sao?

Nhìn Thần Dạ, Thanh Văn Hổ Lân Thú gằn từng chữ hỏi.

- Ta không cần tin tưởng của ngươi!

Thần Dạ bá đạo nói:

- Hấp thu bổn nguyên của ngươi là ta phải làm, dù ngươi toàn lực ứng phó, hôm nay ngươi cũng đừng mong thoát khỏi, cho nên ta không phải muốn hợp tác với ngươi, mà là nếu ngươi nghe lời thì ta cho ngươi một cơ hội, nếu không kết cục thế nào ngươi rất rõ ràng.

- Cuồng vọng!

Tung hoành thế gian nhiều năm, cho dù năm xưa chiến bại bị giết thân thể, nhưng nó chưa từng bị uy hiếp như vậy, dù là hôm nay nó cảm nhận được nguy hiểm thật lớn.

- Hồ đồ ngu xuẩn, vậy nhờ vào thủ đoạn đi!

Thần Dạ vung tay, huyền khí bắn ra, bốn đạo năng lượng bao trùm, bá đạo, cuồng bạo, băng hàn, quỷ dị, hoàn mỹ dung hợp!

- Bổn mệnh hồn phách, Quỷ Thi, giúp ta thu nó!

Huyền khí bắn ra, long ngâm càng vang dội, một đầu chân long chừng mấy trăm trượng đột nhiên biến hóa hiện thân, long trảo xé rách không gian, hướng Thanh Văn Hổ Lân Thú đánh xuống!

Nhìn thấy hắc sắc cự long trực tiếp đánh xuống, tâm thần Thanh Văn Hổ Lân Thú run lên, thân thể khổng lồ chợt lui, khung xương biến thành roi sắt một lần nữa hung hăng quất ra.

- Xuy!

Ngay thời khắc đó bổn mệnh hồn phách như quỷ mị trực tiếp xuất hiện trước người Thanh Văn Hổ Lân Thú, tuy chưa công kích nhưng cũng làm cho nó vô cùng kiêng kỵ.

Quỷ Thi càng thêm trực tiếp, một quyền như núi đánh thẳng ra ngoài.

Ba đạo công kích đồng thời đánh tới, dù sao thực lực của Thanh Văn Hổ Lân Thú vẫn bày ra rõ ràng, nó có thể hoàn toàn xem thường công kích của Quỷ Thi, nhưng hai đợt công kích còn lại nó phải toàn lực ứng phó mới có thể hóa giải.

- Người trẻ tuổi chậm đã...

- Không có gì đáng đợi!

Thần Dạ cười to, tay cầm Thiên Đao, bạch quang bắt đầu khởi động hóa thành một thanh ngọc đao dài hơn mười trượng, mang theo lực lượng không gì không phá được chém thẳng về phía trước.

- Bồng!

Thanh Văn Hổ Lân Thú không dám có chút khinh thường, huyền khí dao động hội tụ thành một dải lụa năng lượng khổng lồ nặng nề oanh kích ra ngoài.

- Người trẻ tuổi, chờ một chút, ta có chuyện cần nói...

Vừa đánh tan đao mang, Thanh Văn Hổ Lân Thú càng thêm sốt ruột kêu lên.

- Người trẻ tuổi, những gì ngươi nói ta đều đáp ứng, mời ngươi cũng đáp ứng một thỉnh cầu của ta!

Thanh Văn Hổ Lân Thú biết Thần Dạ cũng là người không dễ dàng thỏa hiệp lại hô tiếp:

- Khi có một ngày thực lực của ngươi đã đủ, có thể giúp ta có một lần sống lại, cũng mời ngươi ban cho đầu kỳ thú đã luyện hóa từ chỗ Vân Đông Lưu một cơ hội sống lại!

Hai đầu kỳ thú này quả nhiên có quan hệ rất sâu.

Thần Dạ huy Thiên Đao, nhìn thấy ánh mắt đầu yêu thú di chuyển theo liền hỏi:

- Ngươi nhận thức thanh đao này!

Thanh Văn Hổ Lân Thú trầm mặc một lúc mới gật đầu:

- Ta từng nhìn thấy qua trong tay một vị tiền bối.

- Nha...

