anh sợ mất em(pt2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*phần minji*
(Lời minji)
Tôi đã biết,biết hết tất cả mọt thứ,ngay từ lúc tôi tỉnh dậy quần áo tôi..họ đã làm gì,tôi không ngờ được rằng Momo đã bắt tôi
-cô muốn gì_tôi hỏi
-ô...tỉnh rồi à?nhìn xem kìa,cô công chứa lúc nãy còn xinh đẹp và gan dạ bây giờ sao thảm hại quá...hahaha!_momo nói
-...cô muốn cái gì?..._tôi gục xuống nói
-đơn gian lắm..mày hãy tự chia cắt mày với taehyung đi khi đó anh ấy sẽ chán rồi sẽ bỏ mày đến với tao thôi làm được không?
-....nếu cô muốn tôi từ bỏ taehyung thì thôi đi
-mày yêu anh ấy?
-....
Câu hỏi đó làm tôi đơ lại,anh ấy yêu tôi...nhưng tôi có yêu anh ấy không?cái cảm giác lúc anh ấy thộ lộ với tôi rất lạ...tôi thấy vui khi nghe nó...nhưng cái cảm giác đó là yêu á?
-tôi..._tôi sợ sệt khi phải trả lời
-sao?hah!ra mày vẫn còn hoài ghi về tình cảm giữa mày và anh ấy vậy thì mày bỏ anh ấy đi!mày chỉ đang làm vướng chân taehyung thôi!
-cô chắc chứ?_tôi cười
-ch..chắc cái gì?_cô ta khó hiểu
-cô có chắc rằng tôi không yêu taehyung?
-mày...mày rõ là vẫn không hiểu chuyện
-thôi được rồi..anh ấy là người đầu tiên thật sự muốn giúp tôi và sẵn sàng làm chỗ dựa cho tôi,anh ấy yêu tôi và tôi cũng rất yêu anh ấy...chả có gì để tôi phải nghi ngờ về tình cảm giữa tôi và taehyung cả_tôi nói một tràng khiên Momo ứa gan
-hừ mày ngon lắm,nêu mày không bỏ taehyung thì tao sẽ giúp taehyung không còn tin ở mày_cô ta cầm điện thoại nhắn tin cho ai đó_thả nó ra!
Tôi được thả về và tôi vẫn còn biết đây là đâu,tôi bước từng bước mệt mỏi để về đến nhà à không nhà của taehyung,khi về đến nhà thì cũng đã 15p trôi qua,mở cánh của ra thì tôi thấy taehyung đang ngồi trên ghế sofa mặt rất tức giận,tôi cảm thấy sợ
-tae..taehyung?_tôi tiến đến định đặt tay lên vai anh hỏi chuyện thì...
-đừng động vào tôi..._anh ấy nói
-gì..gì vậy?
-cái gì đây?_taehyung đưa trước mặt tôi một bức anh trong điện thoại
-hả!gì..gì vậy ai đã gửi cho anh?
Tôi thất thần nhìn bức ảnh là hình của tôi đang nằm trên giường với một tên lạ mặt,tôi đã bao giờ ngủ chung với ai ngoài taehyung chứ?
-không..không phải em!_tôi nói
-vậy sao lại có nó,CÔ XEM TÌNH CẢM GIỮA TÔI VÀ CÔ LÀ CÁI GÌ HẢ!TÔI LÀ MÓN ĐÌ CHƠI ĐỂ CÔ MUỐN YÊU THÌ YÊU KHÔNG YÊU THÌ BỎ Á!VẬY THÌ DẸP ĐI DỪNG ĐỂ TÔI THẤY CÔ NỮA!loại người như cô.....tôi không cần!tôi nghĩ sai về cô rồi,Momo đã nói đúng..._anh ấy đang chữi tôi ư?
-a...anh không tin em?anh chưa bao giờ tin em?_tôi nói khiến cho taehyung đang định đi phải dừng lại_đúng là anh chưa bào giờ cho em giải thích rồi....được...hết yêu đơn giản quá...._tôi đi lên lậu thu dọn đồ đạc trong khi taehyung vẫn còn đờ đẫn đứng dưới phòng khách
Tôi thu dọn hết tất cả mọi thứ rồi mở cửa đi....tôi mong rằng anh sẽ giữ tôi lại nhưng anh vẫn chỉ biết đứng nhìn tôi khuất dần...tôi đi về nhà cũ của mình,mệt mỏi nằm trên ghế sofa,vô vọng cố nhắn tin cho jungkook mọng rằng cậu ấy sẽ đáp lai
--------tin nhắn--------
Minmin:jungkook à....
Minin:có đó không?
*tiếp tục ăn vạ như thế*
15p sau
Kookie :có chuyện gì hả?tui đang lên máy bay để về thăm bà nè,định tao bất ngờ mà hết được rồi..haizzz:)
Minmin:về nhanh lên tui có chuyện buồn...
Kookie :chuyện gì vây?
Minmin:không tiên nói lắm...
Kookie : đợi tui 6h tui sẽ đến
------kết thúc tin nhắn------
Tôi nằm trên ghế sofa mà nước mặt cứ thế chảy xuống tôi biết...tôi...không thể giữ được taehyung nữa chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi tôi đã mất anh ấy...tôi thật vô dụng tôi cố nhắm mắt rồi sau đó ngủ cho qua chuyện
6h tối...
*ting toong*
-ra....liền_tôi giật mình vì tiếng chuông cửa
Mở của ra thì tôi thấy một hình ảnh quen thuộc,hai cái răng thỏ đó thì đúng là jungkook rồi
-lâu rồi không gặp ha,nhớ con người đẹp trai nay không?_jungkook cười lộ hai cái răng thỏ cute
-nhớ chứ..vào nha đi_tôi gượng cười
-ừm.._có lẽ jungkook đã biết tôi buồn
Jungkook và tôi ngồi xuống ghế sofa
-có...chuyện gì à_jungkook nói trước
-ừm...
-sao vậy?
-tui với taehyung chia tay rồi....
-hả!bà với taehyung hẹn hò á?
-ừm...
-nhưng sao lai chia tay,tui thấy taehyung rất thích bà mà...
-thì...chắc ông biết Momo ha
-momo...à là con gái của chủ tịch,mà cô ấy liên quan gì à?
-ừm..cô ấy là hôn thê của taehyung.... Tui là người ngoài cuộc rồi...
-anh taehyung bắt cá hai tay à?
-không tui bị momo bắt cóc,cô ta yêu cầu tui phải chia taehyung nhưng tui lại không chấp nhận vì thế cô ta đã gửi taehyung bức hình này_tôi đưa jungkook bức ảnh đó
-là ảnh ghép_jungkook nhìn rồi nhận ra bức ảnh
-ông tin tui?
-tất nhiên!bà không thể nào làm việc đó_jungkook kiên quyết nói
-cảm ơn...nhưng....còn taehyung_tôi bắt đầu rưng rưng
-thôi nào....đừng khóc.._jungkook dỗ tôi nhưng tôi lại càng khóc nhiều hơn_đừng khóc mà tui không muốn....thấy..bà khóc..._jungkook có lẽ cũng bắt đầu khóc theo lúc nài cũng vậy,cậu ấy rất dễ khóc khi thấy người khác khóc

(Bỏ các mic đi nà*mic drop*)
-tui sẽ giúp bà chứng minh rằng bà vô tôi_jungkook nói
-nhưng còn việc du học_tôi ấy náy
-chừng nào giúp bà xong tui sẽ lo việc học của tui sau...
-------------------------------------------------
Shi🐻:oppa về rồi nè :))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net