Thần Dạ nhướng mày:

- Như vậy thân thể của ngươi cũng bị hủy trong cuộc đại chiến kinh thiên năm đó!

- Phải!

Nghe vậy Thần Dạ hít sâu một hơi, cuộc đại chiến kia trôi qua không biết đã bao nhiêu năm, không nghĩ tới Thanh Văn Hổ Lân Thú lại từng là người chứng kiến.

- Ngươi đã biết thanh đao này, cũng hiểu rõ nguyên chủ nhân của nó làm sao vẫn lạc, hiện tại ngươi đã tin tưởng ta nhất định có cơ hội giúp ngươi sống lại sao?

Nghe vậy Thanh Vân Hổ Lân Thú cười dữ tợn:

- Ta biết Tà Đế Điện, thân thể của ta chính là bị hủy trong tay cao thủ của bọn hắn. Khát vọng lớn nhất của ta chính là sống lại, mà báo thù chính là tâm nguyện lớn nhất của ta!

- Báo thù?

Thần Dạ không nghĩ tới năm xưa Thanh Văn Hổ Lân Thú chết trong tay Tà Đế Điện, chuyện này đối với hắn mà nói cũng có chút tác dụng. Nếu không phải như vậy, hắn muốn thu phục được đầu yêu thú kia chỉ sợ là không có khả năng.

- Người trẻ tuổi, nếu ngươi đáp ứng điều kiện của ta, ta sẽ đem bổn nguyên lực trực tiếp giao cho ngươi, như vậy ngươi sẽ dễ dàng luyện hóa, mà ta cũng sẽ không có nửa câu oán hận, sau khi ngươi luyện hóa còn có thể nháy mắt đạt tới cảnh giới hoàn mỹ, không cần chờ đợi thêm thời gian mài hợp!

Thanh âm Thanh Văn Hổ Lân Thú mang theo hận ý vô cùng tận nói.

Trên thế gian này, chỉ cần tu vi đạt tới mức nhất định cho dù thân thể bị hủy vẫn chưa xem là tử vong thực sự, bởi vì hồn phách còn tồn tại thì vẫn còn cơ hội sống lại.

Nhưng kỳ thú như Thanh Văn Hổ Lân Thú muốn sống lại thật sự vô cùng khó khăn, dù sao đã quá cường đại thì cơ hội trọng sinh sẽ càng nhỏ hơn, bởi vì khả năng tìm kiếm cơ hội đối xứng sẽ rất nhỏ.

Tâm tình cùng khốn cảnh của đầu yêu thú kia làm cho Thần Dạ hoàn toàn hiểu được.

- Được, chỉ cần ta có đủ thực lực cùng đủ điều kiện, nhất định sẽ giúp ngươi cùng đầu kỳ thú kia sống lại, hơn nữa còn giúp ngươi báo thù!

Thần Dạ nói.

Chương 954: Hóa long.

share:goctruyen.com

- Đa tạ, như vậy bắt đầu đi, ta đã đợi thật nhiều năm đã sắp không đợi được nữa!

Thanh Văn Hổ Lân Thú nói xong, thân ảnh dần dần hư ảo, đồng thời thân thể cấp tốc thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một đoàn tối đen như mực, đây chính là bổn nguyên thuần chính nhất của nó.

- Người trẻ tuổi, mời ngươi nhớ kỹ một điều, Tà Đế Điện cường đại vượt xa sự tưởng tượng của ngươi, trước khi ngươi đạt tới sự cường đại đủ đối kháng, ngàn vạn lần đừng giao thủ chính diện với bọn hắn!

Những lời này làm Thần Dạ cười khổ, hắn cũng biết rõ điều này, nhưng hắn cũng hiểu được sự tình muốn làm cũng không đơn giản.

Thần Dạ thở hắt ra, chậm rãi nhắm mắt lại, sau một lát linh hồn lực tràn ra đem bổn nguyên của Thanh Văn Hổ Lân Thú bao vây, bắt đầu luyện hóa.

Bởi vì đầu yêu thú kia tự nguyện, vì vậy hắn không gặp chút cản trở đã thật thuận lợi dung hợp cùng long khí, mặt ngoài nhìn vào cực kỳ hoàn mỹ.

Một cỗ cảm giác như sắp nổ mạnh tràn ngập, long khí như con ngựa hoang bứt cương không ngừng điên cuồng tàn sát bừa bãi bên trong thân thể hắn.

Ngay lối vào sơn động, Trưởng Tôn Nhiên cùng Trác Ly vẫn đứng thủ hộ, mà người của Yêu Động Thiên mặc dù lửa giận ngập trời nhưng không ai dám cứng rắn xông vào.

- Hai vị, các ngươi là ai, ta tự nhận chúng ta chưa từng đắc tội qua các ngươi, xin hãy nói rõ một câu, nếu có Yêu Động Thiên sẽ dùng đầy đủ thành ý đến giải thích...

Trung niên dẫn đầu trầm giọng nói.

- Ngươi hẳn là người đứng đầu Yêu Động Thiên tên Vân Bách!

Trưởng Tôn Nhiên nhàn nhạt cười nói:

- Ngươi chưa từng đắc tội chúng ta, nhưng bởi vì người bằng hữu của ta đã tiến vào sơn động, ta cũng không hiểu rõ ý định của hắn, cho nên mọi người cứ ngoan ngoãn lưu lại nơi này chờ hắn đi ra, nếu không chúng ta cũng không ngại làm cho Yêu Động Thiên từ nay về sau hoàn toàn biến mất trên thế gian này!

- Ngươi...

Vân Bách tức giận, nhưng đối diện là cao thủ tôn huyền, hắn chỉ có thể nuốt giận vào lòng, đành phải đứng yên tại chỗ chờ cơ hội.

Toàn thân Thần Dạ bị bao phủ trong một đoàn thanh sắc hào quang, thậm chí bên trong có một đạo hư ảnh đang nằm, nhìn kỹ lại phảng phất như một đầu tiểu chân long thu nhỏ.

Ngay lúc đoàn thanh sắc quang mang sắp bị Thần Dạ hấp thu vào, một tiếng long ngâm quỷ dị vang lên, đầu chân long thu nhỏ chậm rãi mở miệng, một thanh âm long ngâm vang vọng xa xa...

Thanh âm long ngâm vang lên, cả tòa sơn động lập tức bị thanh âm vang vọng tràn ngập.

Sau đó tiếng long ngâm dần dần truyền ra sơn động, từ từ vang vọng khắp bầu trời.

Trưởng Tôn Nhiên, Trạc Ly, nhóm cao thủ Vân Bách vừa nghe thanh âm long ngâm, sắc mặt liền biến đổi.

Trưởng Tôn Nhiên cùng Trác Ly biến sắc là vì cảm ứng được trong thanh âm long ngâm tràn ngập bạo ngược cùng hung tính, phảng phất như có cảm giác không thể khắc chế.

Nếu không thể khắc chế, như vậy đối với Thần Dạ mà nói chính là nguy cơ không nhỏ.

Nhóm người Vân Bách tuy không hiểu rõ chuyện gì xảy ra, nhưng tiếng long ngâm ý vị thế nào thì họ hiểu rõ, bởi vì họ thường nuôi dưỡng yêu thú, đương nhiên là không xa lạ gì.

Họ làm thế nào cũng không nghĩ ra làm sao có tiếng long ngâm xuất hiện.

Khi tiếng long ngâm quanh quẩn thì toàn bộ yêu thú trong cả tòa núi non lập tức phủ phục trên mặt đất, theo thanh âm rồng ngâm càng lớn, trong mắt các yêu thú thậm chí mang theo tia kính sợ lẫn thần phục.

- Tiểu thư, có cần ta đi vào nhìn xem một chút?

Long uy cuồng bạo tán phát, ngay cả tâm thần Trạc Ly cũng có chút run rẩy.

- Không cần!

Trưởng Tôn Nhiên lắc đầu, nàng tin tưởng Thần Dạ, nếu lúc này đi vào quấy rầy hắn hậu quả sẽ càng thêm khó lường, ngay cả Cấm Kỵ hạp cốc hắn còn đi qua được, nghĩ tới dù hiện tại nguy hiểm trùng điệp cũng nhất định không có việc gì.

Trong thanh sắc hào quang bao phủ, thoạt nhìn chân khí

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net